Tình cảm chuyện này… (1)
← Ch.31 | Ch.33 → |
Khi về đến nhà, trong nhà ba bốn thúc bá đều là bạn tri kỉ của cha. Bởi vì Mạc ba ba cùng Mạc má má cực lực giữ lại, vì vậy mấy người đó lưu lại ăn cơm trưa. Mạc Lục ngoan ngoãn đi đến giúp Mạc má 1 tay, kết quả bị Mạc má má nói một câu "Đừng cho lão nương thêm phiền là được" cản trở về. Cuối cùng nàng quyết định trở về phòng mở máy tính vào game.
Mới vừa trèo lên vào trò chơi liền chứng kiến kênh bang phái Việt ca kêu người đi phó bản. Mạc Lục vừa vặn không có chuyện gì, cho nên liền vào đội ngũ. Trong đội ngũ ngoại trừ nàng cùng v Việt ca, còn có Băng Nhược cùng vạn Thủy Thiên sơn chỉ chờ nhàn rỗi.
Mấy người đi chính là phó bản 35, chủ yếu là cho 'Băng Nhược' xoát trang bị. Phó bản 35 đối với ba người 60, 70 thật sự mà nói rất đơn giản, bất quá những thứ này quái đối với Băng Nhược mà nói lại rất nguy hiểm, quái hơi chút sờ một chút, nàng có khả năng liền treo. Cho nên vừa mới tiến phó bản Việt ca liền bắt đầu dặn dò Băng Nhược.
[tổ đội][ liên tục bị bắt chước, chưa bao giờ bị vượt qua]: Băng Nhược muội muội, em đợi lát nữa nhớ rõ trốn phía sau chúng ta.
[tổ đội][ Băng Nhược]: O (∩_∩)O tốt ~
[tổ đội][ nước biếc người ta quấn]: ừ, tốt nhất cũng đừng cách quá xa, bằng không không có kinh nghiệm.
[tổ đội][ Băng Nhược]: (o)/~ tốt ~
Vốn là cái phó bản này vốn hẳn nên có thời gian tán gẫu, đáng tiếc xoát đến một nửa 'Băng Nhược' cưỡi cưỡi ngựa không cẩn thận liền chạy vội tới trước mọi người, quái cấp ba mươi lăm chủ động công kích trong nháy mắt xông tới, phía sau mấy người còn không có đuổi kịp thời điểm nàng liền cúp...
Loại sai lầm này, một lần lời nói Mạc Lục cảm thấy còn có tình hữu khả nguyên. Hai lần mà nói, nàng cũng có thể tiếp nhận.
Nhưng khi lần thứ ba xuất hiện thời điểm...Mạc Lục hết chỗ nói rồi.
Vạn thủy thiên sơn chỉ chờ nhàn rỗi đem Băng Nhược cứu sống sau, Băng Nhược bắt đầu ở trong đội ngũ xin lỗi.
[tổ đội][ Băng Nhược]: ô ô ô ô... Thực xin lỗi, em không phải cố ý...
[tổ đội][ nước biếc người ta quấn]:...
[tổ đội][ vạn Thủy Thiên sơn chỉ chờ nhàn rỗi]:...
tổ đội][ liên tục bị bắt chước, chưa bao giờ bị vượt qua]:... Thôi, vừa mới bắt đầu chơi chơi, có thể lý giải.
[tổ đội][ Băng Nhược]:... o (_)o... Em bảo đảm sẽ không còn có lần thứ tư!
... Trên cơ bản trong trò chơi người chơi nữ yếu thế cũng sẽ kích khởi ý muốn bảo hộ cùng thương tiếc của con trai. Cho nên mãi cho đến khi hoàn thành phó bản đi ra, Việt ca cùng 'Vạn thủy thiên sơn chỉ chờ nhàn rỗi' cũng không nói gì Băng Nhược, ngược lại là Việt ca cử chỉ có chút kỳ quái.
[tổ đội][ Băng Nhược]:... o (_)o... Trời ạ thường còn không có làm...Mấy anh chị thì sao?
[tổ đội][ liên tục bị bắt chước, chưa bao giờ bị vượt qua]: cái này... ca ca ta vừa vặn cũng chưa làm, đợi lát nữa cùng nhau đi.
[tổ đội][ Băng Nhược]: (*__*) hì hì... Tạ Tạ Việt ca ca.
Bạn đang đọc võng du: Tình cờ anh đã gặp gỡ em - Duyệt Tuyệt. Chuyển ngữ: Tuyết Liên. Chúc các bạn có những giây phút thu giãn vui vẻ!!!!!!!╮ (╯▽╰)╭
Mạc Lục nhìn xem kênh đội ngũ nói chuyện phiếm có chút buồn bực, biết lâu như vậy, nàng biết rõ Việt ca mỗi ngày đều có thói quen đi chiến trường. Trước kia ngày ngày cũng có thể thấy thân ảnh 2 vợ chồng bọn họ, bất quá Chim nhỏ những ngày qua nguyên nhân quá bận rộn, cho nên cơ bản đều là Việt ca tự mình đi.
[tổ đội][ nước biếc người ta quấn]: Việt ca, huynh lát nữa không đi chiến trường sao?
[tổ đội][ liên tục bị bắt chước, chưa bao giờ bị vượt qua]: =. = năm mới, chiến trường gì nha ~
[tổ đội][ liên tục bị bắt chước, chưa bao giờ bị vượt qua]: tiểu Lục, muội cùng tiểu vạn như thế nào? Có muốn hay không cùng nhau làm không?
Vạn thủy thiên sơn chỉ chờ nhàn rỗi bày tỏ đã làm qua, mà Mạc Lục thì tại chứng kiến Nguyệt Hắc Phong Cao phát cho mình tin tán gẫu sau, quyết đoán cự tuyệt lời mời của Việt ca.
[tổ đội][ nước biếc người ta quấn]: hắc hắc, liền giao cho cho Việt ca, huynh đi làm đi.
[tổ đội][ nước biếc người ta quấn]: =______, = lão nương có việc trước chuồn trước ~
Nói xong, Mạc Lục rút khỏi đội ngũ, một giây sau liền chứng kiến Nguyệt Hắc Phong Cao phát tới mời tổ đội. Đồng ý sau, Mạc Lục truyền tống đến đó.
Tiếp nhiệm vụ sau, Mạc Lục rất thảnh thơi ngồi trên lưng ngựa, ngay cả xuống đất đều lười. Đại thần chính là không giống thường nhân, ngó ngó bên cạnh nàng Nguyệt Hắc Phong Cao không chỉ có động tác gọn gàng, vừa chém quái đồng thời lại còn có thời giờ rảnh rỗi cùng nàng nói chuyện phiếm.
[tổ đội][ Nguyệt Hắc Phong Cao]: tiểu Lục mi thật không có tiền đồ! Năm mới còn on game?
Mạc Lục đã sớm đối với Nguyệt Hắc Phong Cao lời nói mở miệng tổn hại người không thoải mái có thói quen.
[tổ đội][ nước biếc người ta quấn]: nói như thế ngươi không phải là cũng cùng lão nương đồng dạng không có tiền đồ sao?
[tổ đội][ Nguyệt Hắc Phong Cao]: hai ta tại sao có thể đánh đồng? Hoàn toàn không cùng cấp bậc!
[tổ đội][ nước biếc người ta quấn]: ừ, đúng vậy. Đem lão nương với nhà ngươi đánh đồng, thực tại quá mất thể diện lão nương ~
[tổ đội][ Nguyệt Hắc Phong Cao]:...
Nguyệt Hắc Phong Cao đồng chí cam bái hạ phong.
Miệng lưỡi bén nhọn, đại biến người sống, hắn đâu phải là đối thủ người này?
Nhìn xem Nguyệt Hắc Phong Cao bị mình nói không phản ứng, Mạc Lục rất là hài lòng. Kế tiếp, thân ảnh một đỏ một đen cùng nhau xuyên qua nơi làm q hằng ngày. Hồng y nữ hiệp đột nhiên ngừng lại.
Nguyệt Hắc Phong Cao chạy về phía trước trong chốc lát, lại lui về, có chút khó hiểu.
[tổ đội][ Nguyệt Hắc Phong Cao]: uy, không có việc gì ngây ngốc gì thế?
Mạc Lục thu hồi thần trí, đầu óc tâm tình phức tạp.
[tổ đội][ nước biếc người ta quấn]: không có việc gì
[tổ đội][ Nguyệt Hắc Phong Cao]: O__O "... Không có việc gì đuổi theo, đừng im hơi lặng tiếng tụt lại phía sau, đợi lát nữa tìm mi lại mất nửa ngày!
[tổ đội][ nước biếc người ta quấn]: X﹏X lão nương lại không cần nhà ngươi tìm...
[tổ đội][ nước biếc người ta quấn]: hơn nữa, chưa có ép khô ngươi, lão nương mới không nhanh như vậy thả người~
[tổ đội][ Nguyệt Hắc Phong Cao]: -_-!
Nguyệt Hắc Phong Cao lặng yên...
Những lời này nghe như thế nào.... như thế nào làm cho người ta thấy nghĩa khác...
Bất quá Mạc Lục hiển nhiên không có có ý thức đến điểm này, nàng còn đắm chìm hình ảnh mới nhìn đến chính là 1 màn Việt ca cùng Băng Nhược gắn bó kề cận bên nhau cùng cưỡi một con ngưa kia.
Kế tiếp, Mạc Lục liên tục yên lặng.
Nguyệt Hắc Phong Cao thói quen cùng nàng tranh cãi, đột nhiên có chút không thích ứng bộ dáng như vậy của nàng.
[tổ đội][ Nguyệt Hắc Phong Cao]: ╭∩╮ (︶︿︶)╭∩╮ không có việc gì giả bộ nhã nhặn a... Nói thật, thế không thích hợp với mi!!!
[tổ đội][ nước biếc người ta quấn]: trong game tình cảm có phải hay không đều chịu không được khảo nghiệm?
[tổ đội][ Nguyệt Hắc Phong Cao]:... Động... đột nhiên hỏi vấn đề sâu xa như thế?
[tổ đội][ nước biếc người ta quấn]: thuần túy, tụ phát thôi~
[tổ đội][ Nguyệt Hắc Phong Cao]: kỳ thật chuyện như vậy mỗi người khác nhau, mấu chốt là mình có tâm tính gì.
[tổ đội][ Nguyệt Hắc Phong Cao]: như thế nào? Mi nha không phải là vừa ý 1 người nào đi?
[tổ đội][ nước biếc người ta quấn]: cút! Lão nương có người mình thích!!!!!
Nguyệt Hắc Phong Cao thuận miệng nói đùa - -
[tổ đội][ Nguyệt Hắc Phong Cao]:... Mi nói người nọ, sẽ không phải là Lòng ta hướng trăng sáng đi?
Bị đoán trúng Mạc Lục h hồi lâu một chuyến im lặng tuyệt đối, sau đó một đoạn thời gian rất dài không có động tĩnh.
T___T
Nguyệt Hắc Phong Cao cảm giác mình quá không hiền hậu, rõ ràng công khai đâm phá bí mật trong lòng người ta vì vậy hắn tự nhận là vô cùng thành khẩn thái độ an ủi:
[tổ đội][ Nguyệt Hắc Phong Cao]: a, nguyên lai là vì ái sinh hận, chuyện này ông đây gặp nhiều. Mi yên tâm, chuyện mi thuê người giết hắn, ta nhất định sẽ không nói ra!
-_-### trước máy tính Mạc Lục chứng kiến lời của hắn vẻ mặt hắc tuyến.... Nàng có phải hay không cần phải cảm kích hắn chí cốt thế nào, sau đó từ nay về sau đối với hắn đội ân đội nghĩa?
← Ch. 31 | Ch. 33 → |