Định vương gia trúng độc (2)
← Ch.081 | Ch.083 → |
Tôn Cao đầy đầu mồ hôi. Mệnh lệnh của hoàng hậu nương nương là phải nghe nhưng Hiền phi nương nương bên này có thể đắc tội sao, không thể a. Tôn Cao vụng trộm lau mồ hôi, cẩn thận nói "Lão nô phụng mệnh tiến đến sao có thể nương nương tự mình mang người qua. Lão nô ra ngoài đợi cũng là đương nhiên"
Cũng không thể ở lại trong phòng này. Thanh Thu thỉnh Tôn Cao đi, tủm tỉm cười nhìn hắn "Tôn công công, không bằng ra trước cửa cung chờ, đứng ở đây người ra vào cũng không tiện"
Thanh Thu đưa Tôn Cao đi một hồi, không lâu sau Thanh Đông dẫn theo Tử Yên đi vào.
Tương Như Nhân nhìn nàng một cái "Biết cái gì thì nói, chuyện gì xảy ra?"
Tử Yên quỳ xuống "Tiểu cung nữ đã chết của ngự thiện phòng tên Tiểu Kết, nàng là theo Phương ma ma trong ngự phòng làm việc. Mỗi lần nô ty theo Lưu ma ma đi phòng bếp lĩnh đồ ăn thường gặp nàng, quan hệ cũng không tệ. Sáng nay nô tỳ đi ngự thiện phòng lĩnh đồ ăn sáng cho nương nương, thấy nàng săc mặt khá tệ nên nô tỳ có hỏi thăm vài câu, sau thì trở lại."
"Sắc mặt không tốt là kiểu dạng như thế nào?"
"Nhìn qua như thân mình không khỏe, nhưng lại giống như sợ cái gì. Nô tỳ hỏi nàng không nói, chỉ lôi kéo nô tỳ nói chuyện trong ngự thiện phòng"
Người đã chết là chết vô đối chứng, muốn lấy ra chứng cứ gì cứ nói là được. Tương Như Nhân đối với chuyện này còn chưa hiểu rõ hết. Định vương trúng độc còn có một chút liên lụy đến người trong cung nàng. Đứng dậy, Tương Như Nhân đi vào phòng thay y phục rồi trở ra "Cùng bản cung đi Cảnh Nhân cung." Nếu muốn thảm vấn, nàng cũng phải có mặt.
Tương Như Nhân là người cuối cùng đến Cảnh Nhân cung. Người ở đây cũng không ít. Trừ bỏ Kim thục dung, Diệp thục dung đã có mặt, Hứa dung hoa cũng đến. Phía Du Cảnh cung không có ai đến. Hai cung nữ thì quỳ gối ở kia. Tương Như Nhân ngồi xuống. Tử Yên theo hai cung nữ kia quỳ xuống trước mặt hoàng hậu.
Tử Yên bị bệnh, chính là thực sự bị bệnh. Nàng quỳ ở kia thân mình còn hơi phát run, môi trắng bệch, sắc mặt cũng không tốt.
Tương Như Nhân vẻ mặt thật có lỗi hướng hoàng hậu thỉnh tội "Bệnh như thế này nên mới tới chậm."
Hoàng hậu khoát tay áo, bắt đầu hỏi nhóm cung nữ chuyện sáng nay nói gì với cung nữ Tiểu Kết đã chết kia. Cứ hỏi từng lần cũng một hồi thời gian. Sau hoàng hậu liền trực tiếp hỏi Tử Yên "Trong ngự thiện phòng có người nói sáng nay thấy ngươi và Tiểu Kết nói chuyện thật lâu, là nói cái gì?"
Tử Yên trả lời giống như đã bẩm báo với Tương Như Nhân. Hoàng hậu nghe xong, chậm rãi nói "Chỉ có vậy thôi sao?"
"Hồi bẩm nương nương, Tiểu Kết cùng nô tỳ chỉ nói như vậy"
Trong phòng yên tĩnh, một hồi hoàng hậu mở miệng "Nhưng phía ngự thiện phòng không nói vậy. Bên đó có người thấy sáng nay lúc Tiểu Kết nói chuyện với ngươi cảm xúc có chút kích động, còn lôi kéo tay ngươi, bộ dáng lo sợ."
Tử Yên ngẩng đầu, lời nói kiên định "Hồi bẩm nương nương, Tiểu Kết trước lúc nói chuyện với nô tỳ sắc mặt đã không tốt, giống như bị bệnh. Nàng cũng không có lôi kéo tay nô tỳ. Lúc ấy trong tay nô tỳ cầm là đồ ăn sắng của Hiền phi nương nương, nếu Tiểu Kết như vậy thì đồ ăn đã có thể bị đổ.""Đổ thì ngươi có thể chuẩn bị lại phần khác." Diệp thục dung đối diện ẩn ẩn nói một câu.
Hoàng hậu không nói gì. Tương Như Nhân liếc nhìn Diệp thục dung một cái, đoạn cười nói "Vậy phiền Diệp thục dung lấy ra tập đồ ăn sáng khác đó, bằng không là Ngự thiện phòng có sơ sót lớn." Nhiều người như vậy đều là kẻ ngốc sao. Một cung nuốn lĩnh thêm đồ ăn sáng lại có thể không đăng kí vào danh sách sao?
Diệp thục dung sắc mặt khẽ biến. Thấy hoàng hậu liếc qua, nàng cúi thấp đầu không nói nữa.
Hoàng hậu tiện đà nhìn về phía Tương Như Nhân "Tiểu Kết trúng độc cùng độc Định vương gia trúng giống nhau, thái giám kia cũng là như vậy. Trên chén nước trong phòng Tiểu Kết phát hiện ra độc này, trong phòng còn tìm thấy độc còn dư. Đêm qua Ngự thiện phòng có ba vị ngự trù trực cùng với vài cung nữ, Tiểu Kết cũng là một trong số đó."
"Nương nương nói như vậy, người hạ độc vương gia không phải đã rất rõ ràng. Trừ bỏ có người muốn giá họa cho Tiểu Kết. Trong phòng nàng phát hiện ra độc dược, bản thân thì như uống độc tự sát. Đêm qua lại trực ở ngự thiện phòng, cũng có cơ hội hạ độc." Tương Như Nhân tiếp lời hoàng hậu, hạ độc lộ liễu như vậy, cũng không nghĩ tới còn đường sống đi.
"Tiểu Kết cùng Định vương chẳng thân quen, căn bản là không quen biết. Nàng không có động cơ để hạ độc vương gia." Hoàng hậu như có chút chỉ "Ngay tại buổi sáng đi tìm Tiểu Kết đến hỏi chuyện đã phát hiện nàng chết ở trong phòng. Trước đó nàng cũng chỉ tiếp xúc qua vài người."
Đây là muốn ám chỉ lên đầu Tương Như Nhân đây.
Luận bên trong hậu cung, người mong Định vương chết, tính qua tính lại thật đúng Tương Như Nhân là hiềm nghi lớn nhất. Triệu gia không một khắc ngừng mong muốn lôi Tương gia xuống đài. Việc Định vương làm phản, Tương gia lại không bị liên lụy, rất bất khả tư nghị. (vượt ngoài lí luận)
Để tiêu trừ tai họa ngầm này chính là cái chết của Định vương. Đã chết thì người khác cũng không còn gì để thượng tấu, không có chứng cứ gì.
Tương Như Nhân khẽ nâng nâng đầu, đối diện với hoàng hậu "Vậy hoàng hậu nương nương cần phải tra xét kĩ càng hơn. Trong cung quá sơ hở. Bữa ăn khuya đi đi Thanh Huyền cung lại có thể bị một tiểu cung nữ không phẩm cấp hạ độc. Sau này mọi thứ đồ đều khiến người ta phải lo lắng."
Tương Như Nhân khí thế cũng không hè yếu. Hậu cung quản lý sơ sẩy. Nói dễ nghe chút là có người cố ý quấy phá. Nói khó nghe chút, để người dễ dàng quấy phá như vậy. Làm nữ chủ nhân chưởng quản hậu cung. Nàng rốt cuộc đang làm gì.
Trên vẻ mặt uy nghiêm của hoàng hậu có tia khác thường, nhìn Tương Như Nhân cười nói "Muội muội nói phải. Ra chuyện như vậy, bản cung là bụng làm dạ chịu. Trong cung cần phải dọn dẹp cho sạch sẽ hơn. Nhưng người sai sử hạ độc ở phía sau mới thực làm người ta lo lắng. Một ngày con chưa tra rõ, các cung đều khó an tâm. Cung nữ này của ngươi liền giữ lại đây. Nếu muội muội thiếu người cứ nói với bản cung."
"Thần thiếp dùng quen người của mình. Dùng người khác không thuận tay. Hiện thời cung nữ này của ta còn bệnh nặng, ở lại đây quá là phiền nương nương." Tương Như Nhân nhìn thoáng qua Tử Yên, tiếp lời hoàng hậu. Tra cho rõ ràng chút, nàng cũng muốn xem là ai muốn đem chuyện này gán lên đầu nàng. Chuyện hạ độc này khiến hậu cung hoảng loạn. Thật dễ dàng khiến cho Định vương được trọng binh đêm ngày canh gác suýt bị hại chết. Vậy những người khác trong cung, không phải muốn ai chết đều quá đơn giản. Lại nói độc dược này làm sao mang được vào cung. Một loại vấn đề theo chuyện này nổi lên.
Tân hoàng đăng cơ mới được nửa năm. Tân hậu đối với sự vụ trong cung cũng chưa nắm hoàn toàn. Thái hậu đem mọi chuyện giao ra liền giống như thái hoàng thái hậu, ít hỏi đến việc hậu cung. Hiện thời thì ra chuyện như vậy. Còn để cung nữ kia có thể tự độc chết bản thân, tra đến đúng là tử vô đối chứng.
Hai ngày sau phía Cảnh Nhân cung vẫn không có tin tức gì. Bên Tương Như Nhân thì Phùng Áng sau khi nghe sai sử lại tra ra chút chuyện. Cung nữ Tiểu Kết cùng cung nữ Hải Đường hằng ngày đưa cơm cho Định vương gia đều đi theo Phương ma ma làm việc. Hải Đường lớn tuổi chút, cũng nhập cung đã lâu, phụ trách đồ ăn của Định vương cả năm qua đều không ra vấn đề gì.
"Tiểu nhân tra được. Thời điểm tháng sáu, Hải Đường cô nương sinh bệnh, có một ngày bệnh nghirem trọng không thể xuống giường. Phương ma ma giao đồ ăn của Thanh Huyền cung cho người khác đi đưa. Người này chính là Tiểu Kết."
"Có thể tra đến chính xác tháng sáu là ngày nào không?"
"Là mười hai tháng sáu." Phùng Áng nói ra cái ngày. Tương Như Nhân suy nghĩ một chút. Ngàu đó trong cung đi du hạ ở sơn trang, cũng không ai lưu lại trong cung.
"Phùng Áng, ngươi nói thị vệ ở Thanh Huyền cung có thể xác định cung nữ đưa cơm hôm đó có phải Tiểu Kết hay không?" Tương Như Nhân trầm tư một hồi, mở miệng hỏi hắn. Phùng Áng lắc đầu "Thị vệ Thanh Huyền cung không được ra khỏi cung. Có người đến đưa cơm bọn họ xem lệnh bài. Tiểu Kết ở ngự thiện phòng, càng không thể có cơ hội gặp mặt."
Tương Như Nhân cảm thấy việc này thật kì quái. Ai lớn mật như vậy, không thèm che đậy. Trực tiếp hạ độc, chờ thời điểm tra có chút rõ ràng thì người tình nghi tự sát, lại là người không có mối quan hệ gì. Muốn nói nàng muốn độc chết vương gia là không thể, khẳng định là có người đứng phía sau.
Cảnh Du cung cùng Hạnh Xương cung đều là ngụy trang, theo nàng xem ra vẫn là nhằm vào Chiêu Dương cung. Cố tình buổi sáng đó để Tiểu Kết nói chuyện một lúc với Tử Yên, hướng mọi người nghĩ đến, đây có người đang cố tình.
"Thanh Thu, ngươi đi điều tra một chút xem ở du hạ sơn trang trở về có phải không phải mọi người." người ngoài cung muốn hãm hại như vậy cũng chẳng thể nào. Trong cung người nhiều như vậy, Tương Như Nhân nghĩ cũng nhanh, sai Phùng Áng đi hỏi thăm chuyện liên qua đến Hải Đường "Đem toàn bộ trước sau đã tra xong về Tiểu Kết hồi báo lên cho bản cung."
Thanh Thu cùng Phùng Áng đi ra ngoài. Hứa ma ma bước đến "Nương nương, Phùng Áng tra ra những thứ này, bên kia hoàng hậu cũng là biết được."
"Biết được nhiêu đó làm sao đủ. Tiểu Kết lôi kéo Tử Yên nói nhiều như vậy xem ra là cố ý, hiện thời người đã chết, cũng hỏi không ra ai bày mưu đặt kế. Nhũ mẫu, ta vẫn cảm thấy chỗ Thanh Huyền cung còn có việc tra chưa rõ ràng." Đã nửa đêm còn muốn ăn khuya, ăn phân nửa thì trúng độc. Này Định vương kết quả lại là vì sao?
"Nương nương hoài nghi Định vương cố ý muốn làm vậy? Làm cho người hạ độc hắn?"
Tương Như Nhân nở nụ cười "Hắn sao có thể liệu sự như thần như vậy. Biết được khi nào có người hạ độc mà tự độc bản thân." Tương Như Nhân đây là nói đùa. Theo nàng nhìn ra Định vương cũng không phải người muốn chết. Còn nữa, độc từ đâu mà đến?
Nhưng nàng không biết, độc này đúng là bản thân Định vương gia tự hạ...
Bên này Tô Khiêm Mặc trúng độc hôn mê đi qua thì tỉnh lại. Hoàng thượng lại đây xem thấy khí sâc hắn đã đỡ không ít cũng yên tâm hơn. Tô Khiêm Mặc lại mở miệng trước hỏi chuyện trúng độc lần này.
Tô Khiêm Mặc sau khi nghe xong mày nhăn lại, chuyện sao lại ra thành thế này. Nâng nâng đầu quay về phía hoàng thượng "Có thể tra ra người sai sử sau lưng cung nữ đã chết kia không?"
Hoàng thượng lắc đầu "Tra ra được cung nữ Chiêu Dương cung cùng cung nữ hai cung khác có nói chuyện qua. Manh mối đến đây bị chặt đứt."
Thời điểm nghe đến Chiêu Dương cung, Tô Khiêm Trạch nhắm mắt, nhìn không ra cảm xúc. Hoàng thượng phân phó thái y chăm sóc tốt hắn rồi ly khai Thanh Huyền cung.
Chờ hoàng thượng đi hồi lâu, Tô Khiêm Mặc mở mắt, một chút khổ sở. Hắn đây là hảo tâm làm chuyện xấu sao...
← Ch. 081 | Ch. 083 → |