← Ch.868 | Ch.870 → |
Chương 883
"Kẻ bỉ ổi?" Anh Chu nghĩ đến điều gì đó, khuôn mặt béo tròn vo nở một nụ cười không biết phải làm sao: "Ý cậu là có ai đó đang theo đuổi Vy Hiên?"
"Đúng vậy!" Tập Lăng Vũ gần như nghiến răng nghiến lợi: "Anh ta không biết xấu hổ! Đã biết Vy Hiên có bạn trai rồi mà vẫn còn cố đào góc tường! Anh nói xem, loại đàn ông này có phải quá ghê tởm không?! Trên đời này có nhiều phụ nữ như vậy, anh ta tùy tiện đi tìm ai đó không được hay sao, lại cứ nhất định muốn bám lấy Vy Hiên của tôi làm gì cơ chứ?"
Lúc này, có khách hàng bước vào, anh Chu không nhịn được cười, sau khi bán hàng sau thì lại quay lại gặp anh: "Vy Hiên tốt như vậy, có những người đàn ông khác thích cô ấy, cậu nên tự hào mới phải chứ!"
"Tôi tự hào cái rắm gì chứ! Tôi hận không thể bắt hết đám người thích cô ấy lại, rồi vặn cổ từng người một -"
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc cầm cây bút trên quầy như sắp bẻ gãy nó ra của anh, anh Chu nhanh chóng ngăn lại."Kiểu suy nghĩ đó không đúng ... Phụ nữ không thích những người đàn ông không có phong độ như vậy, đặc biệt là những người phụ nữ dịu dàng và tốt bụng như Vy Hiên."
Tập Lăng Vũ cau mày, bày tỏ sự nghi ngờ ...
"Vậy bọn họ thích kiểu người gì?"
Đối với Tập Lăng Vũ từng trẻ tuổi phong lưu, hỏi ra loại vấn đề này là một loại sỉ nhục với anh. Nhưng anh vẫn không nhịn được tò mò muộn biết Vy Hiên sẽ thích loại đàn ông thế nào.
"Ví dụ như, trưởng thành chững chạc, ăn nói tao nhã, có trách nhiệm có chiều sâu, có thực lực bối cảnh! Tốt nhất còn phải đẹp trai, cũng không ra ngoài lăng nhăng, thích xem trọng sự nghiệp và gia đình! Tóm lại là tiêu chuẩn đàn ông tốt đứng một chỗ sẽ tự động được dán lên!"
Anh Chu nói xong, Tập Lăng Vũ im lặng, sắc mặt cũng trở nên càng khó coi hơn.
"Sao thế?" Anh Chu nhìn lén anh ta, cẩn thận hỏi. Chẳng lẽ mình nói sai câu nào rồi ư?
Một lúc lâu sau đó Tập Lăng Vũ mới không cam lòng lên tiếng: "Tên tiểu nhân quấn quýt lấy Vy Hiên... chính là kiểu anh nói."
Anh Chu: "..."
Thấy anh ta uất ức, anh Chu vội cười mấy tiếng che giấu sự xấu hổ, khuyên nhủ: "Anh chỉ cần đối sử thật lòng với Vy Hiên, chắc chắn cô ấy sẽ cảm giác được."
Tập Lăng Vỹ mím môi, từ từ nâng mắt lên, tràn đầy tò mò: "Thật sao?"
Anh Chu thề son sắt vỗ lên ngực: "Tin tôi đi! Đây là tổng kết từ kinh nghiệm yêu đương của tôi đấy!"
Tập Lăng Vũ: "..."
Không nói câu này thì thôi, vừa nói xong anh đã cảm thấy hoàn toàn không có lòng tin rồi.
Tập Lăng Vũ không ngờ mình lại có thể ở trong cửa hàng tiện lợi của anh Chu lâu như vậy, mãi đến khi sắp tan tầm, khách hàng trong cửa hàng bắt đầu nhiều lên, anh mới rời đi.
Trước khi đi, anh Chu gọi anh ta lại: "Này, đây là mì Oden Vy Hiên thích ăn đấy."
Tập Lăng Vũ nhận lấy mì Oden anh Chu đưa tới, nóng hổi, còn đang bốc hơi nóng, anh nâng mắt, anh Chu nở nụ cười: "Mau đi lên dỗ dành cô ấy đi, đừng lãng phí thời gian ở chỗ tôi!"
Trong tiếng cười trêu chọc của anh Chu, không khó nhìn ra thật ra anh ta đã đoán được cái gì từ lâu.
Tập Lăng Vũ lập tức hơi ngượng ngùng, qua loa nói một tiếng cảm ơn rồi vội vàng ra ngoài.
Tuy có chút nhếch nhác, nhưng tốt xấu gì cũng có một cái cớ gặp cô, Tập Lăng Vũ hơi lo lắng, vội vàng che đồ trong áo lớn, sợ nó nguội, sau đó bước đi nhanh hơn, vào tiểu khu.
Đi tới ngoài cửa nhà của Vy Hiên, Tập Lăng Vũ nâng tay lên, vào lúc đang băn khoăn nên gõ cửa hay lấy chìa khóa ra mở thì cửa đột nhiên mở ra.
Anh ta bị đụng một cái bất ngờ không kịp đề phòng.
Tập Lăng Vũ che trán, bị đụng không nhẹ, có thể nghe thấy một tiếng "binh".
Vy Hiên đứng trong cửa nhà, ngạc nhiên kêu lên: "A Vũ?"
← Ch. 868 | Ch. 870 → |