Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 2010

Người Dấu Yêu
Hiện có 2100 chương (chưa hoàn)
Chương 2010
0.00
(0 votes)


Chương (1-2100 )

CHƯƠNG 2010: CÔ ẤY THẬT SỰ CHỈ LÀ MỘT NHÀ THIẾT KẾ THÔI SAO?

Niệm Niệm ngoan ngoãn gật đầu, khuôn mặt hồng hào quay sang nhìn Mộ Bảo, chỉ tay hỏi, "Là anh ấy ạ?"

"Đúng vậy, đây là anh Mộ Bảo của con, hai đứa phải yêu thương nhau, nhớ chưa con?" Ôn Tranh nằm tay hai đứa bé, từ tốn dặn dò.

Niệm Niệm khẽ đáp, "Biết rồi ạ."

Bé rất thích anh Mộ Bảo, vì anh rất tốt với bé.

Thật ra hai đứa bé này tuổi tác tương đương, Mộ Bảo chỉ lớn hơn Niệm Niệm mười ngày.

Nhưng rõ ràng Mộ Bảo hoạt bát hơn, Niệm Niệm lúc nào cũng có vẻ rụt rè.

Hai chị em ở bên này còn đang giới thiệu để hai đứa bé làm quen với nhau, Lôi Duệ Tu đã đi về phía Tần Bách Duật, hai người đứng thẳng tắp đối diện nhau, nhìn nhau cười rồi bắt tay, nghiêng người chạm vào vai nhau.

Đây là cách chào đặc biệt của đàn ông.

Lôi Duệ Tu thở dài nhìn Tần Bách Duật, lắc đầu cười nói, "Vừa rồi... ngại quá!"

Tần Bách Duật nhếch miệng, ánh mắt vẫn còn ý cười, "Chào mừng hai người quay về!"

"Hút thuốc không?" Lôi Duệ Tu nhướng mày đề nghị.

Tần Bách Duật gật đầu đồng ý.

Trong phòng khách, người dư thừa nhất... không ai khác ngoài Lôi Tiểu Ngũ!

Chắc do chột dạ nên từ khi Lôi Duệ Tu và Ôn Tranh xuất hiện, cậu ta ngồi ngay ngắn trên sô pha không hó hé tiếng nào, sợ bị lộ chuyện mình suýt làm lạc mất Niệm Niệm.

Song, may mắn thay, đến hiện tại vẫn an toàn!

Lát sau, Lãnh Thư Đồng nhìn sang Lăng Tử Hoan, kề tài cô nàng thì thầm một câu, cô nàng gật đầu đồng ý ngay.

Lãnh Thư Đồng nhìn cô mỉm cười rồi đứng dậy nói: "Thập Thất, tôi và Tử Hoan về nhà cô trước đây, trưa nay mình cùng ăn cơm với nhau đúng không? Chúng tôi về xem thử có giúp được gì không."

Nghiên Thời Thất áy náy tự cốc đầu mình, gặp được Tranh Tranh cô vui mừng quá, quên mất Thư Đồng và Hoan Hoan.

"Thư Đồng, qua đây đi, tôi giới thiệu với cô một chút."

Lãnh Thư Đồng kéo theo Lăng Tử Hoan đi đến trước mặt Nghiên Thời Thất, gật đầu chào Ôn Tranh, "Không cần giới thiệu đâu Thập Thất, tôi quen cô ấy."

Nghiên Thời Thất nhìn Lãnh Thư Đồng với vẻ kinh ngạc, cả Ôn Tranh cũng khá bất ngờ, vì cô chắc chắn mình không quen cô gái này.

Lãnh Thư Đồng mỉm cười giải thích: "Năm kia tôi sang Mỹ tổ chức sự kiện, có gặp cô và anh Lôi trong một buổi tiệc. Khi đó hai người vừa thu mua một công ty công nghệ điện tử Mỹ, lúc bấy giờ bạn tôi là cố vấn pháp luật của Lôi thị."

Ôn Tranh chợt hiểu ra, "Cô là... bạn của Tịch Trạch?"

Lãnh Thư Đồng mỉm cười gật đầu, "Vâng, cô Lôi, rất vui được làm quen với cô, tôi là Lãnh Thư Đồng."

Ôn Tranh vội bắt tay cô ấy, bất giác nhớ ra một vài chi tiết.

Tịch Trạch là cố vấn pháp luật mà lúc trước họ chấp nhận đầu tư rất lớn để mời về, nghe nói rất hiếm khi thất bại trong giới luật, chưa kể anh ta từng là luật sư của một gia đình quý tộc nào đó ở Anh.

Bạn bè xung quanh anh ta đều là người giàu sang phú quý, đa số đều là quý tộc chân chính.

Khi Lãnh Thư Đồng và Hoan Hoan cùng nhau rời đi, Ôn Tranh vẫn dõi mắt theo bóng lưng của họ.

"Cô ấy là Lãnh Thư Đồng, nhà thiết kế váy cưới đẳng cấp hàng đầu thế giới rất được yêu thích, bộ lễ phục em mặc lúc kết hôn là do cô ấy thiết kế đấy."

Nghiên Thời Thất kéo Ôn Tranh quay lại sô pha, giới thiệu Lãnh Thư Đồng cho chị gái biết.

Ôn Tranh ngồi xuống, đưa mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ sát đất, "Cô ấy thật sự chỉ là một nhà thiết kế thôi sao?"

Cô gái được Tịch Trạch dẫn đến dự tiệc, chắc hẳn không chỉ có như thế.

Cô từng gặp Tịch Trạch vài lần, biết rõ người đàn ông đó kiêu ngạo lạnh lùng đến nhường nào.

Chương (1-2100 )