Bị thao khóc
← Ch.16 | Ch.18 → |
Tô Tình há mồm 𝖙●♓●ở 𝐡●ổ●𝐧 ♓ể●n, cơn cao trào làm đầu óc cô trống rỗng một mảnh.
Lý Quân một lần nữa ♓ô.п cô, h*ô*𝐧 lên chiếc cổ trắng mịn, hơi thở nó_𝓃_ɢ ⓑ_ỏ_𝐧_ⓖ phun lên cổ cô, Tô Tình nóng đến mức hô hấp dồn dập lên.
Ngón tay tinh tế vô lực mà đặt trên cổ anh, đầu ngón tay nhẹ nhàng luồn vào trong tóc anh, cô vô ý thức 𝖘.𝖎.ế.🌴 ↪️.𝖍ặ.𝐭 năm ngón tay theo nụ 𝐡ô-𝐧 𝓃·ó·𝓃·🌀 𝒷ỏ𝐧·g của anh.
Lý Quân di chuyển 𝖍_ô_𝖓 lên môi cô, lòng bàn tay dọc theo gương mặt cô đi xuống, Ⓜ️ơ-n 🌴𝓇-ớ-ռ chiếc cổ m●ảռ●𝐡 𝐤●𝖍●ả●𝖓●h, rơi xuống bộ n*ℊự*🌜 đầy đặn no đủ, lòng bàn tay có vết chai thoáng dùng sức, trên bộ 𝓃·gự·↪️ hiện lên vết toàn bộ năm ngón tay.
Tô Tình đau đớn ⓡê●𝓃 г●ỉ, lại bị người đàn ông ngậm lấy đôi môi, đem tất cả tiếng r*ê*𝐧 r*ỉ nuốt vào bụng.
Anh chậm chạp tiến vào trong cô, đem dương v*t chậm rãi đẩy vào trong, nghe cổ họng cô phát ra tiếng rên nức nở, hàm răng dùng sức ↪️_ắ_𝓃 𝐦ô_❗ cô, bụng dưới bắt đầu gia tăng tốc độ đưa đẩy.
Tô Tình ngẩng cao cổ, cái cổ tinh tế thon dài tạo ra một đư*ờ*п*ɢ 𝐜ο*𝐧*𝖌 xinh đẹp ở giữa không trung, đầu dựa vào giường, khóc kêu nắm lấy cánh tay Lý Quân.
Người đàn ông 𝖗-ú-т ⓡ-🅰️, đột nhiên đem lật người cô lại, từ phía sau cắm đi vào.
Tô Tình bị cắm đến run run một chút, sống lưng tê rần, trong miệng tràn ra âm thanh khóc nức nở. (truyện đăng tải duy nhất trên wp @MinSeoyi)
Không đợi cô thích ứng, Lý Quân đã hung ác mà 𝖈.ắ.〽️ ✅à.0 rất mạnh, mỗi một lần va chạm đều có thể nghe được tiếng bạch bạch.
Tô Tình bị cắm từ phía sau nhịn không được cắn lên khăn trải giường, kiềm chế chính mình điên cuồng muốn thét chói tai, 𝖐●h●🅾️á●ℹ️ 🌜ả●ⓜ quá nặng, khắp người cô đều tê dại, da đầu giống bị rót tràn đầy nước ấm, cực hạn sung şướ𝓃.🌀 đánh úp lại, 𝖘.ướ𝖓.ɢ đến nước mắt bay ra ngoài.
Bụng nhỏ lại lần nữa trướng lên, cô cắn chặt răng, nhưng vẫn bị làm đến không được mà nức nở rê·ⓝ 𝐫·ỉ, năm ngón tay nắm lấy khăn trải giường, cô bị người đàn ông đâ.〽️ cho một trước một sau mà run lên, đầu v* ma sát trên khăn trải giường vừa tê lại vừa ngứa.
Lý Quân chế trụ eo nhỏ của cô, kéo cô lại, sau đó lại nặng nề mà 🌜●ắ●〽️ ✌️●à●𝑜.
Tô Tình ✞hâ.ⓝ †.𝐡.ể mềm nhũn, bụng nhỏ kịch liệt 𝐫𝐮·п г·ẩ·𝐲, cô vùi mặt vào khăn trải giường khóc kêu, "Lý Quân..."
d*m thủy ấm áp tưới lên mã mắt phía trên, tiểu huyệt bắt đầu điên cuồng co rút mãnh liệt, Lý Quân bị kẹp đến tê dại, anh nặng nề cắm mười mấy cái, 𝖙-𝒽-ở 𝖍-ổ-ռ 𝒽ể-ⓝ 𝓇ú_𝖙 𝐫_𝒶, để lên chân Tô Tình mà bắn.
Khuôn mặt Tô Tình ướt đẫm mồ hôi, há mồm ⓣ♓_ở 𝐡_ổ_ⓝ 𝒽ể_ⓝ, 𝖙.♓â.n 𝐭𝖍.ể vẫn còn vô thức ⓡц●𝐧 r●ẩ●🍸.
Trên người Lý Quân cũng toát ra một tầng mồ hôi mỏng, anh tìm điều khiển điều hòa, hạ nhiệt độ xuống, theo sau cúi người ôm Tô Tình lên đi ra ngoài.
Phòng khách không bật đèn, mọi nơi tối tăm, chỉ còn một chút ánh sáng ngoài cửa sổ chiếu lên sô pha.
"Phòng tắm ở đâu?" Giọng anh cực kỳ trầm thấp, lại ngoài ý muốn 🌀ợ_i 𝖈ả_ɱ dễ nghe.
Tô Tình chỉ về một hướng, cánh tay ⓜ·ề·ⓜ ɱ·ạ·1 ôm cổ anh, khuôn mặt chôn ở cổ anh, hai mắt hơi hơi nhắm, mỏi mệt dường như ngủ rồi.
Trong phòng tắm có bồn tắm dành cho hai người, Lý Quân xả nước ở bồn tắm trước, sau đó ôm Tô Tình đứng ở dưới vòi hoa sen để dòng nước rửa sạch ✝️*ın*𝖍 ⓓị🌜*𝖍 giữa hai chân cô.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, anh lấy một ít sữa tắm, rửa sạch chân cho cô, lại dọc theo hai chân hướng lên trên, thoa vòng eo 〽️-ảⓝ-𝒽 𝐤-𝖍-ảⓝ-𝖍, cùng tấm lưng của cô.
Khi chạm đến chiếc cổ thon dài, anh thấy Tô Tình đang nhìn mình chằm chằm.
Đuôi mắt cô phiếm hồng, nước mắt xinh đẹp khác thường mà ⓜ·ề·ɱ ⓜạ·1 lại 🍳.ц.ⓨế.𝓃 r.ũ. Cô cúi người lại gần, chủ động ♓·ô·𝐧 lên môi anh, thở nhẹ.
Trong nháy mắt Lý Quân liền cứng.
Anh đảo khách thành chủ, cắn lấy đôi môi cô, lòng bàn tay đi xuống, kéo một chân cô ra, đỡ dương v*t thẳng tắp đi vào.
← Ch. 16 | Ch. 18 → |