← Ch.2140 | Ch.2142 → |
CHƯƠNG 2141: VÌ CÓ EM, MỌI THỨ ĐỀU RẤT NGỌT NGÀO!
Lăng Vạn Hình lập tức lắc đầu phản bác: "Em có lỗi gì cơ chứ? Chuyện này không liên quan đến em!"
Nghe vậy, Tô Uyển Đông do dự nói: "Lúc đó tôi ở ngay ngoài cửa, đã nghe được cuộc đối thoại của hai người. Nếu tôi vào sớm..."
"Uyển Đông!" Còn chưa nói hết, Lăng Vạn Hình đã ngắt lời chị: "Dù em có vào sớm hơn thì cũng không thay đổi được gì đâu. Điều duy nhất khiến anh cảm thấy may mắn là em đã không hiểu lầm anh vì chuyện này, may mà em ở ngoài cửa và nghe được chân tướng của toàn bộ sự việc!"
Lăng Vạn Hình nói những lời này một cách rất nghiêm túc.
Ánh mắt của Tô Uyển Đông hơi lóe lên, chị dừng chủ đề, bưng bát thuốc đến trước mặt anh: "Tranh thủ uống lúc thuốc còn nóng đi."
Mùi thuốc nồng nặc gian phòng nhưng Lăng Vạn Hình không quan tâm. Anh cầm bát thổi cho nguội bớt, uống từng ngụm thuốc trong bát trước mặt Tô Uyển Đông.
"Đắng không?" Tô Uyển Đông cầm lấy cái chén không, nhẹ nhàng hỏi.
Lăng Vạn Hình lắc đầu, có chút lâng lâng nên nói hươu nói vượn: "Rất ngọt! Vì có em, nên cái gì cũng rất ngọt ngào!"
Tô Uyển Đông: "..."
Mồm mép tép nhảy!
Không đến mười phút, Tô Uyển Đông đã dọn dẹp sạch sẽ phòng bếp, vừa đi ra ngoài đã nhìn thấy Lăng Vạn Hình ngồi nhả khói bên cạnh lan can trước cửa.
Chị cau mày: "Bị đau thắt cơ tim thì không thể hút thuốc, hơn nữa anh vừa mới uống thuốc xong!"
"Ừ, không hút nữa!" Lăng Vạn Hình không do dự, ném tàn thuốc xuống đất, dùng mũi giày dí nát.
Thấy vậy, Tô Uyển Đông cũng không tiện nói nhiều, nhìn mặt trời chiều rồi nói: "Tôi phải về rồi. Tôi đã đưa đơn thuốc cho vệ sĩ. Nhớ thuê người giúp việc càng sớm càng tốt nhé."
Lăng Vạn Hình chống đầu gối đứng lên, lưu luyến giữ Tô Uyển Đông: "Không ở thêm một lúc nữa được sao?"
Mỗi khi ở bên cạnh Uyển Đông, thời gian đều trôi qua rất nhanh!
Tô Uyển Đông nhẹ nhàng lắc đầu: "Không được!"
Ngay cả lời từ chối của chị cũng ngày càng trở nên thành thạo hơn.
Đến nước này, Lăng Vạn Hình chỉ có thể tiễn Tô Uyển Đông đi về. Bên ngoài cổng biệt thự, trên con đường lát đá lộ ra dấu vết thời gian, bóng dáng Tô Uyển Đông trong chiếc sườn xám cứ xa dần.
Tô Uyển Đông càng lạnh nhạt và tao nhã bao nhiêu thì trái tim Lăng Vạn Hình càng xót xa bấy nhiêu.
Rốt cuộc phải mất bao lâu mới may mắn làm Uyển Đông mềm lòng đây?
Lăng Vạn Hình không thể không đay nghiến sự do dự thiếu quyết đoán của mình lúc trước!
Anh cứ như hòn đá vọng thê, đứng ở cửa nhìn Tô Uyển Đông dần khuất bóng.
Cuộc sống như vậy, nhìn không thấy bến bờ.
Anh thấy mình cần phải làm gì đó để cố rút ngắn khoảng cách giữa hai bên!
Tối hôm đó, có một tin tốt lành truyền đến từ Lệ Thành, việc chuẩn bị thành lập công ty mới đã bước vào giai đoạn cuối cùng, kế hoạch ban đầu đã có thể được tiến hành.
Lăng Vạn Hình nghe xong báo cáo của trợ lý thì lập tức hạ lệnh: "Trong vòng ba ngày phải tuyển xong nhân viên, trong vòng một tuần phải chủ động liên lạc với tiệm thêu Tô. Không được tiết lộ bất cứ thông tin gì về công ty, tìm hiểu đầu ra của sản phẩm thêu tiệm thêu Tô, hoàn thành xong thì liên hệ lại với tôi! "
"Rõ, Chủ tịch Lăng!" Trợ lý cúp máy và lắc đầu.
Phạm vi kinh doanh của Tập đoàn Lăng thị không dính dáng gì đến hàng thêu Tô, cũng không biết ông chủ nghĩ gì mà muốn công ty mới chủ động cung cấp cho tiệm thêu Tô một số lượng lớn đơn đặt hàng như vậy.
Không phải bị điên thì là đốt tiền đây mà!
Nhưng cho dù có kỳ lạ như thế nào, trợ lý cũng không dám nhiều chuyện!
Xét cho cùng tiền thưởng cuối năm nằm trong tay sếp, rất nhiều chuyện anh ta chỉ có thể bảo sao nghe vậy.
***
Tô Uyển Đông trở lại nhà họ Tô, vừa vào cửa đã nhìn thấy Tô Dụ Cảnh đang ngồi câu cá bên hồ nước trước cửa.
Tô Uyển Đông thấp giọng gọi: "Anh!"
Tô Dụ Cảnh rời ánh mắt khỏi cần câu, nhìn chị với ánh mắt sâu xa: "Em lại đi gặp Lăng Vạn Hình đấy à?"
← Ch. 2140 | Ch. 2142 → |