Không phải hứa giúp cha bắt một con 🍳𝐮●ỷ lớn nhất sao?
← Ch.228 | Ch.230 → |
Bọn họ cũng muốn bắt nhưng bất đắc dĩ vì thực lực Ngân Giáp Thi quá mức kinh khủng, có thể trốn được đã là vạn hạnh.
Rống!!!
Đúng lúc này, sau lưng đám người, một tiếng gào thét trùng thiên vang lên.
Sát ý kinh khủng chấn động đến không khí bốn phía đều khẽ run lên. Ngân Giáp Thi phá vỡ tường thành Hoàng Lăng, từ trong phế tích phóng lên tận trời.
Nhìn thấy hắn xuất hiện, chẳng những mấy người Bạch Liễu Sinh, mấy người Tuệ Năng và Dương Văn Vũ cũng trái tim co rụt lại. Ngân Giáp Thi này quá mạnh, khí tức ⓠ⛎·ỷ vật cổ lão như là một ngọn núi lớn điên cuồng đè xuống.
Bảnh!
Trong lúc tất cả mọi người đang có mặt ở đây khẩn trương bất an. Một đạo quang mang màu lam nhạt phá không bay lên, phát ra tiếng rít to lớn trên không trung.
Tất cả mọi người đang có mặt ở đây tập trung nhìn lại, nó là một con Điện Long dài đến ngàn trượng Quanh thân Điện Long lôi quang lóng lánh, Lôi Hỏa trùng thiên, uy phong lãm liệt!
Mà người tay cầm Điện Long chính là Lâm Hiên!
Theo một tiếng dòng điện bạo liệt vang lên, Lâm Hiên điều khiển Điện Long bỗng nhiên quất vào người Ngân Giáp Thi, đồng thời cuốn chặt lấy hẳn. Ngũ Hành lôi lực kinh khủng xuyên thấu ✝️♓â.ⓝ 🌴.♓.ể Ngân Giáp Thị, đánh thắng tới 𝒬𝐮●ỷ Vương trong cơ thế hắn, thiêu đến Ⓠ⛎●ỷ Vương 🍳_υ_ỷ khóc sói gào một trận.
Thấy thế, bọn người Bạch Liễu Sinh đều lộ ra vẻ mặt vạn phần kính ngưỡng.
"Không hổ là Đế phu, tay cầm Điện Long, khí thế vô song, bất kỳ 𝐪𝖚.ỷ vật gì gặp được hắn đều phải quỳ. xuống!"
Bành!
Lâm Hiên cố tay rung lên, hất Ngân Giáp Thi xuống đất.
Lôi lực kinh khủng thiêu đốt Q●⛎●ỷ Vương, làm cho cả Ngân Giáp Thi giống như đồng nát sắt vụn, nằm im dưới đất hoàn toàn không thể động đậy.
'Sau đó, Lâm Hiên thả La Sát Thần Niệm ra, cưỡng chế ✖️-â-𝐦 n𝐡ậ-🅿️ thức hải 🍳𝖚·ỷ Vương, điên cuồng cướp đoạt tất cả ký ức của hắn.
Rốt cục, hắn đạt được tin tức mình muốn Bảnh!
Sau đó hắn điều khiển Ngũ Hành lôi lực ⓒư●ỡ●п●𝖌 🌜●𝐡●ế 𝖝*â*Ⓜ️ 𝐧*ⓗ*ậ*𝖕 cơ thể Ngân Giáp Thi, đánh cho 🍳u·ỷ Vương bên trong nổ thành bột phấn trong khoảnh khắc.
Thấy thế, bọn người Bạch Liễu Sinh đều kính sợ không thôi, vội vàng cúi người hành lễ: "Đế phu uy vũ!"
Lâm Hiên lạnh nhạt nhìn bọn người Dương Tuần một chút, sau đó dẫn chúng nữ nhỉ rời khỏi đây.
Vừa rồi hắn biết được từ ký ức của 𝐐ц●ỷ Vương, Ngân Giáp Thi này chính là Huyết Linh Giáo vụng trộm luyện chế ra trong Hoàng Lăng. Sở dĩ bọn họ chọn Hoàng Lãng là bởi vì chỗ này là một cái phong thủy bảo địa cực tốt. Hơn nữa người được chôn tại đây đều là lịch đại Đế Hoàng của các quốc gia, khi còn sống chính là người có đại khí vận. Lợi dụng 🌴ⓗ-1 ⓣ𝖍-ể của các Đế Hoàng này luyện thi hoặc là bồi dưỡng q●⛎●ỷ vật. Chẳng những có thể nhanh chóng bồi dưỡng được 🍳●𝖚●ỷ vật mạnh mẽ, lại có thể lập tức gây họa cho hoàng cung nơi đó.
"Huyết Linh Giáo, sổ sách hơn ba vạn năm trước còn chưa thanh toán, các ngươi lại ra làm loạn.
"Nếu như các ngươi một lòng muốn 🌜.𝒽ế.t, vậy ta sẽ đưa tất cả các ngươi xuống Địa ngục!"
Trong ánh mắt Lâm Hiên lóe ra một tia lạnh lẽo.
Bắc Huyền Thiên là nơi mà hắn sinh sống với các cô con gái của mình, cũng là sự nghiệp của Đông, Hoàng Tử U, không thể để cho bất cứ kẻ nào làm hỏng. Ai dám có tâm tư không tốt, vậy thì hẳn sẽ khiến cho. đối phương ↪️ⓗ·ế·✞ không có chỗ chôn!
Nhìn thấy bóng lưng vĩ ngạn của Lâm Hiên dần đần biến mất. Tất cả mọi người đang có mặt ở đây cả buổi cũng không thể lấy lại tỉnh thần, vẫn đắm chìm trong sự mạnh mẽ của hắn.
Hồi lâu sau, Dương Hinh lộ một tia kiên quyết: "Phụ hoàng, ta muốn tập võ tòng quân."
Nàng vốn là một nữ tử vô cùng nhu nhược, yêu thích cầm kỳ thư họa văn nghệ.
Nhưng trải qua nhiều chuyện như vậy khiến cho nàng hiểu được, thế đạo này chỉ có vũ lực mới có thể bảo vệ mình và người nhà. Càng quan trọng hơn là, năng lực Đế phu cao lớn như trời. Nàng muốn thông qua tập võ tu đạo để kéo gần khoảng cách với Đế phu hơn một chút!
Mà bọn người Dương Tuần đều không ngờ được là Công chúa Dương Hinh đã từng tay trói gà không chặt, không lâu sau thì trở thành nữ Võ Thần uy danh hiển hách Thế Tê Quốc!
...
Bắc Huyền Thiên, chín ngàn vạn dặm bên ngoài biên cảnh, có một khu vực mộ địa tồn tại vô cùng lâu.
Mộ địa này chiếm diện tích vài trăm dặm, đưa mắt nhìn lại, mồ mả san sát, bạch cốt như rừng. Mà mảnh đất này cũng cực kỳ đáng sợ. Đất màu đỏ như ⓜá-𝖚 trải rộng khắp nơi, giống như là 〽️·á·ц tươi trong cơ thế người không ngừng chảy.
Một đạo tử quang yêu diễm hiện lên.
Đông Hoàng Tử U xuất hiện ở trên không mộ địa.
Cẩn thận điều tra mộ địa một hồi, sau đó nàng phát hiện nơi này lại có một cái trận pháp viễn cổ thủ hộ. Mà bên trong trận pháp này thì có có một tòa Huyết Sơn cao tới trăm vạn trượng, cao vút trong mây.
Ngay lúc Đông Hoàng Tử U muốn động thủ phá trận pháp, bỗng nhiên hai bóng người ngẫn cản trước mặt của nàng.
"Các ngươi là người của Huyết Linh Giáo?" Đông Hoàng Tử U lạnh nhạt hỏi.
Hai người thủ hộ tông môn đó thấy Đông Hoàng 'Tử U khí chất phi phàm, trong giọng nói có chút kính sợ, lên tiếng trả lời: "Các hạ là người nào? Đến Huyết Linh Giáo chúng ta có chuyện gì?"
Đông Hoàng Tử U lạnh lùng nói: "Diệt môn." Xoát!
Một nam tử người mặc giáo bào đỏ như ɱá*𝖚, ở giữa trán có một ấn ký huyết nguyệt đang ngồi ngay ngắn trên tử linh bảo tọa. Hắn chính là đương nhiệm 🌀ℹ️.á.🔴 🌜.𝒽.ủ Huyết Linh Giáo, Độc Cô Cương.
"𝐆●❗●á●𝖔 🌜●𝐡●ủ, trước mặt người của chúng ta đã lợi dụng Hoàng Lăng của Đại Minh Quốc, Thế Tê Quốc, Lạc Nguyệt Quốc và hơn một trăm quốc gia ở Bắc Huyền Thiên nuôi dưỡng rất nhiều Ⴓ𝐮_ỷ Vương"
"Trong đó, có hơn mười quốc gia đều bồi dưỡng được Đồng Giáp Thỉ hoặc là Ngân Giáp Thi."
"Chắc chắn không bao lâu sau, những Thi Qц●ỷ này sẽ nhanh chóng xâm chiếm các quốc gia xung quanh, từ đó khiến cho toàn bộ Bắc Huyền Thiên rung chuyển."
← Ch. 228 | Ch. 230 → |