Nhân Quả (5)
← Ch.467 | Ch.469 → |
Thứ hai là có một khách hàng thở phì phì mang theo một đứa nhỏ đi tới tìm người, người ta nói là đứa nhỏ này đã ăn phải một viên kẹo đã từng bị người khác ăn.
Vị phụ huynh này ném số kéo còn dư lại xuống đất, mọi người vừa nhìn mới hiểu tất cả số kẹo này đều là số kẹo đã được đóng gọi lại một lần nữa, giấy đóng gói cũng chưa được vặn chặt.
Lừa tụi trẻ con thì còn được chứ lừa người lớn thì không.
Lúc này nhân viên công tác lúc trước phụ trách trông coi Sở Chí Nghiệp cũng đi ra cử báo, người này nói thường xuyên nhìn thấy Sở Chí Nghiệp có hành tung bí hiểm.
Chỉ là lần nào anh ta đều cũng bị mất giấu.
Khi đó Sở Chí Nghiệp vẫn còn hào quang phúc khí của Phúc Đoàn.
Lúc này sự việc đã bị bại lộ, bằng chứng chất cao như núi, Sở Chí Nghiệp có chạy cũng không thoát được.
Ban đầu Sở Chí Nghiệp luôn luôn tự xưng đầu óc mình thông minh sáng suốt, anh ta không muốn lấy vài đồng tiền lương chết đói đó.
Sở Chí Nghiệp đã gặp phải rất nhiều người không đứng đắn trong xã hội, còn về anh ta, anh ta nghĩ mình sẽ dựa vào sự may mắn của Phúc Đoàn để làm ăn buôn bán.
Nhưng mà khi ấy còn chưa được phép cho kinh doanh.
Vì thế Sở Chí Nghiệp và những người đó cùng nhau đào góc tường (*) của xã hội chủ nghĩa.
(*) Đào góc tường thường được hiểu để chỉ việc cướp người yêu của bạn bè, còn ở đây có thể hiểu giống như việc vụng trộm, đi đường tắt khi mà nhà nước chưa chưa phép kinh doanh buôn bán.
Bọn họ thông qua nhiều trạm kiểm soát, tìm được người có thể sản xuất ra một số hàng giả hàng kém chất lượng. Trong đó một số hàng giả hàng kém chất lượng được cầm đi bán trực tiếp ở khu chợ đen. Để bán được một số những hàng giả, hàng kém chất lượng với giá cao hơn ở đó mà Sở Chí Nghiệp đã tráo đổi những mặt hàng giả, hàng kém này với hàng chính hãng từ Hợp tác xã mua bán.
Vì sao Sở Chí Nghiệp lại làm những việc này sao?
Là bởi vì những người đó không có mối quan hệ ở Hợp tác xã mua bán, mà Sở Chí Nghiệp lại là người duy nhất có thể giúp bọn họ làm những việc này.
Bọn họ đưa cho Sở Chí Nghiệp tiền còn Sở Chí Nghiệp lại chẳng phải bỏ ra một chút phí tổn nào.
Anh ta còn thường xuyên tự hào nói mình thông minh, tay không bắt sói trắng.
Nhưng làm sao những tên lưu manh có thể buông tha cho anh ta được? Sở Chí Nghiệp ra tay làm cùng bọn họ một lần nên những tên lưu manh nắm bắt được nhược điểm của Sở Chí Nghiệp trong tay và bắt đầu lấy nó để uy hiếp anh ta.
Bọn họ yêu cầu Sở Chí Nghiệp đầu tư tiền cùng nhau làm chuyện này, mỹ kỳ danh viết (*) cùng nhau kiếm thật nhiều tiền.
(*) Mỹ kỳ danh viết: Xuất xứ từ tác phẩm "Đằng Dã tiên sinh" của Lỗ Tấn nghĩa là tìm một danh nghĩa tốt đẹp cho một hành động nào đó để che dấu mục đích thật sự.
Nếu Sở Chí Nghiệp không muốn, bọn họ sẽ lại đe doạ cử báo Sở Chí Nghiệp.
Sở Chí Nghiệp không còn cách nào khác chỉ bất lực đầu tư tiền vào đó.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao anh ta bỏ tiên ra bên ngoài mà không kiếm tiền bên trong.
Mỗi lần được phát tiên lương hoặc kiếm được lời, anh ta sẽ cầm tiền đó đi để làm hành giả, hàng kém chất lượng cho các đầu mối của anh ta, còn đám lưu manh lại có quan hệ, có tiền án, có thủ đoạn.
Sở Chí Nghiệp là người có gia đình có công việc nên căn bản không có cách nào có thể đối phó được với bọn họ.
Cho tới bây giờ sự việc đã bị bại lộ.
Vụ án này có ảnh hưởng cực kỳ ác liệt nên cấp trên rất coi trọng, bọn họ căn cứ phương hướng chỉ điểm của Sở Chí Nghiệp, Sở Chí Nghiệp cũng đã khai ra được không ít người.
Thậm chí trong đó còn có một tên lưu manh trong lúc bị truy đuổi đã nhảy xuống sông và tử vong.
← Ch. 467 | Ch. 469 → |