← Ch.053 | Ch.055 → |
2. 11. 2021
Editor: Autumnnolove
---
Hai người nấu xong bánh trôi thì mang ra bàn ăn, Kỷ ba cùng Kỷ Tinh Hành cũng đi tới. Kỷ ba tươi cười với Lạc Ninh: "Ninh Ninh tới rồi hả!"
"Chú Kỷ!". Lạc Ninh lễ phép chào lại.
Kỷ ba gật gật đầu, sau đó đi đến cạnh Kỳ Nguyệt Lan, một bộ dáng chân chó cười nói: "Bà xã làm bánh trôi ngửi thôi cũng thấy ngon."
Kỳ Nguyệt Lan liếc mắt nhìn hắn, "Mũi chó cũng không thính bằng ông!"
Kỷ ba có chút uất ức, dở khóc dở cười sờ sờ cái mũi, "Còn không phải là tôi đang khen tay nghề của bà tốt sao."
Hắn thấy Kỷ Tinh Hành đứng bất độc, cảm thấy đứa nhỏ này không có tinh tế gì hết, "Còn đứng đó làm gì, mau giúp vợ của mày kéo ghế dựa đi!"
Lạc Ninh: "...". Cô phát hiện ra hình tượng người đàn ông trung niên lạnh lùng Kỷ ba thành công xây dựng khi mới gặp gỡ càng ngày ngày càng xa.
Kỷ Tinh Hành bị ba hắn nhắc nhở, lập tức động thủ kéo một cái ghế dựa ra cho Lạc Ninh. Lạc Ninh không tiện tỏ thái độ trước mặt hai vị trưởng bối cho nên cũng không cự tuyệt, nhưng mà sau khi ngồi xuống, cô nhìn Kỷ ba nói: "Chú Kỷ, con cùng Kỷ Tinh Hành đã chia tay". Cho nên về sau cũng đừng trêu chọc cái gì mà vợ chồng trước mặt Kỷ Tinh Hành.
Kỷ ba có chút sững sờ hỏi: "Chia tay lúc nào? Hai đứa có phải đang đùa giỡn không?". Hai đứa nhỏ này lớn lên cùng nhau, cảm tình không kém, Lạc Ninh đối với con trai hắn cũng rất hiểu lòng cùng chiều chuộng, sao đột nhiên lại nói chia tay?
Lạc Ninh trả lời: "Không lâu trước đây đã chia tay, không phải đùa giỡn, bọn con rất nghiêm túc."
Trong lòng Kỷ Tinh Hành rất khó chịu, mở miệng nói: "Anh trước giờ chưa từng đồng ý."
Lạc Ninh lười để ý đến hắn, "Cũng không phải ly hôn, cần gì phải đủ mặt hai người đi lĩnh chứng, anh có đồng ý hay không thì chúng ta cũng đã chia tay."
Kỷ Tinh Hành: "...". Quả nhiên, lúc mềm mại thì Lạc Ninh mềm mại không ai bằng, lúc tàn nhẫn thì cũng tàn nhẫn hơn bất cứ ai.
Kỷ ba vẫn có chút khó tin nhìn Lạc Ninh, "Ninh Ninh, con nghiêm túc?"
Lạc Ninh gật đầu: "Dạ!"
"Cái này...". Kỷ ba đột nhiên không biết nên nói gì. Hắn luôn xem Lạc Ninh như con dâu nhà mình, hắn vừa ra nước ngoài với bà xã một thời gian, trở lại vị hôn thê của con trai đã không còn.
"Có phải mày khi dễ Ninh Ninh không, hoặc là làm chuyện có lỗi với nó?". Hắn cau mày nhìn về phía Kỷ Tinh Hành hỏi. Khẳng định là thằng nhóc thúi này làm ra chuyện gì không thể vãn hồi, nếu không Lạc Ninh coi trọng nó như vậy, không có khả năng chủ động nói chia tay.
Nếu là ngày thường, Kỷ Tinh Hành khẳng định sẽ cùng Kỷ ba tranh luận, nhưng hiện tại hắn không có cái tâm tình này, "Đúng vậy, con đã làm một chuyện khiến Ninh Ninh tức giận, cho nên em ấy không tha thứ cho con."
Kỷ ba cũng không biết nên nói gì cho tốt, đứa con trai này chỉ số thông minh rất cao, nhưng EQ dường như không có."Vậy mà mày còn không biết năn nỉ người ta tha thứ cho mày?". Hắn hừ lạnh.
Kỷ Tinh Hành cúi đầu, dùng chiếc đũa chọc chọc cái bánh trôi trong chén, thẫn thờ nói: "Con có xin lỗi nhưng em ấy không tha thứ."
Kỷ ba: "...". Như vậy sợ là Lạc Ninh không phải nói đùa. Hắn vừa định mở miệng, eo lại bị người ngồi bên cạnh hung hăng nhéo một cái, sau đó phát hiện bà xã đang trừng mắt nhìn mình. Mấy lời chuẩn bị khuyên bảo Lạc Ninh liền nuốt vào, nhìn Kỷ Tinh Hành đầy vẻ bất lực.
Kỷ Tinh Hành đột nhiên nhớ tới chuyện phát sinh hôm nay, hắn hỏi: "Liễu gia hiện tại có phải do Liễu Thiếu Hiền quản lý hay không?"
Kỷ ba trả lời: "Cũng gần như vậy, Liễu Thiếu Hiền năm trước mới thừa kế Liễu gia."
"Sao? Mày cũng định rồi khỏi giới giải trí kiếp nhận Kỷ gia rồi sao?"
Ba của Kỷ Tinh Hành chỉ mong hắn nhanh chóng tiếp nhận gánh nặng này trên người để ba hắn có thời gian dẫn bà xã đi chơi khắp nơi, bù đắp lại quãng thời gian bỏ lỡ.
Kỷ Tinh Hành có chút cạn lời, "Con tạm thời không có ý định rời khỏi giới giải trí, ba vẫn là vất vả thêm chút nữa đi."
Kỷ ba: "...". Cái thằng con bất hiếu này."Mày hỏi Liễu gia làm gì?". Hắn hỏi.
Kỷ Tinh Hành cũng không giấu giếm đem chuyện phát sinh buổi tối kể lại một lần. Nghe xong Kỷ ba cùng Kỳ Nguyệt Lan đều rất tức giận.
"Liễu Thiếu Hiền cũng thật quá đáng, coi thường Ninh Ninh của chúng ta sau lưng không có chỗ dựa sao?". Kỷ Nguyên Lan tức giận đến nổi đập tay lên bàn. Sau đó quay qua Kỷ ba nói: "Ông gây khó dễ cho nhà Liễu đi, nếu xuống tay được liền xuống tay."
Kỷ ba gật đầu, "Được!"
"Dì Lan, chuyện bên Liễu gia con sẽ xử lí, không cần làm phiền đến chú Kỷ."
Tuy rằng rất cảm động khi thấy dì Lan cùng Kỷ ba vì mình mà xuất mã, nhưng cô cùng Kỷ Tinh Hành đã chia tay, Lạc Ninh không muốn Kỷ gia gặp phiền phức. Lại nói ân oán đời trước, cô cũng muốn tự mình đi báo.
Kỳ Nguyệt Lan thấy Lạc Ninh kiên trì như vậy, thở dài: "Vậy con muốn xử lý như thế nào? Cho dù còn và Tinh Hành đã chia tay, nhưng chúng ta vĩnh viễn là chỗ dựa của con."
Kỷ ba cũng nói: "Đúng vậy, chú không sợ phiền phức, Liễu gia tuy rằng hiện tại không kém, nhưng nội tình so với Kỷ gia chỉ có kém không có hơn."
Bà xã của hắn để ý Lạc Ninh như vậy, hắn cũng đã xem đối phương như tiểu bối mà yêu thương, tất nhiên không thể để cho người khác khi dễ người trong nhà.
Lạc Ninh mỉm cười: "Con đã có kế hoạch đối phó với Liễu gia, nếu thực sự cần đến sự giúp đỡ của chú Kỷ, con sẽ không khách khí."
Kỷ ba thấy cô vẫn từ chối, chỉ có thể gật đầu: "Vậy được, có việc gì con ngàn vạn lần đừng ngại, cứ việc nói với chú."
"Dạ!". Lạc Ninh gât đầu, cô nghĩ một chút lại nói: "Chú Kỷ, Liễu gia chắc là cũng có kẻ thù đúng không? Chú có biết gia tộc này có quan hệ cạnh tranh gay gắt với Liễu gia không?"
Đời trước Lạc Ninh cũng thuê người đi tra cái này, nhưng còn chưa kịp nhận được kết quả cô đã nhảy lầu tự sát.
Kỷ ba trả lời: "Cái này chú biết, quan hệ cạnh tranh gay gắt nhất với Liễu gia là Võ gia, chú từng hợp tác với Võ gia cho nên biết bọn họ cùng Liễu gia bây giờ đã như nước với lửa."
"Con muốn lợi dụng kẻ thù của Liễu gia ra tay? Cái này có vẻ như không được". Hắn lại nói.
Lạc Ninh tò mò hỏi: "Vì sao lại không được?"
Kỷ ba trả lời: "Một năm gần đây Võ gia luôn gặp chuyện không may, đặc biệt là dòng chính Võ gia còn thường xuyên gặp chuyện ngoài ý muốn, đầu tư sinh lỗ, công ty rơi vào tình trạng khủng hoảng, ốc còn không mang nổi mình ốc, sợ là không có tinh lực đi đối phó với Liễu gia đâu."
Lạc Ninh nắm được mấu chốt, "Dòng chính nhà bọn họ thường xuyên gặp chuyện ngoài ý muốn?"
Kỷ ba thở dài nói: "Đúng vậy, ban đầu bọn họ còn hoài nghi mấy chuyện ngoài ý muốn này là do có người động thủ sau lưng, nhưng mà tra xét mãi đều không thấy có vấn đề gì, giống như tai nạn xe cộ, đi ngoài đường bị vật từ trên lầu rơi xuống trúng, bị ốm đột ngột phải nhập viện, ... chỉ có thể nói nhà bọn họ gần đây đặc biệt xui xẻo."
Lạc Ninh hỏi: "Liên tục xảy ra sự cố ngoài ý muốn như vậy cũng không phải chuyện thường, không mời người tới xem thử sao?"
"Võ gia cũng cảm thấy không bình thường, cho nên có mời thầy phong thủy đến xem qua, nhưng đều không giải quyết được". Kỷ ba lắc đầu nói.
Lạc Ninh liền có chủ ý, "Chú Kỷ, chú có thể giới thiệu Võ gia cho con không? Con muốn giúp nhà bọn họ xem thử."
Kỷ ba ngẩn người, "Con giúp bọn họ xem? Có được không?"
Hắn biết ba Lạc Ninh ở phương diện phong thủy rất lợi hại, nhưng ông ấy bây giờ lại mất tích, Lạc Ninh cũng biết cái này sao?
Lạc Ninh trả lời: "Không thành vấn đề, về phương diện phong thủy con đã sắp đuổi kịp ba con."
← Ch. 053 | Ch. 055 → |