Vay nóng Tinvay

Truyện:Tái Sinh Duyên – Bạo Quân Ôn Nhu Của Ta - Chương 436

Tái Sinh Duyên – Bạo Quân Ôn Nhu Của Ta
Trọn bộ 517 chương
Chương 436
Pháo hoa dịch lãnh (3)
0.00
(0 votes)


Chương (1-517)

Siêu sale Shopee


Long Hạo yêu Tía Tô, Như Ý không cách nào vãn hồi, hồn Như Ý cuối cùng nuốt hận rồi biến mất. Tân Truy Truy lại bị người hữu tâm năm 2010 đưa vào thân thể Như Ý.

Người kia, phỏng đoán rất khó giải quyết!

Cùng Phật Đà ước hẹn, không thể báo chuyện tình kiếp trước kiếp này cho Long Hạo Tía Tô, đồng thời, linh lực của hắn không ngừng cắt giảm, lúc cảm thấy được một chút dấu vết tính mạng của nàng hoặc Long Hạo nguy hiểm, chỉ có thể cảnh báo, không được dự đoán càng không được nhúng tay vào.

Rốt cục lần này, hắn không cách nào cứu Tía Tô. Hắn đau đớn, nhưng không có cách nào.

Thậm chí còn để cho Long Chỉnh Văn làm tổn thương bản thân. Trong rừng có rất nhiều người của Long Chỉnh Văn, một số tại phía trước dời đi đấu lại người của Ninh Quân Vọng, còn lại cùng hắn triền đấu, hắn một người liều mạng đấu không lại.

Linh lực của hắn càng ngày càng yếu, mà Bạch Chiến Phong thân thể cũng nhất định phát sinh một ít biến hóa khó có thể dự liệu. Hắn đi nông trại tìm Bạch Chiến Phong, theo lý Bạch Chiến Phong không nên ngủ say. Hơn nữa, một bên bị thương, bên kia sau đó cũng sẽ xuất hiện triệu chứng hoặc đau đớn giống nhau - - thân thể của hai người thế nhưng ảnh hưởng lẫn nhau. Bạch Chiến Phong thậm chí bắt đầu có thể cảm ứng được chỗ ở của hắn, tìm tới đây.

Nếu có một ngày Bạch Chiến Phong thức tỉnh, cuối cùng, hắn có phải hay không chính thức sẽ trở lại là Tuyết Lang Vương, đem hồn phách của hắn toàn bộ đầy đủ? Hoặc là, nếu Bạch Chiến Phong cũng không cách nào thức tỉnh, linh lực của hắn dùng hết, liền từ lần này biến mất? Như vậy cũng được, để cho người lo lắng là, chuyện kiếp trước Tuyết Lưu Cảnh băn khoăn sẽ phát sinh - - chuyện đó không người nào có thể dự liệu...

Hắn vì nàng mà sinh, ngoại trừ lần này, còn đã làm hai chuyện.

Ngày đó trong lao, hắn luôn cảm giác được có chuyện phát sinh, sau khi Thúy Nhi gắt gao cầu khẩn, biến ảo hai mặt nạ da người. Về sau, hắn nghĩ ra cung đi tìm Long Hạo cầu cứu, lại bị Long Chỉnh Văn vây khốn.

Hắn cuối cùng nghĩ cách thoát thân, nàng có thể ở lại bên cạnh Long Hạo, Thúy Nhi lại chết, nếu không phải tiểu nha đầu kia, ngày đó Ngọc Kết Tử đã sớm đổi nàng đi, trong sương phòng Phượng Thứu cung, Ngọc Kết Tử nhất định lúc ấy đã phát hiện Niên Phi kia là giả.

Còn có, chính là hôm nay, hắn cứu hài tử trong bụng Nhạc Tinh Oánh. Bụng còn chưa nhìn rõ, nhưng đứa bé kia đã được mấy tháng. Nếu hắn giúp muộn một chút, đứa bé kia sẽ không thể sống, tựa như Thúy Nhi ngày đó. Nhạc Tinh Oánh bị đâm, thương thế không nhẹ, đã hôn mê một đoạn thời gian, đứa trẻ trong bụng vẫn còn có một tia hơi thở yếu ớt, đứa nhỏ này sau khi lớn lên hẳn là người có phúc.

Hắn vốn tưởng rằng Thúy Nhi sẽ tốt, hắn lúc ấy ngoài Kinh Giao mê man tĩnh dưỡng, thời điểm về sau lặng lẽ hồi cung xem nàng, hết thảy người và vật đã không còn.

Vừa chết đổi cả đời, đây là hắn vì nàng có thể làm tất cả cho người bên cạnh.

Giống như Tía Tô, Long Hạo, hắn chỉ có thể đối với Bạch Chiến Phong cảnh báo, không thể nói thêm cái gì, càng không có khả năng cùng hai người giải thích vấn đề dung mạo.

Trước mắt kiếm quang đột ngột hoa lên, Bạch Chiến Phong một tay ôm nàng, một tay hoành kiếm hộ tại phía trước nàng.

Hắn khẽ nhíu mày, đột nhiên có cái gì xẹt qua trong lòng, hắn ngưng mắt nhìn về phía Bạch Chiến Phong, "Ngươi chú ý nhìn xem tình huống thân thể chính mình, nếu ngươi nghĩ tìm ta, ngươi sẽ biết làm sao tìm được."

Bạch Chiến Phong sắc mặt thay đổi, tay khẽ rũ xuống, mũi kiếm vô ý thức xẹt qua trên mặt đất, loé lên ánh xanh.

Tuyền Cơ cũng không hiểu lời nói của Lưu Cảnh, nàng có thật nhiều điều muốn hỏi, hắn lại chăm chú nhìn nàng, nàng mới vừa gọi hắn một tiếng, trong cỏ cây rậm rạp, còn đâu bóng dáng của hắn? Nếu không phải trên lá cây lưu lại vài vết máu, hắn tựa như hư ảo.

Sói con của nàng, một con vật có thể huyễn hóa thành nhân lang yêu? Nàng cũng không sợ, nàng chỉ muốn nhìn thương thế của hắn. Hỏi hắn một ít chuyện.

Chỉ là hiện tại, nàng nên trở về đi tìm người kia. Hận không thể lập tức trở về bên cạnh hắn, tra xét thương thế của hắn, nhưng nàng lại sợ hãi, nàng cũng không biết nên đối mặt hắn như thế nào.

- - Tiểu Thất.

Âm thanh sau lưng, là hắn! Mộng ư? Nàng chấn động toàn thân, lại không dám quay đầu lại.

Cái nhìn kia cực kỳ bi ai như xuyên thấu thời gian, tựa như trong cung, như phía trên cửa Kỳ Viên, chữ loang lổ đến tang thương.

Hồi cung sau, Long Phi Ly mơ giấc mộng giống đêm nay.

Mơ thấy trong rừng Yên Hà trấn, Nhạc Tinh Oánh uy hắn ăn vào viên thuốc, hắn trong miếu Tía Tô tỉnh lại, sau đó đám người Đoạn Ngọc Hoàn, Thanh Phong nâng hắn lên, bốn phía đi tìm nàng... Rất xa, chỉ thấy nàng rúc vào trong ngực Bạch Chiến Phong, không nhúc nhích.

Trong lòng hắn trầm xuống, lại thấy phía dưới váy nàng buộc cành cây, nàng bị thương ở chân rồi? Hắn lập tức lo lắng, gọi tên nàng, gọi nàng nhiều lần, nàng chưa từng quay đầu lại.

Bạch Chiến Phong nói, nương nương, hoàng thượng tới.

Thân thể của nàng cứng ngắc.

Rốt cục, hắn cũng hơi giận, trầm giọng gọi thẳng họ tên nàng.

Nàng mới run rẩy xoay người lại, khuôn mặt nhỏ nhắn nhợt nhạt, nhìn về phía ánh mắt của hắn - - tâm của hắn trong nháy mắt lại như bị vật gì bén nhọn khoét một cái, sau đó đâm vào da thịt, thật sâu thật đau.

Hai tháng sau!

Cùng Nguyệt Lạc quốc đánh một trận chiến, giúp Nạp Minh Thiên Lãng tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, chiến tranh đã khai hỏa tại Nguyệt Lạc quốc, Nguyệt Lạc quốc hiện tại loạn lạc không còn chút nào như xưa nữa. Chiến sự có thắng bại, Nguyệt Lạc quốc kỳ thật không thể so với Hung Nô hung hãn, trận chiến này khó ở chỗ đáp ứng yêu cầu của Nạp Minh, không làm hao tổn binh lực của Nguyệt Lạc quốc, muốn thắng lại không thể gây thiệt hại đối phương nghiêm trọng, quân binh Nguyệt Lạc quốc nhưng lại sẵn sàng chết mà liều mạng.

Nhưng cuộc chiến tranh này, hắn nghĩ đến không bằng một nữ tử. Hắn sớm có an bài, khó hơn nữa, cũng nhất định có thể thành công!

Không ngừng mơ giấc mộng này, có lẽ bởi vì... ban đêm nàng không ở bên cạnh hắn.

Nàng cũng giống như trước kia, mỗi ngày pha trà cho hắn, cùng hắn phê duyệt tấu chương, bọn họ cùng nhau dùng bữa, có khi sẽ tới Nghi Dĩnh cung cùng mẫu phi của hắn dùng bữa. Nàng cùng mẫu thân hắn quan hệ cải thiện không ít, mẹ của hắn tựa hồ cũng bắt đầu từ từ thích nàng. Hết thảy tựa hồ phát triển theo hướng vô cùng tốt.

Chỉ là, sau khi trở về, nàng liên tục không cùng giường với hắn. Không nói hoan ái, hắn muốn ôm nàng ngủ, nàng cũng cự tuyệt.

Nàng vẫn ở tại Phượng Thứu cung.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-517)