Đ*â*ⓜ chọc
← Ch.31 | Ch.33 → |
Edit: Đậu Xanh
Thẩm Hòe An cúi đầu ⓗ*ô*ռ cô.
Khi đôi môi cô hơi hé ra, lưỡi của anh vội vàng tiến vào, công thành đoạt đất, câu lấy lưỡi nhỏ của cô đùa giỡn dạo chơi, nước bọt và hơi thở hòa lẫn vào nhau, khắp người cũng nóп·g 𝖇·ừⓝ·g lên, sau đó toát ra một tầng mồ hôi mỏng mỏng, tần suất tim đập của hai người gần như đồng bộ, thình thịch thình thịch, trầm lắng, một nhịp lại một nhịp.. Truyện Sủng
Đến khi Đường Sùng Ninh hít thở không thông, cô tránh né, Thẩm Hòe An mới dời môi mình đi.
Khoảng cách hai người rất gần, đến nỗi Đường Sùng Ninh còn nhìn thấy rõ ngọn lửa đang rực cháy trong đôi mắt của anh, lóe ra những tia sáng vụn vặt.
Đường Sùng Ninh đang định chế giễu anh vài câu, chợt anh đột ngột cúi đầu xuống, chóp mũi cọ qua da thịt của cô, đi xuống sườn mặt của cô, rồi hít một hơi thật sâu, sau đó môi dán lên da thịt của cô, cô thậm chí còn có thể cảm nhận được lông mi của anh đang 𝓇⛎●n ⓡ●ẩ●ÿ, trông như lông vũ, gãi gãi lên sườn mặt của cô.
Cô chớp chớp mắt, nắm lấy góc áo của anh hỏi anh đang làm gì thế.
Anh bật cười một tiếng, hơi nóng phả lên da thịt của cô, lưu lại dấu vết ẩm ướt, "Ăn em."
Vừa dứt lời, anh mở miệng ra, cắn một ngụm lên sườn mặt của cô.
Nhẹ nhàng cắn nên không có dấu răng, chỉ để lại một vòng tròn óng ánh, sau đó anh lại hướng xuống, lưu thêm một dấu ở vùng cổ cô.
Vùng cổ của Đường Sùng Ninh nhạy cảm hơn so với những chỗ khác, cô gần như không nhịn được tiếng 𝐫●ê●𝓃 𝐫●ỉ, sau khi cắn răng nhẫn nhịn, cô hừ một tiếng, ngón tay từ nơi góc áo của anh đi vào, lộn xộn sờ nắn trong quần áo của anh, "Ngứa..."
Thẩm Hòe An không tin cô thật sự bị ngứa, anh tiếp tục 𝒽ô*𝖓 xuống, một cánh tay đỡ lấy eo của cô, một tay kéo lấy quần áo của cô ra, anh một mực vén, cho đến khi trước mắt anh xuất hiện nội y màu hồng của cô.
Nội y bao bọc lấy bầu ռ*🌀ự*𝖈 đầy đặn, trên đó còn sót lại những vết tích ngày hôm qua anh làm càn lưu lại.
Màu hồng ái muội, Thẩm Hòe An nhìn đến đỏ mắt.
Đường Sùng Ninh nhìn vào đôi mắt của anh, kinh ngạc phát hiện anh hình như đã quá say mê.
Ánh mắt luôn dịu dàng của anh lúc này đây bị sự si mê thay thế, không thể tự kiểm soát mà đắm chìm vào trong cỗ tình triều này, khuôn mặt ửng đỏ, đôi mắt ướ*t á*ⓣ, nhìn qua không hề nghiêm túc, thậm chí rất sắc tình, dáng vẻ giống y hệt lúc anh 𝐛ắ●𝐧 𝖙●𝖎ռ●h.
Vừa nghĩ như thế, cô lập tức cảm thấy xương cốt tê dại, hơi thở phả ra đều mang chút mị hoặc, cô cọ bầu ռ_🌀ự_𝖈 của mình lên người anh, dùng lực chèn ép anh, chán nản ở trong lòng anh hỏi: "Bữa sáng là món gì?"
"Sữa à?" Cô cười cười hỏi, giống như một yêu tinh.
Thẩm Hòe An không trả lời, chỉ là ánh mắt càng lúc càng tối lại.
Anh có chút gấp gáp cởi sạch nội y của cô, hai bầu 𝐧●🌀ự●c cuối cùng cũng không còn vật cản mà xuất hiện trước mặt anh.
Ngón tay trắng nõn sạch sẽ của anh dừng lại trên vùng thịt 〽️*ề*m Ⓜ️*ạ*❗ của cô, hạt nhỏ ngon miệng tràn ra khỏi kẽ tay.
Cô không nhịn được tiếng 𝐫-ê-n ⓡ-ỉ.
Cụp mắt nhìn thấy cảnh tượng ở trước mắt, cô xấu hổ đến mức cả người nóng lên.
Anh xoa rất lâu, mới cúi đầu xuống bắt đầu hưởng thụ.
Lúc ăn vú thịt, đầu lưỡi vòng quanh đầu v* chậm rãi đánh vòng, vừa làm cô vừa chú ý đến biểu cảm của cô.
Cô có chút khó chịu nên nhíu mày, cô bất giác nắm lấy tóc anh, ngón tay thuận theo sau đầu sờ đến cổ của anh, cổ của anh đổ không ít mồ hôi, ẩm ướt dính dính, cô không ngừng sờ vuốt nó.
Cuối cùng, quần cũng bị anh cởi ra hết một nửa.
Bàn tay vừa nãy sờ 𝓃_🌀ự_ⓒ đi vào nơi giữa hai đùi cô, không chút khách khí hướng lên trên chạm đến nơi riêng tư đã ướt đẫm của cô, ngón tay men theo mép quần lót chui vào bên trong, nương theo cảm giác anh cho ngón tay vào trong cánh hoa màu mỡ, tìm kiếm âm đế, không bao lâu sau, cô đã 𝓇ê●𝖓 𝖗●ỉ rồi đạt đến cao trào.
Tay của anh bị làm cho ướt dầm dề, anh 𝖗ú_✞ ⓡ_🅰️ cho cô xem.
Cô chỉ biết dựa vào bả vai anh mà 🌴h_ở 𝒹ố_↪️, dùng ánh mặt dụ hoặc nhìn anh, "Anh thật lợi hại."
Cô khen đến mức khiến anh có chút ngại ngùng, anh nhìn cô chằm chằm, dùng gậy th*t cương cứng chọc chọc vào cô, nhỏ giọng nói: "Anh còn chưa xong."
"Vậy phải làm sao bây giờ." Cô rầu rĩ hỏi anh.
Cách giải quyết của Thẩm Hòe An nằm ngoài dự đoán của cô, hoặc là nói, hình tượng Bồ Tát của Thẩm Hòe An trong lòng cô dường như đã lung lay.
Anh xoa 𝐧·ɢ·ự·↪️ của cô, đè thấp giọng, nói: "Giống ngày hôm qua anh nói trong điện thoại ấy."
Cô đưa lưng về phía anh, tay vịn vào tường, Ⓜ️*ô*ռ*ⓖ vểnh lên cao, là một tư thế rất buồn cười. Cô lặng lẽ xoay đầu nhìn anh, anh đã 𝐜ở-1 ⓠ𝖚ầ-𝖓 ra, gậy th*t màu hồng nhạt phía dưới vô cùng dữ tợn, chọc ở giữa đùi, rất không tương xứng với vẻ ngoài lạnh lùng của anh, nhưng cô lại cảm thấy hưng phấn lạ thường, nơi riêng tư đã ướt đẫm lại càng thêm lầy lội.
Anh chậm rãi đến gần cô, cô có thể cảm nhận được nhiệt độ ở phía sau đang dần dần tăng cao.
Sau đó, trên 𝖒.ô.ռ.g có đôi bàn tay ép xuống, lòng bàn tay nóng hổi ẩm ướt, làm cho cô nôn nóng khó chịu, vô thức vặn vẹo ɱô·𝖓·ɢ của mình, giống như đang cầu xin anh nhanh một chút.
Thẩm Hòe An nhìn chằm chằm bóng lưng trần trụi của cô mà nuốt một ngụm nước bọt, anh xoa nắn bờ 〽️ô·𝐧·𝖌 Ⓜ️-ề-ⓜ mạ-𝖎 của cô, kẽ 𝐦_ôn_𝖌 màu hồng nhạt khiến 𝐦_á_υ huyết của anh sôi trào.
Không thể kiềm chế được nữa, anh nắm lấy gậy th*t của mình, để lên ⓜ·ôռ·𝖌 của cô.
Cảm giác пó-n-g 𝐛ỏ-𝓃-𝖌 đột ngột ập đến khiến cô không kịp thích ứng, cô nhỏ giọng kêu lên một tiếng, sau đó bèn xoay đầu dùng ánh mắt ướ*т á*𝖙 nhìn anh.
Thẩm Hòe An che mắt cô lại, giống như không thể làm ra chuyện tiếp theo với cái dáng vẻ này của cô. Đường Sùng Ninh tránh đi, tỏ vẻ cứ muốn nhìn, Thẩm Hòe An tiến đến ♓●ô●п cô, cắn Ⓜ️-ú-𝖙 đôi môi cô: "Anh chỉ... cọ cọ thôi."
Đường Sùng Ninh "ừm" vài tiếng, đẩy anh ra, ý bảo anh mau lên, cô cũng rất ɱ.ô.𝖓.𝐠 chờ.
Thẩm Hòe An cầm lấy gậy th*t cực nóng vỗ vỗ lên ⓜôп-ɢ cô, âm thanh thịt với thịt va chạm với nhau nghe ra rất sắc tình, Đường Sùng Ninh chỉ cảm thấy chân của mình sắp mềm nhũn ra, cô chống lên bức tường nặng nề ✝️𝒽·ở 𝐝ố·↪️.
Giây kế tiếp, hô hấp của cô bất chợt đình trệ.
Gây thịt thô cứng thuận theo sẽ ⓜô●𝓃●🌀 𝐜ắ_〽️ 𝐯_à_ⓞ trong, ở ngay trong khe hở giữa hai đùi của cô, gần như có thể cảm nhận được hình dạng của nó, 𝓃ó𝐧·𝐠 🅱️·ỏ·ⓝ·g như sắt, khiến cô bị nóng đến muốn hét lên.
Thẩm Hòe An tựa lên trên vai cô, cắn vành tai của cô, câu nói triền miên đi vào trong tai cô.
"Thật mềm."
Đường Sùng Ninh k-ẹ-𝐩 🌜-𝒽-ặ-🌴 hai đùi lại, "Thoải mái không?"
Anh khe khẽ ừ một tiếng, tiếp đến ở sau lưng cô chậm rãi dao động, anh nắm lấy đầu vai cô, từng chút từng chút đ.â.〽️ chọc.
Bộ phận sinh dục 𝖈-ọ xá-† lẫn nhau, 𝐝*â*ⓜ dịch hòa lẫn vào nhau là chất bôi trơn tốt nhất.
Đầu óc Thẩm Hòe An nóng lên, bên tai là tiếng ⓡê●ռ г●ỉ của cô và tiếng nước ái muội, gậy th*t ở giữa hai đùi ⓜ_ề_Ⓜ️ ɱạ_ı ra ra vào vào, sảng khoái đến mức toàn thân cũng 𝐭𝐨á.𝖙 𝖒.ồ 𝖍.ô.❗.
Cô vô cùng 〽️●ề●ɱ ɱạ●ⓘ, trong lòng bàn tay của anh cô biến hóa thành đủ hình đủ sắc, anh yêu c.hế.t cái dáng vẻ này, trong vô thức anh đẩy nhanh tốc độ.
Cuối cùng, trong tiếng г-ê-𝖓 r-ỉ của cô, anh rút gậy th*t ra, ⓑắ●𝓃 𝐭ℹ️n●𝐡 lên bờ 〽️ô-𝖓-𝖌 của cô.
← Ch. 31 | Ch. 33 → |