Rơi vào vực sâu
← Ch.016 | Ch.018 → |
Người đàn cười lạnh lùng vô tình, bàn tay sờ soạng nơi kết hợp giữa hai người, giơ bàn tay ướt đẫm tới trước mắt Hàn Ỷ Mộng: "Xem xem này, đây là bằng chứng em sung sướng, thật là đáng tiếc, em gái của tôi đã không còn là gái trinh, Mộng Mộng của chúng ta bây giờ đã trở thành cô gái thích gậy th*t của anh trai mình rồi."
Hàn Ỷ Mộng vừa lên đỉnh, cả người vẫn còn trong trạng thái mê ly, đôi mắt đẫm lệ của cô nhìn khắp căn phòng của mình, chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, đây là căn phòng mà cô sống suốt một năm nay, vậy mà lại lạ lẫm tới như thế này, hình như cơ thể và linh hồn đã bị quyết liệt tách rời nhau, cơ thể cô chìm đắm trong niềm vui sướng vô tận, nhưng còn linh hồn thì bị nhận lấy sự giày vò nơi địa ngục vô biên.
Giọng nói của Giang Tế Xuyên không chứa một chút tình cảm nào, tựa như âm thanh ma quỷ vờn quanh lỗ tai: "Em lại còn ngây thơ muốn dâng tặng tấm thân trinh nguyên này cho cái thằng nhóc Hứa Tư Dương vào chuyến du lịch sao?"
Chỉ một câu nói nhẹ nhàng bay bổng, đã khiến cho Hàn Ỷ Mộng hãy còn ngơ ngẩn ngây ngốc đột nhiên trừng to mắt, Tư Dương, Hứa Tư Dương, cô làm gì còn mặt mũi để đối diện với khuôn mặt rạng rỡ sáng lạn của chàng trai ấy?
"Hu hu hu..." Cô lại đau lòng bật khóc một lần nữa, cô luôn hướng tới cuộc sống đẹp đẽ hoàn mỹ, yêu đương cùng với người mình thích, sau khi tốt nghiệp đại học thì sẽ kết hôn, sau đó giúp chồng dạy con, đó là cuộc sống hạnh phúc mà từ bé cô đã mơ ước, bắt đầu từ giờ phút này, không, bắt đầu từ cái ngày cô gặp lại Giang Tế Xuyên thì đã không còn thành hiện thành nữa rồi.
"Sao chứ, em đau lòng vì không thể cho nó lần đầu tiên à?" Hơi thở của Giang Tế Xuyên rõ ràng là đã trở nên nặng nề, động tác phía dưới cũng trở nên kịch liệt: "Lại còn thấy có lỗi với nó nữa ha, trinh trắng của em đã bị tôi cướp đoạt từ lâu rồi."
Giang Tế Xuyên ôm Hàn Ỷ Mộng lên, để cô giạng chân trên người mình, anh ôm cơ thể thiếu nữ, thúc vào hoa huy*t từ dưới lên trên, thiếu nữ đã từ bỏ vùng vẫy, cơ thể cô rất mềm rất mượt, nằm trên cơ thể người đàn ông lại có một kiểu ngoan ngoãn nghe lời vô cùng giả dối, trong miệng cũng phát ra những âm thanh hổn hển dâm mỹ.
"Ưm... a... a..." Xin lỗi Tư Dương, em xin lỗi, em là một đứa con gái đã bị dục vọng khống chế.
"Kêu nghe sướng tai như vậy, thật muốn cho Tư Dương của em nghe thấy, Mộng Mộng của cậu ta nằm dưới người của anh trai ruột, được hầu hạ tới lui liên tục cất tiếng dâm đãng."
Tư thế nữ trên nam dưới khiến cho gậy th*t cắm vào càng thêm sâu, Hàn Ỷ Mộng không biết từ khi nào mình đã chủ động uốn éo vòng eo, cơ thể trống rỗng được gậy th*t của người đàn ông lấp đầy, cái cảm giác thỏa mãn không gì sánh được khiến trước mắt cô trở trắng xóa.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Có sung sướng, có khổ đau, Hàn Ỷ Mộng cảm thấy bản thân minh như thể rơi vào một cái vực sâu mang tên Giang Tế Xuyên.
"Ừ, thế này rất tốt, Ỷ Mộng à, em nên thành thật với mình một chút, cơ thể em thèm khát tôi như vậy, đừng nói ra mấy lời cự tuyệt vô nghĩa kia nữa."
Đến lúc này, hai người cũng không nói thêm nữa, trong căn phòng không lớn lắm, chỉ còn tiếng thở dốc dồn dập và tiếng gậy th*t va chạm, thỉnh thoảng cũng nghe thấy cả tiếng nước khi gậy th*t thúc vào trong dâm huyệt.
Động tác của người đàn ông càng lúc càng mạnh bạo, bàn tay bấu chặt hai bầu ngực sữa của thiếu cũng dần dần tăng thêm lực, cây gậy đang đút vào phần dưới của cô gái cứng không thể tả, Hàn Ỷ Mộng mơ hồ cảm thấy hình như đã từng biết đến cảm giác này.
Trong giấc mơ, điều này có nghĩa là... Giang Tế Xuyên sắp bắn ra!
Quả nhiên, người đàn ông cùng tiếng thở phì phò vang lên bên tai: "Ỷ Mộng, huyệt nhỏ của em thật đã, anh muốn bắn ra, anh muốn bắn vào bên trong em."
Hàn Ỷ Mộng thật sự không biết vì sao người đàn ông này vào ngay lúc tình cảm mãnh liệt thế này, lại dùng giọng điệu tỉnh táo để nói ra những lời dâm đãng như kia, nhưng cô biết, cô không thể để Giang Tế Xuyên bắn vào bên trong, bọn họ không dùng bất kỳ biện pháp phòng tránh nào, chỉ cần bắn vào trong, cô sẽ có nguy cơ mang thai, bọn họ là anh em, cho dù là anh em cùng cha khác mẹ nhưng vẫn có quan hệ huyết thống với nhau, tuyệt đối không thể để xảy ra chuyện này.
Cô ra sức cắn chặt môi mình, mùi máu tanh và cảm giác đau nhói khiến cho cô tỉnh lại từ trong bể dục, cô dùng hết sức lực của mình đẩy cơ thể người đàn ông: "Đừng mà, cầu xin anh đừng làm vậy, anh Tế Xuyên, không được mà..."
← Ch. 016 | Ch. 018 → |