Hoàn
← Ch.45 |
Uông Bắc Cố ôm cô vào 𝐧gự-𝒸 🌜_ⓗ_ị_𝐜_𝒽 thêm một lúc nữa, anh vỗ ɱô●ռ●🌀 cô, Trương Tuyết Cơ lập tức hiểu ý, nâng bụng bò trên giường giống như chó cái nhếch ɱ_ôռ_ℊ lên, huyệt nhỏ và cúc huyệt lấp lánh ánh nước.
Uông Bắc Cố đỡ dương v*t, phía trên dương v*t còn dính đầy dịch thể của hai người, quy đầu cọ tới cọ lui, thỉnh thoảng lại vỗ vào cửa huyệt. Một tay khác của Uông Bắc Cố cũng không nhàn rỗi, vòng ra phía trước xoa bóp âm đế sưng to mẫn cảm của cô. Lòng bàn tay anh dính đầy d*m thủy vừa ướt vừa nhớp nháp.
Trương Tuyết Cơ muốn tránh cũng không kịp, 𝐭𝐡●ở 𝒽ổ●𝖓 hể●𝓃 "Ưm... chồng đừng xoa âm đế... a... Âm đế mẫn cảm... ư... xoa người ta vừa tê vừa ngứa... Chồng hư quá..."
Trương Tuyết Cơ vặn vẹo cơ thể đẫy đã lung tung trốn tránh, Ⓜ️ô·𝓃·🌀 lắc qua lắc lại, huyệt nhỏ cọ sát với quy đầu, tiếng nước òm ọp vang lên liên tục. Âm đế Trương Tuyết Cơ vẫn luôn cương cứng, sao mà trốn tránh được, cô vặn ⓜô·𝖓·𝖌, nhắm chuẩn dương v*t Uông Bắc Cố ngồi mạnh xuống, ⓓâ●m huyệt nuốt vào non nửa cây dương v*t.
"A... chồng xấu quá, sắp chơi hỏng âm đế rồi... ưm... 🅓â*Ⓜ️ huyệt... 𝖉â_𝐦 huyệt lại được ăn dương v*t lớn... A... lấp đầy... chồng cử động đi... mau c𝒽ị_𝖈_𝐡 người ta..."
Trương Tuyết Cơ ԁ-â-𝐦 đã-𝓃-ɢ không thôi, chẳng hề giống thai phụ: "dương v*t của chồng to quá... ↪️♓ị🌜●𝐡 vợ sư*ớ𝓃*🌀 muốn 𝖈𝐡●ế●𝐭... Ưm... mạnh nữa lên... vợ muốn nữa..."
"Đĩ 𝐝.â.〽️! Hằng ngày đều ăn dương v*t đàn ông mà không đỡ thè𝔪 hả? Chẳng nhẽ phải mười dương v*t 🌜h.ị🌜.♓ em mỗi ngày em mới ngoan ngoãn được? Hút dương v*t chồng chặt như vậy! Ⓒ·♓ịc·ⓗ nát *** em!"
"A... chồng đâ·ⓜ mạnh lên... 𝖘·ướ·𝐧·g quá!... Thích được dương v*t to 𝐜ắ·𝖒 ѵ·à·𝑜... A... đừng xoa âm đế người ta... sắp phun... sắp phun rồi... bị chồng xoa phun nước..."
Âm đế vốn là đầu 〽️ú*✝️ của vô số dây thần kinh cực kỳ mẫn cảm, Uông Bắc Cố đùa bỡn như vậy lập tức cao trào, huyệt nhỏ vừa phun nước vừa co thắt 𝖑*1ế*ɱ ⓜ●ú●✞ dương v*t lớn.
Uông Bắc Cố phát ra tiếng ✝️.h.ở 𝐝ố.c thật dài, п-ằ-ⓜ đ-è ⅼ-ê-ⓝ người Trương Tuyết Cơ, nghiêng mặt cô qua 𝖍ô_n lên môi, cuốn lấy đầu lưỡi cô dây dưa: "Vợ 𝐝â*𝐦, *** em thoải mái lắm, ↪️●ắ●Ⓜ️ ѵà●𝖔 rồi là không muốn ⓡ●ú●🌴 𝖗●🅰️... *** 🅓.â.m như vậy, cắm thế nào đều thấy không đủ."
Trương Tuyết Cơ còn chìm trong cao trào ⓣh.ở hổ.𝓃 ⓗ.ể.n như muốn ngạt thở, cô cảm thấy 🎋𝒽oá●ï ↪️●ả●m như dời non lấp bể đổ ập xuống choáng váng không thôi. Huyệt nhỏ cao trào tiếp tục bị đ·â·〽️ chọc. Cô không đếm được bản thân cao trào bao nhiêu lần, bị làm tới ngất đi lại tỉnh lại, huyệt nhỏ bị chơi tới sưng lên.
Uông Bắc Cố thấy cô tỉnh chỉ có thể dỗ cô ăn cơm, đ*ú*† no cả hai cái trên và dưới cho cô.
Trương Tuyết Cơ tắm rửa xong nằm trên giường, huyệt nhỏ sưng đỏ hơi đau, cô giả vờ oán trách: "Chồng xấu thật, làm huyệt nhỏ của em sưng như vậy, sao em có thể gặp khách hàng chứ..."
Uông Bắc Cố chiều cô vô cùng, anh kéo chân cô ra, môi ngậm lấy huyệt nhỏ: "🦵𝒾.ế.〽️ rồi sẽ hết sưng."
Trương Tuyết Cơ chưa kịp từ chối, đầu lưỡi Ⓜ️_ề_𝖒 Ⓜ️_ạ_ℹ️ đã lượn quanh âm đế, âm đế bị khoang miệng ư_ớ_t á_✞ bao vây thoải mái vô cùng. Đầu lưỡi giống như một chú cá linh hoạt trêu đùa âm đế. Chờ tới khi k𝒽𝖔·á·ï ↪️ả·m tích lũy đầy, đầu lưỡi lại rời khỏi chuyển sang 👢ï·ế·m láp hai cánh hoa môi. Đầu lưỡi đỏ tươi 𝐥iế_𝐦 láp hoa môi sưng đỏ, tiếng ⓛı.ế.ⓜ Ⓜ️*ú*✞ chùn chụt càng ngày càng rõ, để lại từng vệt nước rõ ràng trên â*ɱ ♓*ộ Trương Tuyết Cơ.
Huyệt nhỏ bị ⅼⓘ_ế_〽️ run run.
"Thoải mái quá... chồng ⅼⓘ*ế*ɱ giỏi lắm... 👢ï_ế_〽️ huyệt nhỏ ⓢướ·𝓃·🌀 vô cùng... A... tiếp tục 🦵ı-ế-ɱ... sữa chảy ra rồi... chồng mau hút sữa cho em..."
Dòng sữa trắng muốt chảy ra từ đầu v* đỏ thẫm, Uông Bắc Cố đưa tay tiếp tục xoa nắn â.𝖒 𝒽.ộ cô, một tay khác bóp vú cô, hút sữa tươi vào miệng.
Trương Tuyết Cơ ôm lấy Uông Bắc Cố phát ra tiếng ✝️♓.ở 🅓.ố.𝖈 bên tai anh, hai mắt mô màng: "Chồng à... đừng l·𝒾ế·𝐦 nữa... nếu không huyệt nhỏ lại muốn ăn dương v*t..."
Uông Bắc Cố vừa mới 🦵.ℹ️ế.ⓜ huyệt và hút sữa một lúc, cô đã không nhịn được muốn được ăn dương v*t nữa rồi.
← Ch. 45 |