Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 2022

Người Dấu Yêu
Hiện có 2100 chương (chưa hoàn)
Chương 2022
0.00
(0 votes)


Chương (1-2100 )

CHƯƠNG 2022: ĐÂY LÀ KHU DU LỊCH, LẤY ĐÂU RA TRUNG TÂM THƯƠNG MẠI?

Lãnh Thư Đồng không đồng ý huých cùi chỏ vào anh ta: "Anh đừng có nói linh tinh!"

Tịch Trạch không phục, đưa mắt nhìn xung quanh, lập tức phát hiện ra có không ít du khách đang trừng mắt nhìn mình.

Anh ta nhướng chân mày một cách kiêu ngạo, ra vẻ đầy khiêu khích.

Thấy thế, Lãnh Thư Đồng không dám ở lại lâu, kéo anh ra khỏi đám đông.

"Được rồi được rồi, chúng ta tới homestay trước đi!"

Lãnh Thư Đồng kéo khuỷu tay, cưỡng ép lôi anh ta đi, dù vậy, những ánh mắt ở phía sau vẫn như kim chích vào lưng anh ta.

Đúng là một thằng cha gây mất hứng!

Rời khỏi con hẻm đông đúc, những công trình xung quanh không còn là làng mạc cổ xưa nữa.

Vùng đất trung du rộng lớn đầy sức sống và các ruộng bậc thang ở phía xa xa, vừa giữ gìn phong thổ hữu tình ban đầu, vừa phát triển cảnh quan mới hiện đại.

Lãnh Thư Đồng vừa đi vừa ngắm cảnh, lấy điện thoại di động ra chụp ảnh liên tục.

Mỗi khung hình mỗi bức ảnh đều có đầy đủ cảnh đẹp của núi và sông.

Đi được nửa chặng đường, Tịch Trạch bước đến chòi nghỉ dựng bằng cẩm thạch trắng để nghỉ chân.

Anh ta ngồi trên lan can đá, quan sát Lãnh Thư Đồng, ngờ vực hỏi cô: "Hành lí của em đâu?"

Lãnh Thư Đồng vẫn đang chụp ảnh, lãng đãng trả lời: "Giao cho sảnh tiếp tân ở cửa thôn rồi. Buổi tối chúng ta ở homestay, khu nghỉ dưỡng sẽ sắp xếp người phụ trách chuyển hành lí lên phòng."

Tịch Trạch nhếch môi: "Phục vụ cũng không tệ!"

"Đi thôi, còn có mười phút nữa là tới homestay rồi. Em đã đặt bữa tối, lát nữa đợi du khách rời khỏi khu thắng cảnh, chúng ta sẽ lại ra ngoài đi dạo."

Vì bọn họ đã chọn homestay trong khu thắng cảnh nên sau khi khu du lịch đóng cửa, họ vẫn có thể đi dạo ngắm cảnh ở đây.

Nhà nghỉ Ngộ Thất nằm ở giữa khe núi tận cùng bên trong khu thắng cảnh.

Nhà nghỉ có tổng cộng bảy mươi phòng, hầu như ngày nào cũng kín.

Nghe nói có người không ngại đợi hơn nửa tháng để đặt trước phòng ở nhà nghỉ Ngộ Thất.

Mặc dù nhà nghỉ xây dựng theo ý tưởng homestay, nhưng trên thực tế, toàn bộ khu thắng cảnh đều do nhà họ Tần nắm cổ phần, kể cả nhân viên phục vụ cũng là do nhà họ Tần tuyển dụng.

Sau khi Lãnh Thư Đồng làm xong thủ tục, Tịch Trạch kéo cô đi thẳng lên phòng.

Phòng của hai người bên cạnh nhau, đều là phòng giường lớn tiêu chuẩn.

Vào khu vực phòng dành cho khách, Tịch Trạch rất tự nhiên theo Lãnh Thư Đồng về phòng của cô, vừa vào cửa đã không nói không rằng nằm ngửa trên giường, không hề có hình tượng quý tộc chút nào.

"Này, phòng của anh ở bên cạnh cơ mà!"

Tịch Trạch uể oải dựa vào đầu giường liếc cô: "Ở đây có trung tâm thương mại không?"

Chân anh ta sắp gãy rồi!

Đi bộ một mạch từ cổng thôn vào, đường đi toàn lát sỏi đá, thậm chí còn có rất nhiều cầu treo, đến cả một cái cáp treo cũng không có, anh ta đi giày da suốt chặng đường nên rất khó chịu!

Lúc này, Lãnh Thư Đồng nhìn anh ta một cách kì lạ, tiện tay cởi áo khoác ra: "Đây là khu du lịch, lấy đâu ra trung tâm thương mại?"

Tịch Trạch nhíu mày: "Anh không mang theo quần áo mà đi thẳng tới đây."

Lãnh Thư Đồng liếc xéo đôi giày da và chiếc quần Âu của anh, mím môi trêu chọc: "Đáng đời, yên phận làm luật sư thì không chịu, lại cứ phải ăn mặc như thế này theo em đến khu du lịch, đúng là tự mua dây buộc mình!"

"Lãnh Đầu Đá!" Tịch Trạch nheo mắt một cách nguy hiểm, gọi thẳng biệt hiệu của cô: "Em có trách nhiệm tìm quần áo cho anh, nếu không... em biết hậu quả rồi đấy!"

Một lời đe dọa trắng trợn!

Lãnh Thư Đồng thở dài bất lực, vươn vai, xoay người bước ra ngoài cửa.

"Em đi đâu thế?"

"Đi tìm quần áo cho anh còn gì nữa!" Lãnh Thư Đồng quay đầu lại lườm anh ta rồi bỏ đi.

Từ nhỏ đến lớn, người ngoài đều nói Tịch Trạch có phong cách quý tộc tiêu chuẩn, chỉ có cô mới biết tất cả đều là giả. Cái tên này chỉ nghiêm túc trước mặt người ngoài, còn bản chất thì vừa lười biếng vừa già mồm.

Lãnh Thư Đồng đến sảnh, sau khi hỏi quầy lễ tân thì biết được có một cửa hàng quần áo ở gần ngôi đền tình nhân.

Chương (1-2100 )