← Ch.134 | Ch.136 → |
Sau khi ngỗng trắng lớn bị đuổi về, các phụ huynh trong phòng mới biết được bên ngoài xảy ra chuyện gì.
Phương Đường sau khi biết lần này lại do con trai nhà mình gây tai hoạ, tức giận không nhịn được.
"Khương Tiểu Húc, mẹ trước đã nói con rồi, nếu con lại trêu mèo đùa chó, mẹ nhất định sẽ mạnh mẽ dạy dỗ con."
Phương Đường thật đau đầu, con trai nhà mình thực sự quá nghịch ngợm, không có lúc nào yên tĩnh, lần trước trêu chó làm cho các bạn nhỏ bị chó đuổi, lần này trêu ngỗng lại kéo theo cả Niệm Niệm bị ngỗng đuổi, thật sự tức c. h. ế. t cô ấy rồi!
"Mẹ" Khương Húc khó chịu, cái m. ô. n. g bị ngỗng trắng lớn mổ kia thật đau: "Con không trêu mèo đùa chó mà, con chỉ chọc ngỗng trắng lớn thôi, mẹ không thể đánh con được!"
"..." Phương Đường định đánh vào m. ô. n. g con trai mấy bàn tay, nhưng nhìn thấy cậu nhóc che lấy m. ô. n. g hô đau lại không đành lòng, thế là nắm tay của cậu nhóc, đánh mạnh mấy cái lên tay cậu nhóc.
"Hu hu..." Khương Húc lần này không chỉ có cái m. ô. n. g đau, tay cũng đau nốt.
Chờ nhóm người lớn trở về nấu cơm, Khương Húc vẫn còn khóc.
Niệm Niệm cảm thấy dì Phương Đường đánh anh trai là đúng, nhưng vừa mới nãy anh trai chạy luôn kéo theo Niệm Niệm chạy cùng, không bỏ lại Niệm Niệm.
Niệm Niệm chưa từng dỗ dành ai, không biết làm sao để dỗ dành anh trai nhỏ.
Niệm Niệm đặt m. ô. n. g ngồi bên cạnh Khương Húc, nói: "Đừng khóc."
Khương Húc không nghe, tiếp tục nhỏ giọng khóc nức nở: "Hu hu."
"..." Niệm Niệm tiếp tục dụ dỗ nói, "Cái m. ô. n. g nhỏ của anh vẫn còn, không có bị cắn rơi."
Khương Húc xẹp xẹp miệng, cái m. ô. n. g nhỏ còn thì làm được cái gì, còn không phải là bị đau, bàn tay bị mẹ đánh cũng đau nhức.
Khương Húc tiếp tục nhỏ giọng khóc nức nở: "Hu hu."
Niệm Niệm: "..."
Anh Khương Húc thật là khó dỗ.
Niệm Niệm rất dễ dỗ.
Niệm Niệm thở dài, kéo bàn tay nhỏ bị đánh của anh Khương Húc, cúi đầu xuống: "Phù, phù..."
Lúc cô bé bị đau chỗ nào, mẹ sẽ phù phù cho bé, phù phù sẽ hết đau.
"Phù, Phù... Anh còn đau không?" Thấy Khương Húc còn khóc, Niệm Niệm đành phải tiếp tục quệt mồm, nâng gương mặt lên, phù phù cho anh trai.
"Hức" Khương Húc khóc nấc, cuối cùng cậu nhóc chậm rãi ngừng khóc, cậu nhóc nói, "Em Niệm Niệm, bây giờ anh biết ba em không phải lão hổ, cũng không phải mèo, ba của em là siêu nhân."
Siêu nhân từ trên trời giáng xuống, cầm vũ khí cứu cậu nhóc và Niệm Niệm, còn đuổi ngỗng trắng lớn đi nữa.
Niệm Niệm cố chấp nói: "Ba em là mèo."
Khương Húc: "..."
[Niệm Niệm thật ấm áp, gương mặt phồng lên, động tác thổi phù phù cũng quá đáng yêu đi. ]
[Niệm Niệm nhăn lông mày giống như đang nói: Anh trai này thật khó dỗ. ]
[Niệm Niệm: Mèo của em mèo ba uy vũ nhất. ]
[Ha ha ha sao Niệm Niệm kiên trì cho là ba mình là mèo vậy?]
Lúc người xem với khu bình luận đem lực chú ý tập trung đến trên người hai đứa trẻ, đột nhiên có người nhắc tới ——
[Niệm Niệm trước đó quay chương trình ở làng du lịch Thanh Tì không phải cũng bị chó đuổi sao, cuối cùng đụng vào đùi ông chủ làng du lịch, ông chủ kia lúc ấy còn dữ dằn nói với Niệm Niệm "Không cho phép khóc", mọi người còn nhớ rõ không? Tôi vừa mới đi tra, làng du lịch Thanh Tỳ chính là sản nghiệp dưới trướng Lăng Vũ Tư Túc, ông chủ lớn chính là Giang Trầm, nói cách khác, lần trước Niệm Niệm đụng vào người đó nhưng thật ra là ba của bé!]
Sau khi có người nói ra, khán giả suy nghĩ lập tức đi theo lời bình luận này.
[Cho nên nói, lần trước chị Dữu chân trước vào làng du lịch quay chương trình, anh rể chị Dữu chân sau liền đi theo cùng sao?]
[Đây là sự thực sao? Tổng giám đốc bá đạo trông lạnh lùng người lạ chớ lại gần, nhưng lại có bí mật một khắc cũng không thể rời khỏi vợ! Đây cũng quá ngọt rồi đó. ]
[A a a rất ngọt rất ngọt, quả nhiên chi tiết nhỏ mới là đương ngọt nhất. ]
[Nhưng anh rể Dữu không thể hung dữ với Tiểu Niệm Niệm của chúng ta được, nếu anh mà hung dữ với Niệm Niệm, Niệm Niệm sẽ "Gâu gâu gâu" hung dữ lại đây này, ha ha ~]
[Đập đến đập* đến, vì sao tôi cảm thấy như đang ngầm show ân ái vậy, so với gióng trống khua chiêng vung đường, ngược lại đập tốt hơn! Thật ngọt!]
(*) Đập là thuật ngữ tiếng lóng trên internet, từ này thường được những người hâm mộ CP (những người hâm mộ tưởng tượng hoặc thích tình bạn đặc biệt giữa hai ngôi sao) sử dụng để bày tỏ niềm vui của họ khi họ thấy CP yêu thích của họ tương tác (Nguồn: Baidu)
[Đường nhiều quá rồi! Đừng thấy mặt anh rể Dữu nhìn không thay đổi, nhưng mấy người có phát hiện, mặc kệ chị Dữu bảo anh ấy làm cái gì, anh rể Dữu mỗi lần đều rất nghe lời làm theo, thật rất ngoan ~]
[Tôi thấy anh rể Dữu chính là bên ngoài lạnh lùng bên trong ấm áp đó, chẳng qua không muốn ở trước mặt người ngoài biểu hiện ra mà thôi, có khi anh ấy còn rất nhiệt tình nữa đó. ]
[Ai dô ~ Anh rể Dữu b. ắ. n bốn phía kích tình với chị Dữu sao? Ha ha muốn nhìn! Che mắt tôi lại!]
← Ch. 134 | Ch. 136 → |