Điều Tra Khắp Nơi
← Ch.062 | Ch.064 → |
"Ưm...." Doãn Băng Dao nhỏ giọng giẫy giụa, tất cả không khí như bị bàn tay anh chặn lại, "Khụ... tôi... tôi không hiểu ý anh"
Anh ta lại một lần nữa hóa thành một tên ác ma, đôi mắt khát máu tràn đầy lửa giận, nhìn cô.
"Buông, buông tôi ra...." Doãn Băng Dao đập vào tay anh.
Anh buông cô ra, xoay người sang chỗ khác, "Cút, tôi không muốn nhìn thấy cô."
Doãn Băng Dao ho khan mấy cái, xoay người chạy ra ngoài.. Thở hổn hển chạy về phòng của mình, nhớ lại câu nói trong lúc không kiềm chế được của anh.
Nếu như chỉ vì chuyện cô biết được mẹ anh ta là người mắc bệnh tâm thần, anh ta chắc chắn sẽ không tức giận như thế.
Anh ta nói tất cả đều do cô tạo thành? Cô không biết rốt cuộc mình đã làm cái gì.
Trước đây, khi còn làm việc trên tàu chở khách, cô chỉ nghe nói qua về tên của Ngự Giao và những tin đồn, nhưng chưa từng nhìn thấy anh ta.
Nếu như nhất quyết khẳng định từng tiếp xúc với người nhà họ Thẩm, thì đó chính là Thẩm Hiên Bạch.
Nhưng trước kia khi còn học cấp hai, cô cũng không biết Thẩm Hiên Bạch và Ngự Giao có quan hệ anh em họ.
Chuyện này, hình như càng lúc càng không đơn giản....
Mấy ngày sau, Doãn Băng Dao chuyển về căn nhà cũ. (Edit bởi Diễn đàn Lê Quý Đôn). Nhìn thấy cô trở về, Doãn Lăng Diệc vui đến hoan hô.
Nhìn em khuôn mặt tươi cười của em trai, trong lòng Doãn Băng Dao càng thêm lo lắng. Cô bắt đầu sợ tâm trạng buồn vui thất thường của người đàn ông kia, anh ta đối với cô dường như có một loại hận thù không thể nói rõ, cô rất sự có một ngày em trai cũng sẽ bị liên lụy.
Cơ thể đã hoàn toàn hồi phục, Trong lòng cô đã có quyết định. Nếu như hiện giờ đã không cách nào rời khỏi Ngự Giao, vậy cô sẽ cố gắng tìm hiểu tất cả về anh ta.
Ngày hôm đó cô hẹn hai chị em tốt ra ngoài ăn cơm.
"Băng Dao, dạo này cậu đi đâu vậy, tự nhiên biến mất hơn hai mươi ngày" Tô Y Thu nhìn thấy Doãn Băng Dao vội vàng chạy đến hỏi.
"Chúng ta ngồi xuống rồi hãy nói."
Ba người thuê một phòng riêng, gọi đồ ăn xong. Doãn Băng Dao nói, "Tớ đi ra nước ngoài thăm bạn trai."
"Khụ khụ..." Đồng Bội vừa mới uống ngụm nước liền bị sặc, nhìn Doãn Băng Dao bằng ánh mắt quái dị.
Tô Y Thu vỗ vỗ lưng cho cô, "Cậu uống từ từ thôi."
Doãn Băng Dao biết, Đồng Bội bị sặc vì thái độ dối trá của mình.
Cô cười cười với Tô Y Thu nói, "Y Thu, cậu và bạn trai cậu dạo này thế nào?"
Nói đến Ngự Giao, trên mặt Tô Y Thu liền hiện lên vẻ thẹn thùng, "Gần đây anh ấy rất bận, chúng tớ không có thời gian gặp mặt."
"Không phải các đôi tình nhân đều thích ngày ngày ở bên nhau sao?" Doãn Băng Dao tiếp tục hỏi.
"Nhưng anh Bằng không phải những người đàn ông bình thường, anh ấy có rất nhiều chuyện quan trọng cần giải quyết"
"Anh ta cần giải quyết những chuyện gì vậy?"
"Tất nhiên là chuyện công việc rồi."
"Cậu không biết cụ thể anh ta đang làm gì sao? Còn gia đình anh ta thì sao?" Giọng nói có chút sốt ruột, cô muốn nhanh chóng tìm hiểu về Ngự Giao càng nhiều càng tốt.
Cô thầm nghĩ phải biết rõ, trước đây có phải bản thân không cẩn thận đã đắc tội với anh ta ở đâu không.
"Băng Dao, hôm nay cậu sao vậy? Hình như cậu rất quan tâm chuyện của anh Bằng?" Tô Y Thu có chút kỳ lạ hỏi.
Doãn Băng Dao cúi đầu uống một ngụm nước, "Đâu có, tớ chỉ thấy hiếu kỳ, vì Ngự Giao là nhân vật nổi tiếng mà."
Tô Y Thu gật đầu, "Đúng vậy, anh ấy không phải một người đàn ông bình thường, chúng ở bên nhau rất ít, cho nên tớ căn bản không biết anh ấy đang làm gì. Chỉ có điều trong nhà anh ấy..."
Cô cụp mắt, vẻ mặt trở nên bi thương.
"Sao vậy?" Doãn Băng Dao liền vội vàng hỏi.
"Em trai anh ấy Thẩm Gia Hạo vừa mới qua đời mấy tháng trước vì tai nạn xe. Thẩm Gia Hạo còn rất trẻ, cũng giống như Lăng Diệc, mới chỉ mười bảy mười tám tuổi thôi.
"Thẩm Gia Hạo..." Doãn Băng Dao lặp lại cái tên này, như muốn nhớ ra điều gì đó, cô nhìn Đồng Bội nói, "Đồng Đồng, cậu có thấy cái tên này rất quen không?"
Đồng Bội suy nghĩ một chút, "Trước đây có một người học trường quý tộc theo đuổi cậu, cậu ta hình như cũng tên là Thẩm Gia Hạo"
"Cái gì? Gia Hạo từng theo đuổi cậu." Y Thu cả kinh.
Doãn Băng Dao lắc đầu, "Tớ không nhớ lắm, trước đây chỉ là nghe bạn học nói, mỗi ngày cậu ta đều lái xe đến trường học nhìn tớ, nhưng tớ và cậu ta chỉ gặp mặt nhau có vài lần thôi. Tớ chỉ biết mặt mũi cậu ta, nhưng không biết cậu ta là cậu hai của nhà họ Thẩm"
Đồng Bội nhìn Doãn Băng Dao nhíu mày khổ sở, "Thôi đừng nghĩ nữa, chúng ta ăn cơm đi"
"Đợi đã, Y Thu cậu từng gặp qua bố mẹ Thẩm Ngạn Bằng chưa?" Doãn Băng Dao hỏi.
Trong mắt Tô Y Thu lóe lên một tia khác thường, "Mình từng gặp rồi, sao vậy?"
"Không sao, tớ tùy tiện hỏi thôi." Nếu còn hỏi nữa, chắc chắn Y Thu sẽ nghi ngờ.
Xem ra, cô phải đi điều tra về Thẩm Gia Hạo rồi.
Trợi ạ, chẳng lẽ chữ "Thẩm" là số kiếp của cô sao?
Tại sao cô luôn phải dính dáng đến những người đàn ông nhà họ Thẩm, đầu tiên là Thẩm Hiên Bạch, sau đó là Ngự Giao, bây giờ lại là Thẩm Gia Hạo
Ngự Giao từng nói với cô, cô đã làm một chuyện sai lầm.
Chẳng lẽ chuyện sai lầm cô mắc phải theo như anh ta nói chính là việc cô từ chối sự theo đuổi của Thẩm Gia Hạo sao? Phải tìm thời cơ thích hợp nói rõ ràng với Ngự Giao
Sau khi ăn xong, Doãn Băng Dao về đến nhà liền nhận được điện thoại của Thẩm Hiên Bạch
"Băng Dao, em chưa quay lại làm việc sao?"
"Ừm, ngày mai em sẽ tới công ty làm việc lại"
Thẩm Hiên Bạch và Ngự Giao là hai anh em họ, chắc anh ấy sẽ hiểu biết ít nhiều về Ngự Giao
← Ch. 062 | Ch. 064 → |