Sẽ là hắn sao?
← Ch.027 | Ch.029 → |
"Anh, anh điên rồi......" Vân hi mắt đẹp nhìn trừng trừng khuôn mặt tuấn tú nhìn như vô hại của hắn, nhưng lại là biểu tình "tiếu lí tàng đao", nàng lui về phía sau muốn né tránh hắn, vì cái gì hôm nay bọn họ mới lần đầu tiên gặp mặt, nàng lại thấy được hắn như biết nàng đã lâu rồi?
"Phụ nữ làm cho tôi điên, cô là người đầu tiên!" Thượng Trạch Nhất tiếp tục hướng tới gần nàng, khi Vân Hi muốn dùng tay đẩy ra khoảng cách giữa bọn họ, phía sau lại truyền đến một âm thanh quen thuộc, "Vân Hi?"Mẫn Hiếu Triết từ một góc tối đi ra, đúng lúc nhìn thấy Thượng Trạch Nhất đang bước từng bước ép sát nàng, hắn hợp thời đến trước mặt hai người, sau đó vươn tay đem Vân Hi ôm vào trong lòng, ánh mắt ở ngọn đèn u ám nhu hòa đến không hiểu, "Chúng ta đi thôi!"
Hai ánh mắt giao nhau, dần dần như có ám muội đến từ hai phương hướng một trái một phải bắn ra, Vân Hi không chú ý tới biểu tình người trước mắt, nàng chỉ là có chút tò mò, Mẫn Hiếu Triết như thế nào lại xuất hiện ở trong này?
Thượng Trạch Nhất ánh mắt nhìn chằm chằm tay Mẫn Hiếu Triết khoát lên vai Lăng Vân Hi, dần dần trở nên có chút lạnh lùng! Hắn vươn tay trái, tự nhiên vuốt chiếc hoa tai của mình!
"Trạch Nhất, nhanh lên, mình không được rồi!" Ngược hướng là căn phòng vừa rồi của bọn họ, Vân Hi nghe ra là tiếng của Bùi Thành Tuấn hô to, tựa hồ đã có chút men say.
"Đến đây!" Loáng thoáng còn có thể nghe được âm thanh như mắng của Thượng Trạch Nhất truyền đến vì lúc này Vân Hi đã bị Mẫn Hiếu Triết ôm lấy đi ra ngoài, mới vừa đi ra cửa một cơn gió lạnh thổi tới, vân hi theo bản năng đánh cái rùng mình, không phải bởi vì lạnh mà là tự dưng cảm giác được hàn khí như rót vào da thịt.
"Tổng giám đốc......" Vân hi ngồi trên xe Mẫn Hiếu Triết, xưng hô có chút không tự nhiên, nàng không quên Mẫn Thiên Hữu hôm nay có cảnh cáo qua nàng, bắt cho nàng cách xa Mẫn Hiếu Triết một chút. Chính là không nghĩ tới bọn họ hôm nay gặp nhau đến hai lần!
"Tân hôn ngày đầu tiên liền về muộn, dường như không hay cho lắm!" Mẫn Hiếu Triết cười như ánh mặt trời dạng ra ở khóe miệng, theo đường cũ lái xe thẳng hướng Thiên Sơn biệt thự mà đi.
"Đúng rồi nói cho cô biết, chúng ta là người một nhà, Thiên Hợp là anh họ của tôi!" Sau Mẫn Hiếu Triết lại bổ sung một câu, khuôn mặt tuấn tú trong xe lúc sáng lúc tối, Vân Hi cũng đã đoán được hắn cùng Mẫn gia có quan hệ, hiện tại lại nghe hắn nói những lời này, nàng thấy kỳ lạ mà nghĩ tới tối hôm qua......
"Tôi......" Vân Hi cắn nhanh môi anh đào, không dám lại nhìn ánh mắt quá mức nóng rực của hắn, cùng lúc nàng có chút tò mò, nhưng là càng nhiều sợ hãi, nếu tối hôm qua cùng nàng dưới gối hoan ái là hắn, kia nàng về sau nên như thế nào đối mặt hắn?
Vân hi đột nhiên phát hiện này kỳ thật là một âm mưu, nàng hiện tại có thể khẳng định, tối hôm qua chú Tần cho nàng uống ly sữa là đã bị hạ thuốc, mà hết thảy này, chồng nàng Mẫn Thiên Loại khẳng định sẽ cảm kích người.
Là vì thân thể hắn tàn tật, cho nên mới tìm người thay thế hắn sao?
Nghĩ đến khả năng này, Vân Hi liền cảm thấy chính mình như thành một quân cờ mặc người chơi đùa, nàng không phải là ý nguyện gả vào Mẫn gia, mà hiện tại nàng lại không biết đêm tân hôn cùng nàng triền miên là ai?
Loại cảm giác này làm nàng như đi vào hoang mạc không phương hướng, lời nói ám muội của Mẫn Hiếu Triết ban ngày còn bồi hồi bên tai nàng, nàng càng thêm thấy hoang đường!
"Đến rồi!" Ngay tại lúc tâm tư Vân Hi còn đang giãy dụa muốn hay không mở miệng hỏi hắn, Mẫn Hiếu Triết đã muốn đem xe trực tiếp đi vào biệt thự bắc uyển, Vân Hi quên không được, tối hôm qua nàng chính là bị đưa đến trong phòng ở nơi này......
← Ch. 027 | Ch. 029 → |