Cà Tím Cuộn Chiên, Gà Hấp Dầu Hành 3
← Ch.115 | Ch.117 → |
Thời Nhiễm không có trứng vịt, cũng không dùng đến bùn đỏ, với lại trứng vịt muối Giang Tô nổi nức tiếng cũng cần ướp ít nhất nửa tháng, đợi đến lúc ướp xong thì đã không kịp cho tết Đoan Ngọ.
Cách đơn giản hay dùng là sử dụng bùn vàng và tro thực vật để ướp, cô mua chừng hơn một trăm trứng vịt, ướp được đến vài hũ.
Bận cả buổi cuối cùng cũng đã ướp xong toàn bộ trứng vịt. Thời Nhiễm lại muốn bắt đầu làm cơm trưa.
Khôi phục thói quen làm cơm trưa thì thời gian buổi sáng của Thời Nhiễm lại bận hơn, so với tháng trước mỗi ngày đều có thể vui vẻ đi chợ vào sáng sớm thì gần đây chỉ có thể đi vòng vòng trong chợ thôi.
Hôm nay Thời Nhiễm thấy cà tím ở chợ tươi ngon nên cô liền quyết định làm một món ăn mới, cà tím cuộn chiên.
Cắt trái cà thành từng lát dài rồi đem thịt đã được đập trải ra làm nhân, lúc cà tím được cuộn lại thì bên trong sẽ đầy ắp nhân thịt, bên ngoài được phết một lớp tinh bột trứng gà sống. Sau đó đổ dầu chảo, cà tím từ dạng dài đã biến thành những viên thịt tròn.
Sau đó lại đổ nước canh và bột vào trong nồi để cho đặc lại, cà tím được chế biến xong có bên ngoài giòn rụm bên trong mềm mềm. Ngoài việc trong cà còn vương mùi thịt thì đây hoàn toàn chính là món ăn kèm không thể thiếu khi dùng cơm.
Còn một món khác là gà hấp dầu hành.
Thời Nhiễm đã làm trước một lọ dầu hành lớn đặt lần lượt với mỡ heo trong tủ lạnh.
Nếu nói rằng mỡ heo trộn với chút đồ ăn sẽ làm cho nước luộc thịt trông đẹp mắt thì dầu hành cũng không hề kém cạnh.
Phi thơm dầu hành thì trộn trực tiếp với mì, hoặc là rưới một muỗng lên mì đều là mỹ vị như thêm vẽ rồng thêm mắt.
Mà gà hấp dầu hành thì phải xào dầu hành lại, thêm một chút gia vị hương liệu khác, sau khi chế biến xong thì lọc hương liệu ra chỉ để lại dầu hành trong vắt màu vàng bóng.
Gà hấp chín thì chặt thành miếng, rưới một thìa dầu hành nóng lên, bên trong trộn thêm đậu phộng, hành, tỏi, ớt.
Thịt gà vàng ươm trông đẹp hơn rất nhiều, lúc bày ra chén đĩa trông thật là cảnh đẹp ý vui.
Đến lượt thức ăn chay, Thời Nhiễm không hề đắn đo mà làm rau muống xào tỏi. Vừa đúng lúc đến mùa rau muống, hương vị cũng thanh ngọt.
Ba món ăn khác nhau, Thời Nhiễm chuẩn bị một cái nồi lớn, trừ khi có người gọi món thì còn lại mấy chục phần ở trong nồi.
Thời Nhiễm đã treo một tấm biển viết "phục vụ cơm trưa" ở trên cửa.
Đúng vậy, giản dị đến thế đấy.
Bởi vì vừa mới giải quyết xong giấy phép nên người biết đến chỗ này không nhiều lắm, người ghé qua cũng chỉ là hàng xóm gần đó, ngoại trừ anh trai giao hàng thì còn có dì Vương.
Trước đây dì Vương trực tiếp mang cơm về, một hộp tặng cho nhà trẻ, một hợp giữ lại để bà ăn.
Bây giờ có chỗ này của Thời Nhiễm, dì Vương dứt khoát không đem cà mên về ăn mỗi ngày nữa, cứ đưa cơm cho cháu trai xong là đến đây ngồi ăn.
Dì Vương vừa bước vào đã ngửi thấy mùi thơm của dầu, ngồi xuống rồi mới cảm thấy sao hôm nay mình lại đói như vậy.
"Tiểu Nhiễm, hôm nay là món gì thế?"
Thời Nhiễm cười tủm tỉm ló đầu ra khỏi phòng bếp: "Cà tím cuộn chiên, gà hấp dầu hành với lại rau muống xào ạ."
Dì Vương rất gấp gáp: "Cho dì một phần trước nhé!"
Thời Nhiễm: "Dì không đưa cơm cho Tráng Tráng à?"
Dì Nương phất tay: "Hôm nay mẹ nó đến đón, nói là lâu rồi mới gặp nhau, muốn dẫn thằng bé ra ngoài dạo phố ăn cái gì đó."
Thời Nhiễm à một tiếng, bê một phần cơm ra.
Mâm đồ ăn đặt trên bàn cực kỳ nổi bật, vừa nhìn đã thấy đồ ăn rất hấp dẫn.
Dì Vương gắp cho mình một đũa gà, bỏ vào miệng thì thấy mặn và ngon, da gà dai, thịt gà cũng chắc. Tuyệt hơn là bên trong có đậu phộng, nhìn qua đúng thật là đầy đủ. Nước sốt thấm vào thịt gà, mùi thơm của đậu phộng quyện hòa với thịt gà mềm, da gà màu cam vàng chỉ cần cắn một cái đã rách ra. Đậu phộng ngâm sốt ở phía dưới cũng rất ngon, có thể trực tiếp gắp ra ăn với rau trộn.
Nhìn cà tím cuộn chiên còn tưởng là viên thịt gì đó, cho vào miệng có thể cảm nhận được mùi của cà, lớp bên ngoài được chiên giòn, bên trong có nhân thịt nhưng được lớp cà chiên bọc lại như quả cầu, tựa như những viên đạn tỏa ra mùi thơm.
← Ch. 115 | Ch. 117 → |