Diễn cảnh hôn
← Ch.17 | Ch.19 → |
Editor: Quinn Dun
Hạ Minh Y xoay người, cười nói: " Nếu như nói không khẳng định em sẽ không tin! Nhưng lần nào chị cũng tránh được. Nếu như anh ta vẫn còn tiếp tục, chị sẽ cảnh cáo, vì vậy em phải dũng cảm phản kháng lại, không nên để cho anh ta khi dễ."
" Như thế ạ! Em hiểu rồi, chị Minh Y, chị thật tốt!" Triệu Viện nâng khuôn mặt đáng yêu lên nói.
Cô khẽ cười: " Có gì đâu, chúng ta đều là người mới, giúp đỡ lẫn nhau là điều nên làm mà. Mau đi thôi, cảnh tiếp theo có đối thủ của chúng ta diễn đó!"
" Dạ."
Bóng dáng hai người nhanh chóng biến mất.
Trong cảnh này, nam nữ chính và nữ phụ sau khi đánh nhau trực diện sẽ trải qua một thân thiết nồng nhiệt, trong tiểu thuyết viết hai người sẽ trực tiếp phát sinh quan hệ nhưng trong phim dĩ nhiên không thể diễn như thế.
Thế là chỉ cần diễn một nụ hôn nồng nàn.
Nhưng vấn đề chính là ở đây - diễn cảnh hôn.
Kỳ thật diễn cảnh hôn cũng có rất nhiều cách quay, mượn hình ảnh, góc độ, cắt ra... đều có thể tạo cảm giác chân thật cho người xem.
Nhưng đây là cơ hội ngàn năm có một, Chương Hàm làm sao dễ dàng buông tha?
Thế là dựa theo cách diễn cảnh hôn, hai người xảy ra bất đồng, một người chủ trương hôn thật, một người chủ trương hôn giả. Chưa đưa ra được kết luận.
Đến cuối cùng Triệu Văn Dục dường như có chút tức giận: " Hạ Minh Y, cô có hiểu không vậy, diễn viên, diễn viên, cái gì là diễn viên? Điều này có gì đâu mà cô cứ già mồm cãi láo!"
Hạ Minh Y nhất thời gục đầu xuống che lại ánh mắt khiếp sợ. Biên kịch Hàn Thanh lập tức đi đến kéo Hạ Minh Y sang một bên: " Bây giờ không giống như trước đây nữa, bây giờ khẩu vị người xem cũng hơn so với lúc trước, hôn thật thì mới có người xem! Đều là đánh răng, em còn sợ gì chứ? Chắc sẽ không phải chưa từng hôn chứ!"
Hạ Minh Y dừng một lúc, sắc mặt vô cùng khó xử: " Em thật sự không nghĩ tới."
" Nhưng trong nguyên tác là xảy ra quan hệ... trên giường! Tôi nghiên cứu trước sau rồi mới đổi thành như vậy."
" Em biết, chị có thể cùng tác giả thương lượng một chút thử xem, nói không chừng sẽ có ý kiến hay thì sao!"
Hàn Thanh nháy mắt mấy cái: " Nói như em hiểu tác giả lắm vậy."
" Làm gì có ạ, chị nghĩ nhiều rồi." Hạ Minh Y ấp úng nói.
Không bao lâu sau đạo diễn sai ngừơi đến gọi Hạ Minh Y về chỗ cũ: " Chương Hàm nói rồi, cứ theo ý của em mà làm." Hiển nhiên đạo diễn có chút không kiên nhẫn.
Cả người Hạ Minh Y chấn động, cảm kích nhìn sang Chương Hàm, vội vàng trở lại cảnh quay, không hề phát hiện đạo diễn và Chương Hàm ở phía sau trao đổi ánh mắt với nhau.
Hàn Thanh ở bên cạnh nhìn, khẽ nhíu mày.
Quả nhiên----
Chương Hàm làm gì có lòng tốt như thế, lúc quay phim, vừa lúc nữ phụ Triệu Viện đi đến xem tiết mục thâm tình của hai người. Rõ ràng đã nói ổn thỏa rằng hai người chỉ tạo dáng, đợi camera tìm góc thích hợp. Ai ngờ đến khi quay thật thì Chương Hàm lại đột nhiên nhích lại gần muốn cường hôn Hạ Minh Y....
May mà Hạ Minh Y phản ứng nhanh, kịp lúc đẩy anh ta ra mới tránh được một màn bi kịch, nhưng ----
" Bốp!" Âm thanh vô cùng vang dội vang lên trong không khí, mãi đến khi thu tay lại Hạ Minh Y mới biết mình vừa làm cái gì.
Tuy phản ứng này rất bình thường khi phụ nữ gặp sắc lang nhưng dù sao bọn họ cũng đang đóng phim......
Những nhân viên công tác ngay trường quay sửng sốt, Chương Hàm cũng kinh ngạc nhìn Hạ Minh Y. Từ lúc vào nghề đến nay, dựa vào dáng vẻ đẹp trai và tài năng xuất chúng cùng với dáng người cao lớn của mình, anh đã khiến nhiều nữ diễn viên say mê, lần này lại bị một con nhóc mới vào nghề đánh!!
" Hạ Minh Y, cô làm chuyện tốt thế đấy!" Triệu Văn Dục gầm lên.
Đây thật hay, nếu như bị những chó săn trốn bên ngoài phát hiện được, ngày mai sẽ lên trang đầu rồi!
Hai mắt Chương Hàm đỏ ngầu trừng mắt nhìn Hạ Minh Y, dáng vẻ có chút hung tàn. Hạ Minh Y muốn nói vài điều, Hàn Thanh lập tức chạy đến kéo cô rời đi: " Đạo diễn, tôi nói với cô ấy chút."
Sau khi hai người rời đi, Chương Hàm cởi âu phục ra hung hăng ném xuống đất, quát: " Không quay nữa, chưa từng thấy người nào như vậy, không phải xuất thân từ đào tạo chính quy thì không được!"
Đạo diễn bất đắc dĩ nhìn anh, ông nói với trợ lý Tiền Lâm của Chương Hàm: " Trước tiên chăm sóc cho cậu ấy một chút đi." Ông dập tắt điếu thuốc, thở dài rồi đi ra ngoài.
Triệu Viện vẫn thất thần tại chỗ lúc này vội vàng bước lên giữ chặt tay Chương Hàm: " Anh Chương Hàm, đừng tức giận nữa, nhất định không phải chị Minh Y cố ý đâu."
Chương Hàm uống một hớp nước, giương mắt nhìn Triệu Viện lộ ra nụ cười mê người như mọi khi: " Em thật là khéo hiểu lòng người!"
" Không... không có gì." Triệu Viện cúi đầu nhỏ giọng đáp.
" Em có biết hành vi hôm nay của em nghiêm trọng như thế nào không? Mọi người trong đoàn phim đánh nhau cũng không phải là chuyện bình thường, lỡ như bị truyền thông cố ý truyền ra ngoài, em đừng nói là đóng không được, phỏng chừng cũng sẽ mất một lượng lớn fan nguyên tác. Cho dù tác giả có lợi hại thì sức ảnh hưởng có thể sánh bằng diễn viên yêu thích được sao?" Vừa bước ra ngoài, lời nói của Hàn Thanh liền phát ra.
Hạ Minh Y kinh ngạc, mở to mắt nhìn: " Chị.... chị làm sao mà biết được?!"
" Hừ, chị viết kịch bản cũng đã mười năm rồi, ngừơi như thế nào mà chưa từng gặp qua chứ. Hai người chúng ta ở trên mạng nói chuyện với nhau nhiều lần như vậy, em cũng hay thật gặp cũng không chào một tiếng. Em cho rằng chị đoán không ra sao? Lần trước khi diễn thử em đã thay đổi đoạn nhỏ, lúc đó tác giả ở trên mạng đã đưa ra ý kiến với chị, nhưng lúc đó bận quá nên không nghĩ nhiều, mãi khi em diễn thì chị mới phát hiện kết quả thật khiến người khác kinh ngạc. Vốn dĩ chị cũng không nghĩ nhiều nhưng em lại hiểu rõ tình tiết tác phẩm còn hơn chị, em nhớ rõ lời thoại của nam nữ chính hơn cả chị, thấy em mỗi ngày không tốn nhiều thời gian để học lời thoại, cho dù người mê tiểu thuyết cũng sẽ không nhớ được nhiều lời thoại như vậy. Bỏ đi bỏ đi, những chuyện này để sau hẵng nói!" Hàn Thanh không kiên nhẫn kết thúc đề tài này.
Hàn Thanh nói không sai, vũ khí bí mật của Hạ Minh Y chính là cái này, cô chính là tác giả của nguyên tác " Cẩm sắt niên hoa".
Bốn người trong ký túc xá đại học, tính cả cô thì có ba người là tác giả văn học mạng, cô được xem như là người vào trễ nhất, năm nhất mới bắt đầu tham gia nhưng do cập nhật vô cùng nhanh, tình tiết lại đặc sắc vì thế sau khi cố gắng hai năm thì danh tiếng cũng khá cao.
" Em mau chóng đi xin lỗi Chương Hàm đi! Nếu như chuyện này bị lộ ra ngoài, người khác sẽ nói như thế nào?"
" Em lên mạng nói giúp bản thân một chút được không chị?"
" Một tác giả trên mạng như em thì sức ảnh hưởng có thể lớn bao nhiêu chứ?"
" Nhưng Dao Xuyến Xuyến và Thủy Chi Linh đều là bạn tốt của em, chúng em ở cùng phòng với nhau." Hạ Minh Y nghĩ rồi nói. Coi như sức ảnh hưởng của cô không lớn nhưng Thủy Chi Linh lại là cấp siêu đại thần, Dao Xuyến Xuyến cũng là đại thần, như thế có được không?
Dao Xuyến Xuyến chính là Sở Xuyến, Thủy Chi Linh chính là Tần Linh.
Đôi mắt nhỏ của Hàn Thanh còn mở to hơn Hạ Minh Y: " Woa, Dao Xuyến Xuyến và Thủy Linh Chi là bạn cùng phòng với em? Phòng ngủ các em muốn nghịch thiên sao? Được thôi, nếu coi như sức ảnh hưởng của ba người đủ, nhưng cũng chỉ ở trên mạng, còn hiện thực thì sao chứ? Em có thể bảo đảm tất cả ngừơi xem đều là fan của tiểu thuyết không? Hơn nữa chuyện này nếu lộ ra ngoài sẽ không tốt với em chút nào, em hãy suy nghĩ kỹ đi! Nếu không phải do quan hệ em cho rằng chị sẽ tốt với em như vậy sao!!"
Nói xong đoạn này Hàn Thanh liền rời đi, để Hạ Minh Y đứng ở phía sau một mình.
Hàn Thanh nói không sai, cô ấy sẽ giúp cô chẳng qua bởi vì cô là tác giả nguyên tác, lúc đó có mấy người muốn quay " Cẩm sắt niên hoa" nhưng cuối cùng cô trao quyền sửa chữa cho Hàn Thanh, Hàn Thanh cũng là người nhìn thấy sức ảnh hưởng của phim thần tượng. Hàn Thanh giúp cô cũng chính là vì điểm này!
Nơi quay phim là ngoại ô thành phố, phía trước là cảnh bố trí dày đặc nhưng phía sau lại là một vườn hoa rất lớn. Thời tiết ở thành phố G vào mùa đông buổi tối sẽ chuyển lạnh, Hạ Minh Y chầm chậm bước đến vườn hoa, lúc này cô mới phát hiện bản thân lạnh đến run rẩy.
Lẽ nào không đồng ý hôn cũng là sai sao? Nếu như cô là người mới bình thường, khi quay phim một nụ hôn cũng không có gì. Nhưng cô đã có người yêu, cô cũng chưa được như những diễn viên trong làng giải trí, dù trong thực tế đã có con rồi nhưng trong phim lại có thể hô mưa gọi gió, vui vẻ cùng với nam chính, cô làm không được.
Tô Ly gặp cô, vốn dĩ yêu thích sự thuần khiết của cô.
Nhưng cô gặp Tô Ly lại lo lắng về sự thanh khiết. Từ nay về sau nhược thủy tam thiên lấy một gáo nước.
* Câu này mình đã giải thích ở
Lẽ nào lúc bị cường hôn, tự vệ bằng một cái tát cũng là sai lầm sao? Lẽ nào hành vi lừa gạt cô của đạo diễn và Chương Hàm là không sai sao?
Hạ Minh Y không hiểu, cũng có thể nói cô rất hiểu chỉ là cô không muốn tiếp nhận.
Đột nhiên cô nghĩ đến trong " Bi thảm thế giới" có đoạn lời thoại kinh điển, cô nhẹ nhàng ngâm nga:
I dreamed a dream in time gone by
When hope was high
And life worth living
I dreamed that love would never die
I dreamed that God would be forgiving
Then I was young and unafraid
And dreams were made and used and wasted
There was no ransom to be paid
No song unsung, no wine untaste
But the tigers come at night
With their voices soft as thunder
As they tear your hope apart
And they turn your dream to shame
But there are dreams that cannot be
And there are storms we cannot weather
I had a dream my life would be
So different from this hell I'm living
So different now from what it seemed
Now life has killed the dream I dreamed。
Thật ra hoàn cảnh của cô không đáng thương như vậy nhưng vào tình cảnh hiện giờ cô lại nhớ đến lời bài hát này.
Thế gian này có nhiều việc không như ý mình.
Giọng hát của cô càng lúc càng lớn, cuối cùng cô hoàn toàn chìm đắm trong đó để tìm sự đồng cảm. Ngay khi kết thúc, bốn phía lại trở về một mảng yên tĩnh.
Cô đứng dưới ánh đèn đường, giương mắt nhìn bầu trời đầy sao, có cái sáng cũng có cái không sáng. Nhưng có rất nhiều, tựa như giới diễn viên nghệ sĩ.
" Hát hay lắm." Trong vườn hoa đột nhiên truyền đến âm thanh quen thuộc dễ nghe.
Cả người Hạ Minh Y chấn động, không dám tin nói: " A Ly.... . là anh sao?"
← Ch. 17 | Ch. 19 → |