Không phải Tiểu Tiểu (Nữ chính trưởng thành) (5)
← Ch.089 | Ch.091 → |
Sáu năm sau.....
Sơ thần cốc, một vùng đất ẩn sâu trong rừng rậm, từ bên trong xuất hiện một ôn tuyền xinh đẹp, nhiệt khí vô cùng thoải mái. Xung quanh mọc toàn cây xanh cùng quả mọng, chim choc chạy nhảy trên những nhành cây, khói nước lượn lờ. Chỉ nghe trong nước truyền tói tiếng ào ào, sương mù lượn lờ giống như một tầng sa mỏng, chỉ thấy một vóng dáng mơ hồ, mông mông lung lung không chút chân thực.
"Tiểu thư, mới sáng sớm đã chạy tới ôn tuyền tắm, không ngủ lười nữa sao?" Người mới tới một thân quần áo phấn hồng, dáng người thướt tha tinh sảo, đôi lông mày lá liễu hai tròng mắt phảng phất như làn thu thủy, da thịt trắng nõn, dung mạo thanh tú, nàng ta tùy tiện ngồi xuống một phiến đá lớn bên cạnh ôn tuyền, trêu ghẹo nói.
Ào, tiếng nước vang lên, nữ tử ở dưới ôn tuyền nhíu mày từ rong nước phi thân đi ra, sương mù lượn lờ nhưng có thể cho người ta thấy được những đường cong lung linh, tóc đen dài tới thắt lưng, ở không trung xõa ra vô cùng duyên dáng. Thân thể lập tức xoay tròn đem áo lụa nhẹ nhàng mặc lên người.
"Sao nào? Tiểu Ngư ngươi cũng muốn xuống sao?" Thanh âm rơi xuống như châu như ngọc, khiến cho người ta cảm thấy tâm tình đều thoải mái sung sướng.
Nữ tử từ trong sương mù chậm rãi đi ra, đến bên cạnh thị nữa, tóc đen cũng đã được buộc lại bằng một mảnh lụa tím, đôi mắt trong xuốt như ngọc lưu ly, khóe miệng nhẹ nhàng giơ lên ý cười ôn nhu, vừa mới đi khỏi ôn tuyền nên cả người nàng đều hồng nhạt, cả người thoạt nhìn đều kiều diễm ướt át, khuôn mặt nhỏ nhắn, ngũ quan tinh xảo thoát tục, xinh đẹp giống như một tinh linh.
Tiểu Ngư trừng mắt, thầm than tiểu thư nhà nàng ta quá xinh đẹp rồi, nàng ta là nữ nhân mà nhiều khi còn nhìn đến ngây ngốc, huống chi là nam nhân khác, nàng ta khẽ nói, "Ta không cần như vậy, tiểu thư, giáo chủ tìm người, nói chuyện người muốn biết có tin tức mới."
"A? Ta lập tức đi." Dứt lời đã vận khí rời đi. Nàng đúng là người đã rơi xuống vách núi đen sáu năm trước Mộ Dung Tiểu Tiểu!
"Tiểu thư!" Tiểu Ngư kêu lên, DLQ_Donnn nàng ta khẽ cắn môi dưới, giống như phân vân không biết có nên mở miệng hay không.
"Nói đi, không có gì không tiện nói." Nàng cười đạm nói, ở trong cốc mấy năm nay, đều là tiểu Ngư ở cùng nàng, tuy rằng đều cùng nàng nói chuyện, nhưng mỗi lần lại đều không dám ngẩng đầu nhìn nàng, làm cho nàng cảm thấy đúng là không biết làm sao!
"Tiểu thư, nếu người rời đi, nhất định phải mang tiểu Ngư theo, được không?" Nàng tab a tuổi đã gia nhaaphj vào giáo, mười năm qua đi, nàng giwof đã mười ba tuổi, ở chung cùng tiểu thư nhiều năm như vậy, nàng ta cũng hy vọng về sau có thể mãi ở bên người tiểu thư!
"Được!"
Sáu năm trước, nàng vì muốn đoạt lại mảnh lụa mà cùng Mộ Dung Cẩn Thiên rơi xuống vách núi, không hiểu ra sao lại bị hai đạo ánh sáng bao phủ, lúc tỉnh lại đã thấy mình ở chỗ này, Mộ Dung Cẩn Thiên trở thành đệm thịt của nàng, ngã chết. Nghe người ở đây nói ẩn cốc này cách biệt với bên ngoài, chỉ khi nhật thực cửa cốc mới mở. Chuyện tình quỷ dị như vậy lại có thể xuất hiện trên người nàng, lúc nàng mới nghe tới, thấy có chút không ổn, nàng là xuyên không mà đến, chuyện này chứng minh, hai thế giới song song tồn tại là có thật.
"Nãi nãi." Khi nàng rơi xuống đất khuôn mặt có tới 60% tương tự phụ thân ôn hòa xuất hiện, nàng cười ôn hòa.
Y Na, thân nhân của khối thân thể này, bà nội của nàng, lam y giáo chủ đã biến mất hơn mười năm trước!
Khi nàng rơi xuống nơi này, mọi người ở trong cốc nhiều năm hầu như đều ngẩng đầu nhìn lên, Y Na lại ôm nàng khóc không thành tiếng, nói nàng chính là tôn nữ của nàng! Trong đầu Mộ Dung Tiểu Tiểu hoàn toàn mờ mịt, nàng cũng không nghĩ đến chuyện Y Na có phải nãi nãi của nàng hay không, nàng chỉ nhớ sư huynh còn đang chờ nàng trở về! Nàng mở miệng câu đầu tiên là đòi trở về, Y Na lại nói với nàng phải chờ nhật thực lần sau mới có thể đi ra ngoài!
Nàng biết vậy vô cùng tuyệt vọng, như vậy phải bao nhiêu năm sau đây?
"Tiểu Tiểu mau tới đây!" Y Na từ ái vãy tay với nàng.
Suy nghĩ chặn lại, Mộ Dung Tiểu Tiểu nhìn đến nãi nãi đã gần năm mươi tuổi của nàng, thoạt nhìn giống như mới ba mươi tuổi, ý cười ấm áp.
Y Na nhéo nhéo chop mũi của nàng, trong mắt tràn đầy yêu thương nói, "Mong muons của ngươi sắp tới rồi, lại sắp có nhật thực." Nhật thực vẫn là từ mới mẻ trong giáo của bà, lúc nghe Tiểu Tiểu giải thích từ này bà mới giật mình cảm khái.
Đôi mắt của Mộ Dung Tiểu Tiểu sáng ngời, nàng biết nãi nãi xem thiên tượng cực kỳ giỏi, vô cùng lợi hại, nghe được tin tức này không nghi ngờ gì vô cùng vui vẻ, nếu trong nàng không còn người nào để nhớ, quả thật nàng sẽ nơi này ngây ngốc cả đời, nhưng hiện tại không thể, nàng phải tìm được sư huynh, nàng muốn xác định hắn giờ này sao rồi.
← Ch. 089 | Ch. 091 → |