Kỷ Lưu Thành: Là em theo đuổi Thích Âm
← Ch.58 | Ch.60 → |
Chương 59: Kỷ Lưu Thành: Là em theo đuổi Thích Âm không ngừng, mãnh liệt thể hiện tình cảm.
Chủ nhiệm lớp của Kỷ Lưu Thành là giáo viên nam, chủ nhiệm lớp của Thích Âm là giáo viên nữ, còn không đợi Thích Âm và Kỷ Lưu Thành mở miệng, hai giáo viên đã nổi lên tranh chấp.
Chủ nhiệm lớp Kỷ Lưu Thành tỏ vẻ, đều là vấn đề từ Thích Âm, là Thích Âm làm hư Kỷ Lưu Thành.
Chủ nhiệm lớp Thích Âm nghe hắn nói vậy trong nháy mắt bốc hỏa lên đến đầu, phản bác nói hai người yêu sớm chắc chắn là hai bên đều có vấn đề, sao có thể đổ mọi tội lỗi lên đầu con gái?
"Hình phạt cho những việc mà Thích Âm lớp cô đã làm vẫn còn ở đó, mà Kỷ Lưu Thành, trước nay em ấy chưa từng gây chuyện, làm loạn, thành tích xuất sắc, hòa đồng với bạn học, là một mầm non tốt, ai đúng ai sai không phải quá rõ rồi sao?"
"Ồ, không nói lại tôi liền lấy chuyện quá khứ ra nói sao? Thầy Triệu, cũng ta không thể việc nào ra việc nấy sao? Nếu như anh lấy lý do vớ vẩn như vậy, vậy tôi cũng muốn nói Kỷ Lưu Thành lớp anh thèm muốn hoa khôi lớp tôi, muốn lôi kéo em ấy yêu đương đấy."
"Sao có thể? Lần trước kết quả thi của Kỷ Lưu Thành còn xếp thứ nhất!"
"Là em theo đuổi Thích Âm." Kỷ Lưu Thành vừa nói ra những lời này, thầy giáo kia nháy mắt bốc hỏa.
"Em, em..."
"Cô Ngô nói đúng, " Sợ chủ nhiệm lớp mình còn chưa đủ tức giận, Kỷ Lưu Thành còn nói thêm một câu: "Em chính là say đắm sắc đẹp của Thích Âm, cho nên theo đuổi cô ấy không ngừng, mãnh liệt thể hiện tình cảm, hiện tại cuối cùng cũng có được cô ấy."
"Em em em..." Triệu Thành Nghiệp thiếu chút nữa tức giận ngã xuống, cuối cùng nói được một câu, "Tôi phải gọi phụ huynh của em!"
Bốn mươi phút sau, học sinh cũng tan học, Tô Tuyết mới mở cửa chiếc Ferrari phong cách đi vào khuôn viên trường.
Hiệu trưởng, hiệu phó, cùng thầy quản sinh đều đã tới, Tô Tuyết cũng không tự cao tự đại, nghiêm túc nghe Triệu Thành Nghiệp trình bày sự việc.
Nghe xong Tô Tuyết không nhanh không chậm cười nói: "Thầy Triệu, là như thế này, hai nhà chúng tôi đã đính ước cho hai đứa nó, hiện tại con trai tôi cũng đã 18 tuổi, Âm Âm cũng trưởng thành, cho nên hai đứa nhỏ thuận lý thành chương bồi dưỡng tình cảm, việc này chúng tôi đều biết, cũng rất tán thành."
Triệu Nghiệp Thành khó thể tin nổi: "Hiện tại là năm cuối, là một năm quan trọng..."
"Đối với học sinh bình thường thì đúng là quan trọng, nhưng con trai và con dâu tương lai của tôi thì khác, vốn dĩ bọn chúng đã có rất nhiều con đường cùng rất nhiều sự lựa chọn, huống chi tôi cảm thấy yêu đương sẽ không ảnh hưởng đến việc học của con trai tôi."
Không đợi Triệu Nghiệp Thành phản ứng lại, Tô Tuyết lại nói: "Đương nhiên, trường học cũng có quy định của trường học, lần này hai đứa nhỏ đã làm một chuyện lớn, đúng là bọn chúng không đúng, đến khi về tôi sẽ dạy dỗ bọn chúng."
Triệu Nghiệp Thành: "Cái này..."
"Thầy Triệu vất vả rồi, các thầy cũng vất vả rồi, " Tô Tuyết gật đầu với mọi người, sau đó chuyển hướng cuộc trò chuyện: "Năng lực của tôi có hạn, không biết làm thế nào để bày tỏ lòng biết ơn của mình đối với mọi người, như vậy đi, không bằng tôi lại quyên góp tòa nhà cho trường đi."
Chuyện yêu sớm cứ như vậy qua đi.
Nhưng sau khi ra cổng trường Kỷ Lưu Thành vẫn bị Tô Tuyết nhéo tai.
"Mẹ, đau... đau đau..."
Kỷ Lưu Thành dùng làm nũng đại pháp, Tô Tuyết buông lỏng tay, sau đó vòng tay qua cổ Thích Âm.
Thích Âm mím môi.
"Cháu cũng đừng có cười trộm, " Tô Tuyết lại nhéo mặt Thích Âm, dạy bảo cô: "Dù sao cũng đang ở cao trung, yêu đương thì nên kín đáo thôi, trắng trợn như vậy làm gì? Nóng lòng muốn gả cho con trai dì rồi sao?"
Khuôn mặt Thích Âm mềm mại trắng nõn, bị véo một cái như vậy liền hằn lại một vệt đỏ, Tô Tuyết liền buông lỏng tay, xoa xoa Thích Âm, thở dài: "Cũng đúng, một cây cải trắng như thế, thà để con trai dì cuỗm mất còn hơn là người khác."
← Ch. 58 | Ch. 60 → |