← Ch.37 | Ch.39 → |
"Ừ?Nói cho anh biết cái gì?" Lâm Lập Phong nâng mi, nghi hoặc nhìn nàng
"Em......em.... ."Lời nói vừa đến bên môi chợt im bặc, nàng ko cách nào dám mở miệng nói. Lẽ nào lại nói cho Lập Phong biết, chuyện nàng mang thai nhưng đứa bé ko phải là con của hắn?
Nàng run run môi mềm, ko thốt ra nửa lời. Nước mắt lại một lần nữa trào ra!Mái tóc thật dài che xuống 2 bên trái phải vừa vặn che luôn khuôn mặt đang bị tâm can cắn nát của nàng.
"Em làm sao vậy? Tử tình." Lâm Lập Phong tay muốn nâng mặt nàng lên, nhưng nàng bỗng nhiên đã ôm lấy hắn đem mặt mình úp vào ngực hắn. Nàng ko muốn để hắn nhìn thấy khuôn mặt đầy nước mắt của nàng
Giờ này khắc này, nội tâm của nàng đang bị giày vò, rất mâu thuẫn, ko ai có thể lý giải được
Đứa bé này khiến nàng tan nát cõi lòng, nàng nên xử lý việc này ra sao? Có lẽ, nàng trước tiên phải giấu Lập Phong, sau đó len lén đem nó đi......
Vừa nghĩ đến sẽ mất đi đứa bé, lòng nàng lại đau như dao cắt! Ai có thể nói cho nàng biết? Nàng nên làm cái gì bây giờ?
Lâm Lập Phong ôn nhu vuốt mái tóc mềm mại của nàng, Nàng yếu đuối khiến hắn yêu thương. Hắn rất hận chính mình!Hắn hận bản thân ngày hôm nay ko cách nào ở bên cạnh nàng!
Hắn vì công việc đã bỏ qua nàng, hắn chỉ có thể đối với nàng từ xa quan tâm! Hắn sau này sẽ giành nhiều thời gian hơn cho nàng, ở cùng nàng.
Bỗng nhiên một đạo âm thanh lạnh lùng vao lên: "Bệnh nhân, cô mau nằm xuống. Cô hiện tại ko thích hợp để ngồi đâu."
Hạ Tử Tình chậm rãi Lâm Lập Phong ra, thấy một y tá từ cửa đi vào, giúp nàng chỉnh sửa gối rồi có ý muốn nàng nằm xuống.
Hạ Tử Tình chậm rãi nằm trên giường, y tá lại giúp nàng đem chăn đắp
"Cô phải đặc biệt chú ý!Đứa bé chỉ mới hình thành 40 ngày, thân thể đặc biệt rất yếu. Đặc biệt ngày hôm nay cô lại bị ngã. Người mang thai vào bốn tháng đầu phải cần nghỉ ngơi."
Lời y tá nói khiến Lâm Lập Phong há hốc? Tử tình mang thai rồi? Bỗng nhiên cảm thấy vui suống, hắn nắm chặt tay Tử Tình hỏi: "Tử tình, em mang thai rồi?"
Hạ Tử Tình ngưng đôi mắt trong suốt nhìn hắn, miệng nàng mấp máy. Nàng không muốn cho hắn biết, nhưng rõ ràng việc đến nước này đã ko còn có thể giấu.
"Đúng vậy, vợ anh mang thai 40 ngày rồi. Khoảng thời gian này là nguy hiểm nhất, anh phải chiếu cố tốt đến nàng." Y tá có ý nhắc nhở Lâm Lập Phong.
"Tử tình......"Hắn nhu tình, hưng phấn hỏi: "Chúng ta rốt cuộc cũng có được đứa con thuộc về mình."
Hạ Tử Tình nhìn dáng vẻ tươi cười của Lập Phong, thống khổ trong lòng nàng lại chậm rãi khuếch tán
"Em làm sao vậy?Ko vui sao?" Hắn thấy vẻ mặt đông lạnh của nàng, có điểm kỳ quái. Nàng ko phải rất mong chờ việc có con sao? Thế nào hiện tại, nàng dĩ nhiên lại mất hứng?
"Ko, em rất vui." Nàng vẻ mặt cứng ngắc lộ ra nụ cười gượng gạo
Hắn vuốt ve khuôn mặt mềm mại, ngưng mắt nhìn vẻ tuyệt mỹ của nàng, vẻ mặt chờ đợi mà nói: "Anh đang nghĩ đến hình hài của con. Tử tình. Em nói nó sẽ giống ai?Nó sẽ có đôi mắt đẹp giống em hay có thân thể to lớn của anh?"
Hạ Tử Tình vừa nghĩ đến dáng dấp của đứa trẻ, cả người liền nổi da gà. Trong đầu lập tức hiện ra đầu tóc ánh vàng, đôi mắt bích lục của Khắc Just...... Ko!Ko nên!Làm sao nàng lại nghĩ đến hắn chứ?
Đứa bé này là của nàng cùng Lập Phong_! Ko phải là của Khắc Just_! Nhất định là ko phải!Nhất định là ko!
Nàng nhắm mắt lại, ko muốn nghĩ đến chuyện đứa trẻ nữa
"em mệt rồi phải ko?" Một cái bàn tay lớn xoa lên trán Hạ tử Tình, Hạ Tử Tình trợn to đôi mắt mê hoặc nhìn Lập Phong.
Xung đột lại một lần nữa xảy ra trong lòng nàng! Nếu như, nếu như, nàng cùng hắn nói thẳng, hắn có tha thứ cho nàng ko?Hắn sẽ tiếp nhận đứa bé này sao?
Ngôn tình tiểu thuyết trạm: võng () vi nâm cung cấp tối chất lượng tốt _ ngôn tình tiểu thuyết tại tuyến xem.
Đột nhiên, nàng nghị đến mình rất buồn cười! Làm gì có khả năng đó?Cho dù Lâm Lập Phong có thể tha thứ cho lỗi lầm của nàng, thế nhưng hắn làm sao có thể tiếp nhận một đứa bé mắt xanh tóc vàng làm con chứ?
Làm như vậy ko phải là tỏ rõ cho thiên hạ biết, vợ hắn hồng hạnh ba tường sao?(*cắm sừng)Hơn nữa đối phương lại là một người ngoại quốc!
Trên mặt lộ ra nụ cười nhạt. Nàng cũng quá ngây thơ, thật choáng váng!
Từ bệnh viện trở về nhà, Hạ Tử Tình vẫn nằm ở trên giường tĩnh dưỡng. Từ sau cái ngày Lâm Lập Phong đem việc nàng có mang nói cho mẹ biết, người trong Lâm gia ngày nào cũng liên tục đến thăm hỏi nàng
Từ ông nội, bà nội, mẹ, bác, một đám người tựa như cưỡi ngựa xem hoa đều lần lượt đến thăm, thuận tiện để lại rất nhiều món quà có giá
Bà nội đem ngọc bội phật quan khoác lên cô nàng, đã nhìn nàng nói: "Con phải giúp cho Lâm gia chúng ta mở rộng dòng dõi, vì Lập Phong sinh ra một đứa bé mập mạp "
Nước mắt của nàng lại một lần nữa trào ra. Nàng rất mong muốn a!Nàng yêu người đàn ông này rất sâu đậm, nàng cũng mong muốn vì nam nhân này mà sinh ra một đám con, thế nhưng đứa con trong bụng nàng lại ko biết là của ai!
Dày vò thống khổ này phải làm như thế nào mới thoát khỏi đây?NÀng theo tâm tình mâu thuẫn mà âu sầu!
Đối mặt với đám người Lâm gia, đối mặt với sự ôn nhu của Lập Phong, lòng của nàng cũng lạnh lùng.
Lâm Lập Phong đẩy cửa phòng ra thấy Hạ Tử Tình nằm trên giường, hai mắt dại ra nhìn ra bên ngoài cửa sổ, biểu tình lạnh lùng.
Nàng nhất định là rất khó chịu! Lâm Lập Phong nhìn thấy cái dạng này của nàng khóe miệng hơi xìu xuống. Hắn đi tới bên người nàng, nàng cũng ko phát hiện. Xem ra nàng rất thất thần!
Hắn nhẹ nhàng mà ngồi xổm bên người nàng, ở trên gương mặt hôn nàng một cái, Hạ Tử Tình thoáng giật mình. Vừa chuyển mắt nhìn thì gặp phải đôi mắt tràn ngập ý cười của Lập Phong, "Thế nào? Rất khó chịu sao?"
"Ừ." Nàng mềm nhẹ lên tiếng.
Hắn mở tủ quần áo lấy ra một cái áo khoác, từ trên giường nâng nàng dậy, ôn nhu mặc vào. Sau đó đem nàng nhẹ nhàng ôm lấy, "Anh mang em đến hoa viên hô hấp đổi ko khí."
Nàng nhìn hắn, đáy lòng tràn ngập nhu tình, nàng phát hiện hắn gần đây săn sóc nàng rất nhiều, ôn nhu rất nhiều.
Lâm Lập Phong ôm nàng ngồi trên ghế đá ở hoa viên, nàng dùi đầu vào lòng hắn ko muốn ngẩng lên
"Làm sao vậy? Tâm tình bất hảo?"Tiếng nói mềm nhẹ hồn hậu của hắn bên tai nàng vang lên. Có phải là do mấy ngày nay người thân đến quấy rồi nàng quá nhiều rồi ko?Hắn phải cùng mẹ nói chuyện một chút mới được.
Nói cho mẹ biết chuyện Tử Tình mang thai là muốn mẹ yên tâm, sau đó sẽ ko tìm Tử Tình gây phiền phức nữa, nhưng ko ngờ đến chuyện này lại đưa đến một đám người thân thích
Hắn rõ ràng thân là Lâm Lập Phong, trưởng tôn Lâm gia, Con nối dòng của hắn nhất định sẽ được mọi người quan tâm. Chỉ ko ngờ là tất cả mọi người đều quan tâm a!
Hắn có điểm bật cười. Nếu như vợ chồng bọn họ chậm chạp ko có con có pahi3 là tội ác tày trời rồi ko?Kỳ thực chuyện này nên thuộc về chuyện riêng của vợ chồng bọn họ, nhưng bỏi vì thân phận đặc thù của hắn mà chuyện này đã biến thành đề tài cho tất cả mọi người trong gia tộc thảo luận
"Em không có."
"Mọi người hay đến quấy rối em phải ko?Anh sẽ nói bọn họ đừng đến nữa, để ko phiền em nghỉ ngơi." Lâm Lập Phong thấp nhu nói.
"Không có." Nàng lắc đầu, "Chỉ là tâm tình không được tốt."
"Phụ nữ mang thai cũng trải qua giai đoạn phiền muộn như vậy sao?" Hắn không giải thích được, từ sau khi mang thai, tâm tình của Tử Tình rất xấu.
"Đúng vậy a." Nàng miễn cưỡng mà lộ ra nụ cười mỉm.
"Anh mang em đi ra ngoài một chút, thế nào?"ý ko muốn tràn đầy trong mắt hắn
Hạ Tử Tình nhẹ nhàng lắc đầu, "Ko sao, qua giai đoạn sẽ ổn thôi."
"Thực chứ?"
"Thực."
Nàng lưu luyến vùi đầu vào lồng ngực ấm áp, hấp thụ mùi đặc biệt trên người hắn, ko biết cái ngày lành như thế này còn có thể kéo dài được bao lâu?
Nàng lúc này như miếng băng mỏng, lúc nào cũng có khả năng rơi vào vực sâu vạn trượng. Giờ khắc tốt đẹp này nàng phải hưởng thụ, tạm gác lại chuyện cũ
Lòng của nàng bão tố lại phát sinh, tâm tình rất không bình ổn, rất không ổn định, lại nghĩ đến chuyện lớn sắp sửa xảy ra
BÍ MẬT KHÔNG THỂ CHO AI BIẾT
Khi thư kí của Lâm Lập Phong Tiếu Quân xuất hiện tại phòng làm việc của hắn, thì Khắc Just biết hắn đến vì chuyện gì
Hắn cười nhạt, lạnh lùng mà trêu chọc nhìn Tiếu Quân.
"Mời ngồi, Tiếu tiên sinh."Hắn mời thủ thế trước.
Tiếu Quân vẻ mặt tươi cười ở trước mặt hắn ngồi xuống, không nghĩ tới quốc ngữ của người ngoại quốc này chuẩn như thế "Khắc Just tiên sinh, tiếng Trung của tiên sinh rất tốt. Đã từng tới Trung Quốc sao?"
"Tôi sinh ra tại Trung Quốc." Khắc Just thản nhiên thừa nhận chính mình cũng từng là một người Trung Quốc.
Tiếu Quân lộ ra vẻ mặt kinh ngac "Nga, nguyên lai là người trong nhà."
Tốt nhất cứ người trong nhà! Khắc Just cười nhạt. Bọn họ thật đúng là người trong nhà chứ?
Nếu như ngày hôm nay hắn công khai thân phận thật của mình, không biết Lâm gia sẽ đối đãi với hắn như thế nào? Sẽ hoan nghênh long trọng đón tiếp hắn quay về Lâm gia giống như gặp lại người thân lâu ngày xa cách sao?
Trong mắt hắn tràn ngập nét châm biếm.
"Khắc Just tiên sinh thấy tôi, tôi nghĩ tiên sinh đã biết tôi đến vì chuyện gì."
Khắc Just nhíu mày "Mời Tiếu tiên sinh."
Tiếu Quân nói có bài bản "Khắc Just tiên sinh, hôm nay tôi tới là Lâm phu nhân muốn cùng quý công ty kết thúc hợp đồng."
"Ân hừ, giải quyết hợp đồng?" Khắc Just vung lông mi lên "Lâm Lập Phong dưa ra điều kiện thế nào?"
"Chúng tôi sẽ dựa theo yêu cầu của tiên sinh trên hợp đồng, bồi thường những tổn thất của tiên sinh."
"Nhiều như vậy?" Khắc Just ánh mắt lạnh lùng. Hắn tưởng Lâm Lập Phong sẽ đưa cho hắn một tờ chi phiếu, để tùy ý hắn điền vào chỗ trống chứ.
"Vâng, Khắc Just tiên sinh, tiên sinh có ý kiến gì không?"
"Không có. Cứ quyết định như vậy đi." Khắc Just lạnh nhạt nói. Hắn biết rõ Hạ Tử Tình động thai khí, phải nằm trên giường nghỉ ngơi. Kết thúc hợp đồng là việc sớm muộn.
Tiếu Quân một lần nữa lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, không nghĩ tới Khắc Just nhanh cóng đáp ứng hắn như vậy.
"Cảm tạ ý tốt của tiên sinh. Khắc Just tiên sinh." Tiếu Quân vui vẻ nói.
"Không có gì. Thân thể Tử Tình có khỏe không?" Nàng ở nhà tĩnh dưỡng cũng là chuyện nên ha?
"Lâm phu nhân tốt, cảm tạ quan tâm. Nếu như không còn việc gì nữa, tôi xin phép cáo từ."
Khắc Just nhẹ nhàng gật đầu, nhìn Tiếu Quân rời đi. Suy nghĩ của hắn đang ở phương xa, không biết hiện tại Hạ Tử Tình như thế nào? Thân thể có khỏe không? Có lẽ, hiện tại nàng đang hạnh phúc nằm trong lòng Lâm Lập Phong ha?
Nghĩ tới đây, hắn không khỏi nhíu mày. Hắn rất muốn đi thăm nàng, mặc dù nàng hận chính mình, nhưng hắn rất quan tâm nàng.
Thấp hèn! Hắn nguyền rủa chính mình.
Đẩy cửa ra ban công, hắn nói với tổng giám "Hạ Tử Tình đã cùng chúng ta kết thúc hợp đồng, ngươi phải tìm một người mẫu nổi tiếng thay thế nàng."
"Nga, tốt."
Khắc Just xoay người đi, mọi người bàn tán.
"Ta nghe nói lần ngã xuống lầu đó Hạ Tử Tình gần như đẻ non."
"Đúng vậy. Sở dĩ vậy phải ở nhà dưỡng thai."
"Thật hạnh phúc! Nếu như vì Lâm gia sinh hài tử, thân thể của đứa nhỏ hiển nhiên phải giữ gìn."
"Đều là nữ nhân, sao mệnh nàng lại tốt như vậy? Quả thực là người trung long phượng ha?
"Trưởng tôn Lâm gia Lâm Lập Phong coi trọng nàng, nàng đã sớm bay lên biến thành phượng hoàng rồi."
Phượng hoàng?! Nhỏ Lệ hừ lạnh, vận tốt của nàng rồi cũng chóng qua. Nàng đang chờ nhìn cảnh nàng ta thống khổ từ trên trời ngã xuống chứ.
Trên khuôn mặt thanh tú hiện ra nụ cười châm biến, đôi mắt phát ra những tia oán hận, khiến người khác bất giác cảm thấy lạnh lẽo.
Lâm Lập Phong đang ngồi ở phòng làm việc xem văn kiện, bỗng nhiên thư kí đưa một bưu iện tới trước mặt hắn, cung kính nói "tổng tái, là vắn kiện của người."
Lâm Lập Phong nhìn bưu kiện một chút, trong lòng rất nghi hoặc, là ai giữ bưu kiện cho hắn? Hắn một ngày một đêm cũng không có nhận điện thoại báo trước.
Hắn mở bưu kiện, bên trong có hai gói nhỏ. Hắn xé mở một gói trong đó. Thoáng chốc sắc mặt đại biến!
Bên trong dĩ nhiên là ảnh chụp Hạ Tử Tình cùng Khắc Just mây mưa trên giường! Hắn nhanh chóng đem ảnh chụp nhìn lại một lần nữa, sắc mặt tái nhợt. Ai có thể nói cho hắn biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Vì sao Tử Tình cùng gã Khắc Just kia ở trên giường? Nhưng lại tối như vậy? Lẽ nào bọn họ đã ....
Lẽ nào Tử Tình đã phản bội hắn?
Hắn tinh tế nhìn bối cảnh ảnh chụp, hắn nhận ra đó là khách sạn nhỏ trên đảo Hải Nam mà hắn đã đến.
Lẽ nào trước khi hắn đến đảo Hải nam tìm nàng, nàng đã phản bội hắn? Đã cùng Khắc Just phát sinh quan hệ?
Hắn nhất thời cảm thấy cả người lạnh băng!
Con mắt bắn phá đến bưu kiện kia, hắn nhanh chóng xé mở nó ra, đó là một đoạn băng ghi âm. Hắn vội vàng mở băng ghi âm, bên trong truyền ra âm thanh của Hạ Tử Tình "Anh nói thật cho em biết, tối đó em uống say, chúng ta rốt cuộc có hay không phát sinh quan hệ?"
Tiếp là tiếng của Khắc Just "Thế nào? Em hoài nghi hài tử trong bụng là của anh?"
Tâm Lâm Lập Phong thoáng chốc tựa như có hàng nghìn kim độc châm vào, hầu như muốn gặm nhấm sinh mệnh của hắn. Hắn nhắm ma71t, bên tai lại truyền đến âm thanh cuồng vọng của Khắc Just "Ha ha ha, .... Thật buồn cười!Thê tử của Lâm Lập Phong lại mang hài tử của ta! Trên đời lại có chuyện bi ai như vậy!"
"Ta thực sự hy vọng hắn có thể sinh ra sớm một chút! Không biết có thể giống ta hay không đều là tóc vàng mắt xanh!"
"Anh nói bậy bạ gì đó! Đứa trẻ là con của em và Lâm Lập Phong! Anh khong được đụng tới đứa trẻ!"
"Nó cũng có thể là con của anh và em! Bảo bối!"
Tâm Lâm Lập Phong như tan thành muôn nghìn mảnh nhỏ. Hắn phẫn nộ tàn bạo cầm máy ghi âm trong tay ném lên mặt đất. Khuôn mặt tuấn tú cuồng nộ hiện lên sự tức giận, tâm người khiếp sợ, một đám người bên cạnh hắn sợ hãi né tránh lửa giận trong đôi mắt hắn.
"Tổng giám đốc ....." Lý thư kí cầm văn kiện đang cần hắn kí tên.
"Cút! Nhanh cút hết cho ta!" Hắn rít gào lên, bước nhanh vào thang máy.
Tất cả mọi người bên hắn sợ đến ngốc không dám hé răng. Chưa từng thấy tổng giám đốc tức giận đến như vậy, đã xảy ra chuyện gì?
Bước nhanh ra khỏi phòng làm việc, tới bãi đỗ xe, hắn lái xe bằng tốc độ nhanh nhất để về nhà.
"Thiếu gia, người đã về?" Chị Ngọc Dâu thấy đang trong giờ làm việc Lâm Lập Phong bỗng nhiên trở về, rất ngạc nhiên.
Khuôn mặt Lâm Lập Phong lãnh băng bước lên hai, chị Ngọc Dâu mất hồn.
← Ch. 37 | Ch. 39 → |