Vay nóng Homecredit

Truyện:Sau Khi Nữ Vương Thất Tình - Chương 02

Sau Khi Nữ Vương Thất Tình
Trọn bộ 10 chương
Chương 02
0.00
(0 votes)


Chương (1-10)

Siêu sale Lazada


Chín giờ mười lăm phút, vừa nghe mẹ hỏi chuyện xong Hạ Tiểu Tiệp mới xoay người về phòng tắm rửa, dưới lầu liền truyền đến một trận âm thanh động cơ ô tô hỗn loạn và tiếng vang đóng cửa xe.

Hạ Tiểu Tiệp đi đến ban công thăm dò nhìn xuống dưới lầu, chỉ thấy một chiếc xe hơi rất quen thuộc dừng ở dưới lầu ven đường, cửa kính xe hạ xuống thấp nhất trong xe một nam sinh nửa đầu vươn ra ngoài của sổ xe vẻ mặt tuơi cười sáng lạn.

Tiểu Dư ở nơi nào liếc mắt đưa tình, hai người thoạt nhìn đều thực vui sướng, có cảm giác muốn ngừng mà không được.

Nhìn nhìn, nàng nhịn không được có ý thèm muốn.

Từ nhỏ đến lớn, Tiểu Dư nhân duyên luôn so với nàng đều tốt hơn, mặc kệ đi đến chỗ nào đều có thể rất nhanh liền giao cho tân bằng hữu, nam nữ, già trẻ, cơ hồ không ai có thể ghét được nàng.

Tiểu Dư luôn dễ dàng có thể cùng lần đầu tiên gặp mặt người khác mà kết giao bằng hữu, cùng các nam sinh hoà mình, vừa không cảm thấy ngượng ngùng, cũng không để ý đến cảm nghĩ của người khác, cứ như vậy tự nhiên mà vậy cùng bọn họ xưng huynh gọi đệ, sau đó đương nhiên hưởng thụ cuộc sống ở trường đại học, muội ấy căn bản sẽ không biết nói có bao nhiêu nữ đồng học ở trường âm thầm hâm mộ nàng, trong đó cũng bao gồm Hạ Tiểu Tiệp nàng.

kỳ thật từ nhỏ đến lớn Tiểu Dư vẫn đều như bóng với hình đi theo nàng. thân là tỷ muội song sinh, đơn giản là sớm sinh ra một phút đồng hồ, đã bị gọi là" Tỷ tỷ".

Muội muội muốn cái gì, thân là tỷ tỷ nàng nhường cho.

Muội muội cố tình gây sự, thân là tỷ tỷ nàng tìm cách hóa giải, miễn cho mẹ khó xử.

Muội muội vứt bừa bãi mọi thứ, thân là tỷ tỷ nàng trở nên thành thục từ lúc còn nhỏ cẩn thận coi chừng muội muội, đơn giản là mặc kệ lão sư hoặc ba mẹ hỏi chuyện, muội muội trả lời không được nhất định sẽ quay đầu hỏi nàng, giống như muội muội không biết, làm tỷ tỷ liền như thế nào cũng phải biết.

Nàng thật sự thực hâm mộ muội muội, mong muốn chính mình sinh ra trể một phút đồng hồ để có thể làm muội muội.

Kỳ thật nàng cùng Tiểu Dư từ nhỏ đến nay, nàng đều hâm mộ tính tình hoạt bát, cũng không có đặc biệt làm nàng phiền phức. chính vì thân là tỷ tỷ bị gông xiềng làm cho nàng trở nên thành thục, nhu thuận từ lúc còn nhỏ, cho nên bình thường bị mắng cùng bị trách phạt đều là Tiểu Dư.

Nàng nhăn mày nhìn xuống dưới lầu thấy hai người rốt cục cam nguyện vẫy tay tạm biệt, Hạ Tiểu Dư xoay người đi vào nhà.

Trong chốc lát, dưới lầu truyền đến tiếng chuông cửa, mà đứng ở đối diện ven đường chiếc xe hơi màu bạc mới rời đi.

Hạ Tiểu Tiệp rời đi ban công đi vào trong phòng, mới đóng cửa ban công lại liền nghe thấy âm thanh muội muội đi lên lầu.

Theo tiếng bước chân càng lúc càng gần, cánh cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, Hạ Tiểu Dư cười meo meo tiêu sái tiến vào, dâng lên một ly trà sữa trân châu ấm áp thêm một đùi gà quay đưa nàng.

" Ăn khuya." Nàng nói.

" Mẹ vừa rồi mới hỏi tới ngươi, ngươi tốt nhất đi nói với mẹ là ngươi đã về." Hạ Tiểu Tiệp đề điểm nàng.

" Ta vừa mới đi qua."

" Không bị mắng?"

Hạ Tiểu Dư lập tức duỗi thẳng cánh tay, hướng tỷ tỷ so với ra một cáiv thắng lợi, đắc ý nói:" Ta nói ta ở lại thư viện trường viết báo cáo."

" Mẹ tin tưởng?"

" 9giờ rưỡi là về tới nhà, mà huống hồ ta cũng không phải mỗi ngày đều như vậy, ngẫu nhiên lâm vào thôi." Hạ Tiểu Dư nói tuyệt không để ý nói tiếp" Mau ăn gà quay đi, nguội sẽ không ăn ngon. Ta đi tắm rửa đã."

Nói xong, nàng thẳng xoay người trở lại cửa đố diện của nàng trong phòng đi.

Tiểu Điệp thật sự hâm mộ Tiểu Dư vô ưu vô lự, nếu nàng cũng có thể như vậy thì tốt rồi!

Hạ Tiểu Tiệp không tiếng động ở trong lòng thở dài một hơi, cầm lấy gà quay mà muội muội đưa cắn một ngụm. Hảo hảo ăn......

Kỳ thật có một cái muội muội như vậy cũng là không sai, ít nhất nàng bên ngoài ăn uống, không quên nhớ người tỷ tỷ song sinh này, còn có thể mang về nhiều thứ cho nàng. lại cắn một ngụm gà quay giòn rượm, thật ăn rất ngon a...

Rốt cục đem báo cáo sử trung quốc cận đại giao nộp, trong lớp học một đám hưng phấn tựa như ngày mai sẽ là nghỉ hè vậy, toàn bộ phòng học nhốn nháo rừng rực, hiển nhiên mọi người đều bị báo cáo chỉnh đến.

" Nhạ." Một phong thư màu lam đột nhiên xuất hiện ở trươc mặt Hạ Tiểu Dư nàng thấy vậy lấy ngón trỏ cùng ngón giữa mang theo lá thư này nhìn về phía thủ chủ nhân của nó Tiêu Kì.

" Đây là cái gì? Cho ta tình thư sao?" Nàng nhếch miệng vui đùa nói, bị không khí bốn phía cuốn hút nên tâm tình củng khá tốt.

" Trên thực tế đây là một thiệp mời." Tiêu Kì cười nói.

" Cái gì thiệp mời?"

"Thiệp mời sinh nhật."

" Ai sinh nhật?"

" Ta."

" Mời ta?"

" Tỷ tỷ của ngươi."

Tâm tình đang tốt bổng nhiên biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Hạ Tiểu Dư trực tiếp đem thiệp mời theo trên tay hắn đi ra, vừa mới làm ra vẻ xé bỏ phong thư màu lam một chút, nháy mắt lại bị hắn đoạt trở về.

" Uy, ngươi thực quá đáng ngay cả xem củng chưa xem mà tính xé bỏ nó." Hắn kháng nghị kêu lên, lại vô ý tức giận.

" Ai quá đáng chứ, tại sao chỉ cho tỷ tỷ của ta thiệp mời? Tiêu Kì, ngươi tốt nhỉ!" Nàng trừng mắt nhìn hắn.

" Ta và ngươi là người một nhà, người một nhà làm chi còn muốn lấy thiệp mời? Trực tiếp đến là được rồi." Hắn tiến lên từng bước, thân thiết cùng nàng kề vai sát cánh nhếch miệng giải thích.

" Nói thật là dễ nghe, ai chẳng biết nói." Nàng đưa tay gạt tay hắn xuống, hừ lạnh một tiếng.

" Nếu biết lòng ta như thế thì tốt rồi." Tiêu Kì vẽ mặt vô sĩ cười nói.

" Ngươi có biết hay không như thế không được?"

" Không biết. Ta chỉ biết không ngừng cố gắng, nếu có chí nhất định thành." Hắn cười hì hì nói tiếp:" Tiểu Dư, đừng như vậy cho ta một lần cơ hội. Ta cam đoan nhất định đối đãi tỷ tỷ ngươi thật tốt, nếu ta và tỷ tỷ ngươi tình cảm lưu luyến có kết quả, về sau nhất định làm tỷ phu tốt nhất của ngươi."

Hạ Tiểu Dư ánh mắt không chuyển nhìn hắn, trầm mặc nửa ngày, đột nhiên hỏi:" Ngươi vì sao thích tỷ của ta?"

" Vì sao? Vấn đề này muốn ta như thế nào trả lời, chính là nhất kiến chung tình, cái loại này tâm động cảm giác......" Nhớ lại lần đầu gặp gỡ, Tiêu Kì lộ ra vẻ mặt say mê không thôi, không tự giác lộ ra mỉm cười.

" Cho nên ngươi thích chính là vẽ bề ngoài của tỷ tỷ của ta mà thôi?"

" Mới không phải." Hắn đột nhiên hoàn hồn, kiên định đối nàng nói.

" Nhất kiến chung tình chính là trông mặt mà bắt hình dong." Nàng nói thẳng ý nghĩ của chính mình.

" Ta không phủ nhận ngay từ đầu thật là như vậy, nhưng là trong một năm nay, ta cùng nàng nói chuyện nhiều, cũng ở chung nhiều. Khí chất của nàng tao nhã, ôn nhu săn sóc, tính tình uyển chuyển hàm xúc, nhất nhăn mày cười đều là như vậy làm ta động tâm, làm cho của ta ánh mắt không thể tự thân thể của nàng thượng dời đi. Ta chưa từng có quá như vậy cảm giác, loại này rơi vào võng tình, vì một người mà cảm giác tim đập nhanh." Tạm dừng trong chốc lát, hắn nhìn nàng hỏi:" Ngươi có từng có qua loại cảm giác này sao?"

Hạ Tiểu Dư lẳng lặng nhìn hắn, sau đó đem ánh mắt dời, nói:" Thực nhàm chán."

Hắn che ngực, lộ ra bản thân bị trọng thương biểu tình." Ngươi có phải hay không thật sự không tim không phổi (nguyên văn: vô tâm không phế) nha? Không giúp ta thì thôi, thế nhưng còn giẫm lên nhiệt tình của ta, nói ta nhàm chán! tâm tính thiện lương của ta thật sự đau, bị thương, đổ máu, mau gọi xe cứu thương, nhanh chút."

" Ngây thơ." Nàng thực rõ ràng bổ một đao, sau đó động lấy đi thiệp mời trên tay hắn, làm bộ muốn mở ra xem, lại bị hắn kích động ngăn cản.

" Ngươi không thể nhìn!"

" Vì sao ta không thể nhìn?" Hạ Tiểu Dư trừng lớn mắt hỏi.

" Vì nó được viết cho tỷ tỷ của ngươi, cũng không phải của ngươi, đây là lễ phép cơ bản." Tiêu Kì nghiêm trang giải thích.

" Cái gì lễ phép cơ bản? Theo ý ta ngươi nhất định ở bên trong viết cái gì ám muội?" Nàng nhìn hắn nói.

" Đúng thế." Hắn rõ ràng thản thừa.

Nhìn hắn như vậy mà lại liền thừa nhận, Hạ Tiểu Dư ngược lại mất đi ý niệm trong đầu." Cái thiệp này ta sẽ giúp ngươi chuyển giao, tỷ tỷ của ta có đi hay không sẽ không quan đến ta."

Không nghĩ tới nàng lại đột nhiên thay đổi quyết định, Tiêu Kì ngây người một chút, lập tức hưng phấn mà cho nàng một cái ôm thân mật.

" Cám ơn ngươi, Tiểu Dư, ta yêu nhất ngươi." Hắn quá mức cao hứng, toàn bộ ôm lấy nàng.

Chưa từng như vậy cùng khác phái dựa vào nhau gần như vậy, Hạ Tiểu Dư không tự chủ được mặt đỏ.

" Tên hỗn đản này ngươi đang làm cái gì? Nhanh chút buông ra!" Nàng lúng túng đánh hắn, phát hiện trong phòng học đồng học tất cả đều đang nhìn bọn họ.

" Ta sớm biết các ngươi hai người đang yêu nhau, vậy mà còn nói không có." Đồng học giáp đứng ở góc phòng học lớn tiếng đối bọn họ nói.

" Khi nào thì thỉnh ăn bánh kẹo cưới a?" Đồng học ất ngay sau đó lớn tiếng phụ họa.

" Ta không ngại ăn bánh kẹo cưới, nhưng đừng gọi ta bao lễ nha, ta không có tiền."

" Đúng vậy, cho nên cẩn thận đừng làm tai nạn chết người."

Hạ Tiểu Dư mặt kìm lòng không được lại càng nóng chút. Này đó hỗn đản đồng học!

" Còn không buông!" Nàng trừng mắt hưng phấn qua đầu Tiêu Kì, cắn răng gầm nhẹ.

Hắn lập tức lấy nàng làm đồ sứ bàn thật cẩn thận phóng nàng rơi xuống đất, sau đó hướng về phía nàng nhếch miệng cười, tựa hồ không có nghe gặp bốn phía các học sinh cùng nhau trêu tức, chuyên tâm đối nàng nói:" Không thể gạt ta nha. Nhất định phải giúp ta giao cho tỷ tỷ ngươi."

" Người ở trong lòng hắn là tỷ tỷ của ta, nghe thấy không?" Không để ý tới hắn, Hạ Tiểu Dư quay đầu đối bốn phía đồng học giải thích, bởi vì không nghĩ bị hiểu lầm.

Nghe vậy, trong phòng học lập tức vang lên một mảnh tiếng gầm-

" Thiệt hay giả?"

" Xinh đẹp Tiểu Tiệp tỷ tỷ?"

" Tiêu đại ca, ngươi như vậy không được nha, làm sao có thể như thế?"

" Đúng vậy, Tiểu Dư muội muội của chúng ta thế nào lại không bằng Tiểu Tiệp tỷ tỷ?"

" Chính là thế, ta xem hai người các ngươi thành đôi thì tốt rồi, đem Tiểu Tiệp tỷ tỷ tặng cho ta đi."

" Ngươi thô lỗ thế thì như thế nào xứng đôi với Tiểu Tiệp tỷ tỷ, Tiểu Tiệp tỷ tỷ là của ta."

" Của ta."

" Của ta." Nam đồng học huyên náo thành một mảnh.

Dù sao Tiểu Tiệp so với nàng tốt hơn là được rồi...... Hạ Tiểu Dư rũ mắt xuống, che khuất đáy mắt mình.

Về nhà nàng lấy thiệp mời đưa đến trước mặt tỷ tỷ" Cái này của ngươi."

" Đây là cái gì?" Hạ Tiểu Tiệp khó hiểu hỏi.

Các nàng đã sớm có ăn ý không thay đối phương thu hoặc chuyển giao thư tình, lễ vật linh tinh gì đó. Bởi vì muốn đuổi theo cầu các nàng, lại không có nổi dũng khí giáp mặt thông báo nam sinh đó căn bản là thực vô dụng, các nàng đối điểm ấy thực nhất trí.

" Thiệp mời." Hạ Tiểu Dư nói.

" Cái gì thiệp mời?"

"Thiệp mời sinh nhật Tiêu Kì."

" Tiêu Kì?" Nàng ánh mắt đột nhiên trợn to, có chút kinh ngạc đem lá thư này tiếp nhận, động thủ mở ra xem.

Hạ Tiểu Dư không tự chủ được liền từng bước tiến tới muốn nhìn, lại lập tức đem cước bộ thu trở về, rũ mắt xuống, xoay người lên lầu, trở về phòng.

Trong chốc lát sau, Hạ Tiểu Tiệp đẩy cửa phòng của nàng ra, đi đến.

" Tiểu Dư." Nàng kêu lên lại muốn nói lại thôi, biểu tình thật do dự.

" Gì chứ?" Hạ Tiểu Dư trực tiếp cởi bỏ quần bò trên người, thay chiếc quần dài thoải mái vào, sau đó ngồi xếp bằng muốn khởi động máy máy tính trước mặt.

Phía sau Hạ Tiểu Tiệp trầm mặc không nói, nàng cũng không thúc giục nàng, nghĩ nàng chắc có chuyện muốn nói.

" Ngươi đã xem qua thiệp mời này sao?" một lát sau Hạ Tiểu Tiệp rốt cục mở miệng hỏi nàng.

" Không có." Nàng cũng không quay đầu lại nói.

" Thiệp mờ này......"

Nói đến một nửa, Hạ Tiểu Tiệp thanh âm xoay mình ngừng lại, trong phòng chỉ còn lại có nàng cùng âm thanh bàn phím."lách cách lách cách" rốt cục vẫn là nhịn không được mở miệng đánh vỡ trầm mặc.

" Thiệp mời làm sao vậy?" Nàng cũng không quay đầu lại mở miệng hỏi nói, tiếp tục đánh bàn phím." Ngươi muốn đi sao? Nếu không có thể không đi, không cần bởi vì Tiêu Kì là bằng hữu của ta liền miễn cưỡng chính mình đi tham gia. Ta sẽ giúp ngươi tìm lấy cớ nói với hắn ngươi ngày đó có việc."

Phía sau tiếp tục lặng im, không có tiếng trả lời.

Hạ Tiểu Dư rốt cục nhịn không được quay đầu nhìn về phía sau nhìn tỷ tỷ." Ngươi sao lại không nói lời nào?"

" Này thiệp mờinày có chử viết." Hạ Tiểu Tiệp nhìn không chuyển mắt nhìn nàng nói.

" Thiệp mời đương nhiên sẽ có chử, nếu không yếu như thế nào mời người khác?"

" Ta nói là Tiêu Kì viết cho ta."

Nàng trừng mắt nhìn." Cái gì kia?"

Hạ Tiểu Tiệp đưa tay thượng thiệp mời đưa cho nàng, nàng thân thủ tiếp nhận, cúi đầu xem.

Chân thành mời tham dự xin đợi quang lâm

......

Chữ in nội dung không cần xem, trọng điểm ở chỗ trống dùng nguyên tử bút tự tay viết nội dung đoạn văn tự kia.

Tiểu Tiệp đồng học, chân thành hy vọng ngươi có thể tham dự.

Mặt khác, có lẽ ngươi cảm thấy ta thực đường đột, ngươi xinh đẹp động lòng người, ôn nhu uyển chuyển hàm xúc bóng hình xinh đẹp, không biết ngươi có nguyện ý hay không làm bạn gái ta? Chờ mong ngươi cho phép trả lời.

Tiêu Kì

Trong phòng một mảnh trầm tĩnh, Hạ Tiểu Tiệp không chuyển mắt nhìn muội muội, nín thở chờ phản ứng của nàng.

Tiêu Kì không phải thích Tiểu Dư, sau lại muốn cùng nàng kết giao? Tuy rằng Tiểu Dư chưa bao giờ thừa nhận qua, nhưng nàng vẫn nghĩ đến hai người bọn họ là một đôi. Chẳng lẽ không đúng sao? Nhưng nếu đúng như vậy Tiêu Kì lại như thế nào viết thư hướng nàng thông báo?

Lòng có điểm loạn, có điểm chờ mong lại sợ bị thương tổn.

Tiêu Kì ở trong trường học kỳ thật là người nổi tiếng, không chỉ bởi vì hắn bộ dạng anh tuấn, gia cảnh giàu có, hoặc là hắn học đại học đã năm năm nhưng bây giờ vẩn năm thứ hai, còn về các giáo sư cơ hồ mỗi một cái giáo sư đều biết được hắn, đối hắn cũng cơ hồ tất cả đều là khen ngợi, nói hắn thông minh, nói hắn có ý tưởng, nói hắn nhất định rất có tương lai.

Trên thực tế không cần phải nói đến tương lai như vậy xa, hắn hiện tại, nghe nói đã có được một công ty thuộc về chính mình.

Kỳ thật truyền thuyết về hắn có rất nhiều, thật thật giả giả không có người biết, chỉ biết là rất nhiều nam sinh đem hắn làm thần tượng, rất nhiều nữ sinh đem hắn làm kim quy, mà Tiểu Dư lại xem hắn là cái hỗn đản, lái xe, ngu ngốc cùng tên kia, Tiểu Dư luôn nói hắn như vậy, hơn nữa hắn còn xem qua rất nhiều thứ Tiểu Dư đối hắn quyền đấm cước đá.

Hai người bọn họ ở chung phương thức thực đặc biệt, đặc biệt đến làm cho người ta không thể không nghi ngờ quan hệ của bọn họ. Cho nên trong trường lại có cái truyền thuyết như thế này, truyền thuyết muội muội Hạ Tiểu Dư một trong hai tỷ muội song sinh chính là bạn gái Tiêu Kì.

" Ngốc nghếch!" Hạ Tiểu Dư đột nhiên mở miệng.

" Cái gì?" Nàng xem nàng, hoài nghi chính mình nghe lầm. Tốn nhân? Tiểu Dư này phản ứng là......

" Ta nói Tiêu Kì này ngu ngốc thế nhưng dùng phương thức này thông báo thật vô dụng!" Nàng đưa tay quăng đến trên giường, vẻ mặt chịu không nổi biểu tình.

" Tiểu Dư, ngươi......" Hạ Tiểu Tiệp nhìn không chuyển mắt nhìn nàng, muốn nói lại thôi.

" Ta cái gì?" Nàng hỏi lại.

"...... Ngươi...... Không thèm để ý sao?"

" Để ý cái gì?" Nàng lộ ra vẻ mặt không chút biểu tình.

" Hai người các ngươi....... Không phải ở...... Kết giao sao?"

" Ai nói với ngươi?" Hạ Tiểu Dư kinh ngạc chọn mi.

" Không có sao?"

" Cái loại này ngốc nghếch này đưa ta cũng không muốn, thế nhưng dùng loại này thông báo, hắn là không phải nam nhân nha? Thật sự là không ngờ." Nàng vẻ mặt khinh thường nói.

" Ngươi không thích hắn sao?"

" Tên kia? Thôi đi." Hạ Tiểu Dư mắt trợn trắng.

Hạ Tiểu Tiệp nhấp mím môi cánh hoa, do dự mở miệng hỏi:" Ta đây có thể cùng hắn kết giao sao?"

Trong phòng đột nhiên gian im lặng xuống dưới, như là chỉ lặng im một giây.

" Ngươi thích tên kia? Không thể nào?" Nàng kinh ngạc trố mắt kêu lên:" Ngươi là còn thật sự sao? Vẫn là theo ta hay nói giỡn nha, Tiểu Tiệp tỷ tỷ?"

" Ta cảm thấy hắn thực không sai."

" Làm sao không sai?"

" Hắn hài hước khôi hài, tuấn tú lịch sự, đối nữ sinh ký tôn trọng, lại bảo hộ-"

" Chờ một chút, xin hỏi chúng ta hiện tại thảo luận là hắn sao?" Hạ Tiểu Dư nhịn không được thân thủ đánh gãy tỷ tỷ trong lời nói.

" Ngươi không biết là sao?" Hạ Tiểu Tiệp nhìn nàng.

" Nếu nói ta không biết là, ngươi sẽ thay đổi chủ ý không cùng hắn kết giao sao?" Nàng hay nói giỡn nói.

" Ngươi không tán thành ta cùng hắn kết giao sao?" Không đáp hỏi lại.

Hạ Tiểu Dư trừng mắt nhìn, không tự chủ được nhíu mày, sau đó xoay lại đối mặ màn hình máy tính nói:" Loại sự tình này sao lại hỏi ta chứ? Ngươi nếu thích hắn đáp ứng hắn, cùng hắn kết giao, làm bạn gái hắn nha. Yêu đương là chuyện của các ngươi sao lại hỏi ta?"

Trong phòng trầm tĩnh trong chốc lát.

" Ta thích hắn."

" Thật vậy chăng?" Hạ Tiểu Dư lại lần nữa xoay người trở về đối mặt nàng, " Như thế nào lúc trước ta chưa từng nghe ngươi nói quá? Bất quá ta mặc kệ như thế nào, ta đã có thể tưởng tượng được tên kia hưng phấn nhảy dựng lên nếu biết được chuyện này." Nói xong, nàng đối nàng nhếch miệng cười cười, sau đó lại lần nữa vòng vo trở về, bận rộn ở trên bàn tìm kiếm giấy bút." Ta cho ngươi điện thoại của hắn, chính ngươi gọi điện thoại nói cho hắn đáp án này. Ta nghĩ hắn hiện tại nhất định đang rất chờ mong, sống một ngày bằng một năm. Thật kỳ quái, bút đâu?"

" Tiểu Dư." thanh âm do dự từ sau phương vang lên.

" Ân?"

" Ngươi có thể giúp ta gọi điện thoại để ta nói với hắn không?"

Động tác tím kiếm tựa hồ ngừng một cái chớp mắt, sau đó tiếp tục tìm kiếm" Tốt, đương nhiên không thành vấn đề, ta gọi điện thoại, chính ngươi nói với hắn."

Hạ Tiểu Tiệp trầm mặc một chút, tựa hồ cũng hiểu được chuyện này chính mình đến không thể, sửa miệng hỏi:"nói như thế nào?"

" nói ngươi thích hắn, nguyện ý làm nàng bạn gái hắn, nói là ngươi đem chính mình làm quà sinh nhật cho hắn nha." Nói xong lại lần nữa đem ghế dựa xoay chuyển đối mặt với tỷ tỷ, nhếch miệng cười.

Bị Tiểu Dư nói như vậy, nàng trong đầu không tự chủ được hiện ra chính mình bị bỏ vào một cái hộp cột lại bằng một sợi dây ruy băng đỏ như một lễ vật, Tiêu Kì tháo dây ruy băng, mở ra hòm, nàng theo bên trong đi ra.

Nhất thời mặt đỏ, tai nóng lên, nàng xấu hổ trừng mắt nói:" Ngươi không cần nói lung tung ai muốn làm lễ vật nha!"

" ơ, ngươi suy nghĩ cái gì, mặt như vậy lại hồng?" Hạ Tiểu Dư tiếp tục true chọc nàng.

Hạ Tiểu Tiệp thẹn quá thành giận lấy gối đầu đánh nàng." Không cần nói lung tung nói."

" Ai nói lung tung mặt của ngươi thật sự thực hồng nha." Cười né tránh, tiếp tục nói.

Hạ Tiểu Tiệp nghe nàng trả lời là liền đánh nàng một cái.

" Uy, thật muốn như vậy sao?" Hạ Tiểu Dư vừa hỏi vừa bắt lấy công kích của nàng.

Hạ Tiểu Tiệp phản ứng đem gối đầu trên tay nàng lấy trở về, sau đó hướng nàng đánh tiếp.

Nàng quát to một tiếng, theo ghế trên nhảy dựng lên, nằm lên trên giường ôm đầu bắt đầu phản kích. Hai tỷ muội cứ như vậy ở trong phòng chiến đấu bằng gối, bên này đánh qua bên kia đánh lại, thét chói tai cười đùa không dứt.

Ở lầu một chọn đồ ăn bà Hạ nghe thấy trên lầu huyên náo, quay đầu hướng trên lầu liếc mắt một cái, lắc lắc đầu, thở dài nói:" Hai đứa đã lớn hết rồi mà còn thế." nhưng khóe miệng không khỏi khẽ nhếch lên.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-10)