Vay nóng Homecredit

Truyện:Nghinh Phụng Hoàn Triều - Chương 085

Nghinh Phụng Hoàn Triều
Hiện có 115 chương (chưa hoàn)
Chương 085
Biết Vũ lựa chọn
0.00
(0 votes)


Chương (1-115 )

Siêu sale Lazada


" Lẽ nào, ngươi muốn ta vĩnh viễn bị giam ở đây sao? Nếu ta ở đây, đối với ta và ngươi đều không có lợi! ". ôn Nhã còn chưa nói liền bị cự tuyệt, để Ôn Nhã không nhịn được mà sốt ruột."Không, ta không thèm để ý, ta chỉ cần biết Vương cao hứng là đã đủ rồi ". biết Vũ khẽ cắn môi nói.

" Biết Vũ, ngươi thành thật trả lời ta một vấn đề được không?" Ôn Nhã nắm lấy bả vai của Biết Vũ, muốn nàng ấy đối diện với mình.

" Ngươi cho ta biết, ngươi có thật sự yêu Da Luật Độc không?".

" Vương chính là sinh mạng của ta, hắn chính là lý do để ta kiên cường mà sống tiếp ". Biết Vũ không hề trả lời yêu hay là không yêu, nhưng nàng chỉ cần trả lời như thế cũng đã đủ cho Ôn Nhã biết, tình cảm cùa nàng đối với Da luật độc là bao nhiêu.

" nếu ngươi yếu hắn như thế, chẳng lẽ ngươi không hi vọng hắn cũng sẽ yêu ngươi sao? Ta biếy, không có bất cứ nữ tử nào có thể nguyện ý cùng nữ tử khác chia sẻ phu quân của mình, nếu hắn thật sự cùng nữ tử khác ở cùng nhau, ngươi nhất định sẽ rất đau khổ thương tâm a. Nếu như ngươi thật sự yêu hắn, vây sao ngươi không dùng chân tâm mà đi cảm hóa hắn? Dù sao cũng hơn là trơ mắt nhìn hắn cùng với nữ tử khác suốt ngày ân ân ái ái, để rồi một mình phải chịu đựng sự thống khổ, nếu như ngươi thật sự yêu hắn, một ngày nào đó, hắn nhất đinh sẽ tiếp nhận ngươi ". Ôn Nhã giải thích với Biết Vũ.

Biết Vũ thực sự là một cô nương ngốc, có thể vì Da luật Độc mà không tiếc để mình phải chịu sự thống khổ, mặc kệ có phải là xuất phát từ một mình nàng suy nghĩ hay không, Ôn Nhã vẫn hi vọng Da Luật độc một ngày nào đó có thể tiếp nhận Biết Vũ, Biết Vũ dù sao cũng là một cô nương tốt, nàng ấy nhất định sẽ có thể mang lại hạnh phúc cho hắn.

" Ngươi nói được như vậy là bởi vì ngươi không biết thật sự vương rốt cục đã yêu ngươi như thế nào, nếu như vương có thể yêu ta giống như ngươi dù chỉ là phân nửa, ta dù có chết cũng là nguyện ý ". biết Vũ thương tiếc nói, dưới cái nhìn của nàng, Ôn Nhã chính là không hiểu chuyện, đang ở trong hạnh phúc mà không biết phúc.

" rất đáng tiếc, ta và ngươi không giống nhau, ta đối với Da luật Độc như thế nào cũng giống như hắn đối với ngươi như thế, hơn nữa ta thật sự không hề yêu hắn, chỉ có thù hận! " Ôn Nhã nói một cách lạnh lùng.

" Ngươi nếu đã không muốn giúp ta, cũng nên mau chóng rời khỏi đi, bằng không để hắn bắt gặp, chỉ sợ chủ tớ các ngươi cũng chiu không nổi ". Đã biết suy nghĩ của Biết Vũ, Ôn Nhã cũng không hi vọng nàng ấy sẽ cứu nàng rời khỏi nữa.

Biết Vũ nhìn nàng một chút, muốn nói lại dừng, liền liếc mắt nhìn Kính Hồ, Kính Hồ biết ý liền đỡ Biết Vũ rời khỏi mật thất, trong lòng Ôn Nhã đang có chút hi vọng liền lập tức bị phá diệt.

" vương Hậu, người tại sao lại không đáp ứng Ôn cô nương? Ôn cô nương rời khỏi, chí ít thì mỗi ngày vương sẽ ít nhớ đến nàng ấy, cho dù vương có đau khổ nhưng cũng chỉ là tạm thời, đến thời điểm thích hợp, nói không chừng Vương nhất định sẽ trở về bên cạnh Vương Hậu ". Từ trong mật thất rời đi, Kính Hồ bất mãn nói, hơn nữa nàng tin, Vương Hậu tốt như vậy, chỉ cần chờ đợi một chút thời gian, Vương nhất định sẽ từ từ quên mất Ôn cô nương. Sau đó tất nhiên vương sẽ phát hiện ra người tốt nhất ở bên cạnh mình chỉ có thể là Vương Hậu.

" Nhưng nếu ta thả Ôn cô nương, sẽ liên lụy rất nhiều người, coi như hắn nể mặt phụ thân ta, thả cho ta một con đường sống vậy còn những người khác thì sao? Cái khác thì không sao nhưng chuyện này liên quan đến nhiều người, khẳng định sẽ chỉ có một con đường đó là chết, ta không muốn liên lụy đến người vô tội ". Biết Vũ không phải là không muốn thả nàng ấy, nhưng nàng rất sợ.

" Nhưng mà chẳng lẽ Vương Hậu thật sự đồng ý dâng Vương cho Ôn cô nương sao? Người cho rằng làm vậy Vương sẽ hạnh phúc sao? Ôn cô nương căn bản là không hề yêu Vương, nếu tiếp tục như vậy, sẽ chỉ làm tăng thương tổn giữa bọn họ, sau đó có khi lại khiến hay bên bị thương, nô tỳ nghĩ, Vương Hậu người chắc cũng không hi vọng tình huống như thế xảy ra a? ". Kính Hồ ngăn cản đường đi của Biết Vũ, nếu cứ để tình cảm bọn họ dây dưa như vậy, nhất định sẽ không có kết quả tốt.

" Việc này... bất luận như thế nào ta thật sự không muốn gây thương tổn cho bất cứ ai ". biết vũ nói, nếu nàng thoái lui, có thể đổi lại sự bình an cho mọi người, nàng cũng đồng ý.

" Bởi vì người không muốn tổn thương đến bất cứ ai, nhưng trên thực tế, ngươi là đang làm tổn thương tất cả bọn họ. Vương Hậu người đừng nên do dư nữa, một lát nữa vương sẽ quay về ". Kính hồ lo lắng nói. chính bởi vì tính cách vương hậu mềm yếu, nên mới phải bị người khác bắt nạt, Kính hồ thật sự có lúc chịu không được a.

" Thôi được, ta và ngươi mau đi cứu nàng ấy ra ". Cuối cùng, Biết Vũ liền đưa ra quyết định, nếu như nói nàng nhường nhịn cũng là tổn thương đến người khác, vậy sao nàng không lựa chọn đi trợ giúp Ôn Nhã, cho dù hành động này của nàng sẽ làm vương thương tâm khổ sở, nhưng cũng chỉ là tạm thời, hết thảy tất cả cực khổ đều sẽ theo thời gian mà biến mất.

Trong mật thất, Ôn Nhã còn đang suy nghĩ, nên giải thích việc cung nữ này làm sao đột nhiên té xỉu, hay là phải giết người diệt khẩu, thời điểm đang suy nghĩ, lối vào mật thất lại có động tĩnh, nhưng nàng không ngờ là Biết Vũ và Kính Hồ đã quay lại.

" Ôn cô nương, vương hậu đáp ứng sẽ cứu ngươi, ngươi bậy giờ còn có thể tự mình đi ra khỏi đây không? Kính Hồ cẩn thận đỡ Biết Vũ đến.

" Do ta đã ăn quá nhiều dược, nhưng cũng không ảnh hưởng đến cơ thể ta nhiều." Ôn Nhã cười, liền đứng lên cùng Kính Hồ và Biết Vũ đi lên.

" Ở bên ngoài đều có thị vệ canh gác, Ôn cô nương ngươi làm sao thoát khỏi đây?". Nhất thời kích động đáp ứng cứu Ôn Nhã, sau khi rời khỏi mật thất, Biết Vũ mới phát hiện, rời khỏi mật thất thì dễ, nhưng muốn rời khỏi lều trại của đại mạc thì khó.

" Kính Hồ, ngươi mau lấy trang phục của thị nữ kia cởi ra." ôn Nhã suy nghĩ một chút, dặn dò Kính Hồ, Kính hồ nhanh trí, quay trở lại mật thất.

" Vương Hậu, vì không muốn liên lụy đến các ngươi, ta không thể làm gì khác hơn, xin đắc tội ". Ôn Nhã nói, lấy đao trong doanh trướng của Da Luật Độc, sau đó gác lên cạnh bên cổ của Biết Vũ, biết vũ liền rõ ý đồ của nàng.

" Ôn cô nương! Ngươi làm gì vậy! Kính Hồ vừa cầm bộ trang phục thị nữ đi ra liền nhìn thấy nàng uy hiếp Vương Hậu.

" Ta làm bộ đánh ngất thị nữ, sau đó uy hiếp Vương Hậu, như vậy chúng ta mới có thể bình an rời khỏi lều trại ". ôn Nhã nói nhỏ với Kính Hồ, lúc này Kính hồ mới yên lòng lại.

Nhóm thị vệ thủ ở bên ngoài, tinh thần cảnh giới cao độ, đột nhiên từ trong vương trướng truyền ra âm thanh tranh đấu, mấy tên thi vệ lập tức xông vào, liền nhìn thấy nàng đang áp Vương Hậu đi ra, Kính Hồ ở phía sau không ngừng khuyên can Ôn Nhã,

" Các ngươi, nếu không muốn Vương Hậu có điều gì bất trắc xảy ra, đều tránh ra hết cho ta! ". Ôn Nhã hai mắt lộ rõ hàng quang, thẳng tắp nhìn về phía những thi vệ kia.

Thị vệ canh gác cửa dù có gan to bằng trời cũng không dám để Vương Hậu mạo hiểm, không thể làm gì khác hơn là không ngừng lùi về phía sau.

" Ôn cô ngươi, cầu ngươi ngàn vạn lần cẩn thận một chút, vương Hậu thân thể yếu đuối, không chịu nổi bị dằn vặt ". Kính Hồ đi theo ở phía sau, con mắt chưa từng rời khỏi loan đao ở trên tay Ôn Nhã, loan đao này vô cùng sắc bén, Ôn cô nương nếu không cẩn thận, Vương Hậu có thể sẽ liền một đường sinh tử a.

" Ít nói nhảm. lập tức chuẩn bị con ngựa tốt nhất, nhanh nhất cho ta! ". Ôn Nãh trừng mắt nhìn mọi người xung quanh, Kính hỒ vội vã đi ra chuồng ngựa, lôi một con thương hạng mang đến.

" Ôn cô nương, ngựa đã ở đây, ngươi bây giờ có thể thả Vương Hậu ra không?" Kính Hồ lôi dây cương cùng Ôn Nhã đối lập nói.

Ôn Nhã kéo dây cương qua, trở tay liền ném Biết Vũ lên ngựa, chính mình cũng xoay người leo lên lưng ngựa.

" Chờ ta đến nơi an toàn, ta tự nhiên sẽ thả Vương Hậu, chuyển cáo đến Da Luật Độc, chỉ cần ta còn sống, lần sau gặp lại, hắn không chết thì ta chết! ". Ôn Nhã lớn tiếng nói, ở trên lưng ngựa mạnh mẽ đánh một roi, con ngựa liền đau đớn, xông thẳng ra bên ngoài.

" Nhanh! Mau phái người đuổi theo, không được hành động quá nhanh, nhất định phải bảo toàn an nguy của Vương Hậu! ". Kính Hồ nói, kéo chú ngựa bên cạnh cùng phi thẳng hướng Ôn Nhã mà đuổi theo.

" Ôn cô nương, hôm nay từ biệt, e rằng sau này chúng ta cũng không còn cơ hội gặp lại, ngươi nhất định phải bảo trọng." Trên lưng ngựa, Biết Vũ phía trước đón gió, nói với Ôn Nhã.

" Ngươi cũng phải cố gắng bảo trọng, ta tin rằng, Da luật Độc một ngày nào đó sẽ yêu ngươi. Hôm nay ta nợ ngươi một món nợ ân tình, có cơ hội, ta nhất định sẽ báo đáp ngươi." Ôn Nhã nói.

Tuy rằng nàng chỉ ở đại mạc thời gian rất ngắn, nhưng chỉ cần dọc theo con đường này, Ôn Nhã liền có thể mau chóng trở về Vân đình, mặc dù ở đại mạc sinh hoạt rất là tiêu sái, thoải mái nhưng nơi này không có người để nàng có thể lưu lại dừng chân, bây giờ nếu quay về Vân đình, chuyện cũng đã xảy ra, cũng không muốn mọi người bàn tán, cho nên nàng chỉ còn biết, tìm đến nơi nào đó thật tốt, một nơi mà không ai quen biết nàng, nàng mới có thể bắt đầu lại từ đầu.

Kính Hồ biết dụng ý của Ôn Nhã, cho nên dọc đường cũng chầm chậm đuổi theo, không dám đuổi nhanh quá, mục đích chính là cho Ôn Nhã có thời gian chạy trốn.

Lúc này, Đại tướng quân vẫn còn đang bồi tiếp Da Luật Độc, hắn luôn có dự cảm không tốt, nên hắn luôn kềm chế tâm tư không muốn để cho đại tướng quân phát hiện.

" Vương, thị nữ trong lều của người đến cầu kiến ". Ngay khi ở thời điểm hắn đã không kềm chế nổi, thì thị vệ đột nhiên vào bẩm báo, Da Luật Độc liền lập tức lấy lại bình tĩnh, cho mời thị nữ vào.

" Khởi bẩm ta vương, Ôn cô nương đang khống chế Vương Hậu, hướng về phương hướng Vân đình mà chạy trốn ". thị nữ này là thi nữ ban đầu mà Biết Vũ phái đi lấy thuốc, sau khi trở về vương trướng, nhìn thấu bên trong lều trại khắp nơi bừa bộn, nghe thi vệ nói, Ôn Nhã đã bắt Vương Hậu để đào thoát, thị nữ liền hoảng hốt, chạy nhanh đến đây bẩm báo.

" Ngươi nói sao, có người khống chế Vương Hậu! ". Da luật độc còn chưa nói gì, đại tướng quân liền chợt quát lớn, hắn chỉ có một tiểu nữ nhi là Biết Vũ, không ngờ nàng lại bị uy hiếp.

"Ôn cô nương? đó chẳng phải là hoàng hậu của Vân đình? nàng không phải đã mất tích rồi sao? tại sao lại đột nhiên xuất hiện! ". Đại tướng quân trong lòng như lửa đốt quát mắng thị nữ.

" hồi bẩm đại tướng quân, việc này nô tỳ cũng không rõ ". Thị nữ kia cẩn trọng nhìn Da luật Độc, thấy ánh mắt của hắn như âm vân dày đặc, lập tức nhanh chóng bẩm báo không dám nói ra chân tướng.

" Bây giờ chúng ta ở đây hỏi nhiều như vậy cũng vô dụng, quan trọng nhất là, mau chóng tìm các nàng ấy trở về! ". Da luật Độc âm độc bình tĩnh nói, Biết Vũ có chết hay sống cũng không quan trọng với hắn nhưng hắn không thể để cho Ôn Nhã quay trở về Vân Đình.

Da luật Độc nói xong, cùng đại tướng quân phi mã đuổi theo.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-115 )