← Ch.1567 | Ch.1569 → |
𝐌-ô-n-𝖌 Trạch nhận lấy đan dược, đứng ở một bên vận công.
Phạm Ân Cách và Đinh Nộ Công đưa mắt nhìn nhau: "Ⓜô.𝖓.ℊ Trạch đang hồi phục tu vi?"
Adverti𝖘_e𝐦_𝐞_𝖓t
Trương Tây Linh cười bảo: "Y thuật của 𝐠*𝐢á*𝑜 𝐜♓*ủ vô địch thiên hạ, chữa khỏi cho 〽️.ôп.ℊ Trạch là chuyện dễ như trở bàn tay".
Vẻ mặt Phạm Ân Cách trở nên nghiêm túc: "Nếu có thể hồi phục tu vi, 〽️ô*𝐧*ⓖ Trạch sẽ là người sở hữu tu vi cao nhất Hắc Thiên Giáo. ℳô-n-𝐠 Trạch mà có thể tận trung vì ℊ𝒾á*🔴 c*♓*ủ thì quá tốt rồi".
Adverti💲●𝖊●ɱ𝑒●𝓃t
Lúc này, Phạm Ân Cách cũng thuận đà thừa nhận thân phận 𝐠𝖎á*𝖔 𝒸h*ủ của Ngô Bình.
Đinh Nộ Công lên tiếng: "Chỉ sợ tả hộ pháp không cam lòng. Mấy năm nay, ông ta quá mạnh, một mình chèn ép chúng ta đến mức không thở nổi".
Ngô Bình khẽ hỏi: "Trên người ông ta cũng có chú lực nhỉ?"
Đinh Nộ Công cười bảo: "Tất nhiên là có. Phàm là người có chức vị cao của Hắc Thiên Giáo thì đều có chú lực".
Ngô Bình hỏi tiếp: "Nói vậy là 🌀-i-á-ⓞ c𝖍-ủ Hắc Thiên luôn mượn chú lực để kiểm soát mọi người?"
Trương Tây Linh khẽ thở dài: "𝐆.ⓘ.á.𝐨 𝒸.♓.ủ tiền nhiệm quá trẻ, tu vi cũng không cao, nếu không dùng cách này thì không thể kiểm soát thuộc hạ.
Đinh Nộ Công tiếp lời: "Nhưng gℹ️á*🔴 ↪️𝒽*ủ thì khác, cậu năng lực đầy mình, thể hiện một loại năng lực thôi cũng đủ làm mọi người tâm phục khẩu phục".
Ngô Bình nhẹ nhàng bảo: "Thế à? Vậy ⓖ.ℹ️á.𝖔 ⓒ.h.ủ của các ông, tương lai quá dễ làm rồi".
Trương Tây Linh húng hắng: "ɢ·❗á·o c·𝒽·ủ à, thật ra để trở thành 𝐠●ℹ️●á●0 c𝖍●ủ còn cần phải được 'thần Hắc Thiên' công nhận".
Ngô Bình nhìn ông ta chằm chằm. Chuyện này Trương Tây Linh không nói, xem ra có ý giấu giếm.
Trương Tây Linh cười bảo: "Với tài năng của 𝐠_𝖎á_𝖔 ⓒⓗ_ủ, chắc chắn sẽ được thần Hắc Thiên công nhận".
Ngô Bình biết cái gọi là "công nhận" kia nhất định khó vô cùng, bằng không họ đã chọn được g_𝖎á_o 🌜𝐡_ủ mới từ lâu rồi, không cần chờ đến bây giờ.
"Nói đi, chuyện được thần Hắc Thiên công nhận là sao?", anh hỏi Trương Tây Linh.
← Ch. 1567 | Ch. 1569 → |