Thô bỉ vô lễ
← Ch.028 | Ch.030 → |
Edit: Thu susu
Dưới đáy lòng Ninh Khanh Khanh lập tức sinh ra một cơn tức giận, không phải bởi vì bị lừa gạt, mà là không đáng để thay thế cho Lâm Khinh Khinh đích thực!
Bị nhét vào nhà quê thôn trang ở một mình cho tới bây giờ mới trở lại kinh thành, nàng đại khái cho là chính mình là được cha mẹ đón nhận trở về. Ai biết chỉ là vì gả thay, vì thế mạng cho Lâm Dong Dong đi tìm chết!
Trong lòng phẫn nộ, trước mắt cũng không thể như vậy trực tiếp nói ra.
Thiên Thịnh Đế là sớm đã có quyết định này, coi như nàng nói chính mình là bị gả thay, ở trong mắt Thiên Thịnh Đế, nàng vẫn là Lâm gia nữ nhi, vậy cũng là bình thường!
Đừng nói không muốn gả thay, coi như không phải gả thay, nàng cũng không muốn gả cho tên Vương Gia đê tiện!
Nhất định phải mau nghĩ biện pháp!
Thiên Thịnh Đế vừa nghe không có hôn phối, liền nói "Đây thật sự là ông trời tác hợp cho, Phi Bạch sớm hơn đã đến tuổi hôn phối, trẫm thấy Lâm Khinh Khinh không tệ."
"Oa! Cha, ta thật sự có khả năng làm Vương phi sao?" Ninh Khanh Khanh vẻ mặt niềm vui bất ngờ ngẩng đầu, trong đôi mắt đều tràn ngập ánh sáng, "Bàn Chu thím chính là nói, làm Vương phi đeo đồ trang sức, vô cùng xa hoa, một bữa có khả năng ăn hơn một trăm món ăn!"
Thiên Thịnh Đế liền dừng lại những lời cần nói, nhìn Ninh Khanh Khanh mà thu lại nụ cười.
Lâm Bất Vi bất chợt nên không kịp đề phòng nàng đột nhiên nói chuyện, cảm thấy thất lễ, quay đầu sang khiển trách Ninh Khanh Khanh: "Khinh Khinh, không thể nói bậy nói bạ."
Ninh Khanh Khanh đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo lập tức co rúm người lại, làm ra vẻ một tiểu tức phụ "Vâng, cha, con đã biết, người đã nói phải mặc bộ đồ trắng, giả bộ thục nữ, bệ hạ nhất định sẽ thích con, mới có thể khiến con làm Vương phi."
Âm thanh của nàng không tính là lớn, chỉ như nói nho nhỏ với Lâm Bất Vi.
Nhưng mà nơi này cực kì trống trải, âm thanh của nàng cũng không coi là nhỏ, cho nên người chung quanh đều nghe được đầy đủ rõ ràng, không sót một từ nào.
Mới vừa rồi nhìn thấy Lâm Khinh Khinh này vẫn còn ngoan ngoãn đứng đắn, trang điểm đúng mực, đột nhiên một phen biến thành như vậy, còn tưởng rằng đã xảy ra biến cố gì.
Thì ra là từ nông thôn đến, rất không hiểu lễ tiết. Lâm Bất Vi cũng thật sự là đủ can đảm, xúi giục nữ nhi giả dạng làm dáng vẻ thục nữ, để gả cho Thất vương gia.
Thất vương gia coi như là có lời nguyền tại thân, cũng sẽ không tìm đến nàng - một nữ nhân thô tục tới mức này.
Lâm Bất Vi cảm nhận được từ chung quanh phóng tới ánh mắt khinh thường, mặt dày như tường thành đều phải mất sạch, cắn răng nói: "Khinh Khinh, vi phụ có lúc nào đã nói với con như vậy. Con có là Vương phi hay không, cái đó chỉ bệ hạ mới có thể quyết định. Còn không mau đến trước bệ hạ nhận lỗi?"
Ninh Khanh Khanh làm ra vẻ như con đã hiểu, liền quay sang khom người thật thấp với Thiên Thịnh Đế "Bệ hạ, cha ta nói nhận lỗi với ngươi, ngươi liền cho ta làm Vương phi, phải chăng là vậy?"
Ánh mắt của nàng sáng ngời sáng lên, nhìn Thiên Thịnh Đế giống như là thấy được một tảng thịt béo, tràn ngập tham lam và khát vọng.
Thiên Thịnh Đế chau chau hàng mi, Hoàng Hậu ở bên cạnh cũng nhíu chân mày, hạ giọng nói nhỏ: "Bệ hạ, nữ nhân kia thô tục vô lễ đến như vậy, nếu ban hôn cho Phi Bạch, thật sự là có nhục cho thân phận hoàng gia chúng ta?"
Nhìn vẻ mặt của Thiên Thịnh Đế, Lâm Bất Vi biết là ghét bỏ Lâm Khinh Khinh rồi. Nếu ngộ nhỡ thay đổi chủ ý, lại muốn ban hôn cho Lâm Dong Dong đây, hắn lập tức nói:
"Bệ hạ, tiểu nữ mới từ nhà quê trở về, về cấp bậc lễ nghĩa còn chưa được chu toàn trọn vẹn. Sau này thần nhất định sẽ để cho người ta dạy lễ nghi thật tốt cho nàng, để cho nàng trở thành một tiểu thư đoan chính khuê các."
Ý tứ này chính là đừng xem nàng hiện tại thô lỗ, cứ dạy một hồi liền sẽ biến tốt.
Thiên Thịnh Đế cũng không thể liền cứ như vậy mà làm mất mặt mũi Lâm Bất Vi, dù sao đã sớm cho qua cơn tức tối rồi, vì vậy khoát khoát tay nói: "Trước cứ ngồi vào vị trí đi."
Lâm Bất Vi biết ý tứ của Thiên Thịnh Đế là nhìn một hồi nữa. Lão liền giơ tay lên lau mồ hôi, dẫn Lâm Khinh Khinh ngồi xuống trên ghế
← Ch. 028 | Ch. 030 → |