Vay nóng Homecredit

Truyện:Phi Duyệt Quân Tâm - Chương 120

Phi Duyệt Quân Tâm
Trọn bộ 225 chương
Chương 120
Trời ạ! Nàng tại sao dám đụng đến nơi đó của hắn…
0.00
(0 votes)


Chương (1-225)

Siêu sale Lazada


"Kết quả là quần áo của ta là do ai cởi?!" Tra Tiểu Tân không kiên nhẫn cắt đứt lời nói nhảm của hắn, trong lòng thả lỏng một chút, nghe giọng nói khinh thường kia chắc là hắn không có nhìn mình rồi ...^____^

"Đại thẩm gần bên nhà đó." Gia Luật Hằng thuận miệng nói một câu, thích thú nhìn cảm xúc thay đổi liên tục trên mặt nàng, rất là thú vị nha. Trong đầu lại hiện lên tình cảnh đêm qua, tiếc là đêm qua hắn quá mức chuyên tăm chăm sóc vết thương trên người nàng, giờ nhớ lại chỉ là một mảnh mơ hồ, tất cả vị trí trên thân thể nàng đề nhớ không rõ ràng nghĩ thấy có chút đáng tiếc...

Tra Tiểu Tân hoàn toàn thả lỏng kéo quần áo vào bên trong chăn đổi lại, Gia Luật Hằng chỉ thấy chăn ba hồi nhô cao ba hồi thấp thoáng nhất thời nhìn đến choáng váng, nữ nhân này thật sự là........ lộn xộn nha!

Chuyện vui năm đó là Tra Tiểu Tân vì sợ mùa đông cho nên thay quần áo trong chăn và bây giờ cũng thế, các người cùng phòng đều gọi nàng cô gái trong chăn.

"A, ngươi muốn đi đâu a?" Phát hiện nàng chuẩn bị muốn rời đi Gia Luật Hằng đứng phía sau mở miệng hỏi, nét mặt có vài phần đùa giỡn cũng có vài phần nghiêm túc, nàng hôm qua mới bị thương nặng như vậy, hôm nay mới tỉnh dậy liền muốn đi?Trong lúc vô tình bắt đầu quan tâm nàng mà chính hắn cũng không biết.

Tra Tiểu Tân đem tất cả chuyện hôm qua giúp Mộc Xuân Phong theo đuổi Ninh Thanh kể cho hắn nghe, chỉ là chuyện nàng gặp Lâu Lan thì nàng ngậm chặt miệng không nói một lời....

"Cho nên..... ngươi hiện tại muốn mau về nhà xem kết quả như thế nào?"Gia Luật Hằng đối với nữ nhân điên cuồng này thực sự không nói nên lời, hắn có suy nghĩ dường như không có chuyện gì nàng không làm được?

"Ôi!Đường đường là nam nhân lại dài dòng như vậy! Chẳng lẽ ngươi làm nữ nhân làm nghiện luôn rồi sao? Còn không mau tránh ra để ta đi, để xem tán gái đại kế của ta lợi hại đến mức nào! Ngươi biết cái gì nha!"Tra Tiểu Tân khó chịu đẩy hắn ra sau rồi quay lại nhìn hắn nhíu mày cười đắc ý: "Yên tâm, chỉ cần đại kế tán gái thành công ta sẽ giúp ngươi theo đuổi người trong lòng."Nói xong phát ra vài tiếng cười quái dị rời đi, chim sẻ trên cành sợ tới mức choáng váng ngã xuống đất.

Gia Luật Hằng vẻ mặt hắc tuyến đứng ở phía sau, cả người hóa đá. Nữ nhân này chẳng những tự kỷ còn tự tin quá độ! Nhưng mà một chút cũng không khiến người chán ghét, hắn chán nản vỗ đầu, đúng vậy hắn muốn học cách chán ghét nàng cho nên không thể lún sâu vào chỗ đáng yêu của nàng.

Ở một mảnh đất trống không một bóng người bên cạnh bờ sông, cây khô đứng sát nhau, chỉ có mấy con chim sẻ giương cánh bay tới bay lui, một mảnh im lặng.

Lâu Lan cao lớn đứng im một chỗ, hồng y phất phới hiện ra gương mặt tái nhợt, tóc đen mị loạn, ánh mắt lãnh tuyệt. Qùy trước mặt hắn là mấy nam nhân lần trước đánh Tra Tiểu Tân, chỉ là mắt bọn hắn giờ đây bị vải đen quấn lại, bên cạnh có vài sát thủ vây quanh.

"Đại nhân, tha mạng, tha mạng ..... !" Bọn họ cho đến bây giờ vẫn không ngừng van xin.

Diêu Định một cước đá lên mặt mấy người đó, hung hăng nói: "Vương Gia còn chưa nói chuyện các ngươi lại dám ầm ĩ! Câm miệng!" Bị hắn dọa như vậy mười hai người bọn họ cúi xúông sợ hãi run rẩy.

"Vương Gia, nên xử trí bọn họ như thế nào?" Diêu Định đi đến trước mặt Lâu Lan nhỏ giọng hỏi.

"Đánh gãy tay chân bọn họ." Lâu Lan miễn cưỡng nói ra vài chữ, giống như hôm nay thời tiết hôm nay rất lạnh.

Đuôi lông Diêu Định mày giương lên sau đó gật đầu, đi lên phía trước nhìn mấy người sát thủ kia ra dấu tay, một lát sau, chỉ nghe từng trận kêu thảm thiết vang lên, xen lẫn thê lương phá vỡ yên tĩnh xung quanh. Vài loài chim xung quanh kinh sợ cất cánh bay lên cao.

Lâu Lan lạnh lùng nhìn những người đó nằm trên mặt đất giãy giụa quay cuồng, máu đỏ sẫm cuồn cuộn từ trong lòng bàn tay chảy ra, nhiễm đỏ cả khoảng đất. Sau đó hắn đi đến trước mặt một trong số những người đó mới dừng lại, lạnh giọng nói: "Các ngươi đánh nàng như thế nào."

"A! Tôi... Chúng tôi dùng gậy gỗ... đánh lên người..." Người nọ đau đến nói mọi chuyện đều không rõ ràng, một đôi tay đỏ sẫm nhìn rất chói mắt.

"Còn ở đâu nữa?"

"Á...a... Dùng chân đánh... đánh lên mặt nàng và bụng."

Nghe được hai chữ "Mặt và Bụng" Lâu Lan liền lấy cây gậy bên cạnh đánh mạnh lên đầu người nọ, lại là một trận thê lương khóc lóc kêu lên những người khác thấy hắn như thế cũng cầm lấy cây gậy đập mạnh lên đầu các người còn lại. Lâu Lan giống như điên vẫn cầm lấy gậy gõ liên hồi vào đầu người nọ cho đến khi người kia máu thịt mơ hồ, máu tươi văn đầy trên mặt hắn...

"Cứu mạng nha! A... A..." Người nọ đau đến mất đi tri giác, trên mặt đất máu không ngừng tuôn ra, có người thì la hét...

Lâu Lan làm như không thấy, cuối cùng dùng cây gậy điên cuồng đánh sau đầu người đó, chỉ thấy người nọ thân thể không ngừng run rẩy, miệng phun máu tươi rốt cục chết đi.

"Vương Gia, tất cả đã chết." Diêu Định cẩn thận bẩm báo, hắn đã lâu không thấy được bộ dáng điên cuồng như thế của Lâu Lan, không biết những người đó chọc hắn như thế nào.

Lâu Lan ném mạnh cây gậy trong tay xuống, tay lau vết máu trên mặt, trong mắt tràn đầy sát khí, mặt không chút thay đổi xoay người ngồi lên cỗ kiệu, giọng lạnh như hàn băng truyền ra: "Ném thi thể của bọn họ đến cửa trước của Ninh tướng phủ."Đây chỉ là cảnh cáo nhẹ, lần sau nếu như bọn họ còn dám đánh nàng thì cũng đừng trách hắn xuống tay tàn nhẫn.

Mộc vương phủ.

Đèn đuốc sáng trưng, đình viện thật sâu.

Đang lúc Tra Tiểu Tân vừa bước lúc đó tất cả gia đinh nha hoàn trong Mộc vương phủ lập tức kích động chạy đến, Tra Tiểu Tân sợ tới mức phải bỏ chạy, ai ngờ phía sau cũng đứng đầy người a, trong lòng nàng đột nhiên có loại dự cảm không tốt, cười nhạt vò đầu nói: "Các ngươi...?"

"Tiểu Tân! Ngươi rốt cục đã trở lại!" Một nha hoàn chạy đến ôm lấy đùi nàng nức nở nói, Tra Tiểu Tân kinh ngạc mở miệng lớn, đây là có chuyện gì? Không đợi nàng đem nha hoàn này kéo ra tất cả những người khác ôm lấy nàng mặt đầy rơi lệ.

"Chúng ta tìm ngươi rất cực khổ nha!"

"Ô ô... Ta thật đã liên tục năm, sáu ngày cũng chưa ngủ ngon."

Một trận bô lô tiếng vang ầm ỹ truyền đến, Tra Tiểu Tân chỉ cảm thấy bọn họ đang khóc trên quần áo nàng dính không phải là nước mắt, mà là nước mũi! Nên ra sức đẩy ra bọn họ, an ủi nói: "Đừng khóc, đừng khóc, ta này không là rất tốt sao?!"Mọi người nghe xong lời của nàng mới dần dần yên tĩnh, Tra Tiểu Tân nhân cơ hội này chạy đến phòng Mộc Xuân Phong.

"Quái lạ nha!Các người đó tìm nàng làm gì a?!" Vừa nói vừa nhìn vào bên trong kết quả là bóng cũng không thấy, nhìn chiếc giường lớn xinh đẹp Tra Tiểu Tân nằm lên lăn một vòng, miệng không ngừng khen ngợi: "WOa, mềm mại quá, tốt quá..." Nghĩ hắn sẽ không trở về không bằng mình ngủ một chút, nghĩ vậy hai mắt liền nhắm lại.

Trong lúc ngủ mơ màng cảm giác bên người giống như có cái gì đó, tay nàng sờ sọan lung tung lông mày không khỏi nhăn lại, kỳ lạ, phía dưới tại sao mềm nhũn, bàn tay lại tiếp tục sờ, vuốt vuốt lên vật mềm yếu đó nhưng không ngờ vật đó càng nóng, rất nhanh trở nên cứng rắn, Tra Tiểu Tân có chút nghi ngờ, rốt cuộc đó là cái gì vậy ta?

"Sờ đủ chưa?!" Mộc Xuân Phong nhịn cảm giác hạ thân khô nóng thấp giọng nói, giọng khàn khàn có từ tính mê hoặc lòng người. Nữ nhân này nhìn cũng không nhìn liền sờ lung tung, sờ còn chưa tính, còn sờ nơi đó của hắn! Nghĩ vậy thân thể càng nóng lên.

Tra Tiểu Tân vừa nghe giọng nói của ai đó liền hoảng sợmđộng tác tay bất giác căng thẳng, lắp bắp nói: "Ngươi... Ta... Ngươi..." Mặt đỏ bừng lên, nàng nắm đến là... nơi đó của hắn.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-225)