Chương 44
← Ch.053 | Ch.055 → |
Editor: Hihi! + Beta: Mia
Ông cụ ở công ty vẫn có không ít thân tín, việc giá cả của Germanium tăng cũng đã biết từ sớm, nhưng không biết hợp đồng đã bị sửa đổi, do vậy cũng không để ý, mãi đến hai ngày gần đây, giá cả của Germanium mỗi ngày một giá, giống như giá thịt heo sau tết, đừng nói là xương đến ngay cả da heo cũng không ăn nổi.
Bây giờ tính toán, có thể công ty lỗ bảy tám trăm triệu, hơn nữa còn có thể tăng thêm.
Trước đây Lệ Nam Hi chưa bao giờ để ý những chuyện này, hai ngày nay vẫn luôn nhìn chằm chằm vào giá cả của Germanium, nằm mơ cũng hy vọng nó có thể giảm xuống một chút.
Nhưng không như Lệ Nam Hi mong muốn, không những không giảm mà ngược lại còn tăng lên.
Lệ Kiện nhìn cũng lo lắng, nếu như gây ầm ĩ, ba ông ta còn không đánh ông ta sao?
Khi một người thiếu kiên nhẫn sẽ dễ dàng lộ sơ hở, cuối cùng không được mấy ngày, ông cụ đã biết chuyện, đích thân đến công ty.
“Ba, sao ba lại đến đây. ” Lệ Kiện thấy ông cụ cũng chột dạ, ông ta làm sao lại sinh ra đứa nghiệp chướng như vậy, nó muốn chọc ông ta tức chết mà.
“Hừ, tôi không đến, công ty sớm muộn cũng phá sản trong tay hai người. ” Ông cụ chống gậy, lưng thẳng tắp, nhưng mấy ngày này nhận quá nhiều đả kích, đã có chút mệt mỏi.
Nghĩ lại những năm nay, Bắc Đình quản lý công ty cho đến bây giờ chưa làm cho ông cụ bận tâm, nhưng Lệ Nam Hi mới vào một tháng nay, đã gây ra nhiều chuyện lớn nhỏ, làm cho ông cụ phải nhức đầu không dứt.
“Ba, trước tiên ba đừng nóng giận, chú ý sức khỏe của mình. ” Lệ Kiện không dám phản bác, trước mặt ông cụ phải giả bộ đáng thương.
Lệ Nam Hi cũng vội vội vàng vàng đi đến, thậm chí không dám nhìn vào mắt ông cụ.
Ông cụ cũng không cho Lệ Nam Hi sắc mặt tốt, đoàn người tiến vào văn phòng của Lệ Kiện, ông cụ nhìn một chút, vì lớn tuổi nên ít đến công ty, công ty đã thay đổi nhiều.
“Con thật biết cách hưởng thụ. ” Không thường xuyên đến công ty, phòng làm việc lại sửa sang trang trọng.
“Đây đều là cấp dưới làm. ” Hôm nay nhìn Lệ Kiện giống như ngày đầu tiếp quản công ty, bị ông cụ kiểm tra khiến ông ta cảm giác bất an.
“Hừ, đem hợp đồng ra ba xem một chút. ” Ông cụ ngồi xuống.
Có thư ký mang trà lên, vội vàng lui ra ngoài, nhìn dáng vẻ này, giống như công ty sắp không trụ nổi.
Lần trước một nhân viên đột ngột qua đời, ông cụ cũng không đến công ty, bây giờ lại đến, hơn nữa sắc mặt của ông cụ không tốt, thư ký cũng không dám nhìn sắc mặt của họ, ra ngoài đóng cửa lại.
Hiện tại Lệ Nam Hi sao còn dám giấu diếm, đưa hợp đồng đến, Lệ Kiện có thể nhìn ra vấn đề, sao ông cụ có thể lại không nhìn ra.
Hợp đồng bị ông cụ ném lên bàn: “Chúng mày cảm thấy tao già hồ đồ rồi đúng không? Công ty giao cho chúng mày là để chơi đùa phải không? Cái mạng già này của tao có muốn hay không cũng cho chúng mày. ”
Chưa nói đến những tổn thất hiện tại, còn có khi sản phẩm ra mắt trong tương lai, mọi việc có thể sẽ không suôn sẻ như mong muốn, tránh cho tập đoàn rót nước vào vỏ tre một cách vô ích, kết quả họ ngược lại, còn chưa nghiên cứu ra sản phẩm, lợi nhuận trực tiếp bị đưa về con số âm.
“Mày làm ăn như vậy, tao cũng muốn kết bạn với mày, tự làm mình thua lỗ, kiếm tiền cho đối phương, RL không biết phải biết ơn chúng mày đến mức nào. ”
“Ông nội, con xin lỗi, là sơ suất của con. ” Lệ Nam Hi cúi đầu, lần này ngay cả giải thích cũng không cách nào nói được, Lệ Bắc Đình cơ bản không tham gia vào hợp tác lần này.
Nhưng Lệ Nam Hi cảm thấy việc lần này có liên quan đến Lệ Bắc Đình nhưng hắn hông dám nói, lần trước Lệ Bắc Đình ra mặt, ông nội cũng đẩy trách nhiệm lên hắn, lần hợp tác này nhìn bên ngoài Lệ Bắc Đình không liên quan nhưng nếu hắn nói ra, khẳng định ông nội sẽ tức giận hơn.
“Sơ suất? Đây đơn giản là sơ suất sao? Tổn thất lớn như vậy, mày có thể đền không? Mày làm sao đối mặt với hội đồng quản trị, làm sao đối mặt với người góp vốn?”
Lệ Nam Hi bị mắng như một đứa cháu trai, mặc dù hắn quả thật là cháu trai nhưng lại không dám nói gì.
Làm sao hắn có thể đền được.
Nói dễ nghe, hắn cũng là con nhà giàu, nhưng tiền đều là Triệu Cầm và Lệ Kiện cho hắn, bản thân hắn không có tiền gì, một là hắn chưa có công ty, hai là hắn không có cổ phần trong công ty, không cách nào có hoa hồng, không giống như Lệ Bắc Đình đã dành dụm từ trước.
Nói khó nghe một chút, Lệ Nam Hi bây giờ đang ăn bám.
“Ba, tổng giám đốc của RL là thằng bé của nhà họ Chu, đều là người quen, hay là chúng ta liên lạc với nhà họ Chu, sửa đổi ký một hợp đồng, làm bổ sung điều khoản cũng được, trì hoãn trước, giá cả dù sao cũng sẽ hạ xuống. ” Đến bây giờ, Lệ Kiện vẫn cảm thấy có thể thuyết phục được Chu Tự Bạch.
Ai cũng cho rằng sau lưng sẽ có người bảo vệ mình, Lệ Nam Hi cảm thấy Lệ Kiện sẽ bảo vệ hắn, Lệ Kiện lại cảm thấy ông cụ cũng sẽ bảo vệ ông ta, nói tới nói lui, đều cho là ông cụ nên bảo vệ con trai.
Nhưng khi Lệ Bắc Đình ở công ty, từng bước đi thận trọng, không dám đi sai nửa bước bởi vì sẽ không có ai bảo vệ anh.
Nếu Lệ Kiện và Lệ Nam Hi quan t@m đến công ty nhiều hơn và không coi công ty là tài sản riêng của mình thì họ đã không liều lĩnh như vậy.
Ban đầu ông cụ thành lập công ty là một công ty nhỏ, có thể nó là sở hữu tư nhân của gia đình, tuy nhiên khi Lệ thị ngày càng lớn, bắt đầu niêm yết cổ phiếu, cổ phần bị chia nhỏ, và có nhiều nhà đầu tư hơn. Lúc này Lệ thị đã không còn là công ty tư nhân do gia đình sở hữu nữa.
Người đương nhiệm có trách nhiệm cân nhắc vì các giám đốc và cổ đông, một khi quyết định của người đương nhiệm sai sẽ gây tổn hại nghiêm trọng cho lợi ích của công ty và cổ đông.
“Mày cho rằng RL là độc quyền của nhà họ Chu sao? Thân là tổng giám đốc, hợp tác lớn như vậy, không phải nghe theo quyết định của tổng bộ sao?”
Nếu như là họ hợp tác với nhà họ Chu, ông cụ còn có thể đem cái bản mặt già này đi nói chuyện với ông cụ Chu nói chuyện một chút, nhưng RL không phải của nhà họ Chu, vậy tại sao Chu Tự Bạch lại phải mang tiền đồ ra giúp đỡ bọn họ.
“Vậy thì ba xem chút, bây giờ giá Germanium vẫn đang tăng, chi phí tăng lên không tốt cho RL, con sẽ gọi cho Chu Tự Bạch xem sao. ”
“Khoan đã, lát nữa ba sẽ đích thân đến nhà họ Chu, chuyện này nhớ giữ kín, không ai được tiết lộ ra ngoài, có thể giấu được thì giấu một thời gian đi. ”
Ông cụ cũng không dám nghĩ đến hậu quả, liên quan đến hợp đồng, hội đồng quản trị nhất định không đồng ý.
Chỉ sợ là việc này không che giấu được lâu, tập đoàn Lệ thị hợp tác với RL làm mưa làm gió cả thành phố, nhất là Lệ Nam Hi đã mời rất nhiều phóng viên đưa tin khoe khoang, nếu là chuyên gia biết Germanium sẽ sử dụng trong hợp tác lần này, khi mọi người phản ứng, làm sao họ có thể giấu được.
Nhân viên chết đột ngột mới xảy ra không lâu, bây giờ lại xảy ra chuyện này.
Bây giờ ông cụ hối hận không kịp, sớm biết vậy không nên để Lệ Nam Hi đến công ty, cho dù Bắc Đình tiếp tục nghỉ ngơi cũng không để Lệ Nam Hi đến, không có Lệ Nam Hi, công ty sẽ giảm đi không ít rắc rối.
Có lẽ quá mềm lòng, nghĩ cho Lệ Nam Hi vẫn là cháu trai của ông, nên cho thêm một cơ hội.
Mặc dù ông cụ ngoài miệng không nhận Lệ Nam Hi, nhưng trong lòng cũng đã sớm xem hắn là cháu trai, ông cụ sinh hai con trai, Lệ Thời sinh được một công chúa nhỏ, Lệ Kiện lại sinh được hai con trai, trong lòng ông cụ vẫn có tư tưởng như thế hệ trước, muốn có nhiều con thì nhiều phúc, sinh nhiều con trai thì vinh dự cho dòng họ, tổng cộng có hai đứa cháu trai, ông cụ làm sao có thể bỏ qua lệ Nam Hi.
Nhưng lần này, ông cụ hối hận rồi.
*
Mọi người trong công ty đều nóng lòng nhưng Lệ Bắc Đình lại đưa Thư Lan ra sân bay.
Thư Lan vẫn đang nghĩ xem mình có mang theo hết đồ đạc không, bởi vì đường quá xa cô muốn ở lại đó mấy ngày.
“Đúng rồi, anh mua vé máy bay khi nào vậy? Anh có thông tin của em sao?” Cô thiếu chút nữa đã bỏ qua điều quan trọng nhất này.
“Không cần mua vé máy bay. ” Lệ Bắc Đình giơ tay lên cho cô sửa cổ áo một chút.
“Không cần mua vé máy bay thì làm sao đi? Không lẽ anh có phi cơ riêng hả?” Thư Lan nói đùa.
Lệ Bắc Đình nhíu mày, không đáp.
Thư Lan chưa từng nghe đến chuyện này, chắc không có.
Cho đến khi cô nhìn thấy chiếc phi cơ riêng màu hồng ở sân bay, hồi lâu vẫn chưa hoàn hồn, cô không ngạc nhiên khi thấy Lệ Bắc Đình mua phi cơ riêng, tài sản của anh mua cũng là chuyện bình thường, nhưng cô ngạc nhiên hơn là tại sao chiếc phi cơ lại có màu hồng.
Thư Lan liếc nhìn anh: “Sở thích của anh thật kỳ lạ, không nghĩ đến trong lòng Lệ tổng lại giấu một cô công chúa nhỏ màu hồng dịu dàng. ”
“Đây là của em, tín vật anh yêu em, tặng trước thời hạn có thích không?”
Lệ Bắc Đình đứng ở phía sau, đặt tay lên vai cô, anh đã sớm nghĩ tặng cô một thứ gì đó, nói ra tình cảm của mình, Chu Tự Bạch nói có thể tặng cô chiếc phi cơ riêng, vừa đắt tiền vừa hoành tráng, sau này cô có thể đi bất kể nơi nào cô muốn, cho nên anh đã mua nó và gần đây nó đã được giao để sử dụng, đây là lần sử dụng đầu tiên.
“Tặng em?” Thư Lan nghiêng đầu nhìn anh, có chút không dám tin, phi cơ riêng hẳn là giá cả không rẻ đi?
Gia cảnh nhà họ Thư không tệ, nhưng bọn họ còn lâu mới có thể tùy tiện mua được phi cơ riêng, mua được phi cơ riêng đã khó nhưng sau đó chi phí bảo trì càng rắc rối hơn, thường chi phí rất cao, sử dụng không thường xuyên thì lãng phí.
Hơn nữa Thư Lan chưa bao giờ nghĩ đến việc mình sẽ sở hữu một chiếc phi cơ riêng, cái này nghe rất nhiều tiền, có chút không tin được.
“Phải, họ đề cử màu hồng, em không thích có thể đổi lại. ” Lệ Bắc Đình quay lại nhìn cô trong mắt đầy ý cười.
“Không cần đổi lại đâu, em rất thích, cảm ơn chồng yêu!” Thư Lan nào có nhiều đòi hỏi như vậy, không kiềm được sự kích động mà lấy điện thoại ra chụp mấy tấm ảnh, vẫn cảm thấy chưa đủ, đưa điện thoại di động cho Lệ Bắc Đình: “Anh chụp giúp em, em sẽ gửi cho ba và A La xem. ”
“Được. ” Lệ Bắc Đình cầm điện thoại di động, tìm một góc chụp cho cô, nhìn nụ cười của cô rạng rỡ, trong đầu nghĩ tiền này đáng giá.
Thư Lan nhìn tấm ảnh, không ngờ rất đẹp: “Không ngờ anh còn biết cách chụp hình nha. ” Mắc dù là người rất thẳng nam nhưng tấm ảnh không thẳng chút nào nhìn cô rất đẹp.
“Người đẹp nên chụp thế nào đều đẹp. ” Lệ Bắc Đình vô cùng khiêm tốn.
“Ha ha, đúng là miệng ngọt. ” Thư Lan nhón chân hôn lên môi anh một cái.
← Ch. 053 | Ch. 055 → |