← Ch.018 | Ch.020 → |
24/10/2021
Fanpage: Bản dịch 0 đồng
---
Trên mạng đã có không ít người bắt đầu vì Lạc Ninh nói chuyện, cho rằng Bạc Tương Tương có chút không suy xét đến cảm thụ của người khác.
Mới vừa cơm nước xong, Lạc Ninh đột nhiên phát hiện vài sợi khí trắng mảnh như sợi chỉ từ trên người Bạc Tương Tương tiêu tán. Đây chính là khí vận của Bạc Tương Tương, có phải ám chỉ rằng chỉ cần Bạc Tương Tương không quyến rũ được nam nhân, không áp chế được nữ nhân, giá trị khí vận liền sẽ chậm rãi suy yếu?
Trong sách viết, bàn tay vàng chói lọi nhất của Bạc Tương Tương là vận khí trời sinh không ngừng gia tăng. Cô ta giống như là nữ thần biển cả, một đám nam nhân liều chết hướng về hải vực của cô ta hết lòng cưng chiều cùng che chở. Mà bất kỳ cô gái nào đối nghịch với Bạc Tương Tương, đều có kết cục bi thảm. Bạc Tương Tương khá có duyên với phái nam, còn với nữ giới cực kỳ kém. Chỉ cần đứng cùng một sân khấu với cô ta, người khác không trở thành pháo hôi cũng chỉ là vai phụ. Dù sao đều là đá kê chân cho Bạc Tương Tương thượng vị.
Khóe môi Lạc Ninh hơi hơi cong lên, cô đã tìm được biện pháp phá bàn tay vàng của Bạc Tương Tương rồi. Vì thế đôi tay đặt dưới bàn, ở nơi máy quay không chiếu tới, âm thầm kết ấn đánh một cái bùa vận đen trong hư không đến trên người Bạc Tương Tương.
Khí vận không ngừng gia tăng cường đại do trói buộc nguyên tác mang đến cho Bạc Tương Tương, chút thủ thuật này tự nhiên sẽ không mang đến cho cô ta bao nhiêu xui xẻo. Nhưng sẽ khiến cho cô ta làm việc gì cũng gặp chút khó khăn, cắt giảm một chút khí vận trên người cô ta. Càng không dễ dàng hút đi khí vận từ trên người những cô gái khác. Hiện tại trói buộc nguyên tác ở thế giới này đang dần biến mất, Lạc Ninh tin tưởng rất nhiều người kiếp trước có những hành vi không thể hiểu nổi, bây giờ cũng không phát sinh nữa.
Cơm nước xong thì có một giờ nghỉ ngơi, mọi người đều trở về ngủ trưa. Nam ở tầng hai, nữ ở tầng ba, mỗi người được phân cho một gian phòng riêng biệt. Thời gian ngủ trưa không có phát sóng trực tiếp, bên ngoài hành lang và trong phòng đều không có camera. Phòng của Tô Thanh Lam ngay trước mặt, cô chào Lạc Ninh và Bạc Tương Tương một cái liền đi vào trước.
Phòng Lạc Ninh ở ngay bên cạnh, cô vừa mới mở cửa phòng, Bạc tương Tương đột nhiên ở phía sau lên tiếng: "Lạc Ninh, tôi có chuyện muốn giải thích với cô một chút."
Lạc Ninh xoay người, vẻ mặt vô cảm nhìn cô ta, "Nếu cô muốn nói chuyện hotsearch thì không cần đâu."
Bạc Tương Tương lộ ra biểu tình bất đắc dĩ lại thập phần vô tội, "Cô hiểu lầm rồi! Tôi cùng với anh Hành không có cái gì hết. Đêm đó tôi gặp chút phiền toái, anh ấy có lòng tốt mới chủ động đi giúp tôi."
Lạc Ninh cười nhạo một tiếng, "Cô là tới giải thích hay là tới để khoe khoang châm ngòi?"
"Ở đây không có máy quay. Kỷ Tinh Hành cũng không có ở đây. Cho nên cô không cần thiết diễn xuất bạch liên hoa, trà xanh kỹ nữ gì với tôi. Tôi đâu có phải đàn ông, cũng không có hứng thú với bộ dáng này của cô."
Cô thấy sắc mặt Bạc Tương Tương thay đổi, lại nói: "Tôi với Kỷ Tinh Hành có chia tay, cũng không tới lượt cô. Cô không tin thì có thể thử xem, xem anh ấy có thích cô hay không."
Kỷ Tinh Hành đôi lúc có chút quá đáng, nhưng kiếp trước sau khi cô chết đi, hắn cũng không có yêu đương với Bạc Tương Tương. Hiện tại chờ khí vận của Bạc Tương Tương chậm rãi tiêu tán, sau khi không có nguyên tác trói buộc, cô tin tưởng Kỷ Tinh Hành cũng không bị nữ nhân này làm cho mù mắt nữa.
Bạc Tương Tương nghe xong Lạc Ninh nói, sắc mặt ẩn ẩn thay đổi, cũng không giả vờ vô tội nữa, "Được a, vậy chúng ta cùng chờ xem anh ấy cuối cùng sẽ đứng về phía ai!"
Tuy rằng Kỷ Tinh Hành không có chút ý tứ nào muốn vượt qua mối quan hệ bạn bè với cô, nhưng hắn lại đối với cô rất tốt, chỉ cần cô có viện hắn liền xuất hiện, cô không tin là không bắt được hắn. Đến lúc đó liền chờ Lạc Ninh hối hận khóc lóc thảm thiết.
Lạc Ninh dùng ánh mắt quét từ trên xuống dưới dáng người Bạc Tương Tương, dùng lời nói sắc như dao gϊếŧ người không thấy máu: "Với cái tư sắc này của cô, Kỷ Tinh Hành ăn được thì mắt anh ấy cũng quá mù rồi!"
"Chúng tôi chia tay là sự thật. Nhưng tôi không nghĩ anh ấy lại hạ thấp tiêu chuẩn đến vậy đâu, cô thử sẽ biết!"
Bạc Tương Tương cố ý tới đây, làm ra vẻ vô tội muốn giải thích, cô ta cùng Kỷ Tinh Hành chính là bạn bè bình thường. Thật ra là muốn khoe khoang Kỷ Tinh Hành vì đi hỗ trợ cô ta mà bỏ quên Lạc Ninh. Thuận tiện kíƈɦ ŧɦíƈɦ Lạc Ninh trong lúc ghi hình tức giận mất lí trí. Hiện tại Lạc Ninh cũng đáp trả tương tự. Sau khi nói xong cô cũng không quan tâm thái độ của Bạc Tương Tương, nhấc chân vào phòng đóng cửa lại.
Quả nhiên Bạc Tương Tương tức giận đến xanh mặt, tiện nhân này cư nhiên dám khinh bỉ cô tư sắc kém, thật quá đáng. Đôi tay cô nắm thành nắm, cô sẽ nhanh chóng chứng minh cho Lạc Ninh xem, Kỷ Tinh Hành chọn ai. Trong nội tâm của cô, Kỷ Tinh Hành đã sớm là vậy trong lòng bàn tay.
Một giờ sau, tám vị khách quý lục đục xuống lầu. Đạo diễn đã chờ sẵn trong sân.
"Buổi chiều các người đi loanh quoanh trong thôn, thôn dân nào cần giúp đỡ sẽ treo biển nhiệm vụ trước cửa nhà. Nếu mọi người làm tốt có thể đổi đồ ăn xem như thù lao."
"Có thể sẽ có không ít việc đòi hỏi thể lực, cho nên các người phải phân tổ ra hoạt động."
Ngụy Diệu hỏi: "Phân tổ như thế nào?"
"Tùy các người lựa chọn, tổ hai hai hoặc ba ba đều được. Chúng ta có ba nữ khách mời thì tách ra mỗi người một tổ, nam nữ phối hợp làm việc mới không mệt!". Cái chính là đạo diễn cảm thấy tổ có nam có nữ dễ sáng tạo đề tài.
Đạo diễn vừa dứt lời, Kỷ Tinh Hành nhìn về phía Lạc Ninh nói: "Chúng ta chung một tổ đi!"
Bạc Tương Tương: "......"
Kỷ Tinh Hành lại không chủ động mời cô chung một tổ. Nghĩ đến hội thoại lúc trưa với Lạc Ninh, mặt có chút đau.
Lạc Ninh lắc đầu, lãnh đạm trả lời: "Không được! Kỷ lão sư là lưu lượng, tôi không dám cọ."
Cô chia tay với Kỷ Tinh Hành là nghiêm túc, tất nhiên là không muốn tiếp xúc với hắn.
Mặt Kỷ Tinh Hành có chút đen, nhưng lại không giống như trước kia tức giận hay thiếu kiên nhẫn, chỉ cảm thấy rất đau lòng."Không sao cả, anh cho em cọ!". Hắn muốn cùng Lạc Ninh giải thích chuyện lúc trước, tổ đội chính là cơ hội tốt nhất.
Lời này vừa nói ra làm người ở đây đều bất ngờ. Chuyện trên hotsearch mọi người cũng biết ít nhiều, đều cho rằng giống như trên mạng nói. Bọn họ suy đoán có thể là người đại diện của Lạc Ninh bình thường bắt hai người sao tác, cho nên Lạc Ninh cũng chủ động cọ nhiệt độ của Kỷ Tinh Hành không ít. Nhưng hiện tại nhìn bộ dáng cùng thái độ này của Kỷ Tinh Hành, căn bản là không giống như chán ghét Lạc Ninh."Anh cho em cọ!" cũng chủ động nói ra, bọn họ cảm thấy có một quả dưa lớn có thể ăn a!
Lạc Ninh biết Kỷ Tinh Hành là kiểu người ngoài lạnh trong nóng. Thời điểm hắn chưa bước vào giới giải trí, ngoài miệng luôn nói ghét bỏ cô nhưng thực tế lại rất chiều chuộng, nhưng ly vỡ rồi không có khả năng hàn gắn.
Lạc Ninh nhìn hắn nói: "Không cần, cảm ơn!"
Người ở đây đối với câu trả lời của cô đều cảm thấy ngoài ý muốn. Trong lúc phát sóng trực tiếp, đại bộ phận người tham gia đều sẽ lựa chọn thỏa hiệp, rốt cuộc Kỷ Tinh Hành chính là đỉnh lưu, hắn cũng đã chủ động cấp một bậc thang. Không ai nghĩ Lạc Ninh lại thật sự cứng rắn tới cùng như vậy, nhìn ra được cô quyết tâm muốn bảo trì khoảng cách với Kỷ Tinh Hành.
Kỷ Tinh Hành cũng nhìn ra, Lạc Ninh không muốn dính dáng tới hắn trước mặt mọi người, hắn đè nén phiền muộn, khó chịu hít sâu một hơi: "Vậy tùy em!"
Tám vị khách mời ở đây, Lục Tuân có địa vị cao nhất, Kỷ Tinh Hành thứ hai, những người khác cũng không biết nên hòa giải thế nào. Không biết nên đứng về phía Kỷ Tinh Hành hay Lạc Ninh. Bọn họ biết bởi vì Kỷ Tinh Hành mà Lạc Ninh bị cư dân mạng mắng tương đối thảm. Tuy rằng cảm thấy Lạc Ninh không làm sai, từ chối thật đẹp mắt. Nhưng hiện tại mọi người mới nhận thức rõ, bọn họ không có khả năng vì cô mà đắc tội Kỷ Tinh Hành. Bọn họ cũng không thất đức đến mức bỏ đá xuống giếng, vì thế lúc này cũng chỉ có thể đứng nhìn. Bầu không khí liền có chút xấu hổ.
← Ch. 018 | Ch. 020 → |