Truyện:Sau Khi Ly Hôn Tôi Trọng Sinh - Chương 078

Sau Khi Ly Hôn Tôi Trọng Sinh
Trọn bộ 102 chương
Chương 078
Chương 68
0.00
(0 votes)


Chương (1-102)

Editor: Yến + Beta: iên


“Ba vợ cũng đã mở lời, đi ăn bữa cơm rồi về, không sao đâu. ” Thư Chí Minh rất ít nói chuyện với Lệ Bắc Đình, chỉ là về nhà ăn bữa cơm, thực ra cũng không tính là gì.

“Làm gì mà chỉ ăn bữa cơm, nói không chừng là Hồng Môn Yến thì có. ” Thư Lan nghĩ đến Thư Hạo lập tức muốn quay về, nói không chừng ăn bữa cơm này là vì muốn đưa Thư Hạo vào làm việc ở công ty ba, còn không thì là muốn Lệ Bắc Đình tìm công việc cho Thư Hạo.

Thư Hạo không có số làm con ông cháu cha, mà lại muốn sống như con ông cháu cha, công việc bình thường anh ta còn chướng mắt, chẳng lẽ còn muốn Lệ Bắc Đình sắp xếp cho làm quản lý?

Anh ta nằm mơ đi.

Nhà bác cả chỉ có Thư Dung làm việc ở Minh Châu Châu Báu, bác cả và bác dâu cũng ở nhà chơi, mỗi lần ba đưa tiền cho ông bà nội dưỡng lão, ông bà đều đưa cho bác cả, sau đó khi hết tiền lại hỏi ba.

Ba cũng hiếu thuận, mỗi lần đưa không 5 vạn thì là 10 vạn, vậy mà nhà này tiêu trong chưa hết một tháng.

Đây đâu phải ba nuôi ông bà nội, là nuôi cả nhà bác cả mới đúng.

Cái này thì khỏi nói đi, nhưng họ lòng tham không đáy. Sau khi ba bị bệnh, bọn họ không biết biết ơn, thường xuyên thăm bệnh mà ngược lại chọc tức ba để ông bệnh nặng hơn.

Có vết xe đổ này, sao Thư Lan có thể cảm thấy sẽ có chuyện tốt gì được.

Những việc này Thư Lan lại không thể nói với Lệ Bắc Đình, chí ít cho đến trước mắt, nhà bác cả vẫn gọi là tốt với ba.

Nhưng sói đội lốt cừu, không thể nuôi.

“Hồng Môn Yến cũng không sợ, có thể cắn em sao? Đến lúc đó có gì không vừa lòng, nói ra là được. Không sao, chúng ta làm đúng lễ nghĩa, người khác sẽ không vạch ra sai nào đâu. ”

Lệ Bắc Đình vuốt v3 tóc Thư Lan, về nhà cũ là Lệ Bắc Đình tự nguyện, nhưng trăm phần không muốn nhìn thấy Lệ Kiện và Triệu Cầm, mà cũng không thể đi, người trưởng thành rồi không phải trẻ con, có vài cảm xúc phải học cách che giấu.

“Ôi, em nói anh nghe, từ nhỏ ông bà nội đã không thích em, toàn thiên vị Thư Dung, em còn nhớ khi còn bé qua nhà ông bà nội chơi. Bà nội giấu sữa bò đi, chỉ cho Thư Dung và Thư Hạo, không cho em uống, mặc dù em cũng chẳng thiếu một chai sữa, nhưng vẫn thấy rất tủi thân. ”

Đều là cháu, sao con nhà bác cả lại có, cô thì không?

Khi đó cô còn nhỏ, không hiểu những thứ này, còn nghĩ do mình khiến bà nội không vui, cũng không dám nói với ba. Nhưng sau khi về nhà, mỗi ngày đều uống hai chai sữa bò.

Lệ Bắc Đình nhíu mày: “Bất công thế sao?”

Lệ Bắc Đình lớn lên ở nhà cũ, lúc đó chỉ có chú nhỏ lớn hơn anh vài tuổi, không có đứa nhỏ khác, nên trong nhà có thứ gì đều cho anh trước, nếu so sánh như vậy, ông bà nội anh quả thật không tệ.

“Đúng vậy, còn có chỉ mua đồ chơi cho Thư Dung và Thư Hạo, năm mới cũng lì xì cho Thư Dung và Thư Hạo nhiều hơn, em còn nhớ rất rõ, có một năm phát lì xì, mấy đứa nhỏ tụi em ở ngoài chơi, mở bao lì xì ra xem, em chỉ có một tờ 100, Thư Dung và Thư Hạo có mấy tờ. Sau đó bọn họ chê cười em, em liền cãi nhau với họ. ”

Thư Lan nằm trên đùi Lệ Bắc Đình, tay nắm vạt áo anh, nhiều chuyện khi còn nhỏ cô đều nhớ, vậy nên tình cảm với ông bà nội không nhiều.

“Sau đó thì sao?”

“Sau đó ba em nói với bà nội, sau khi về nhà cho em bao lì xì lớn, khi đó mẹ em qua đời, ba em cực kỳ thương em, nhưng chuyện công ty bận rộn, có đôi khi không thể chăm sóc em, nên gửi em ở nhà ông bà nội, từ lần cãi nhau nọ, ba em dù bận mấy cũng không để em ở nhà ông bà nội nữa. ”

Chắc Thư Chí Minh cũng đoán được hai ông bà không thích Thư Lan, không dám để Thư Lan ở với ông bà nội nữa, sợ Thư Lan tủi thân.

“Nếu như vậy, vì sao bố vợ vẫn tốt với ông bà thế?”

“Đó là ba mẹ của ba em, ơn sinh thành ơn dưỡng dục, làm sao có thể dễ dàng cắt đứt được. Hơn nữa, về sau ông bà nội biết cách diễn kịch, không thiên vị công khai, đồ cho em thì ông bà nội đều cho Thư Dung và Thư Hạo y như vậy, chỉ là họ lén đưa cho hai người đó nhiều hơn, có lần Thư Dung lỡ miệng, bị em nghe được. ”

Thật ra Thư Lan không để bụng chuyện ông bà nội cho đồ, cô có nhiều thứ tốt hơn thế, cô chỉ thấy không công bằng, dựa vào đâu mà đối xử khác nhau như vậy. Huống chi những thứ ông bà nội có được, đều nhờ ba cô cho, vậy mà họ lại đối xử với cô bất công, thật khó chịu.

“Cũng đúng, dù sao cũng là ba mẹ. ”

Giống Lệ Bắc Đình không thích Lệ Kiện, cũng tiêu tiền nuôi ông ta như vậy, ơn sinh thành, đủ để mấy lời đồn đại trên thế giới này tẩy trắng tất cả quá khứ.

“Vậy còn đi không?” Lệ Bắc Đình đau lòng vuốt v3 cô, khi đó Thư Lan còn nhỏ, lại không có mẹ, bị đối xử bất công như vậy nhất định khó chịu.

“Đi chứ, không tới sao có thể vạch trần bộ mặt thật của họ, em mong rằng ba em có thể sớm biết được bọn họ không xứng đáng với những gì ba bỏ ra, mặc dù năm mười vạn một tháng không nhiều, nhưng mắc gì phải chu cấp cho. ”

Thư Lan bật dậy từ đùi anh: “Ba đã mở lời, chúng ta sẽ đi, chẳng qua em phải chuẩn bị một chút, học diễn kịch, nhắc nhở ba nhìn rõ mấy người đó sớm. ”

Nếu Thư Lan nói thẳng với ba, chưa chắc ba sẽ tin, khiến ba tận mắt nhìn thấy thì tốt hơn.

“Được thôi, xem nữ hoàng diễn xuất nhà chúng ta lên đài. ” Lệ Bắc Đình nhếch môi khẽ cười, quá khứ cũng đã qua, về sau không ai có thể bắt nạt Thư Lan nữa.

“Ông bà nội không thích em lắm, còn nhà bác cả thì sao? Anh thấy lúc trước quan hệ của em với Thư Dung hình như không tệ. ”

Lệ Bắc Đình còn nhớ lúc hai người cãi nhau đòi ly hôn, Thư Dung cũng có công không nhỏ.

“Bọn họ đối xử với em cũng được, trước kia em và Thư Dung chơi cũng thân, nhưng mà em nói anh nghe, Thư Dung luôn ở bên tai em nói xấu anh, nói anh không tốt, để cho em ly hôn với anh. ’’

Thư Lan không thể nói chuyện trước khi cô sống lại, nên dù biết chuyện sau này sẽ xảy ra, tính đến hiện tại, vợ chồng bác cả ngoài mặt vẫn đối xử không tệ với cô, bằng không sao kiếp trước Thư Lan có thể mờ mắt mà tin tưởng Thư Dung.

Vậy nên chỉ có thể nói chút chuyện quá khứ, để Lệ Bắc Đình không thích nhà đó.

Quả nhiên, nghe được Lệ Bắc Đình cau mày lại: “Vậy thì sau này bớt qua lại với họ. ”

Không dễ gì anh với Thư Lan mới kết hôn, đối với người nhà họ Thư cũng khách sáo, bác cả tìm anh nhờ giúp đỡ mấy việc cũng đều nhận lời, căn phòng Thư Hạo đang ở tại nước ngoài cũng là của Lệ Bắc Đình.

Mỗi lần Thư Dung đến nhà, gói lớn gói nhỏ mang đi, anh cũng không nói một câu.

Bọn họ thì tốt, thế mà lại xúi giục Thư Lan ly hôn.

Quá xem nhẹ người ta rồi.

“Còn nữa, lần trước anh hôn mê bất tỉnh, vợ chồng bác cả đến bệnh viện, còn muốn em lấy t1nh trùng của anh, nói để em mang thai, để dễ chiếm tài sản của anh, cuối cùng bị em mắng cho một trận. ”

Bây giờ khoa học kỹ thuật phát triển, lấy t1nh trùng không phải chuyện khó, có thể thụ tinh ống nghiệm, để Thư Lan mang thai.

Thư Lan vốn muốn Lệ Bắc Đình trách Phương Mỹ Tú cùng cô. Kết quả thái độ Lệ Bắc Đình lại khác.

“Có thể như thế. ” Lệ Bắc Đình nghiền ngẫm.

“Anh nói cái gì?” Thư Lan không dám tin nhìn anh.

“Nếu như anh không tỉnh lại, công ty có thể bị Lệ Nam Hi chia, em mà có con, có thể có thêm nhiều cổ phần, đúng là ý tưởng không tệ. ”

Càng quan trọng hơn là nếu có con, nói không chừng ông nội lại muốn bồi dưỡng nó thành người nối nghiệp, chưa chắc muốn để công ty lại cho Lệ Nam Hi.

“Đậu xanh, đầu óc anh có phải bị úng nước không?” Thư Lan xách lỗ tai của anh: “Rốt cuộc anh đang nghĩ gì vậy? Anh còn hôn mê bất tỉnh, sao em nghĩ đến chuyện chia tài sản của anh được, anh không khó chịu sao?”

“Chỉ cần nghĩ tới tài sản của anh chia cho Triệu Cầm và Lệ Nam Hi, anh còn khó chịu hơn. ” Lệ Bắc Đình ngửa đầu, tai bị cô xách lên, đau quá.

Thư Lan hít sâu, buông tai anh ra, hai tay vò rối tóc anh: “Suy nghĩ của anh thực sự không giống người bình thường. ”

Lệ Bắc Đình bị cô lắc qua lắc lại, không có khả năng phản kháng: “Được rồi được rồi, anh sai rồi, là bà ta không tốt, bà ta không tốt. ”

Haizzz, thực ra cẩn thận nghĩ cũng không được, Lệ Bắc Đình mới đầu cảm thấy, nếu Thư Lan có thể có con, có thể lấy nhiều tài sản của anh hơn, có thể sống tốt hơn. Nhưng nghĩ lại, nếu cô có con, cô còn trẻ như thế, cũng khó tái hôn, nên thôi vậy.

Lệ Bắc Đình còn sống, tất nhiên muốn bản thân anh sẽ bảo vệ Thư Lan. Lỡ anh thật sự không tỉnh, anh hy vọng có người khác yêu Thư Lan thay anh.

Nhưng nghĩ tới cảnh Thư Lan gả cho người khác. Chỉ nghĩ thôi, Lệ Bắc Đình đã thấy khó chịu trong lòng.

Xem ra anh phải quý trọng cái mạng này, không phải là vì chính mình, mà vì Thư Lan.

“Hừ, em mặc kệ, ngày mai anh không được để họ tiếp cận, mọi chuyện phải nhìn sắc mặt em mà làm. ” Thư Lan ngồi sang bên cạnh, cả nhà đó diễn giỏi lắm, lỡ đâu vừa được Lệ Bắc Đình thì sao.

“Được, anh biết rồi, không lại gần. ” Lệ Bắc Đình giơ tay sờ tóc, anh có thể tưởng tượng đầu mình thành ổ gà rồi.

Thư Lan nói như vậy, chắc chắn có lý của cô, cụ thể là gì, ngày mai tự đi theo dõi là được.

Ngày mai không phải lần đầu Lệ Bắc Đình đi gặp ông bà nội Thư Lan. Mà là lần đầu tiên sau khi Thư Lan và anh hòa hợp.

Có lẽ sẽ phát hiện vài thứ không giống nhau.

Thư Lan nhếch miệng: “Nếu ngày mai bác cả nhờ anh giúp Thư Hạo, anh đừng đồng ý, Thư Hạo sẽ lập tức muốn về nhà. ”

“Vậy anh cũng không tiện từ chối lắm. Dù sao cũng là người lớn nhà em, nếu anh từ chối, người khác sẽ nói địa vị của em trong lòng anh không cao. ”

Đến khi đó người khác nói ra nói vào, Lệ Bắc Đình ngay cả người nhà mẹ đẻ của Thư Lan cũng không giúp, nói không chừng là vì Thư Lan không được Lệ Bắc Đình thích.

“Vậy địa vị của em trong lòng anh cao không?” Thư Lan ngẩng đầu nhìn anh, bĩu môi.

Lệ Bắc Đình cúi đầu hôn môi cô: “Tất nhiên cao, cao nhất, không ai cao hơn em. ”

“Vậy là được rồi, chỉ cần anh tốt với em là được, quan tâm người ta nói gì, mình sống là cho mình xem, chứ không phải cho người khác xem. ”

Nếu muốn vì những thứ ngoài mặt mũi này mà để nhà kia đạt được lợi ích thực tế, thì Thư Lan mới đau lòng thật sự.

Chương (1-102)