Vay nóng Tima

Truyện:Thái Tử Phi Thất Sủng - Chương 074

Thái Tử Phi Thất Sủng
Trọn bộ 303 chương
Chương 074
Mẫu tử xung đột
0.00
(0 votes)


Chương (1-303)

Siêu sale Lazada


Long Ngữ Lan thấy Tiểu Vân đột nhiên hướng Tử Ảnh cầu cứu, sắc mặt trầm xuống, tức giận quát

"Phản rồi! Mau lôi xuống cho bổn cung, lăng trì tới chết!"

Vài cung nhân lôi Tiểu Vân đứng dậy, sau đó hướng dưới điện hành lang đi đến, Tiểu Vân không ngừng giãy dụa, thê lương kêu lên

"Vương gia..... Cứu cứu nô tỳ........"

Từ khi Long Ngữ Lan đến, Tử Ảnh mặt vẫn không chút thay đổi bỗng nhiên quay đầu lạnh lùng nhìn Long Ngữ Lan, âm thanh lạnh lùng nói

"Nơi này không phải Phượng Hoàng cung của người! Nếu người thích giết người như vậy, trở về Phượng Hoàng cung của người mà giết!"

Long Ngữ Lan nghe xong lời Tử Ảnh nói, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, sắc mặt nàng thay đổi mấy lần, bỗng nhiên lạnh lùng vung tay lên, tức giận quát

"Cẩu nô tài vô dụng các ngươi! Các ngươi đều điếc sao? Không nghe thấy Vương gia nói sao? Chẳng lẽ còn muốn Bổn cung đến dạy các ngươi làm như thế nào?"

Đám cung nhân tất nhiên nghe rõ lời Tử Ảnh nói, chính là, Long Ngữ Lan không lên tiếng, bọn họ không dám buông Tiểu Vân ra, lúc này nghe được Long Ngữ Lan lên tiếng, đều buông tay, sau đó lui về vị trí của mình đứng yên.

Tiểu Vân tìm được đường sống trong chỗ chết, sớm đã sợ tới mức chân nhũn ra, khi cung nhân buông lỏng tay, nàng liền nằm trên đất, nàng không dám đứng lên, quỳ gối bò dưới đất, đối Tử Ảnh cùng Long Ngữ Lan liên tục dập đầu, nói

" Nô tỳ tạ nương nương tha mạng, Tạ vương gia ân cứu mạng......"

Long Ngữ Lan tiếp nhận áo choàng trên tay cung nữ đứng sau, sau đó không kiên nhẫn quát

"Đủ rồi! Cút ngay cho bổn cung!"

Nhóm cung nhân nghe được phân phó, nối đuôi nhau rời đi, tiểu quý tử cũng không dám chậm trễ, nhanh chóng nâng Tiểu Vân đang quỳ trên mặt đất đứng dậy, sau đó lặng yên lui ra.

Đợi nhóm cung nhân toàn bộ rời đi, Long Ngữ Lan thế này mới chậm rãi đến gần Tử Ảnh, cầm trên tay áo choàng nhẹ nhàng mà phủ thêm cho hắn, ôn nhu nói

"Ảnh nhi, con xem con này, đi ra ngoài cũng không mặc nhiều y phục, vạn nhất nhiễm phong hàn, vậy phải làm thế nào?"

Nói xong, lấy tay nhẹ nhàng ôm bả vai Tử Ảnh, nói

" Cùng mẫu hậu quay về trong điện đi, ăn chút gì đó ấm áp......."

Tử Ảnh không đợi nàng nói xong, bỗng nhiên đẩy Long Ngữ Lan ra, tiện tay đem áo choàng Long Ngữ Lan vừa mới vì hắn phủ thêm vứt xuống.

Long Ngữ Lan không kịp đề phòng, bị Tử Ảnh đẩy một cái liền lảo đảo, nàng thật vất vả mới miễn cưỡng đứng vững mới không bị trượt chân, nàng vươn tay bám vào cây cột trụ ở hành lang, trên khuôn mặt kiều diễm lộ ra tức giận kêu lên

"Ảnh nhi! Làm sao con có thể như thế với mẫu hậu?"

Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Tử Ảnh thoáng qua một tia bi thống, đúng vậy a, người này là mẫu hậu hắn, hắn có thể làm gì người? Tuy rằng hắn rõ ràng biết Lạc nhi là bị mẫu hậu giết chết, nhưng là, hắn không cách nào vì nàng báo thù! Bởi vì, người nàylà mẫu hậu! hắn Là người 10 tháng mang thai sinh hạ ra hắn, là người đem hắn nuôi nấng trưởng thành!

Tử Ảnh cơ hồ cảm thấy lòng đau như muốn vỡ ra, hắn bỗng nhiên xoay người, hai mắt trừng lớn tràn đầy tơ máu, ánh mắt sắc bén nhìn Long Ngữ Lan, trầm giọng hỏi

"Là mẫu hậu làm, đúng hay không? Là mẫu hậu, đúng hay không!?"

Long Ngữ Lan bị Tử Ảnh thình lình ép hỏi đâm ra hoảng sợ, nàng mất tự nhiên quay mặt đi, không dám đối mặt ánh mắt Tử Ảnh, nói

" Mẫu hậu không biết con đang nói cái gì!"

Tử Ảnh cũng không để ý sự trốn tránh của nàng, tiếp tục ép hỏi

"Là mẫu hậu sai người phóng hỏa Lạc cung, là mẫu hậu, là mẫu hậu giết nàng, có phải hay không! Mẫu hậu nói cho nhi tử biết! Nói cho nhi tử biết!"

Nói xong lời cuối cùng, Tử Ảnh cơ hồ mất đi lý trí, hai tay của hắn gắt gao bắt lấy hai vai Long Ngữ Lan không ngừng lắc mạnh.

Long Ngữ Lan mím chặt môi, bỗng nhiên đẩy mạnh Tử Ảnh ra, dương tay đánh hắn một cái cái tát, tức giận quát

"Đồ nhi tử bất hiếu! Con mau tỉnh táo lại cho ta!"

Tử Ảnh lãnh một cái tát, rốt cục cũng bình tĩnh lại, ánh mắt của hắn trống rỗng chuyển hướng nhìn ra giữa không trung, cả người giống như đã mất đi sinh khí.

Long Ngữ Lan chưa hết tức giận, nàng vươn ngón tay được sơn móng tỉ mỉ, phẫn nộ chỉ vào Tử Ảnh, tức giận nói

"Bổn cung là vì muốn tốt cho con! Con xem con bây giờ thành bộ dáng gì rồi? Con vẫn là nhi tử hiếu thuận của Bổn cung sao? Con vẫn là Ứng Vương thông minh bình tĩnh sao! Vì một tục nữ tử liền gục ngã không dậy nổi như thế, con căn bản là không xứng làm nhi tử Bổn cung!"

Tử Ảnh ánh mắt không định hướng nhìn những bông tuyết trắng rơi, bỗng nhiên thê lương cười, nghẹn ngào nói

" Nếu có thể, ta tình nguyện ta không phải con của mẫu hậu..... Như vậy, Lạc nhi sẽ không phải chết..... Ta cũng sẽ không thống khổ như vậy......"

Long Ngữ Lan phẫn nộ, nàng giơ tay tát mạnh vào Tử Ảnh, tức giận nói "Ngươi mau tỉnh táo lại cho Bổn cung! Bổn cung nói cho ngươi biết, mặc kệ ngươi có nguyện ý hay không, ngươi vẫn là nhi tử của Bổn cung! Bổn cung không cho phép ngươi như vậy, ngươi cũng không có tư cách như vậy! Tiện nhân kia đã chết! Nàng chính là do Bổn cung sai người giết! Hừ! Bổn cung vốn cũng không muốn giết nàng, nhưng là, muốn trách thì trách chính nàng không biết liêm sỉ, cư nhiên mưu toan câu dẫn ngươi, cho nên, Bổn cung tuyệt đối không thể dung thứ nàng!"

Tử Ảnh bỗng nhiên quay đầu nhìn thẳng Long Ngữ Lan, trong mắt không có một tia biểu tình, hắn thê lương cười, lạnh lùng nói

"Mẫu hậu sai lầm rồi! Mẫu hậu cho là nàng câu dẫn ta, mê hoặc ta sao? Nếu ta ẫu hậu biết, là ta, là nhi tử mẫu hậu vẫn luôn kiêu ngạo đã yêu nàng trước, đã trêu chọc nàng trước. Như vậy mẫu hậu thấy như thế nào?"

Long Ngữ Lan giật mình, nàng chưa từng nghĩ tới vấn đề này, ở trong mắt của nàng, nhi tử Long Ngữ Lan nàng là người vĩ đại nhường nào, cao quý nhường nào, làm sao có thể yêu một nữ nhân thô tục xấu xí?

Diệp Lạc nàng đã gặp qua, nàng cũng không có cảm thấy Diệp Lạc có gì đặc biệt, trừ bỏ dung mạo xấu xí, làm người ta nhìn thoáng qua, sẽ không muốn gặp mặt lần nữa, không có chút nào xứng đôi với con trai của nàng, chớ đừng nói chi Diệp Lạc là người đã kết hôn, là phi tử của Tử Dạ người mà nàng căm ghét nhất.

Cho nên, sau khi biết chuyện con mình cùng Diệp Lạc, cảm giác đầu tiên, chính là Diệp Lạc không biết liêm sỉ đã câu dẫn nhi tử nàng, cho nên, nàng mới không tiếc hết thảy, giết Diệp Lạc, bởi vì, nàng sẽ không để cho bât kỳ bóng người nào ảnh hưởng đến con trai của nàng, con trai của nàng là ưu tú nhất, về sau cũng sẽ là một quân vương ưu tú nhất!

Nghĩ đến đây. Long Ngữ Lan trầm mặt xuống, nàng lạnh lùng nhìn Tử Ảnh, âm thanh lạnh lùng nói

"Mặc kệ ngươi yêu nàng cũng thế, nàng câu dẫn ngươi cũng thế! Tóm lại, người đàn bà kia đã tiêu thất rồi! Ngươi từ hôm nay trở đi, mau lên tinh thần cho Bổn cung, quay về chính ngươi như trước! Hiện tại trong cung đúng là thời buổi rối loạn, ngươi nên biết, Bổn cung làm hết thảy cũng là vì ngươi! Chờ long ấn Tây Lương quốc vào tay Bổn cung, ngươi chính là hoàng đế Tây Lương quốc!"


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-303)