Đại mạc uy hiếp
← Ch.042 | Ch.044 → |
" Khởi bẩm hoàng thượng, tại hạ chỉ có một yêu cầu quá đáng một chút, Bình vương gia hiện tại vẫn đang ở đại mạc, nhưng lại rất nhớ nhung Hoàng hậu nương nương, đặc biệt đã nhờ ta chuyển lời nói cho Hoàng hậu nương nương nghe vài câu ". Mặc Hiên đột nhiên nói, vừa nãy thời điểm Ôn Nhã ló đầu ra hắn đã kịp phát hiện.
" Hoàng hậu là người đứng đầu hậu cung, ẩn sâu trong hậu cung, do đó, ngươi muốn nói gì, trực tiếp nói với trẫm là được rồi, trẫm sẽ chuyển cáo đến Hoàng hậu ". Vân Lâm hơi nhíu mày, hiện tại đang nói đến chuyện quốc gia đại sự, người đại mạc lại đột nhiên nói muốn gặp Ôn Nhã, thực làm cho người ta quá đỗi khó hiểu.
" Thỉnh hoàng thượng tha tội, Bình vương gia giao trọng trách quá lớn, mấy câu nói này tại hạ nhất định phải chính miệng nói với Hoàng hậu nương nương, cho nên, kính xin hoàng thượng khai ân ". Mặc Hiên từng lời từng cử chỉ đều là đúng mực, lễ tiết có đủ, làm cho người nghe không biết là hắn đang có dụng ý gì.
" Sứ giả đại mạc, cho dù là Bình vương gia giao trọng trách, nhưng việc đó làm sao lại không thể không nói được?" Bên cạnh có đại thần bất mãn nói, thấy Mặc Hiên cung kính, cũng làm cho bọn họ có chút đắc ý vênh váo.
"Vị đại nhân này, cảm thấy tại hạ nhã nhặn, ôn hòa thỉnh cầu nhưvậy có chỗ nào không ổn sao? Hay là, đại nhận muốn tại hạ dẫn dắt thiên quân vạn mã đến đây để chuyện đạt lời nói của Bình vương gia? " Mặc Hiên nói, ánh mắt mang theo sát ý quét đại thần kia một chút, cảm thấy được trong mắt Mặc Hiên có sát ý, đại thần kia lập tức liền câm miệng.
" Mau đi thỉnh Hoàng hậu đến." Vân Lâm thần sắc đã có chút khó chịu, Mặc Hiên rõ ràng là đang uy hiếp tâm lý, nhưng hắn đường đường là hoàng đế, lại có thể để cho người khác uy hiếp, ít nhiều Vân Lâm cảm thấy phần nào nhục nhã.
" Nghe nói sứ giả đại mạc muốn gặp Bổn cung, không biết là có chuyện gì quan trọng ". Môt thân triều phục Ôn Nhã xuất hiện long trọng trong Điện Kim Loan, so với lần đầu tiên một thân huyết y xuất hiện, ít đi phần yêu tà sát khí, lại thêm phần tao nhã, cao quý, cảm giác nàng bây giờ vô cùng trang nghiêm và cẩn trọng,
" Hoàng hậu nương nương, nhiều ngày không gặp, Hoàng hậu nương nương vẫn là xinh đẹp chói lọi ". Mặc Hiên cười lạnh, Ôn Nhã chính là nguyên nhân phá hoại tình cảm huynh đệ của bọn họ, cho dù chủ nhân có nói là phải cố gắng đối xử tốt với nàng, hắn cũng không dám làm quá.
" Bổn cung cũng không nghĩ tới, trước đó vài ngày vẫn còn là chủ nhân của Ký Vận trà lâu, nhưng ngày hôm nay lại biến thành sứ giả đại mạc, thân phận chuyển biến cũng quá nhanh ". Ôn Nhã cũng không khách khí, nói ra thân phận của Mặc Hiên trước mặt nhiều người.
" Nương nương thật biết nói đùa, tại hạ vốn là người đại mạc, còn việc tại hạ kinh doanh Ký vận trà lâu, dường như không có liên quan ". Mặc Hiên cười đáp.
" Hở, sao lại không có liên quan, ngươi ở Vân đình vương triều ẩn núp nhiều năm như vậy, ngày hôm nay rốt cục ngươi cũng khôi phục được thân phận của mình, chuyện này quả thật là đáng mừng ". Không để ý đến ánh mắt của Vân Lâm và các đại thần, Ôn Nhã lạnh nhạt nói, tuy là nói đáng mừng kì thực là đang chỉ trích Mặc Hiên.
Nhìn thấy phần lớn trên mặt các đại thần đã lộ ra ánh mắt xem thường, Mặc Hiên chỉ cảm thấy trên mặt đã đen lại, nói thế nào hắn cũng đã nhiều năm ở Vân Đình vương triều kinh doanh đã lâu, nên cũng có cảm tình. hiện tại đại mạc cùng Vân đình giao chiến, hắn phải khôi phục lại thân phận là người đại mạc, nhưng hắn vẫn có một loại ác cảm là luôn có cảm giác hắn đã phản bội lại Vân đình.
" Được rồi, sứ giả, ngươi không phải là có lời muốn chuyển đạt lại cho Hoàng hậu sao? Hiện tại Hoàng hậu cũng đến rồi, ngươi có lời gì thì mau nói đi ". Vân Lâm ngắt lời, hắn không muốn nhìn thấy Mặc Hiên thẹn quá hóa giận.
"Bổn cung muốn biết, các ngươi tại sao lại bắt phụ thân ta? Mặc Hiên vẫn chưa nói gì, Ôn Nhã liền cướp lời hỏi trước.
" Nương nương, không cần lo lắng, Bình vương gia ở đại mạc rất khỏe mạnh, không phải chịu khổ ". Mặc Hiên nói, " Nhưng mà, có người muốn tại hạ chuyển lời đến nương nương rằng, chơi đủ rồi, vẫn là nên quay về chỗ của mình đi, bên ngoài không thích hợp với ngươi ".
Mặc Hiên nói xong, Ôn Nhã vô cùng ngạc nhiên, không phải là phụ thân có lời muốn nói với nàng sao? Theo lời Mặc Hiên nói ra, thật không lời của phụ thân, phụ thân nàng nhât định sẽ không nói lời này, vậy ai? Là ai nói?
" Ngươi hãy thành thật nói ngay, đến cùng là ai bảo ngươi nói với ta những lời nói này! ". Ôn Nhã không hề nghĩ ngợi, trực tiếp rút kiếm bên hông, một nhát chống đỡ ngay ở nơi cổ họng của Mặc Hiện, nàng chỉ cần dùng sức, Mặc Hiên sẽ chết ngay tức khắc!
" Nếu nương nương muốn biết rõ, vậy thì hãy cùng tại hạ hồi đại mạc, ngay sau đó nương nương liền sẽ biết tất cả mọi chuyện ". Mặc Hiên nhìn nhuyễn kiếm đang ở dưới cổ mình, cũng không hề run sợ, hắn điềm đạm nói.
" Ngươi còn dám mạnh miệng, có tin là ta giết ngươi hay không! ". Ôn Nhã giận dữ nói, đồng thời tăng thêm lực trên tay, cổ của Mặc Hiên lập tức xuất hiện một vết máu, còn có những giọt huyết nhỏ rớt xuống.
" Ôn Nhã, dừng tay! " Vân Lâm vội vã ngăn cản Ôn Nhã, ai cũng không biết vì sao Mặc Hiên lại đến Vân Đình, nếu như giết hắn, nói không chừng sẽ kích động, đại mạc sẽ phẫn nộ, phía trước chờ đợi bọn họ chính là những người đại mạc không hề có lý tính.
" Hoàng thượng, Đại mạc Vương phái ta đến, là muốn cùng Vân Đình nghị hòa." Mặc Hiên đẩy nhẹ nhuyễn kiếm của Ôn Nhã ra, sau đó nói với Vân Lâm.
" Nghị hòa? " Vân Lâm buồn bực nói, đã đánh tới Vân Thành, đột nhiên lại nói muốn nghị hòa, đến cùng đại mạc trong lòng là đang nghĩ cái gì?
" Đúng vậy, chỉ cần hoàng thượng có thể đáp ứng đại mạc một điều kiện, đại mạc sẽ liền trực tiếp lui binh." Mặc Hiên lạnh nhạt nói.
" Điều kiện gì?". Vân Lâm trong lòng lo lắng, đại mạc làm sao tốt bụng như vậy, chỉ cần một điều kiện liền có thể lui binh.
" Đại mạc Vương muốn nghênh thú Hoàng Hậu nương nương của Vân Đình." Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều biến sắc, Ôn nhã càng hận không thể một chiêu giết chết Mặc Hiên.
Lại chưa nói đến Ôn Nhã cùng Vân Lâm trong lúc này cũng không có tình cảm gì, nhưng luận về đạo đức mà nói, Ôn Nhã đã gả cho Vân Lâm, há lại có thể còn tái giá với người khác được sao? Huống chi, Ôn Nhã nói thế nào cũng là hoàng hậu, nếu phải thật là gả cho Đại mạc vương, không chỉ là cá nhân Ôn Nhã bị vinh nhục, mà đối với Vân Đình vương triều càng là sỉ nhục hơn!
" Sứ giả Đại mạc nói gì vậy! Trẫm cùng hoàng hậu phu thê tình thâm, tuyệt đối không để hoàng hậu tái giá cho người đại mạc! Sứ giả vẫn là nói với Đại Mạc vương thay đổi điều kiện đi." Vân Lâm mặt không vui nói.
Ôn Nhã khi nghe đến điều kiện của Mặc Hiên thì trong lòng cũng căng thẳng không thôi, nàng rất hiểu rõ Vân Lâm, Vân Lâm chán ghét nàng như vậy, hắn sẽ vì Vân Đình vương triều mà trực tiếp đưa nàng cho người đại mạc mới đúng, nhưng nàng không hề nghĩ tới Vân Lâm lại nói như vậy, làm cho nàng cũng bất ngờ, trong lòng cũng cảm thấy vui mừng đến lạ thường.
" Đại mạc vương cũng đã sớm nghĩ đến hoàng thượng sẽ không để hoàng hậu gả cho người, nên đã chuẩn bị điều kiện khác ". Mặc Hiên cười cười nói.
" Điều kiện khác là gì?" Vân Lâm cau mày, chắc cũng không phải chuyện gì tốt đẹp rồi.
" Điều kiện khác đó chính là Đại mạc vương hi vọng mời thái hậu đi đại mạc thăm thú, ở lại một thời gian ". Mặc Hiên nói.
" Làm càn! ". Vân Lâm trực tiếp phát hỏa, điều kiện này so với cái kia còn quá đáng hơn, hắn càng không thể đáp ứng được.
" Vậy điều kiện của Đại Mạc vương, thỉnh hoàng thượng suy nghĩ kĩ càng, một là để hoàng hậu gả đi, hoặc là để thái hậu đến đại mạc lưu lại, nếu không, Vân Đình vương triều chỉ có thể chờ đợi ngày diệt vong, hoàng thượng khả nên suy nghĩ thật kỹ, Vân đình vương triều có tồn tại hay không chỉ một mình Hoàng thượng định đoạt ". Mặc Hiên cười lạnh nói, Vân Lâm đối diện sắc mặt đã có chút tái nhợt, một câu nói cũng đều không nói ra được.
← Ch. 042 | Ch. 044 → |