← Ch.159 | Ch.161 → |
Chỉ là...
Trong máy quay, Chu Cảnh Hành tiện tay cầm lên một cái gối ném xuống dưới giường, quát: "Khóc cái gì khóc, đều câm miệng cho ba!"
Cặp song sinh sợ tới mức tiếng khóc lập tức nhỏ đi rất nhiều.
Chu Cảnh Hành thật sự rất khó chịu khi trẻ con khóc.
Thật ra công việc của anh ta lúc nào cũng bận rộn, chưa từng một mình chăm sóc con, đêm qua cặp song sinh ngủ không an ổn lắm, thỉnh thoảng tỉnh lại ầm ĩ không ngừng, anh ta phải chăm con cả một đêm ngủ không ngon.
Bản thân Chu Cảnh Hành có thói quen tức giận khi rời giường, sáng sớm nghe thấy các con lại bắt đầu khóc, cả người anh ta phiền không chịu được, nhất thời quên còn có máy quay truyền hình trực tiếp, rống lên một tiếng với con, trùm chăn lên đầu lại bắt đầu ngủ.
[Chu Cảnh Hành làm gì vậy, tại sao lại la mắng với các bé chứ?]
[Bọn nhỏ đã khóc thành như vậy, chưa nói đến việc dỗ dành các bé mà còn mắng các bé hung dữ như vậy, thật không nên. ]
[Vì không nhớ có máy quay, cho nên mới như vậy đi. ]
Chu Cảnh Hành ngủ thiếp đi cũng bắt đầu ý thức được, hôm nay phòng phát sóng trực tiếp hình như đã mở từ sáng sớm, giờ chiếu phòng phát sóng trực tiếp sớm hơn rất nhiều so với bình thường.
Nói cách khác, cảnh anh ta vừa mới mắng đứa nhỏ nhất định bị ghi lại trong máy quay trực tiếp.
Chu Cảnh Hành nhắm mắt lại nhíu mày, tiếng khóc của đứa nhỏ còn đang không ngừng truyền đến lỗ tai của anh ta, tâm trạng Chu Cảnh Hành càng ngày càng không tốt.
Mấy năm nay cho dù Chu Cảnh Hành ở nơi nào cũng được người tâng bốc, tuổi còn trẻ đã làm ba, thật ra anh ta cũng không thích ứng được với vai trò người ba này, nhưng mà nhìn hai đứa nhỏ đáng yêu, từng chút một lớn lên, anh ta cũng rất thích.
Anh ta cũng không phải là người có tính tình xấu, nhưng Chu Cảnh Hành đặc biệt chán ghét trẻ con khóc, cho dù trẻ con nhà người khác hay là trẻ con nhà mình, chỉ cần khóc, anh ta sẽ rất khó chịu.
Trước kia, thời gian ở nhà nghỉ ngơi, anh ta cũng sẽ thường trêu chọc các bé, nhưng một khi các bé khóc, Chu Cảnh Hành sẽ tránh đi, hoặc là để cho dì trông trẻ mang xuống dỗ dành rồi lại đưa tới, dù sao trong nhà có rất nhiều người chăm sóc, cho dù các bé khóc cũng phiền không đến người ba như anh ta.
Từ sau khi tin tức ẩn hôn sinh con bị đưa ra ánh sáng, nhân khí của Chu Cảnh Hành giảm đi rất nhiều.
Vợ anh ta - Cố Ngải Phỉ là diễn viên, so với một thần tượng idol như anh ta mà nói, ảnh hưởng thực sự nhỏ hơn nhiều, trong khoảng thời gian Cố Ngải Phỉ đi quay phim, ghi hình chương trình, ngoại trừ đám antifan mắng hai câu trên mạng, cũng không có ảnh hưởng xấu đặc biệt lớn nào khác.
Ngược lại là Chu Cảnh Hành, gần đây có nhận hai cái phát ngôn hợp tác lâu dài quan trọng, vốn đang bàn bạc chuyện gia hạn hợp đồng nhưng bởi vì chuyện ẩn hôn sinh con bị đưa ra ánh sáng, sau khi hết hạn phát ngôn liền bị nam nghệ sĩ khác giật mất.
Vốn dĩ Chu Cảnh Hành đối xử bình đẳng với con trai và con gái, cũng không có đặc biệt thiên vị người nào, nhưng lần này khi nhận được lời mời của show《Mẹ Là Siêu Nhân》, đoàn đội của anh ta mở một cuộc họp, vì để cứu vãn hình tượng của anh ta, biện pháp cuối cùng đoàn đội thảo luận chính là tạo ra một hình tượng "cuồng con gái" cho anh ta.
Dựa theo kinh nghiệm trước đây, đối với nam nghệ sĩ kết hôn có con mà nói, hình tượng "cuồng con gái" vô cùng được hoan nghênh, các fan cũng rất thích.
Cho nên từ sau khi lên chương trình, yêu cầu của Chu Cảnh Hành đối với con trai vô cùng nghiêm khắc, thiên vị con gái Tử Ngải rất nhiều.
Chu Cảnh Hành vò đầu bứt tóc, cam chịu từ trên giường bò dậy, ôm con gái dỗ dành.
← Ch. 159 | Ch. 161 → |