C2: Chương 2
← Ch.001 | Ch.003 → |
Sau khi biết Nguyễn Tinh Vãn ly hôn, chị em tốt của cô Bùi Sam Sam trước tiên là hăng say mắng Chu Từ Thâm mười phút, sau đó mới nói:
"Tên đàn ông chó má kia thật sự không cho cậu lấy một xu nào sao?"
"Cũng không phải keo kiệt, ba năm nay mình đã lấy của anh ấy không ít tiền, anh ấy không tìm mình đòi lại đã là tốt lắm rồi."
"Vậy nói đi cũng phải nói lại, vì sao cậu muốn ly hôn? Cứ tiêu tiền của anh ta đi, xem ai hao chết ai."
Nghe vậy, Nguyễn Tinh Vãn cười khổ: "Ồ, Thư Tư Vi mang thai rồi."
Thư Tư Vi là một người mẫu trẻ mới nổi tiếng gần đây. Cô ta qua lại rất gần với với Chu Từ Thâm, người sáng suốt đều có thể nhìn ra quan hệ của bọn họ vô cùng không tầm thường.
Nguyễn Tinh Vãn và Chu Từ Thâm kết hôn ba năm, Chu Từ Thâm 1 tháng có thể về nhà 2 lần, đối với cô đã là ban ơn lớn nhất rồi.
Mỗi lần bọn họ thân thiết đều là làm theo phép, Chu Từ Thâm không hề có nửa phần tình cảm với cô trong đó.
Làm sao không thể làm cô tổn thương cho được.
Thư Tư Vi không phải là người phụ nữ đầu tiên xuất hiện bên cạnh Chu Từ Thâm, Nguyễn Tinh Vãn không hề để trong lòng.
Mãi đến 1 tuần trước, Thư Tư Vi đột nhiên cầm kết quả xét nghiệm đứng trước mặt cô, vênh váo hống hách tuyên bố:
"Tôi mang thai rồi, cô nên giao cái chức Chu phu nhân ra đi."
Nhìn bản báo cáo mang thai kia, tất cả sự lừa mình dối người trong 3 năm qua của Nguyễn Tinh Vãn đã trở thành đòn giáng trực diện vào hiện thực.
Bùi Sam Sam vô cùng tức giận:
"Thư Tư Vi biết rõ sự tồn tại của cậu còn dám tiến sâu vào, đây chính là một con tiểu tam không biết xấu hổ!"
"Không sao cả." Nguyễn Tinh Vãn nói:
"Thực ra gả cho Chu Từ Thâm 3 năm, mình đêm nào cũng không ngủ ngon, bất kể như thế nào, anh ấy lúc đầu quả thật là bị ép cưới mình, bây giờ ly hôn cũng tốt, mình cũng không nợ anh ấy nữa."
....
Chiều hôm sau, bản thỏa thuận ly hôn xuất hiện trên bàn làm việc của Chu Từ Thâm, chữ ký cuối cùng như đang giương nanh múa vuốt thị uy với anh vậy.
Lâm Nam nhìn khuôn mặt càng lúc càng lạnh lẽo của ông chủ nhà mình, tiến lên 1 bước nói:
"Chu tổng, tôi vừa xác nhận với biệt thự Tinh Hồ bên kia rồi, bà chủ đêm qua đã rời đi, trừ mấy vật phẩm tư nhân ra, còn đâu không cầm theo gì cả."
Chu Từ Thâm khép lại bản thoản thuận ly hôn, tiện tay ném sang một bên:
"Ra khỏi nhà không mang theo gì cả. Cậu nói xem, lần này cô ấy lại muốn diễn trò gì với tôi?"
Lâm Nam không trả lời, cũng không phải vợ của anh ta, sao anh ta biết tình thú giữa hai vợ chồng bọn họ chứ.
Chu Từ Thâm cũng không tính toán lấy được cái gì hữu dụng từ trong miệng anh ta, cười lạnh nói:
"Ra ngoài đi."
Lâm Nam đi hai bước lại quay lại:
"Chu Tổng, sợi dây chuyền được đặt từ Paris kia đã về rồi, vậy bây giờ là... :"
Cái này vốn dĩ là quà kỷ niệm ba năm kết hôn của Chu Từ Thâm tặng cho Nguyễn Tinh Vãn, bây giờ như này, cũng không sử dụng đến rồi."Ném đi."
Hai từ lãnh đạm không hề có độ ấm.
Lâm Nam: "Vâng."
Sau khi Lâm Nam đi, Chu Từ Thâm lại lần nữa nhặt bản thỏa thuận ly hôn kia lên, ánh mắt dừng ở chỗ ký tên, cười nhạo một tiếng, mặt mày lộ ra vẻ lạnh lẽo vô cùng.
Một người phụ nữ tâm tư ác độc, vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn, sao có thể đột nhiên phát hiện lương tâm rồi chứ.
Hay lại là mục đích mới?
Chu Từ Thâm vo tờ giấy trong tay thành một cục, ném vào trong thùng rác.
....... .
Nguyễn Tinh Vãn ở trong nhà chờ đợi rất nhiều ngày, đều không đợi được tin tức của Chu Từ Thâm, gửi tin nhắn cũng giống như đá chìm đáy biển vậy.
Ngày dầu tiên: Đã nhận được bản thỏa thuận ly hôn chưa, anh có thời gian thì nói với tôi một tiếng, chúng ta đi tới cục dân chính làm thủ tục nhé?
Hào phóng săn sóc, dịu dàng ngoan ngoãn.
Ngày thứ 2: Hello? Có nhìn thấy tin nhắn của tôi không? Anh có chỗ nào không hài lòng đối với bản thỏa thuận ly hôn kia không?
Cẩn thận thăm dò, mạnh dạn chứng thực.
Ngày thứ 3: Chu tổng, tôi biết công việc của anh rất bận, nhưng phiền anh có thể rút ra chút thời gian ly hôn với tôi được không?
Kiềm chế dè dặt, ý chí kiên cường.
Ngày thứ 4: Chu Từ Thâm, ly cái hôn thôi mà, nếu anh không muốn gặp tôi như vậy thì nhanh chóng làm thủ tục đi, sau này cả đời không qua lại với nhau nữa, cảm ơn.
Không thể nhịn được nữa, không cần nhịn nữa.
Ngày thứ 5: ___________
[Đối phương đã bật xác minh bạn bè, bạn chưa là bạn của anh ấy (cô ấy), vui lòng gửi lời mời kết bạn trước, sau khi đối phương xác nhận, mới có thể trò chuyện. ]
Ha ha.
Tên đàn ông chó chết.
Nguyễn Tinh Vãn lập tức đặt điện thoại xuống đứng dậy, tới hội sở Hoàng Hôn.
Có điều hình như vận khí của cô không tốt lắm, không tìm được Chu Từ Thâm, mà gặp được phu nhân kế tiếp của anh ta.
Thư Tư Vi nhìn thấy Nguyễn Tinh Vãn, lập tức khinh thường cười cười, giọng điệu mang theo vài phần châm biếm:
"Có phải đến giờ cô vẫn chưa chết tâm đấy chứ, muốn tới đây tìm Từ Thâm sao?"
Nguyễn Tinh Vãn thản nhiên nhìn cô ta một cái, không nói gì.
Thư Tư Vi thấy dáng vẻ chần chừ của cô, lại càng thêm hăng hái: "Sao cô lại không biết xấu hổ như vậy nhỉ, tôi đã nói với cô tôi có thai rồi, cô còn mặt dày ôm lấy vị trí Chu phu nhân không buông, cô có biết dáng vẻ liều chết quấn lấy của cô rất xấu không?"
"Thật không, có xấu cũng không xấu bằng loại tiểu tam phá hoại hôn nhân của người khác chứ?"
Nguyễn Tinh Vãn nhẹ nhàng nói một câu khiến Thư Tư Vi sững sờ mất mấy giây mới phản ứng lại được, lập tức giận tái mặt, giơ tay muốn đánh cô.
← Ch. 001 | Ch. 003 → |