Vay nóng Tinvay

Truyện:Thế Giới Song Song - Chương 083

Thế Giới Song Song
Hiện có 128 chương (chưa hoàn)
Chương 083
Tang thi bò sát 2
0.00
(0 votes)


Chương (1-128 )

Siêu sale Lazada


Cố Ninh mím chặt môi, nhìn năm con tang thi biến dị ghê tởm trên trần nhà, tay nắm chặt con dao. Phải đối mặt với những con tang thi biến dị này khiến cô còn thấy ghê tởm nói gì đến những người khác. Sắc mặt của Hoàng Mộng Giao trước khi bước vào toà nhà này đã không tốt, lúc này thì trắng bệch như tờ giấy. Hướng Hứa được Hướng Dật bảo vệ chặt chẽ, sắc mặt cũng tái nhợt. Sắc mặt của những người khác cũng vô cùng xấu xí.

Cố Ninh nói: "Trình Minh, cậu chú ý bảo vệ tốt Hướng Hứa, Hướng Dật." Trình Minh trịnh trọng gật đầu.

Cố Ninh lo lắng nhất lúc này là Phương Pháp và Trương Tiểu Bạch: "Cổ đạo trưởng, chúng tôi sẽ yểm trợ cho ông, ông đi giúp Phương Pháp đi. Chỗ này giao cho chúng tôi."

Cổ đạo trưởng sửng sốt một chút, sau đó liếc nhìn cầu thang bên cạnh, vẻ mặt ngưng trọng nói: "Được."

Nhìn thấy những con tang thi biến dị càng ngày càng gần, Cố Ninh lúc này bất chấp việc phải tiêu hao nhiều dị năng nhanh chóng lấy lượng lớn dị năng từ trong không gian. Dị năng điên cuồng tuôn ra! Một số lớn dây leo đã xuyên thủng bức tường và chia thành hai hướng dưới sự điều khiển của Cố Ninh mà vọt thẳng tới hai con tang thi gần nhất!

Lượt công kích của Cố Ninh như là tín hiệu. Gần như ngay lập khi dây leo xuyên thủng bức tường, những người khác cũng di chuyển!

Theo sát Cố Ninh là Trình Minh! Hàng chục lưỡi đao gió vung ra cuốn bay những con tang thi gần anh ta ra ngoài.

Cùng lúc đó, Tam Ca cũng lấy ra dị năng của mình, nhưng tốc độ tấn công không nhanh bằng Trình Minh. Hơn nữa năng lực của anh cũng có hạn, khả năng công kích tối đa cùng lúc cũng chỉ có hai mươi đao đất. Biết được sự đáng sợ của tang thi biến dị nên anh cũng không keo kiệt dị năng. Anh ta phóng ra hai mươi đao đất cùng một lúc đâm về phía đầu của tang thi biến dị trước mặt!

Người cuối cùng ra tay là Hoàng Mộng Dao, sắc mặt vẫn tái nhợt, bởi vì cô ấy theo Cố Ninh từ lúc thức tỉnh dị năng, bị ảnh hưởng bởi dị năng của cô nên mạnh hơn Tam Ca rất nhiều. Cô cũng đã theo Trình Minh luyện tập cách điều khiển dị năng nhưng kinh nghiệm chiến đấu thực tế về cơ bản là con số không.

Vì vậy, cô vừa ra tay là sử dụng công kích lớn nhất của mình, điên cuồng phóng ra vô số quả cầu lửa! Ngay sau khi ba mươi bốn mươi quả cầu lửa to bằng nắm tay xuất hiện, nhiệt độ không khí xung quanh đột nhiên tăng lên! Mà khuôn mặt xinh đẹp của cô cũng sáng lên theo ánh lửa dù tái nhợt nhưng lại toát lên sự thánh thiện.

Sau khi quả cầu lửa xuất hiện, nỗi sợ hãi trong lòng cô hơi giảm xuống, Cô vung tay một cái quả cầu lửa gầm thét hướng về phía tang thi biến dị trước mặt cô mà lao tới!

Đao gió của Trình Minh cực nhanh! Nhưng nó không nhanh bằng dây leo được hỗ trợ bởi dị năng khổng lồ của Cố Ninh! Chỉ một cái chớp mắt! Dây leo giống như một con trăn khổng lồ, nhanh chóng trói chặt con hai tang thi biến dị! Tuy nhiên, vào lúc dây leo bao vây tang thi biến dị, tang thi biến dị cũng di chuyển theo! Cơ thể nó đột ngột co rút, rồi tuột ra khỏi dây leo như một con lươn - Trên thân dây leo dính đầy chất nhầy trong suốt trông rất ghê tởm. Tang thi biến dị khác trực tiếp cuộn đuôi của nó và dùng gai trên đuôi đâm vào dây leo! Dây leo nhanh chóng khô héo với tốc độ bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy!

Cố Ninh kinh ngạc nhìn dây leo của mình đột nhiên khô héo rồi bị tang thi dùng đuôi kéo đi. Sắc mặt cô nghiêm túc nhìn về đuôi của hai con tang thi rồi hô to với những người khác: "Cẩn thận với đuôi của chúng!". Những người khác theo bản năng nhìn về phía những dây leo khô héo trong lòng cũng thấy ớn lạnh.

Ngay sau khi tang thi biến dị chạy thoát, chúng trực tiếp rơi từ trần nhà xuống trong tích tắc rồi treo ngược đuôi như bọ cạp, chĩa đầu đuôi vào Cố Ninh rồi quẹt nhanh tứ chi qua lớp nhầy trên cơ thể sử dụng nó như chất bôi trơn nhanh chóng tiếp cận Cố Ninh!

Cố Ninh bị bọn chúng bao vây lần thứ hai khởi động dị năng, mấy chục sợi dây leo xuyên tường lần nữa! Lần này hình dạng của dây leo đã thay đổi, phần ngọn của nó trở nên cực kỳ sắc bén. Dưới sự điều khiển của Cố Ninh tất cả đều lao về phía hai con tang thi biến dị! Đồng thời quay về phía Cổ đạo trưởng gọi to: "Cổ đạo trưởng!"

Cổ đạo trưởng bỗng nhiên rùng mình, nhìn thấy những con tang thi biến dị kia tạm thời bị khống chế, lập tức lao thẳng về phía cầu thang! Như cảm nhận được con mồi đang muốn chạy trốn, một trong hai tang thi trước mặt Cố Ninh đột nhiên quay lại, nhanh chóng hướng về phía Cổ đạo trưởng!

"Quay lại cho tao!" Cố Ninh hét lên. Hai đoạn dây leo to bằng cánh tay bật ra khỏi mặt đất và lao thẳng tới con tang thi biến dị! Hai dây leo quấn quanh đuôi của tang thi thành một hình xoắn ốc! Cố Ninh vung mạnh tay phải, dây leo theo đó vươn cao ném con tang thi bay lên. Tang thi biến dị phát ra một tiếng rít và bộp một tiếng va vào cánh cửa phòng bệnh đối diện trực tiếp làm vỡ cánh cửa rồi rơi vào trong phòng. Cổ đạo trưởng liếc mắt nhìn phía sau rồi nhanh chóng tăng tốc chạy nhanh tầng ba.

Cùng lúc đó, Phương Pháp ở tầng ba đang bị con tang thi biến dị ép vào ngõ cụt. Đang phải chật vật dùng dị năng tốc độ né tránh gai nhọn trên đuôi của nó. Tuy nhiên, không gian quá hẹp Phương Pháp nhanh chóng bị nó khoá lại! Đuôi nó đâm thẳng về phía anh! Thấy không thể tránh thoát anh nhanh tay tóm lấy cái đuôi của nó! Lúc này, những chiếc gai nhọn ở đuôi chỉ còn cách mi tâm của anh chưa đầy mười cm và gần như Phương Pháp có thể nhìn thấy rõ ràng thứ chất lỏng trong suốt đang rỉ ra từ phần đỉnh sắc nhọn đáng sợ.

Tuy nhiên, mặc dù đã nắm chắc phần đuôi, chất nhầy trong suốt ở phần đuôi giống như chất bôi trơn cho dù anh nghiến răng nghiến lợi nắm thật chặt nhưng vẫn không thể ngăn được cái đầu nhọn đang từng chút từng chút đâm vào gần hơn.

Cổ đạo trưởng điên cuồng chạy một đường lên vừa liếc mắt đã nhìn thấy Trương Tiểu Bạch nằm ngẹo bên tường liền tá hoả! Sau đó thấy cậu nhìn mình bằng ánh mắt vừa kinh ngạc và vui sướng lại còn đang ra sức nháy mắt với mình thì biết rằng cậu không quá đáng lo nữa.

Cổ đạo trưởng đầu tiên là thở phào nhẹ nhõm, sau đó lập tức hiểu được ý của Trương Tiểu Bạch liền vội vàng chạy tới. Ông nhanh chóng nhìn thấy bóng lưng của tang thi biến dị và sắc mặt đỏ bừng đang cố sống cố chết nắm lấy cái đuôi của Phương Pháp! Cổ đạo trưởng đầu tiên là sửng sốt, Phương Pháp cũng nhìn thấy ông. Lại thấy anh còn chưa hoàn hồn liền gào lên: "Nhanh tới giúp tôi!!!"

"Tới đây! Tới đây!" Cổ đạo trưởng thấy tình thế nguy cấp nhanh chóng huy động dị năng. Hai tay nhanh chóng tạo ra mấy chục phiến băng hướng về phía tang thi mà lao tới!

Tang thi biến dị nghe thấy tiếng động đột nhiên trở nên tức giận! Nói gào lên vài tiếng nhưng bản năng làm cho nó phải rút đuôi lại để phòng vệ khỏi các phiến băng phía sau. Ngay khi cái đuôi trượt khỏi tay Phương Pháp, đột nhiên anh cảm thấy đầu gối mềm nhũn suýt nữa ngã xuống đất, nhưng anh biết lúc này chưa phải lúc thả lỏng. Nhìn thấy con tang thi trốn lên trần nhà liền di chuyển thật nhanh. Anh lao về phía con dao phía trước lối đi đã bị con tang thi lấy mất lúc trước!

Tình hình chiến đấu ở tầng hai lúc này cũng vô cùng căng thẳng. Chất nhờn trong suốt bọc lấy những con tang thi biến dị làm cho chúng trượt trên mặt đất bằng tốc độ cực nhanh. Hơn nữa tường và trần nhà là lãnh địa của của chúng. Chúng nó biết bọn họ rất mạnh nên không dám cứng rắn đánh trả nhưng chúng không ngừng chạy rồi bất ngờ sử dụng cái đuôi linh hoạt như một sinh vật sống để tấn công. Dưới tình trạng này, Cố Ninh chỉ có thể gắng gượng chống đỡ.

Lưỡi đao gió của Trương Minh cực kỳ sắc bén, nhưng chất nhầy trên người tang thi biến dị không chỉ có tác dụng bôi trơn mà còn có thể phòng ngự cho cơ thể chúng. Trước đây một đao gió nhiều lắm tạo ra được trên thân thể của tang thi một vết cắt nhỏ, chưa kể tốc độ của những con tang thi kia rất nhanh. Mấy chục đao gió trước đây cũng chỉ có thể đánh trúng hai ba cái, thực chất không tạo ra bao nhiêu thương tổn cho tang thi. Điều đó khiến Trương Minh rất khó chịu.

Dù sao dị năng mà Trương Minh sử dụng không quá nhiều nhưng cũng gấp mấy lần so với dị năng giả bình thường nhưng cũng không thể cứ để tiêu hao mãi như vậy. So với Trương Minh, tình hình của Tam Ca còn khó khăn hơn. Cả về số lượng hay tốc độ công kích dị năng của anh đều không bằng Trương Minh. Trương Minh vẫn có thể tấn công tang thi, nhưng Tam Ca lại đang bị tấn công!

Anh ta dùng tay phải giơ lên một chiếc khiên đất để ngăn cản cuộc tấn công bằng đuôi của tang thi. Nhưng anh chỉ có thể tung ra một hoặc hai gai đất tấn công chúng nhưng đều bị lũ tang thi kia dùng đuôi quét sạch. Hơn nữa khiên đất của anh chỉ có thể chịu được tối đa là ba đòn tấn công của chúng nên sau ba lần tấn công buộc phải gia cố cho nó thêm lần nữa nên dị năng của anh tiêu hao khá nhiều. Tay trái anh ta cầm một viên tinh thạch để bổ sung dị năng khi nó đã bị tiêu hao quá nửa.

Tuy nhiên, tình hình bên phía Hoàng Mộng Dao có phần bất ngờ ngoài dự đoán của mọi người. Lũ tang thi có vẻ rất sợ lửa nên khi quả cầu lửa còn chưa tiếp cận chúng đã nhanh chóng lùi ra xa. Chúng cảnh giác và không đến gần cô ấy, thi thoảng chúng lại kêu ré lên nhưng cũng không chịu rời đi để rời đi một cách dễ dàng. Hoàng Mộng Dao biết chúng sợ lửa của mình thì cũng không còn sợ hãi nữa mà nhanh chóng tấn công tang thi còn tiện thể giúp đỡ Tam Ca một chút. Điều đó khiến anh ta vừa cảm kích vừa ghen tị đến đỏ cả mắt.

Đồng thời, họ cũng tạo thành vòng bảo vệ vững chắc Hướng Dật, Hướng Hứa phía sau. Hướng Hứa mím môi, trong lòng thầm trách tinh thần lực của mình không thể tấn công, nhưng đồng thời cũng quan sát kỹ càng tình hình trận chiến, một khi phát hiện có người gặp nguy hiểm, cô bé sẽ ngay lập tức dùng tinh thần lực tấn công bằng mọi giá.

Nhìn cục diện trận chiến, tuy rằng năm con tang thi biến dị không thể gây ra thương tổn đáng kể cho bọn họ nhưng lại kìm chân họ ở đây. Hơn nữa bọn chúng gần như không hề tiêu hao sức lực nhưng dị năng của bọn họ lại đang không ngừng tiêu hao. Dù có bổ sung đi chăng nữa cũng sẽ có lúc hết sạch. Huống chi đối với Cố Ninh thì mỗi phần dị năng bị mất đi đều không thể hồi phục, chính là không khác gì đổ máu. Cố Ninh nghĩ đến điều này trong mắt liền hiện lên nguy hiểm!


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-128 )