Vay nóng Tinvay

Truyện:Quân Giáo Sinh - Chương 019

Quân Giáo Sinh
Trọn bộ 147 chương
Chương 019
Từ khóa kiểm tra
0.00
(0 votes)


Chương (1-147)

Siêu sale Lazada


Khác với trước đây bên trong thư viện trường lúc nào cũng chất đầy sách in chỉnh tề, vì để tiết kiệm tài nguyên, hiện nay còn rất ít tư liệu bằng giấy, tất cả đều được bỏ thêm mật mã sách điện tử.

Thư viện sở dĩ vô cùng quan trọng, là vì rất nhiều bộ sách quý giá chỉ được phép đọc trong phạm vi Internet của thư viện, đương nhiên, cũng có một ít tư liệu có thể mang bản chính ra ngoài, chẳng qua bản chính sau đó sẽ lập tức cùng học viên buộc định, không thể tiến hành sao chép lần thứ hai.

Thư viện của Học viện quân sự St. Romia có mười lăm tầng, trong đó từ tầng một đến tầng mười là nơi học viên có thể tự do tìm tư liệu và đọc sách, các tầng còn lại có rất nhiều tư liệu cơ mật, cần phải được cấp giấy phép mới có thể đi vào.

Lâm Viễn cùng Snow sóng vai đi đến cửa thư viện, quay đầu liền thấy cách đó không xa, Caesar và Brian cũng đang đi tới.

Hai người đều đã tắm rửa thay thường phục xong xuôi, Caesar mặc áo sơ mi màu đen chỉnh tề, chiếc áo phẳng phiu làm nổi bật lên khuôn mặt anh tuấn như điêu khắc. Brian mặc một bộ thường phục màu trắng, hai tay nhét trong túi áo, nam sinh tóc vàng mắt lam mỉm cười lên cũng thập phần mê người, hai Alpha cao lớn một đường đi tới, hấp dẫn tầm mắt của vô số người xung quanh.

Lâm Viễn nhịn không được lầu bầu: Hai gã đó như thế nào cũng chạy tới thư viện a?

Còn ăn mặc đẹp trai như thế, quần áo sạch sẽ không nói, đến tóc cũng đều được chải chuốt cẩn thận tỉ mỉ..... đến thư viện mà thôi, có cần thiết sao?

Snow cũng phát hiện ra hai vị xá hữu, quay đầu nhìn thoáng qua, liền đối diện với ánh mắt cười tủm tỉm của Brian.

Snow làm bộ không phát hiện, thản nhiên xoát thẻ đi vào thư viện, theo thang cuốn tự động lên tầng năm nơi có các báo cáo kiểm tra y học. Brian cũng lập tức vội vã theo cậu đi lên, Snow cảm nhận được khí tức Alpha quen thuộc phía sau, nhìn lại, nhất thời sầm mặt nói.

"Brian, tư liệu của hệ kỹ thuật ở tầng bốn."

"......." Lại bị ghét bỏ!

Brian có chút buồn bực.

Y đương nhiên biết tư liệu của hệ kỹ thuật là ở tầng bốn, chẳng qua, vài cuốn sách kia hầu hết y đều đã xem qua. Thời điểm lúc y sáu tuổi, rất nhiều hài tử đều vô ưu vô lo đọc truyện đồng thoại, còn trước mặt Brian lại là "Đồ phổ linh kiện cơ giáp", "Kỹ xảo chế tạo cơ giáp", "Nguyên lý thiết kế cơ giáp trí năng", "Năng lượng cơ học".......

Ông nội Aston Birch của Brian chính là chuyên gia chế tạo cơ giáp vĩ đại nhất đế quốc Lacey, rất nhiều cơ giáp cấp S nổi danh - tỷ như Chu Tước, Hắc Long cùng với Sư Vương của bệ hạ, đều là từ trong tay ông tạo thành. Bởi vậy ông hi vọng cháu trai của mình cũng có thể trở thành một chuyên gia kỹ thuật ưu tú, chế tạo ra cơ giáp trí năng hoàn mỹ nhất trong vũ trụ.

Brian từ nhỏ liền vô cùng hiếu động, đối với phương diện chế tạo cơ giáp đích thực rất có thiên phú, 6 tuổi đã bắt đầu đi theo bên người ông nội làm việc vặt, đối với các loại linh kiện gia công cùng với phương pháp thiết kế cơ giáp có thể nói là thuộc nằm lòng.

Năm y mười ba tuổi đã tự mình chế tạo nên cơ giáp trí năng Tiểu Lam, mặc dù có rất nhiều sai sót thiếu hụt, thế nhưng.... đó chỉ là tác phẩm năm y mười ba tuổi a!

Một hài tử mười ba tuổi có thể chế tạo cơ giáp, quả thực có thể coi là thiên tài.

Brian năm ngoái tham gia cuộc thi về chuyên gia chế tạo cơ giáp, lấy được đến hai chứng chỉ, còn kém một bước xa để lấy được chứng chỉ cuối cùng. Trình độ hiện tại của y, kỳ thật đã vượt qua tiêu chuẩn tốt nghiệp rất nhiều, mà sở dĩ y đến Học viện quân sự St. Romia học tập, trừ bỏ vì yêu cầu nhập ngũ bắt buộc của gia tộc Birch, còn có một nguyên nhân -

Y cần lợi dụng quyền hạn ở trên mười tầng thư viện, tìm đọc càng nhiều bộ sách trân quý càng tốt, hơn nữa tận dụng những điều kiện phong phú của trường học để gia tăng kinh nghiệm thực chiến, khi tốt nghiệp sẽ trực tiếp lấy được một chứng chỉ của chuyên gia chế tạo cơ giáp.

Đương nhiên, mấy điều này, Brian sẽ không tùy tiện nói với người khác, nói ra thì người ta cũng sẽ tưởng y chỉ chém gió thôi. ("chém gió" này là nguyên văn trong bản QT viết a~ ^^)

Chống lại ánh mắt lạnh lùng của Snow, Brian đành phải cười tủm tỉm nói.

"Không ai quy định học viên hệ kỹ thuật thì không được đến thư viện hệ y học a, tôi đối với cấu tạo cơ thể đặc biệt cảm thấy hứng thú, muốn đến tìm mấy bản tư liệu giải phẫu thân thể để xem."

Nhìn Brian mặt dày bày ra khuôn mặt tươi cười, Snow nhẹ nhàng nhíu mi một chút.

"Tùy cậu."

Snow xoay người đi vào đại sảnh tầng năm, Brian lập tức đuổi theo.

Snow tìm vị trí góc ngồi xuống, Brian thực tự giác đi đến chỗ trống bên cạnh cậu, chỗ ngồi của hai người bên trong thư viện cũng không tính là rộng, thêm thân hình cao lớn của Brian, y ngồi xuống như vậy, giữa cánh tay hai người cũng chỉ còn một khe hở nhỏ xíu.

Cự ly gần sát, cảm giác áp bách cường đại.....

Snow trong lòng căng thẳng, lập tức đứng dậy đi đổi vị trí.

Brian nghi hoặc nhìn cậu một cái, lại mặt dày đi theo qua.

".........." Nhìn Brian cười tủm tỉm một lần nữa ngồi vào bên cạnh mình, Snow quả thực là không nói nổi gì nữa.

Alpha này như thế nào giống như da trâu đuổi cũng đuổi không được, thật đáng ghét!

Snow quay đầu nhìn Brian.

"Tôi có thói quen ngồi một mình, cậu đi sang bên kia đi, ở đó có rất nhiều chỗ."

"......... Nga." Brian có chút ủy khuất cúi đầu tránh đi.

Snow lúc này mới hít vào một hơi thật sâu, cảm giác khẩn trương kỳ lạ cũng giảm bớt một chút, buông ra bàn tay đang vụng trộm nắm chặt, mở quang não trên bàn, bắt đầu tìm kiếm bộ sách muốn đọc.

Màn hình quang não rộng rãi trước mặt là mô phỏng hiệu ứng 3D nổi, các loại sách được trưng bày thành từng hàng trên giá, phân loại theo môn học, vô cùng chi tiết và nề nếp.

Snow dựa theo phân loại nhìn mấy giá sách, theo thứ tự lấy xuống tài liệu giải phẫu cơ thể màu sắc rực rỡ, tư liệu về giải phẫu thần kinh, mấy bộ sách linh tinh về tổ chức phôi thai học.

Mở ra một quyển sách, bên trong màn hình quang não liền hiện ra từng trang có chữ viết rõ ràng như sách in, lấy ngón tay trượt trên màn hình là có thể trực tiếp đọc, vô cùng thuận tiện.

Học viên ở trong đại sảnh tuy rằng rất nhiều, nhưng đại bộ phận đều vùi đầu nghiêm túc đọc sách làm bài, không có ai chú ý tới Snow ngồi ở góc hẻo lánh.

Chung quanh thập phần im lặng, Snow ở trên màn hình mở ra một quyển tài liệu về giải phẫu cơ thể người đánh dấu lại, sau đó ấn xuống bên trái cửa sổ mở ra một trang web.

"Hoan nghênh đến với thư viện của Học viện quân sự St. Romia."

Trên trang chủ vừa mở ra có một hàng chữ, bên cạnh là một khung kiểm tra trống, phía dưới khung có rất nhiều đề mục để lựa chọn - thư viện trung ương thiên hà Cepheus, thư viện khoa học kỹ thuật Rumsfeld, thư viện y học đế quốc, thư viện quân sự đế quốc, cơ sở dữ liệu luận văn tốt nghiệp các trường y học.

Một lượng lớn luận văn cùng tài liệu cư nhiên đều có thể từ bên trong thư viện trực tiếp tìm đọc!

Snow tâm tình kích động đem mấy lựa chọn ở phía trên bỏ qua, sau đó tại khung trống nhanh chóng gõ vào một hàng từ khóa - thuốc ức chế chất dẫn dụ Omega.

Ngón tay ấn vào nút kiểm tra, trên màn hình hiện ra hàng chữ "Xin đợi một lát", đại khái qua 10 giây, trong trang trống không xuất hiện một dòng cảnh báo màu đỏ: "Từ khóa không đúng, không tìm được tư liệu tương quan, mời kiểm tra lại một lần nữa."

Snow sửng sốt một chút - từ khóa không đúng? Tại sao lại có thể như vậy?

Nguyên bản tưởng rằng, ở bên ngoài tra Internet không tìm được tài liệu, là do quyền hạn của mình không đủ hơn nữa rất nhiều thông tin cơ mật bị ngăn chặn với bên ngoài.

Nhưng là hiện tại, cư nhiên đến cơ sở dữ liệu khổng lồ ở thư viện của Học viện St. Romia cũng không có bất kỳ tư liệu nào về thuốc ức chế chất dẫn dụ Omega!

Snow nhẹ nhàng nhíu nhíu mày, bắt đầu sửa chữa từ khóa.

"Vũ trụ tháng 3 năm 779, bản án của tòa án quân sự."

"Từ khóa không đúng, không tìm được tư liệu tương quan, mời kiểm tra lại một lần nữa."

"Bệnh viện trung ương đế quốc, giáo sư Sander."

"Từ khóa không đúng, không tìm được tư liệu tương quan, mời kiểm tra lại một lần nữa."

"Xin sửa chữa bộ luật bảo hộ liên quan đến Omega."

"Từ khóa không đúng, không tìm được tư liệu tương quan, mời kiểm tra lại một lần nữa."

".........."

Ngón tay nhanh chóng lướt trên màn hình, sửa đổi từ khóa rất nhiều lần, nhưng vẫn như cũ không thu hoạch được gì.

Sắc mặt Snow dần trở nên tái nhợt.

Có lẽ, những sự kiện về thuốc ức chế chất dẫn dụ Omega bị cấm năm đó, cùng với chân tướng hết thảy mọi việc, đã sớm bị người ta cố ý phong tỏa che dấu, đến thư viện Học viện St. Romia cũng không thể tìm được bất kì tư liệu gì, có thể thấy được việc phong tỏa tin tức này cơ mật đến cỡ nào.... Nghĩ đến đây, Snow không khỏi siết chặt hai tay.

***

Brian vẫn vụng trộm chú ý đến Snow, nhìn lại, phát hiện Snow nhẹ nhàng nắm chặt hai tay, lông mi run nhè nhẹ, răng nanh gắt gao cắn vào môi, nhìn qua bộ dáng tựa hồ rất khó chịu. Cậu nguyên bản dáng người hơi gầy, dung mạo nhã nhặn, nhìn bộ dáng cắn môi sắc mặt trắng bệch thực đặc biệt.... ách, khiến người ta đau lòng?

Thân thể Brian đi trước đại não lập tức phản ứng, hai ba bước đi đến trước mặt Snow, vươn tay nhẹ nhàng chạm vào trán cậu, thấp giọng hỏi.

"Snow, cậu làm sao vậy? Không thoải mái sao? Sắc mặt như thế nào khó coi như vậy...."

"...... Đừng chạm vào tôi!" Snow đột nhiên dùng lực đẩy tay Brian.

Bởi vì âm thanh quá lớn, nhất thời dẫn tới ánh nhìn soi mói của bạn học xung quanh, Snow sắc mặt tái nhợt cương mặt, Brian hướng mọi người cười cười xin lỗi, làm ra một bộ biểu tình áy náy "tôi đang dỗ dành con nhím nhỏ tạc mao, quấy rầy đến mọi người, thực ngượng ngùng".

........ Nguyên lại là một Alpha đang theo đuổi một Beta a!

Quần chúng vây xem bừng tỉnh đại ngộ thu hồi tầm mắt.

Brian dùng lưng ngăn trở ánh mắt của mọi người, lúc này mới quay đầu nhìn về phía Snow, chỉ thấy cậu nguyên bản sắc mặt tái nhợt đột nhiên hiện lên một mạt ửng hồng kỳ quái, hô hấp cũng có chút không ổn, trán chảy ra một tầng mồ hôi tinh mịn.

Này.... đây là bị bệnh sao?

Brian vừa đau lòng vừa lo lắng, nhưng mà Snow lại rất chán ghét cùng người khác tiếp xúc thân thể, cho nên Brian đành phải thu hồi tay, nhỏ giọng hỏi.

"Cậu đến cùng là không thoải mái chỗ nào a? Muốn hay không tôi đưa cậu đi bệnh viện?"

"....." Snow thở sâu, đem ngón tay hơi run run chống lên bàn, từ chỗ ngồi đứng lên, nhẹ giọng nói."Brian..... phiền cậu đưa tôi về ký túc xá.... Tôi.... Tôi rất đau đầu...."

"Được." Brian không chút do dự, lập tức đỡ lấy Snow.

Thân thể Snow đột nhiên cứng ngắc, lông mi càng thêm run rẩy lợi hại, lại bởi vì thân thể đột nhiên mất đi khí lực, đành phải cố gắng ổn định, nửa người tựa vào trong lòng Brian, để Brian đỡ rời khỏi thư viện.

Lúc này đã rất muộn, ánh sáng đèn đường trong vườn trường ấm áp, con đường nhỏ từ thư viện về ký túc xá vô cùng yên tĩnh, nhẫu nhiên còn truyền đến gió nhẹ cùng tiếng là cây sàn sạt. Snow được Brian đỡ, chỉ cảm thấy hai chân nhũn ra, giống như đạp vào hư vô trong không khí, cơ hồ không thể chống đỡ nổi sức nặng của cơ thể.

Thấy Snow nghiêng ngả lảo đảo đi lại rất gian nan, Brian dứt khoát dừng lại cước bộ, ngồi xuống trước mặt cậu, vỗ vỗ bả vai của chính mình nói.

"Đến, tôi cõng cậu."

"........" Snow ngây ngẩn cả người.

Brian quay đầu lại, cười tủm tỉm nói.

"Đừng cậy mạnh, đến, lên đây, tôi cõng cậu trở về."

".........."

Đối diện với khuôn mặt tươi cười của Brian, Snow trầm mặc thật lâu, mới do dự ghé vào trên người y, nhẹ nhàng ôm lấy cổ y.

Brian tách chân Snow ra vòng quanh thắt lưng mình, hai tay đặt ở trên mông cậu, đem thân thể cậu nhẹ nhàng đẩy đẩy lên trên, lấy một tư thế thoải mái, lúc này mới bắt đầu bước đi. (///////^/////// có ai đen tối giống tui ko trời?)

Mặt Snow đột nhiên trướng lên đỏ bừng.

Tuy rằng động tác này của Brian chỉ cực kỳ đơn thuần là muốn cho Snow ghé vào trên lưng y có thể thoái mái một chút, nhưng là.... cảm giác Brian vừa đặt hai tay hữu lực lên mông mình, tiếp xúc trực tiếp trên thân thể vẫn khiến toàn thân Snow nhịn không được một trận phát run.

Snow ghé trên lưng hô hấp dồn dập, Brian kỳ thực cũng chịu không nổi.

Không biết vì cái gì, hô hấp ấm áp mà gấp gáp của Snow khiến tim Brian đột nhiên đập như trống, sợi tóc mềm mại của thiếu niên theo từng đợt gió thổi nhẹ nhàng phất qua bên tai y, giống như dùng những cọng lông vũ lướt qua tim.

Snow trên lưng, cảm giác thiếu niên toàn thân vô lực đem tất cả sức nặng thân thể đều giao phó cho mình, kỳ lạ là, đáy lòng Brian đột nhiên tràn ngập một loại cảm giác vô cùng thành tựu!

Thậm chí dâng lên một ý niệm.... muốn hảo hảo bảo hộ người này.

Một Snow vốn băng lãnh nghiêm túc, khó có lúc toát ra yếu ớt, khiến Brian nhịn không được đau lòng.

Trên suốt con đường đi tới kí túc xá, lồng ngực y luôn tràn ngập cảm giác mềm mại, phảng phất như gió đêm cũng đều hóa thành ấm áp.

Brian cõng Snow đến cửa phòng, mở cửa, đèn tự động cảm ứng lập tức sáng lên.

Lâm Viễn cùng Caesar vẫn chưa trở về, Brian đem Snow trực tiếp đưa đến giường bên trong phòng ngủ, nhìn lại, lúc này mới phát hiện Snow không chỉ là mặt, đến cả lỗ tai, cổ, thậm chí là phần thân thể lộ ra dưới áo sơ mi đều nổi lên một tia ửng hồng kỳ lạ, bộ dáng giương miệng thở dốc hiển nhiên vô cùng khó chịu.

Brian lập tức đem cậu nằm ngang trên giường, đắp chăn cho cậu, ngồi ở bên giường nhìn cậu, nhẹ giọng hỏi.

"Cậu không thoải mái chỗ nào? Tôi đi tìm thuốc cho cậu, tôi có mang theo rất nhiều thuốc dùng cho trường hợp khẩn cấp."

Snow nhẹ nhàng thở hổn hển, thanh âm run rẩy nói.

"..... Trong ngăn kéo có một lọ thuốc màu trắng.... Cậu giúp tôi lấy lại đây."

Brian lập tức xoay người tìm cái lọ màu trắng từ trong ngăn kéo, thuận tay rót một ly nước ấm, đi đến bên giường, nâng Snow dậy. Mắt nhìn thấy cái lọ không có bất cứ nhãn hiệu cùng chú thích nào, cùng với viên thuốc không hề mang dấu hiệu gì, Brian có chút nghi hoặc.

"Là cái này sao? Đây là thuốc gì?"

Snow hạ mắt, nhẹ giọng nói.

"Tôi từ nhỏ đến lớn thường xuyên đau đầu, đây là thuốc cha tôi đưa cho tôi.... Dùng để trị đau nửa đầu... Cha tôi là một bác sĩ nổi tiếng."

"Nga." Nếu cha cậu là một bác sĩ, hẳn là loại thuốc này tương đối hiếm gặp trên thị trường đi?

Brian liền không hoài nghi gì thêm, lập tức đem cái lọ đưa cho cậu.

Snow từ trong chai đổ ra ba viên thuốc, đem nước ấm nuốt xuống.

Tình trạng thân thể bắt đầu chuyển tốt, tay chân chậm rãi khôi phục khí lực, nhiệt lưu trong cơ thể cùng đỏ ửng trên mặt dần dần lui xuống.

Snow thở sâu, nhìn Brian trước mặt đầy lo lắng, trầm mặc một lát, mới không được tự nhiên nói.

"Vừa rồi.... cảm... cảm ơn cậu."

Brian cười gãi gãi đầu.

"Không cần khách khí, chúng ta là bạn cùng phòng, một chút việc nhỏ như vậy đáng là gì."

Tuy rằng ngoài miệng nói vậy, nhưng là Snow lần đầu tiên không có đầy mặt ghét bỏ tránh đi y, còn chủ động nói cảm ơn, điều này làm cho trong lòng Brian cực kỳ cao hứng!

Thấy Snow sắc mặt tốt hơn rất nhiều, Brian liền nhẹ giọng hỏi/

"Cảm thấy tốt hơn chút nào chưa? Đầu có còn đau hay không?"

Brian một chút cũng không phát hiện, những lời này của y ngữ khí ôn nhu cơ hồ muốn vắt ra nước.

"......." Snow xấu hổ tránh đi tầm mắt y, gục đầu xuống nói."Tốt hơn nhiều, tôi muốn ngủ sớm một chút, cậu đi về trước đi."

Brian mỉm cười đứng lên.

"Được, tôi không quấy rầy cậu nữa. Cậu nghỉ ngơi sớm đi, không thoải mái thì lại gọi tôi."

"Ân."

Thẳng đến khi Brian ra khỏi phòng ngủ, Snow mới thở ra một hơi thật dài.

Hoàn hảo, hôm nay Brian cùng mình đi lên tầng năm, thời điểm phát hiện khác lạ cũng đúng lúc đưa mình trở về, bằng không, vạn nhất ở bên trong thư viện phát tình, hậu quả quả thực là không thể tưởng tượng nổi....

Snow đến bây giờ vẫn còn sợ hãi trong lòng, hít sâu mấy hơi điều chỉnh một chút nhịp tim mất tốc độ.

Những viên thuốc ức chế mà cậu mang theo kỳ thật cũng không ổn định, bởi vì tiêm thuốc vào tĩnh mạch rất khó thông qua cửa kiểm tra nghiêm ngặt, cậu chỉ có thể đem thành phần thuốc ức chế cho vào bên trong viên thuốc, cứ như vậy sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến tính năng của dược vật, công hiệu cũng giảm đi rất nhiều.

Vừa rồi khi tìm đọc tư liệu quá mức khẩn trương, dưới tình trạng thần kinh đại não hưng phấn cao độ, máu lưu thông nhanh hơn, tâm dẫn lên cao, ảnh hưởng đến chất dẫn dụ trong cơ thể, cho nên thuốc ức chế trong cơ thể mới đột ngột mất đi hiệu lực.

May mắn là, thuốc ức chế gia tăng cưỡng chế cậu làm này có thể che giấu được mùi Omega, trước khi phát tình cũng sẽ không khiến Alpha chú ý quá nhiều, chỉ có tại thời điểm thực sự phát tình, mùi Omega mới thể trở nên nồng đậm gấp trăm lần không thể giấu được!

Hôm nay vì mạnh mẽ áp chế kỳ phát tình đến, cậu đã phải uống ba viên thuốc, điều này cũng đồng nghĩa là, về sau mỗi ngày đều phải tăng liều lượng lên ba viên....

Tuy rằng thuốc mình mang theo vẫn có thể đủ dùng đến ngày nghỉ, nhưng vạn nhất xảy ra tình huống không thể khống chế, lúc đó nên làm gì bây giờ?

Chẳng lẽ thật sự phải tìm Alpha tới để vượt qua kỳ phát tình sao?

Nghĩ đến đây, Snow nhịn không được nhíu nhíu mày, gắt gao nắm chặt tay.

— Phải mau chóng tìm phương pháp giải quyết mới được!

Trong tay mình có danh sách nguyên liệu thuốc ức chế, nhưng mấu chốt là, mấy dược liệu chế tạo thuốc kia phải tìm ở nơi nào?

Hết chương 19.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-147)