Truyện:Tình Ký Bạc Hà - Chương 75

Tình Ký Bạc Hà
Trọn bộ 79 chương
Chương 75
0.00
(0 votes)


Chương (1-79)

Khi tự miệng nói ra nỗi lòng mình, đuôi mắt Hứa Giai Ninh ửng hồng, đôi mắt long lanh ánh nước, hàng mi khẽ run.

Còn Tiết Chiêm nhìn cô, cuối cùng cũng cúi xuống ôm cô vào lòng, hôn lên môi cô.

Một lúc sau, anh buông cô ra, đáy mắt ngậm cười, nói với cô: “Sinh nhật tuổi 26 vui vẻ, Hứa Giai Ninh. ”

Đó là lời chúc phúc mà bảy năm qua anh không thể cất thành lời, là những dòng tin nhắn QQ được gửi đi đúng giờ mỗi năm.

Năm nào sinh nhật cô, anh cũng có mặt. Đến năm nay, anh cuối cùng cũng có thể nói ra, để Hứa Giai Ninh tận tai nghe thấy.

Mà Đào Nguyên cùng chi nhánh tiệm hoa xinh đẹp được trang hoàng lộng lẫy này, chính là quà sinh nhật dành cho Hứa Giai Ninh.

Những người lớn tuổi vây quanh, không biết từ lúc nào đã rời đi, lặng lẽ nhường lại không gian cho hai người họ.

Tiết Chiêm vừa được tỏ tình thành công, vui đến mức không thể che giấu được, cũng chẳng màng đến hình tượng lạnh lùng nghiêm túc đã xây dựng trước mặt cấp dưới ở tập đoàn, trực tiếp đăng một status công khai trên vòng bạn bè.

“Tiền tố yêu thích mới nhất của tôi —— Bạn trai của Hứa Giai Ninh. Từ ngày mai và vô số mai sau, tôi sẽ luôn ở bên cô ấy. ” Anh gõ những dòng chữ, tâm trạng cũng theo đó mà nhảy múa trên đầu ngón tay.

“Trẻ con quá đi. ” Hứa Giai Ninh khẽ “phun tào” anh, nhưng chính cô cũng giống như Tiết Chiêm, đang cúi đầu biên tập, đáp lại status trước đó của anh.

“Thôi được, tôi lật bài ngửa đây. Sinh nhật năm nay, tôi ‘thu hoạch’ được một bạn trai, anh ấy tên là Tiết Chiêm. ”

Status của Hứa Giai Ninh và Tiết Chiêm trên vòng bạn bè, cách nhau chỉ chừng hai ba phút, vì thế rất nhiều bạn chung xem được cùng một lúc.

Khi nhìn thấy tin tức, Ôn Thư Bạch và Thương Tự đang ở cùng nhau, không khỏi nhìn nhau một cái, rồi đồng thanh nói: “Cuối cùng cũng ở bên nhau rồi. ”

Mà các bạn trong lớp cấp ba đều sững sờ, tưởng mình hoa mắt.

Sau khi xem đi xem lại vài lần mới chấp nhận sự thật. Cái giọng điệu này, ngoài công khai tình yêu ra, thì vẫn là công khai tình yêu.

Chuyện Hứa Giai Ninh và Tiết Chiêm yêu nhau, tức khắc kinh động toàn bộ lớp Hỏa Tiễn, kéo theo cả cái Tieba nửa sống nửa c·𝐡·ế·𝖙 của trường trung học Ninh Viễn cũng sôi động hẳn lên, bàn tán về những chuyện ngày xưa.

Hai người mở group chat của lớp, mọi người chẳng buồn để tâm chủ nhiệm lớp còn ở trong nhóm, đã náo nhiệt thảo luận.

Thành viên không chính thức Trương Dương nghẹn ngào nhất: “Tui khóc mất, có phải cả lớp chỉ có mình tui biết anh Chiêm thầm yêu Ninh thần từ hồi lớp 10 không…”

Nam Phong, người gần đây mới nhận ra manh mối, nói: “Cuối cùng cũng có thể nói ra rồi, chúc mừng hai cậu. ”

Tô Tri Ngụy cũng nói: “Chúc mừng hai cậu!”

“Ủa ủa ủa?!” Kiều Mộc Nhiên kinh ngạc không nhẹ. “Trời ơi! Giai Ninh! Cậu đang yêu đương với Tiết Chiêm á!”

“Khoan đã! Giai Ninh không dùng QQ, làm sao thấy được tin nhắn trong group lớp chứ?”

Hứa Giai Ninh, người đã sớm tải lại QQ, liếc nhìn Tiết Chiêm bên cạnh, không biết mình nên “trồi lên” hay là nên tiếp tục “giả ↪️*♓ế*†”.

Cuối cùng cô chọc chọc vào eo Tiết Chiêm, muốn anh lên tiếng thay mình.

Tiết Chiêm làm theo, nhưng lời lẽ lại hoàn toàn bán đứng cô: “Giai Ninh đang ở ngay bên cạnh tớ, cảm ơn lời chúc của mọi người, tớ và Giai Ninh xin nhận. ”

“Ai bảo anh trả lời như vậy?” Hứa Giai Ninh thật không biết phải làm sao.

Kiều Mộc Nhiên nhìn ra ám chỉ nhỏ của Tiết Chiêm, biết Hứa Giai Ninh cũng có thể nhìn thấy tin nhắn, lập tức trở thành người năng nổ nhất trong nhóm: “Tớ còn chưa nói xong! Bách niên giai lão! Đầu bạc răng long! Aaa, đám cưới nhất định phải mời tớ đấy nhé!”

“Đám cưới đương nhiên mời cậu rồi. ” Tiết Chiêm trả lời. “Tấm ảnh cậu chụp ở buổi tiệc mừng năm mới đó, tớ vẫn luôn giữ đây. ”

Là tấm ảnh chụp chung khi cô và Tiết Chiêm biểu diễn đàn guitar hát trên sân khấu.

Thì ra người trân trọng tấm ảnh, không chỉ có cô, mà còn có cả Tiết Chiêm.

Nhưng Hứa Giai Ninh vẫn xấu hổ đấm nhẹ vào vai anh: “Anh trả lời linh tinh gì thế, ai mới yêu ngày *****ên đã nói chuyện cưới xin chứ?”

“Anh chứ ai. ” Tiết Chiêm trả lời tự nhiên. “Người anh yêu chỉ có em, đời này người anh muốn cưới đương nhiên cũng chỉ có em thôi. ”

Điện thoại Hứa Giai Ninhrung lên, nhận được tin nhắn WeChat của Kiều Mộc Nhiên: “Cậu được lắm nha, giấu tớ lâu như vậy, tớ giận đó. Trừ phi…”

“Xin lỗi nha, nhưng thật ra tớ chẳng nói với ai cả. ” Chuyện thầm yêu Tiết Chiêm, Hứa Giai Ninh giấu rất kỹ, giờ thấy bạn có vẻ giận, cô cũng luống cuống. “Trừ phi cái gì?”

“Trừ phi sau này cho tớ chụp ảnh cưới cho hai cậu! Mấy năm nay tớ chụp cho bao nhiêu ngôi sao rồi đó, còn tạo ra bao nhiêu ‘thần đồ’ (ảnh xuất thần) cho họ nữa. Kỹ thuật nhiếp ảnh phải gọi là tuyệt đỉnh, tớ chụp miễn phí cho hai cậu, a a a!” Kiều Mộc Nhiên lập tức lộ ra mục đích thật sự.

“Thôi được rồi, cậu đúng là làm tớ hết hồn. ” Hứa Giai Ninh thở phào nhẹ nhõm.

Chuyện cứ như vậy được ngầm đồng ý, dường như rất thuận lợi.

Hứa Giai Ninh chợt nhận ra, thực ra cô cũng giống như Tiết Chiêm, đối tượng mà cô muốn kết hôn và ở bên cả đời, ngoài Tiết Chiêm ra, chưa bao giờ cô nghĩ đến sẽ là một người nào khác.

Tiệm hoa mùa đông đã bật máy sưởi, ấm áp đến mức khiến người ta buồn ngủ.

Hứa Giai Ninh và Tiết Chiêm cùng nhau tựa bên cửa sổ, nhìn ra ngoài, rồi nghe Tiết Chiêm ngạc nhiên nói: “Tuyết rơi rồi, Giai Ninh. ”

Lại một năm nữa tuyết đầu mùa ở Nam Thành.

Rơi vào ngày trước Đông Chí, vào đúng sinh nhật của Hứa Giai Ninh.

Hứa Giai Ninh ngẩng đầu, nhìn thấy đường phố bên ngoài đang được bao phủ bởi lớp tuyết trắng như lông ngỗng, một vài cửa hàng đã bắt đầu trang trí cho Giáng Sinh, những sắc đỏ và xanh lá đó thật sự rất hợp với không khí.

“Nhanh thật đó, năm nay sắp hết rồi, sắp sang 2024 rồi. ” Hứa Giai Ninh cảm khái.

“Đúng vậy, trôi nhanh thật. ” Tiết Chiêm cũng nói. “Tập đoàn đang chuẩn bị tiệc thường niên năm nay, theo thông lệ sẽ tổ chức vào ngày cuối cùng của năm, năm nay là lần *****ên anh tham dự với tư cách chủ tịch. ”

Hứa Giai Ninh nghe anh đột nhiên nhắc đến chuyện tiệc thường niên, tưởng anh muốn báo trước với cô rằng ngày 31 tháng 12 anh không thể ở bên cô được, vì thế nói: “Được thôi, đêm giao thừa em tự đón một mình cũng được, anh cứ yên tâm lo sự nghiệp. ”

“Ai nói em phải tự đón một mình?” Tiết Chiêm cảm thấy ám chỉ của anh ngược lại gây tác dụng phụ, không khỏi nói thẳng ra. “Ý anh là… buổi tiệc cuối năm, em đi cùng anh nhé, với tư cách là bạn gái của anh, được không?”

Đây là lần *****ên Tiết Chiêm chủ động mời cô tham gia vào một hoạt động liên quan đến nhà họ Tiết.

Những người mới yêu nhau thường thích thể hiện, thích cùng người yêu sánh đôi xuất hiện ở các dịp khác nhau.

“Cũng không phải không được, nhưng mà…” Hứa Giai Ninh đột nhiên căng thẳng. “Em có cần chuẩn bị gì trước không? Lễ phục dạ hội sao?”

“Lễ phục dạ hội anh sẽ cho người chuẩn bị, em chỉ cần chọn kiểu mình thích. So với cái này, có chuyện còn gấp hơn. ” Tiết Chiêm vẫn còn úp mở.

“Nói mau. ” Hứa Giai Ninh thúc giục, rồi cũng kênh kiệu mà lặng lẽ cảnh cáo anh. “Còn úp úp mở mở nữa là em không đi đâu đấy. ”

“Đừng mà. ” Tiết Chiêm ghé sát lại, lấy tấm ảnh chụp chung trên sân khấu cho cô xem. “Là thế này, tiệc thường niên có sắp xếp rất nhiều tiết mục, năm nay là lần *****ên anh xuất hiện với tư cách chủ tịch, ông nội đề nghị anh hát một bài cho mọi người, để khuấy động không khí. ”

“Một mình lên sân khấu đáng sợ lắm. ” Tiết Chiêm nửa đùa nửa thật tỏ ra yếu thế với cô, thực ra là muốn cầu xin cô đồng ý. “Giai Ninh, anh muốn giống như buổi tiệc mừng năm mới năm đó, cùng em đàn hát lại một lần bài ‘Đậu Đỏ’. ”

Lời đề nghị như vậy, Hứa Giai Ninh không thể nào từ chối.

Thế là giống như những buổi tập luyện vào giờ nghỉ trưa và trong tiết học năm đó, mấy ngày trước đêm giao thừa, hai người cứ có thời gian rảnh là lại tập luyện cùng nhau.

Lần này, địa điểm tập luyện đổi thành tiệm hoa của họ.

Hứa Giai Ninh phát hiện, Tiết Chiêm đàn guitar hay hơn trước rất nhiều, dường như mấy năm nay anh chưa từng ngừng luyện tập, kỹ thuật ngón đàn vô cùng chuyên nghiệp.

Thỉnh thoảng, cô cũng sẽ đến nhà Tiết Chiêm tập luyện, nhìn thấy Tiết Chiêm cất giữ cả một hộp đầy những miếng gảy đàn guitar.

Đối với người chơi guitar, đây là vật tiêu hao. Có đủ loại chất liệu, đều bị mài mòn rất nghiêm trọng, có lẽ là dùng hỏng rồi bỏ vào đây.

Tiết Chiêm gạt những miếng gảy đó ra, từ bên trong lấy ra một chiếc hộp nhỏ màu đen, mở ra, miếng gảy đàn guitar bằng gỗ trăn được mài thủ công bên trong lại sáng bóng như mới.

“Anh đã dùng hỏng vô số miếng gảy, duy chỉ có cái này là anh chưa từng dùng, vẫn luôn cất kỹ. ” Anh nói. “Nó quá quý giá, là của em tặng. ”

Ngồi ngay bên chậu bạc hà đó, Tiết Chiêm gảy lên giai điệu “Đậu Đỏ”, Hứa Giai Ninh vẫn chưa cất tiếng hát theo tiếng đàn, Tiết Chiêm không khỏi ngẩng đầu lên, nụ hôn của cô cứ thế rơi xuống, đậu trên trán anh.

“Dùng hỏng cũng không sao, sau này em sẽ làm cái mới cho anh, chỉ cần anh thích. ” Cô nói.

Mấy ngày liền tập luyện, họ không ngừng nhớ về quá khứ. Thoáng cái đã đến ngày cuối cùng của năm 2023.

Trong hậu trường của buổi tiệc thường niên, Tiết Chiêm, người đã sớm tự mình thắt cà vạt vô số lần, hôm nay lại có vẻ vụng về, làm thế nào cũng không thắt xong.

Người phụ trách chính của buổi tiệc đang đầy mặt nghi hoặc, thì nhìn thấy bạn gái của chủ tịch – Hứa Giai Ninh, cuối cùng cũng không chịu nổi sự “làm nũng” của chủ tịch, đành phải thắt cà vạt giúp anh.

Sau đó chủ tịch cười mãn nguyện.

Thôi được rồi, là chút tình thú của các cặp đôi.

Lời dẫn của MC trên sân khấu đã vang lên. Hai người mặc lễ phục bước lên sân khấu, vẫn là bối cảnh tương tự, vẫn là hai chiếc ghế đạo cụ đặt đối diện nhau.

“Sau đây xin mời chủ tịch Tiết Chiêm và cô chủ tiệm hoa ‘Đậu Đỏ’ Hứa Giai Ninh, mang đến cho chúng ta tiết mục đàn guitar hát – ‘Đậu Đỏ’. ”

MC giới thiệu xong, màn sân khấu từ từ kéo ra.

Vẫn là tiếng đàn guitar của Tiết Chiêm vang lên trước, tiếp theo giọng hát của Hứa Giai Ninh từ từ cất lên.

Nhưng khác với trước đây, lần này, Tiết Chiêm cũng cất tiếng hát. Từ đầu đến cuối, giọng ca của anh hòa quyện cùng Hứa Giai Ninh.

Các nhân viên dưới khán đài có lẽ là lần *****ên nghe Tiết Chiêm hát, tất cả đều kinh ngạc xen lẫn chút vui mừng.

Trên sân khấu, họ đã cùng nhau hát đến câu cuối cùng, nhìn nhau, Tiết Chiêm ngừng đàn, đứng dậy, kiên định nắm lấy tay Hứa Giai Ninh:

ǁ

Chỉ là anh / có đôi khi

Tình nguyện chọn lưu luyến chẳng buông tay Đợi đến khi phong cảnh hiện rõ

Biết đâu em sẽ cùng anh ngắm tháng ngày bình yên trôi ǁ

“Đậu Đỏ” kết thúc, họ vẫn nắm chặt tay nhau, cùng nhau cúi chào khán giả.

“Hiểu rồi hiểu rồi, nhân tiện biểu diễn tiết mục để giới thiệu với mọi người phu nhân chủ tịch tương lai đây mà. ”

“Bạn gái của Tổng giám đốc Tiết đẹp quá, hát hay ghê!”

“Tôi biết cô ấy, cô ấy tên là Hứa Giai Ninh, tiệm hoa của cô ấy nổi tiếng lắm, Tết đến muốn mua một bó hoa cũng khó. ”

Có người gọi là chủ tịch Tiết, có người gọi là Tổng giám đốc Tiết, điều không thay đổi chính là sự kính trọng của các nhân viên dành cho Tiết Chiêm.

Mà đối với Hứa Giai Ninh, rất nhiều người cũng dần nhận ra gương mặt cô và cái tên thường xuyên xuất hiện trên tin tức trong gần hai tháng qua.

Đây dường như cũng là chủ ý ban đầu của Tiết Chiêm khi mời Hứa Giai Ninh đến dự tiệc thường niên.

Anh đang muốn cho mọi người thấy sự ưu tú của cá nhân Hứa Giai Ninh.

Không khí buổi tiệc thường niên của tập đoàn tương đối thoải mái, Tiết Chiêm lại còn trẻ như vậy, thực ra rất dễ hòa đồng với những người trẻ tuổi.

Anh sắp xếp hoạt động rút thăm trúng thưởng rất phong phú, đủ để khơi gợi sự hứng thú của mọi người.

Siêu xe, túi xách hàng hiệu, voucher du lịch một vòng Bắc Âu… nhiều không kể xiết.

Mà trong khoảng nghỉ giữa các vòng rút thăm, nhân viên điều khiển ánh sáng lặng lẽ chiếu đèn về phía Tiết Chiêm và Hứa Giai Ninh.

Tiết Chiêm rõ ràng là không kìm nén được nữa, muốn giới thiệu, một tay cầm micro, tay kia nắm lấy tay Hứa Giai Ninh.

“Xin chính thức giới thiệu với mọi người, đây là Hứa Giai Ninh, bạn gái của tôi. ” Tiết Chiêm cười rạng rỡ. “Tôi đã thích cô ấy mười năm rồi. ”

Chương (1-79)