Vay nóng Homecredit

Truyện:Quân Giáo Sinh - Chương 085

Quân Giáo Sinh
Trọn bộ 147 chương
Chương 085
0.00
(0 votes)


Chương (1-147)

Siêu sale Lazada


Đây không thể nghi ngờ là một giấc mộng hoang đường.

Trong mộng lại trở về nhà tù bị phong kín mười chín năm trước kia, Lăng Vũ mơ thấy mình ngồi trên người Rawson, gắt gao ôm bả vai nam nhân, hai chân quấn quanh eo hắn, mặc cho nam nhân kia xâm nhập thân thể, từng cơn sóng mãnh liệt liên tục cọ qua đầu dây thần kinh mẫn cảm trên người, Lăng Vũ há to miệng kịch liệt thở gấp, hai người giống như dã thú dây dưa cùng một chỗ, chỉ nương theo bản năng điên cuồng tìm kiếm đối phương....

Những cảnh tượng mê loạn trong mộng kia khiến toàn thân Lăng Vũ đều nóng lên, sáng sớm khi tỉnh lại, quần áo đã bị mồ hôi thấm ướt đẫm, áo sơ mi dính nhớp trên người, Lăng Vũ xấu hổ phát hiện thân thể của mình cư nhiên có phản ứng, phân thân nửa cứng rắn căng lên một hình dáng rõ rệt chỗ quần lót, đỉnh đầu còn tràn ra chất lỏng thấm ướt cả quần.

Lăng Vũ thở sâu, mạnh mẽ áp chế cỗ xúc động trong thân thể.

Cậu cư nhiên lại mộng xuân.

Có lẽ là vì ảnh hưởng từ mộng cảnh, sâu trong thân thể đột nhiên dâng lên một cỗ cảm giác trống rỗng nôn nóng, dục vọng vừa được áp chế tựa hồ lại có xu thế ngẩng đầu, sống lưng Lăng Vũ cứng đờ — cậu đột nhiên nhận ra chất dẫn dụ trong cơ thể đang bắt đầu xao động bất an, loại mùi chất dẫn dụ Omega này nhất định sẽ khuếch tán trong không khí, như vậy, Rawson có thể đã nhận ra rồi hay không?

Lăng Vũ nhịn không được quay đầu liếc mắt nhìn Rawson.

Rawson còn chưa tỉnh, bởi vì nghiêng người ngủ, gương mặt anh tuấn của nam nhân vừa vặn đối mặt với mình, hô hấp đều đều, lông mày giãn ra, một giấc ngủ nhìn qua rất thoải mái.

Lăng Vũ rất ít khi nhìn thấy biểu tình thả lỏng như thế trên mặt Rawson. Trong ấn tượng của cậu, Rawson thân là tướng lĩnh quân đoàn vẫn luôn lạnh lùng nghiêm túc, biểu tình trên mặt trước sau đều bình tĩnh không gợn sóng, giống như một tầng hàn băng trên mặt hồ. Thế nhưng giờ phút này, nguyên soái đế quốc nổi tiếng với cá tính lạnh lùng, bộ dáng yên lặng nằm ngủ bên người, vậy mà lại cho người một loại.... ảo giác ôn nhu.

Hình dáng gương mặt vốn cương nghị, bởi vì lông mày giãn ra cũng đột nhiên trở nên nhu hòa hơn rất nhiều. Dưới áo sơ mi mở rộng, lồng ngực với cơ bắp rõ ràng rắn chắc cùng làn ra màu mật ong khỏe mạnh, toát ra mị lực đặc trưng của người đàn ông trưởng thành, hương vị chất dẫn dụ Alpha trên người tự nhiên mà thuần túy.

Lăng Vũ đột nhiên nghe được tiếng tim đập gia tốc của mình.

— Có nên nói cho hắn biết chân tướng hay không?

— Kỳ phát tình của tôi sắp đến, nếu tới lúc đó vẫn không có cách nào rời khỏi thiên hà Khổng Tước, thì xin cậu.... giúp tôi vượt qua?

Mấy lời xấu hổ như vậy, lấy sự kiêu ngạo của Lăng Vũ làm sao có thể nói ra khỏi miệng được?

Đáng buồn là, dưới tình trạng không có thuốc ức chế bên người, cầu Rawson hỗ trợ vượt qua kỳ phát tình, lại trở thành lựa chọn duy nhất trước mắt.

***

Lăng Vũ xoa xoa huyệt thái dương đau nhức, xốc chăn lên đứng dậy xuống giường.

Chân cậu còn chưa hồi phục hoàn toàn, lúc đi đường mắt cá chân vẫn hơi hơi đau đớn, bất quá, đối với Lăng Vũ mà nói thì một chút đau đó hoàn toàn không cần chú ý. Lăng Vũ thần sắc tự nhiên đi đến cạnh bàn ăn, đơn giản rửa mặt chải đầu một chút, cầm một ít trái cây lên ăn, hoàn toàn không nhận ra được, khoảnh khắc khi cậu đứng dậy xuống giường, nam nhân đang nằm trên chiếc giường phía sau đột nhiên mở to mắt, có chút đăm chiêu nhìn bóng dáng cậu.

Hắc Long là cơ giáp cũng không cần ngủ, lúc chủ nhân ngủ thì nó canh giữ ở cửa sơn động, giống như hộ vệ trung thành nhất.

Lăng Vũ đi đến cạnh nó, nhẹ giọng hỏi."Hắc Long, mấy hôm nay ngươi ở trong rừng rậm, có phát hiện ra nguồn nước sạch nào không?" Bởi vì sợ hãi đánh thức Alpha đang ngủ trên giường, Lăng Vũ cố ý giảm thấp thanh âm, "Không cần là nước để uống, nước sông, nước hồ gì cũng được, ta muốn tìm chỗ tắm một chút."

Hắc Long quay đầu nhìn cậu một cái, đồng tử màu vàng nhẹ nhàng lóe lên, rất nhanh liền xem xét một lần những hình ảnh mô phỏng 3D của rừng rậm lưu trữ mấy ngày nay trong cơ sở dữ liệu, phóng một hình ảnh đến trước mặt Lăng Vũ, nói."Tướng quân, chỗ này có ao hồ thiên nhiên, hẳn là không có độc tố.... Cần ta mang ngươi đi không?"

Trong mắt Lăng Vũ hiện lên một tia vui mừng."Được, mang ta đến xem xem."

Cậu đã liên tục một tuần không tắm rửa.

Giống như anh trai Lăng Phong, Lăng Vũ cũng là người thích sạch sẽ, quần áo trên người trước sau đều phải giữ cho gọn gàng, quân phục lại càng phẳng phiu như được ủi qua.

Trước kia lúc ở quân đoàn, dưới tình hình điều kiện đầy đủ cậu luôn tắm rửa mỗi ngày trước khi đi ngủ. Nhưng từ lúc hạ xuống tinh cầu xa lạ này, đừng nói là tắm rửa, đến cả thức ăn, nước uống cũng rất khó đảm bảo, bộ quần áo này cậu đã không thay vài ngày rồi, lại thêm tối hôm qua ra một thân mồ hôi, áo sơ mi sau khi bị mồ hôi thấm ướt dán sát vào người, còn không được tắm rửa, Lăng Vũ cảm thấy da thịt toàn thân đều khó chịu như bị kim châm.

May mà mấy hôm nay trong quá trình Hắc Long kiếm ăn đã đi khắp khu rừng một lần, cũng phát hiện ở sâu trong rừng rậm có một hồ nước. Lăng Vũ ăn mấy quả dại lấp đầy bụng, thuận tay mang theo hòm thuốc, nói với Hắc Long."Chúng ta xuất phát đi."

Hắc Long gật đầu nói."Được."

Dứt lời liền biến hình thành cơ giáp khổng lồ, hơn nữa còn thân thiện hạ khoang điều khiển xuống.

Lăng Vũ vừa định đi vào khoang điều khiển, phía sau đột nhiên vang lên thanh âm trầm thấp."Em muốn đi ra ngoài sao?"

Rawson vẫn nằm nghe giả vờ bộ dáng vừa tỉnh ngủ, xoay người xuống giường, đi đến trước mặt Lăng Vũ, nghiêm túc nói."Cây cối trong rừng đều là cây ăn thịt người, em ra ngoài sẽ gặp phiền toái, tìm thức ăn thì để Hắc Long đi là được rồi, chúng ta không cần tự mình làm."

Lăng Vũ."........."

Đối diện với ánh mắt thâm trầm của Rawson, Lăng Vũ có chút mất tự nhiên dời tầm nhìn.

Sớm nhận ra chủ nhân đã tỉnh, bất quá, chủ nhân làm bộ như không biết, Hắc Long đành phải phối hợp diễn trò với Rawson, báo cáo."Chủ nhân, tướng quân nói muốn tắm rửa, ta phát hiện một hồ nước trong rừng rậm, có thể trực tiếp dẫn ngài ấy bay qua."

Rawson nhìn về phía Lăng Vũ."Em muốn tắm rửa?"

Ở bên ngoài, hoàn cảnh gian khổ như thế, đến đồ để ăn cũng rất khó tìm, trong rừng rậm lại toàn là thực vật biến dị ăn thịt người, lúc này còn muốn ra ngoài tắm rửa quả thật có chút không cần thiết. Nhưng mặc bộ quần áo bẩn này, Lăng Vũ thực sự rất khó chịu, cái cảm giác bị mồ hôi dính nhớp bao lấy này cơ hồ sắp khiến cậu phát điên.

Lăng Vũ nghiêng đầu tránh tầm mắt của Rawson, thản nhiên nói."Quần áo quá bẩn, tôi muốn đi tẩy một chút."

Ánh mắt Rawson không khỏi trở nên ôn nhu."Tôi hiểu."

— Kỳ phát tình của Omega này sắp đến, trước kỳ phát tình cậu sẽ liên tục sốt nhẹ ra mồ hôi, tối hôm qua hiển nhiên là toát mồ hôi cả đêm, nếu không giữ vệ sinh thân thể và quần áo, cậu sẽ thấy vô cùng khó chịu.

Kỳ phát tình mười chín năm trước là do ảnh hưởng từ thuốc độc làm thuốc ức chế đột nhiên mất hiệu lực, kỳ phát tình lần đó tới quá mãnh liệt, Lăng Vũ thậm chí còn chưa kịp phản ứng đã trực tiếp phá vỡ. Mà lần này lại khác, không thể tiêm thuốc ức chế vào dẫn đến phát tình tự nhiên, thân thể cậu sẽ sản sinh biến hóa theo tuần tự, tỷ như làn da trở nên đặc biệt mẫn cảm, thân thể xuất hiện sốt nhẹ, sẽ rất thích sạch sẽ vân vân.

Tuy rằng Lăng Vũ không nói, nhưng Rawson nhận ra được biến hóa của cậu, đã sớm hiểu rõ trong lòng.

Rawson mỉm cười một chút, thấp giọng nói."Tôi đưa em đi, một mình em ra ngoài tôi không yên tâm."

Lăng Vũ nhíu nhíu mày, mở miệng muốn nói gì đó, đối diện với ánh mắt nghiêm túc của Rawson, lại đành ngậm miệng nhẫn nại -

Quên đi, dù sao lúc kỳ phát tình đến, cậu cũng không thể không làm nhiều chuyện thân mật hơn với nam nhân này. Hơn nữa Hắc Long là cơ giáp của Rawson, Lăng Vũ không thể trực tiếp điều khiển nó, vạn nhất thật sự gặp phải nguy hiểm, có Rawson ở đây cũng tiện phối hợp với nhau.

Nghĩ đến đây, Lăng Vũ liền dứt khoát gật gật đầu, nói."Được rồi."

***

Trong khoang điều khiển của Hắc Long, giường và sô pha đều đã bị Rawson chuyển vào sơn động, nhìn qua có chút trống trải. Rawson ngồi trước đài điều khiển, Lăng Vũ ngồi ở vị trí điều khiển phụ bên cạnh, tuyến thần kinh trong cơ thể Hắc Long nhẹ nhàng quấn quanh cổ tay Rawson, đại não của chủ nhân và hệ thống trung ương cơ giáp lập tức hoàn thành phối hợp.

Rawson điều khiển Hắc Long nhiều năm, chủ nhân và cơ giáp đã sớm trở nên vô cùng ăn ý, Hắc Long có thể trực tiếp nhận được tin tức từ đại não của chủ nhân, Rawson căn bản không cần lên tiếng, nó đã quyết đoán bay về phía hồ sâu trong rừng rậm. Trên màn hình lớn trước mặt còn rất chu đáo phát ra toàn bộ bản đồ mô phỏng 3D mấy ngày nay tra xét được, hai người ngồi ở trong cơ giáp, nhìn hình chiếu của khu rừng tựa như du lịch ngắm cảnh.

..... Nếu không phải mấy loài thực vật kia ăn thịt người, cảnh sắc khu rừng này kỳ thật rất tốt.

Hắc Long nhanh chóng mang theo hai người bay đến vùng đất cạnh cái hồ kia.

Xung quanh hồ không có mấy loại thực vật mang dây leo ăn thịt người rậm rạp thường thấy như trong khu rừng, diện tích hồ rất lớn, mặt nước màu xanh trong veo thấy cả đáy, đáy hồ có rất nhiều đá cuội lớn nhỏ, màu sắc khác nhau, dưới ánh sáng chiếu xuống có vẻ đặc biệt xinh đẹp.

Bên hồ không có cây cối ăn thịt, lại mọc đầy một loại hoa dại kỳ quái, đóa hoa giống như những móng tay lớn nhỏ, màu lam, màu trắng, màu đỏ luân phiên xếp hàng, sáu cánh hoa làm thành một hình tròn. Sinh mệnh của loài hoa này thoạt nhìn cực kỳ mạnh mẽ, mọc rất rậm rạp ở cạnh hồ nước, đưa mắt nhìn ra xa giống như một biển hoa lớn, mỗi khi gió nhẹ thổi qua còn truyền đến mùi hương nhàn nhạt thấm vào ruột gan.

Hoa dại ba màu đan nhau mọc lên rất xinh đẹp, nhưng khó đảm bảo sẽ không giống cây cối trong rừng rậm, sau khi biến dị liền coi con người trở thành thức ăn, Lăng Vũ không dám tùy tiện chạm vào, quay đầu hỏi Hắc Long."Loại hoa này có vấn đề gì không?"

Hắc Long nghiêm túc nói."Ta cũng chưa từng hạ xuống nơi này, để ta thử xem."

Nói xong liền vươn cánh tay khổng lồ của cơ giáp, nhẹ nhàng chạm vào đám hoa trên đất.

Hoa bị nó đụng đến lập tức giống như thẹn thùng, đóa hoa nhanh chóng khép lại, biến thành một nụ hoa hình cầu.

Hắc Long."........."

Rawson đi đến cạnh Lăng Vũ, mỉm cười nói."Không cần lo lắng, loại hoa này tên là hoa Tam Sắc, không có độc, sinh mệnh vô cùng ngoan cường. Cùng loại với cây xấu hổ, chạm một chút sẽ thu lại."

Lăng Vũ chưa thấy qua loại hoa này, nhịn không được thò ngón tay nhẹ nhàng chọt một chút, bông hoa kia bị cậu chọt lập tức thẹn thùng khép cánh lại.

"..........." Lăng Vũ quay đầu nhìn Rawson, "Sao cậu lại biết được?"

Rawson bình tĩnh nói."Tôi đã từng đến nhà tướng quân Udyr một lần, trong hoa viên của y có nuôi rất nhiều hoa Tam Sắc, bất quá loại y nuôi là ba màu trắng, vàng, cam đan xen, màu sắc khác nhau, nhưng hẳn là cùng loài. Ở đế quốc hoa Tam Sắc rất thưa thớt quý giá, tôi cũng mới chỉ thấy qua một lần ở nhà Udyr."

Lăng Vũ gật gật đầu, cậu chưa từng có hứng thú với thực vật, thực vật quý giá chưa thấy qua cũng rất bình thường. Nếu đã biết loại hoa này không có hại, thì có thể yên tâm tắm rửa rồi.

Chân bị thương của cậu còn chưa khỏi hẳn, miệng vết thương không thể trực tiếp dính nước, may mà khi đi có thuận tay mang theo hòm thuốc, Lăng Vũ ngồi cạnh hồ cởi tất và giày, cởi bỏ vải thưa trên mắt cá chân, tìm một loại băng y dụng chống nước trong suốt cẩn thận dán lên.

Sau khi dán xong, Lăng Vũ ngẩng đầu liếc mắt nhìn Rawson, bình tĩnh nói."Tôi tắm rửa trong này, cậu có muốn mang Hắc Long đi tìm xung quanh đây xem có đá năng lượng hay không không?"

Rawson thấp giọng hỏi."Một mình em ở đây không sao chứ?"

Lăng Vũ nói."Không sao, trong khu rừng này không có động vật sống, xung quanh không có thực vật ăn thịt, loại hoa này cũng không nguy hiểm, cho tôi hai mươi phút, tắm qua một chút là được."

Rawson biết với tính cách của Lăng Vũ không thể để hắn đứng xem cậu tắm rửa, trầm mặc một lát, đành phải gật gật đầu nói."Tôi để máy truyền tin này lại cho em."

Máy truyền tin bên trong Hắc Long có thể trực tiếp kết nối đến đầu mối trí năng, nếu Lăng Vũ gặp phải bất cứ nguy hiểm nào, chỉ cần ấn vào máy truyền tin, Hắc Long có thể ngay lập tức cảm ứng được.

Lăng Vũ nhận lấy máy truyền tin, nói."Cảm ơn."

Rawson mỉm cười một chút."Tôi ở ngay xung quanh đây, tự mình cẩn thận một chút, có vấn đề gì thì gọi tôi."

Dứt lời liền mang theo Hắc Long đến phụ cận tìm đá năng lượng.

Chờ sau khi bóng dáng hắn biến mất, lúc này Lăng Vũ mới quay đầu nhìn về phía mặt hồ — vô số hoa tươi bao xung quanh hồ, mặt nước tĩnh lặng tựa như được khảm lên một phiến gương xanh biếc, Lăng Vũ hít vào một hơi thật sâu không khí trong lành, ngồi ở bên hồ, nhanh chóng cởi quần áo.

Quân trang màu lam thẫm, áo sơ mi màu xanh nhạt, dây lưng, quần, quần lót....

Cởi ra từng kiện quần áo đặt trong bụi hoa bên cạnh, sau khi Lăng Vũ thoát hết lập tức khẩn cấp tiến vào hồ nước -

Khiến cậu kinh ngạc là, hồ nước cũng không lạnh lẽo như trong tưởng tượng của cậu, ngược lại còn mang theo chút ấm áp, có lẽ là do ánh sáng chiếu xạ. Giờ phút này, ánh sáng bên trong rừng rậm đang vào thời điểm mạnh nhất trong ngày, hồ nước tựa hồ trở thành một ôn tuyền lớn.

Được dòng nước ấm áp nhẹ nhàng cọ rửa làn da, Lăng Vũ nhịn không được phát ra một tiếng thở dài thoải mái.

Ở trong nước thư thư phục phục ngâm một trận, lúc này Lăng Vũ mới lấy qua một cái khăn mặt sạch sẽ, cẩn thận chà lau thân thể.

Một thân mồ hôi dính nhớp bị nước hồ dội sạch, cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái trên thân thể, rốt cuộc cũng khiến Lăng Vũ giãn mày ra.

Ngâm mình trong nước ấm, toàn thân đều lười biếng, thoải mái đến không muốn ra ngoài.....

***

Rawson mang theo Hắc Long dạo qua một vòng xung quanh, không phát hiện được đá năng lượng, nhưng lại tìm thấy một loại thực vật mới lạ — quả dại màu đỏ thẫm ẩn trong bụi cỏ, kết quả kiểm tra của Hắc Long là, chứa nhiều anbumin và đường.

Rawson lau sạch sẽ cắn một ngụm, nước trái cây có màu như sữa, hương vị chua chua ngọt ngào, ăn loại quả này tựa như đang ăn sữa chua. Nhớ rõ trước đây Lăng Vũ cũng rất thích ăn dâu tây, mùi vị của loại quả này hẳn là rất hợp khẩu vị cậu....

Rawson tâm tình vui vẻ hái rất nhiều quả dại lưu trữ lại.

Mắt thấy sắp đến hai mươi phút, lúc này mới điều khiển Hắc Long quay trở về hồ nước.

— Không ngờ, lúc trở lại bên hồ, Lăng Vũ cư nhiên còn chưa tắm xong.

Cậu đang ở giữa hồ vừa ngâm mình vừa bơi lội.

Phần eo gầy gò và hai chân thon dài khiến thân thể cậu có vẻ cực kỳ kiện mỹ, tuy rằng không có cơ bắp rắn chắc như Alpha, nhưng cánh tay và chân của Lăng Vũ nhìn qua lại rất có sức mạnh. Làm một quân nhân, chinh chiến liên miên đã lưu lại rất nhiều vết thương lớn nhỏ trên người cậu, mấy vết thương đó đại diện cho những huy hoàng và khổ cực mà cậu từng trải qua, lại cũng tăng thêm một phần phong tình và mị lực khác biệt cho nam nhân này.

Nước hồ trong veo khiến thân thể cậu bị nhìn không sót chút gì, thậm chí ngay cả vết sẹo thật nhỏ ở lưng và cơ thịt cong nẩy trên mông đều có thể thấy được rõ ràng.....

Tim Rawson bắt đầu nảy mạnh, nhất thời cảm thấy hô hấp trở nên vô cùng gian nan.

Lăng Vũ cảm nhận được phía sau có người, quay đầu, vừa vặn chạm phải ánh mắt Rawson.

Hai người cách hồ nước liếc nhau, đồng thời xấu hổ dời tầm mắt.

Lăng Vũ ra vẻ bình tĩnh xoay người bơi lại bên hồ, vừa bơi được một mét, trong cơ thể đột nhiên dâng lên một cảm giác trống rỗng quỷ dị, loại cảm giác này khiến đầu gối cậu bất ngờ nhũn ra, hai chân và hai tay tựa như bị rút hết khí lực, dòng nước ấm áp nhẹ nhàng lướt qua làn da, cư nhiên gợi lên một trận run rẩy ở sâu trong thân thể....

Thân thể mẫn cảm tựa hồ khát vọng thêm nhiều tiếp xúc, khát vọng được người âu yếm, được người ôm, được người.....

— Chẳng lẽ là kỳ phát tình tới sớm?!!!

Đích thật có khả năng này.

Bởi vì trước khi kỳ phát tình chính thức đến, rất nhiều nhân tố có thể đẩy nhanh tiến độ phát triển của chất dẫn dụ trong cơ thể Omega, làm cho kỳ phát tình đột nhiên tới sớm. Lúc trước khi bị thương đã mất rất nhiều máu, có lẽ chính là một loại kích thích trực tiếp nhất đối với chất dẫn dụ trong cơ thể!

Lăng Vũ nhất thời khiếp sợ luống cuống tay chân, thân thể một trận bủn rủn, hai tay hai chân căn bản không thể dùng lực, đừng nói là bơi, thân thể mất đi chống đỡ cơ hồ lập tức chìm xuống đáy hồ!

Rawson nghe được động tĩnh ở giữa hồ, nghi hoặc quay đầu, liền thấy Lăng Vũ giãy giụa chìm vào đáy nước.

"..... Lăng Vũ?"

Không phải kỹ năng bơi của cậu tốt lắm sao? Năm đó còn lấy được giải thưởng trong thi đấu bơi lội, chẳng lẽ chân đột nhiên bị chuột rút?

Rawson không rảnh bận tâm những chuyện khác, lập tức cởi áo khoác quân trang, trực tiếp nhảy vào hồ cứu người.

Hồ nước này còn sâu hơn rất nhiều so với tưởng tượng, may mà nước rất trong, Rawson nhanh chóng lặn xuống đáy nước, cánh tay chuẩn xác ôm lấy eo Lăng Vũ, mang theo cậu từ đáy nước đi lên, động tác cứu người rất dứt khoát gọn gàng, thậm chí còn chưa mất đến ba mươi giây.

Quả thật khả năng bơi của Lăng Vũ rất tốt, tuy rằng ngoài ý muốn rơi xuống nước, nhưng vẫn nín thở được ở dưới, không hề bị sặc. Sau khi được Rawson cứu lên, cậu lập tức há miệng, hít mấy ngụm không khí trong lành.

Thấy Lăng Vũ không có gì đáng ngại, lúc này Rawson mới yên tâm, thấp giọng hỏi."Không sao chứ? Sao đột nhiên lại chìm xuống? Có phải là vì vết thương trên chân...."

Nói tới đây đột nhiên dừng lại.

Bởi vì Rawson bỗng nhiên nhận ra, nhiệt độ thân thể của nam nhân trong lòng có chút không bình thường, phần eo bị mình ôm cũng đang nhẹ nhàng phát run, bên mũi ngửi được một cỗ hương vị ngọt ngào nồng đậm của chất dẫn dụ Omega, mùi hương dụ người sa ngã khiến hô hấp của Rawson nhất thời trở nên hỗn loạn.

Kìm nén xúc động mãnh liệt trong cơ thể, Rawson nhanh chóng bơi tới bên hồ, ngồi lên tảng đá bóng loáng cạnh đó, cúi đầu nhìn nam nhân toàn thân trần trụi trong lòng, thanh âm khàn khàn hỏi."Em sao rồi? Nhịn được không?"

Lăng Vũ mở to mắt nhìn về phía Rawson."...... Cậu nói xem?"

Đôi mắt đen láy trong veo của nam nhân bị bịt kín bởi một tầng hơi nước đầy tình dục, ngẩng đầu nhìn mình, tư thái ra vẻ lãnh đạm bình tĩnh, lại bởi vì một rặng đỏ hiện lên trên mặt mà có vẻ đặc biệt quyến rũ.

Lăng Vũ nhẹ nhàng thở dốc, giương mắt nhìn Rawson hỏi."Có phải cậu đã sớm phát hiện rồi không?"

Rawson bình tĩnh nói."Phát hiện cái gì?"

Lăng Vũ trầm mặc trong chốc lát, dời tầm mắt khỏi khuôn mặt Rawson, lạnh lùng thốt lên."Tôi không mang thuốc ức chế... Kỳ phát tình đã đến.... Nơi này chỉ có một Alpha là cậu... Chẳng lẽ còn muốn tôi dạy cậu phải làm thế nào?"

Rawson đưa tay nắm cằm Lăng Vũ, mạnh mẽ xoay mặt cậu lại, ánh mắt thâm trầm nhìn chăm chú vào cậu."Cho nên, bây giờ em muốn tôi giúp em vượt qua kỳ phát tình? Chỉ là vì, bên cạnh em có mỗi một Alpha là tôi?"

Ngón tay nắm cằm nhẹ nhàng dùng lực, khiến Lăng Vũ nhíu mày vì đau đớn.

Thanh âm đè thấp của Rawson mang theo một tia tức giận."Nếu đổi lại là người khác, em cũng sẽ để người đó giúp em? Em cho rằng việc hỗ trợ qua kỳ phát tình cũng chỉ đơn giản giống như giúp em hoàn thành nhiệm vụ thôi sao? Rốt cuộc em có hiểu ý nghĩa của loại đánh dấu này không?"

Lăng Vũ không đáp lại, chỉ là đối diện với ánh mắt thâm trầm của Rawson, trái tim nhịn không được hơi hơi run lên một chút.

— Đổi lại là người khác?

Cậu chưa từng nghĩ đến vấn đề này, bởi vì người đầu tiên đánh dấu cậu là Rawson, lúc này lại là Rawson, mấy năm nay không có bất cứ Alpha nào dám có ý đồ với cậu, Lăng Vũ cũng không nghĩ đến chuyện bản thân sẽ cùng một chỗ với Alpha khác.

Rawson đột nhiên đưa ra vấn đề này, tỉ mỉ nghĩ lại, nếu để một Alpha khác đánh dấu thì sẽ thế nào? Mình có thể chịu đựng được hay không? Vừa nghĩ đến phải mở rộng hai chân lấy tư thế sỉ nhục bị đối phương xâm phạm thân thể, Lăng Vũ liền cảm thấy sợ hãi.

Chỉ sợ trước khi người kia đụng tới cậu, cậu đã ghê tởm một đao giải quyết đối phương.

Chỉ có Rawson, là cậu có thể dễ dàng tha thứ.

Cũng chỉ có Rawson, cho dù lấy tư thế sỉ nhục đánh dấu cậu, giữ lấy cậu, thậm chí hôn qua toàn thân cậu, cậu cũng không cảm thấy ghê tởm...

Trừ việc hai người là chiến hữu nhiều năm, có lẽ còn một điều gì khác nữa?

Loại cảm giác này không thể nói rõ, cậu chỉ biết rằng, Rawson là đặc biệt đối với cậu.

Cảm giác trống rỗng sâu trong thân thể ngày càng mãnh liệt, Rawson lại im lặng chờ một bên không hề động đậy, bày ra phong phạm quân tử ngồi trong lòng mà vẫn không loạn. (Cos Liễu Hạ Huệ =)))

Lăng Vũ dồn dập thở gấp một trận, rốt cuộc không thể nhịn được nữa, xoay thân ngồi lên người Rawson, từ trên cao nhìn xuống hắn, ngón tay run rẩy tháo bỏ thắt lưng của nam nhân, có chút không kiên nhẫn nói."Rawson.... Giúp tôi...."

Rawson bình tĩnh bắt lấy tay Lăng Vũ, thấp giọng hỏi."Vấn đề vừa rồi, em suy nghĩ cẩn thận chưa?"

Lăng Vũ.".........."

Rawson nghiêm túc nói."Lăng Vũ, em là duy nhất đối với tôi, tôi đánh dấu em là vì tôi rất yêu em.... Còn em?"

Lăng Vũ."..........."

Dục vọng kêu gào trong cơ thể khiến cậu sắp phát cuồng, mà Rawson lại cố tình muốn thảo luận vấn đề "duy nhất" gì đó vào lúc này, Lăng Vũ không kiên nhẫn trừng Rawson, một lát sau, rốt cuộc nghiêm mặt nói."..... Cậu đối với tôi cũng là.... duy nhất.... Vừa lòng rồi chứ?"

Sắc mặt cậu nhìn qua có chút lãnh đạm, nhưng sau khi nói xong những lời này, lại rất không tự nhiên dời tầm mắt đi, đến cả lỗ tai cũng đỏ lên. Hiển nhiên, chính cậu cũng hiểu rõ loại tự thổ lộ này khiến người ta rất xấu hổ.

Rawson cẩn thận quan sát được vẻ mặt cậu, sau một lúc, mới hơi hơi giương lên khóe môi, thấp giọng nói."Tôi rất vừa lòng.... Tôi yêu em, Lăng Vũ."

Dứt lời, liền xoay người một cái đem Lăng Vũ đặt dưới thân, không chút khách khí hôn xuống.

Hết chương 85.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-147)