Vay nóng Homecredit

Truyện:Thần Y Trở Lại - Chương 2817

Thần Y Trở Lại
Hiện có 6779 chương (chưa hoàn)
Chương 2817
0.00
(0 votes)


Chương (1-6779 )

Siêu sale Shopee


 Hình như hòn đảo này không bị ảnh hưởng gì, Ngô Bình đáp xuống đảo thì thấy Đường Tử Di đang đứng trên đỉnh một toà nhà rồi nhìn hồ nước đến ngây người.  

Thấy anh bất chợt xuất hiện, cô ấy thở dài nói: "Chồng, anh đến rồi đấy à! Hôm qua, nhà em đến đây bàn chuyện, không hiểu sao hồ nước bỗng rộng hẳn ra, điện thoại không bắt được tín hiệu nên em không thể gọi cho anh được".  

Ngô Bình gật đầu: "Không của Vân Trạch đã bị chồng xếp, giờ linh khí hồi phục, các không gian gập này sẽ mở rộng ra thêm nên hồ nước mới rộng ra".  

Advertisement

Đường Tử Di: "Hồ nước yên vị thế này rồi thì sao rộng thêm ra được?"  

Đúng lúc này, Đường Tử Yên chợt chỉ về một phía rồi nói: "Chị nhìn kìa!"  

Advertisement

Ngô Bình và Đường Tử Di nhìn theo thì thấy có một hòn đảo dần xuất hiện trên hồ. Trên hòn đảo n ày có các đình đài lầu các đang toả ra tiên khí dồi dào.  

Đường Tử Di ngạc nhiên nói: "Có thêm một hòn đảo kìa!"  

Lúc này, người trên đảo cũng chú ý tới vị trí của nhóm Ngô Bình nên có hai người giậm lên tia sáng rồi bay tới, sau đó đứng trên không trung.  

Họ gồm một thiếu niên 17 tuổi và một người phụ nữ trẻ trung. Người phụ nữ có tướng mạo bình thường, nhưng khí chất rất mạnh, cũng đã là một Thiên Tiên.  

Người phụ nữ nhìn Đường Tử Di và Đường Tử Yên, sau đó cười nói: "Phong Nhi, không ngờ người phạm lại xinh đẹp thế này. Con đang thiếu hai hầu gái ở cạnh đúng không? Thấy bọn họ thế nào?"  

Cậu hiếu niên không thể rời mắt khỏi Đường Tử Di và Đường Tử Yên nên cười nói: "Mẹ, con thích lắm, tối nay con ngủ với họ luôn được không?"  

Người phụ nữ nhìn cậu thiếu niên rồi nói: "Được chứ".  

Họ hoàn toàn lơ đi sự xuất hiện của Ngô Bình.  

Đường Tử Yên tức giận mắng: "Vô liêm sỉ!"  

Người phụ nữ: "Láo!"  

Dứt lời, Đường Tử Yên bất chợt quỳ xuống, cô ấy bực lắm, nhưng không thể điều khiển cơ thể mình được.  

Đường Tử Di vội kéo em gái mình dậy, nhưng cũng bị bắt quỳ xuống luôn.  

Cuối cùng cậu thiếu niên mới nhìn sang Ngô Bình rồi nói: "Mẹ ơi, trông thằng này ngứa mắt quá!"  

Người phụ nữ cười nói: "Ừ, thế thì mẹ sẽ giết hết những người còn lại trên đảo".  

Cậu thiếu niên cười nói: "Thế thì quá tốt, con chỉ cần hai em này thôi".  

Người phụ nữ gật đầu, sau đó định ra tay, nhưng Ngô Bình lại cười phá lên.  

Người phụ nữ dừng tay rồi nhìn anh, hỏi: "Cậu cười cái gì?"  

Ngô Bình vung tay lên: "Tôi cười vì bà sắp chết rồi".  

Uỳnh!  


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-6779 )