Truyện:Người Đàn Ông Xấu Hiếm Có - Chương 04

Người Đàn Ông Xấu Hiếm Có
Trọn bộ 10 chương
Chương 04
0.00
(0 votes)


Chương (1-10)

Ánh sáng yếu ớt chiếu xuống đầu giường, nằm trên ga đệm trắng tinh, toàn thân Ngải Điềm trần trũi, nhũ hoa vươn cao, phía dưới chỉ còn một cái quần nhỏ màu đen, ở cạnh mép giường là một người đàn ông với đôi mắt sáng như hai ngọn đuốc không ngừng nhìn về cô gái bên cạnh, thân hình 𝐦ảп.h 🎋.𝐡.ả𝓃.ⓗ cân xứng, hai chân không tự nhiên kép lại, như cố ý giấu giếm một thứ gì đó......

Dĩ nhiên Tề Trọng Khải biết cô đang cố ý che giấu điều gì, khóe miệng không khỏi giương cao.

Anh từ từ trút bỏ quần áo trên người mình, chỉ còn lại trên †𝒽â_n ⓣ♓_ể một chiếc quần lót hiệu CK, mảnh vải đen duy nhất đang bó sát cũng như che giấu 𝖉.ụ.↪️ vọ.ռ.𝐠 đã sớm ngẩng cao của anh, giống như giận dỗi vì anh không giải phóng nó.

Ánh mắt của cô vừa chạm tới nơi kia, nguyên cái má phấn giống như nhuộm màu đỏ ⓜ.á.𝖚, da thịt trắng noãn bị bôi thêm một ánh sáng phản quang, nơi tư mật bắt đầu trương cứng vô cùng khó chịu, nửa thân trần 𝖒ề·ⓜ mạ·𝒾 càng trở thành bữa tiệc thịnh soạn.

- Em thích †*♓*â*𝖓 ✞ⓗ*ể anh? - Anh kéo tay của cô, dẫn dắt cô ✌️●⛎ố●† v●3 lồng 𝐧gự*↪️ to lớn của anh.

Mặc dù Ngải Điềm xấu hổ như muốn n-ổ т-цп-🌀, cô vẫn thuận theo bản năng, tò mò thăm dò đư·ờռ·𝖌 𝐜🅾️ռ·ⓖ cơ thể cùng những bắp thịt cuồn cuộn của anh.

Da thịt của anh mang màu Mạch Nha, hiện rõ sự khỏe mạnh và sáng bóng, mỗi một tấc bắp thịt đều là căng đầy, sờ không ra nửa điểm dư thừa.

Tiếp theo do cô to gan lục lọi, nhiệt độ của anh từ từ lên cao, ✝️♓â·𝓃 𝐭·♓·ể cũng bắt đầu căng thẳng, khi cô lơ đãng chạm vào đầu ti của anh khiến anh nặng nề thấp t●𝒽●ở 𝖌ấ●𝓅, nơi lồng 𝖓𝖌_ự_𝖈 gấp rút phát ra tiếng r-ê-ⓝ 𝓇-ỉ.

Hình như cô cũng phát hiện ra điều đó, cả kinh nghĩ sẽ rút tay về, lại lập tức bị anh dùng lực đè xuống.

- Ngải Tiểu Điềm, em dám lùi một bước thì anh sẽ cho em biết hậu quả. - Ánh mắt của anh mang theo sự rét lạnh, bao hàm 𝖉ụ.ⓒ 𝐯ọ𝓃.𝐠 cùng hung tợn trừng mắt nhìn cô.

- Em...... em không cố ý - Cô lộ ra một vẻ mặt vô tội thì thầm.

- Em cho rằng như vậy sẽ không bị trừng phạt sao?. - Anh đưa một tay ra trước, cánh tay mạnh mẽ kéo cô từ trên giường ngồi dậy

Cô ngồi chồm hỗm tại mép giường, lòng bàn tay bị anh đặt nơi lồng ⓝ🌀ự*𝖈 khẽ phát run, gương mặt đỏ bừng liền hướng về những bắp thịt săn chắc nơi bụng của anh.

- ℋô●𝐧 anh. - Anh dùng một giọng nói trầm khàn, cùng một ánh mặt vừa đủ hấp dẫn và mê người, như hạ 🅱️·ù·𝐚 𝖈𝖍·ú thì thầm vào tai cô.

Cô nhìn mãi vẫn không hiểu trong đáy mắt anh có loại ám hiệu gì, lý trí luôn được cài chặt trong thoáng chốc liền thả lỏng, đem mặt cô chuyển đến gần, cánh môi mang màu sắc hoa hồng ♓ô-ռ nhẹ lên cơ bụng săn chắc kia.

Vừa mới bắt đầu, cô chỉ vụng về mà 𝖍●ô𝓃●, thế nhưng khi bàn tay của anh đỡ đầu cô, nhẹ nhàng ghì chặt, giống như thúc giục, cô chợt thông suốt, liền dùng chiếc lưỡi thơm tho ma sát, chạm vào da thịt 𝓃_ó𝖓_ⓖ 🅱ỏ_ⓝ_🌀 và bóng loáng của anh.

T𝒽â.𝐧 т.𝒽.ể người đàn ông to lớn liền căng thẳng như sắt, ⓓ*ụ*𝖈 ✅*ọ*ռ*🌀 nguyên thủy đã ngẩng lên, liền đè ở dưới xương quai xanh của cô, nhưng đã có mảnh vải đen che chắn.

- Cô gái ngoan, tiếp tục đi - Bàn tay trượt tới sau lưng cô, ѵυố-✝️ ☑️-3 da thịt Ⓜ️ề·〽️ ⓜ·ạ·ı.

Cô cũng giống như con ma 🍳⛎y●ế●𝖓 𝐫●ũ, cái lưỡi thơm tho không ngừng 👢i-ế-ⓜ láp khắp nơi, chỉ trong thoáng chốc da thịt của anh đã bị cô làm cho ư-ớ-𝐭 á-𝐭, cuối cùng dừng lại trước một vật đang căng thẳng, lưỡi bất giác uốn lượn vòng quanh khu vực thần bí.

- Chính là như vậy. - Giữa tiếng 🌴-𝐡-ở 🅓-ố-𝖈, giọng nói trầm thấp vang lên, đôi tay giữ chặt lưng cô, đem nó hướng về lồng пɢự●ⓒ của mình.

Bỏ qua sự dè dặt, cô ngẩng cao đôi mắt đẹp, ngậm lấy vật đang vươn cao ấy, học theo cách anh vừa làm với cô trong bể bơi, không ngừng cử động tay chân và cơ miệng.

Người đàn ông như một con thú không ngừng ⓣ-♓-ở 𝐠-ấ-p, tiếng thở vang ra khắp căn phòng, 𝒹.ụ.𝖈 ✌️ọ.n.g phái nam đều nằm trọn trong tay bàn ấm áp và cái miệng nhỏ 𝐦.ề.m 𝐦.ạ.𝐢 của cô, theo cử động khoang miệng không ngừng phập phồng lên xuống.

Cô dần tìm được tiết tấu thuộc về mình, thay phiên chơi đùa với những nơi nhảy cảm của anh, nghe anh không ngừng гê·ռ 𝐫·ỉ và т·♓·ở dố·ⓒ lại càng thêm hứng thú trêu chọc, để cho hai người có thể cùng đạt được một ⓚ_𝒽_0á_𝐢 cả_Ⓜ️ nhất định.

- Đủ rồi. - Tề Trọng Khải liền biết ý tưởng của cô, không tự chủ được mà đầu hàng, song chưởng giữ chặt đầu vai trắng noãn của cô, đè cô nằm sắp 🦵-ê-𝐧 ℊ-ⓘườ-n-ɢ.

Anh dùng ánh mắt sắc bén như chim ưng nhìn chằm chằm vào cô, gương mặt cúi thấp, ⓠ⛎ấ-𝓃 q-𝖚ý-𝖙 môi lưỡi cùng cô, trao đổi hơi thở nồng nàn với nhau.

Anh quá khinh thường cô, cho là ở phương diện này cô không hề có kinh nghiệm, kỹ xảo khẳng định vụng về không lưu loát; hiển nhiên anh sai lầm rồi, cô rất có tiềm lực, nên liền đem quyền tự chủ và bá đạo bắt giữ cô, cô không tính toán liền bị anh bắt giữ.

- Ngải Tiểu Điềm, em còn quá non rồi - Anh ở bên tai cô buồn cười, ác liệt mà dùng đầu lưỡi 𝐥ïế*〽️ láp vách tai của cô, để cho cô nhạy cảm ưỡn người, cái miệng nhỏ phát ra tiếng ngân nga.

🅓ụ.ⓒ 𝐯.ọ𝓃.𝖌 của phụ nữ vì thế được khơi dậy, т𝖍_â_n т♓_ể càng thêm nhạy cảm, khi bàn tay anh lướt qua cơ thể cô, vui vẻ chơi đùa với những sợi tóc của cô, 𝐭.𝒽â.𝓃 🌴♓.ể của cô lần nữa trở nên đỏ gấc, nhũ hoa thơm mềm dụ hoặc anh nhấm nháp.

Nhưng anh không vội, anh còn có một người khác chỗ mẫn cảm chưa khai phá.

Nhưng anh không vội, anh còn có một người khác chỗ mẫn cảm chưa khai phá.

Mắt Ngải Điềm nửa mở nửa nhắm, ánh mắt mê loạn như say mê, không hiểu vì sao anh chợt dừng động tác lại, thế nhưng khi cô nhìn thấy gương mặt tuấn mỹ như đang dò xét, cơ miệng nâng lên một nụ cười xấu xa. Khi đôi tay của anh chạm vào dây buộc quần bơi, trái tim của cô run lên, lo lắng muốn ngăn cản anh tiếp tục.

Nhưng không còn kịp rồi, ngay trước lúc cô kịp cản trở, anh đã dùng sức xé nó ra, sau đó liền đem quần bơi tháo xuống, u động của một cô gái trong trắng liền như thủy triều dâng nước.

- Ướt hết rồi hả? - Ánh nhếch môi, đưa đôi mắt lấp lánh nhìn cô.

- Đó là bởi vì mới vừa rồi bơi lội...... - Cô dùng giọng nói dịu dàng giải thích, mặt ửng hồng đẹp đẽ như lửa càng tiết lộ cô đang chột dạ.

- Còn muốn chối cãi? Xem ra anh không thể làm gì khác hơn là tự mình kiểm tra.

- Đừng.

Bàn tay anh tà ác thăm dò xung quang u động của cô, 〽️_ơ_ⓝ ✝️_гớ_𝐧 lên nhúm lông đen, móng tay cái áp sát vào da thịt, đi vào bên trong mật động, tìm được hoa châu giấu kín nên nhẹ nhàng thăm dò nơi âm u, xoa bóp vài cái.

- A ừ...... - Sự phản kháng của cô trong nháy mắt liền tan rã, cảm giác má-𝐮 toàn thân đều dồn về nơi anh đang trêu ghẹo kia, tê dại kinh người, 𝐤*𝒽⭕*á*𝖎 𝖈*ả*ɱ như nước thủy triều tràn qua toàn thân.

Bàn tay tùy ý kéo dài lên xuống, giống như đang tiến hành một cuộc thăm dò nơi thần bí, đang tìm kiếm những điều bí mật nơi u cốc.

Cô nghĩ sẽ khép đầu gối đang run lại, thế nhưng anh bỗng tách hai chân của cô ra, làm cho cái gì cần che cũng chẳng thể nào che đẩy được; trong lòng, cảm giác xấu hổ càng không ngừng gào thét, nhưng rồi tất cả cũng vỡ ra, chưa bao giờ cô để cánh hoa 𝖒ề·𝖒 〽️·ạ·ℹ️ kia nở trước mặt đàn ông, cũng không hề che giấu gì như hiện tại.

Anh dùng đôi mắt thâm thúy nhẹ nhàng ν-𝖚ố-𝖙 v-e viền mắt cô, ngón tay linh hoạt nâng niu cánh hoa ướt đẫm, đang chảy ra rất nhiều mật dịch, dọc theo khe hẹp và ánh mắt 𝐪·⛎·ⓨ·ế·𝖓 𝐫·ũ của anh từ từ thấm ướt ga giường.

N🌀-ự-𝐜 anh nóng lên, 𝐭_𝖍_â_п 𝐭_♓_ể tráng kiện xông lên khát khao, ngón tay không khỏi vỗ về chơi đùa lối hoa thạch, giống như đang hái một viên trân châu.

Vật nam tính thô rát đè nén nơi tư mật m●ề●𝐦 𝐦●ạ●❗, mang đến cảm giác kịch liệt nhưng cũng rất dịu dàng, giống như một dòng điện nhỏ lẻn qua toàn thân, cô ngửa khuôn mặt nhỏ nhắn lên, phát ra tiếng 𝖙𝐡_ở 𝖍_ổ_𝓃 𝒽_ể_ռ, trái tim nhảy rất nhanh.

- Tề...... đừng như vậy...... em sợ......

- Đây chỉ là vừa mới bắt đầu, rất nhanh em sẽ quen. Đừng nói chuyện, nên cảm nhận thật tốt những cảm xúc anh mang đến.

Ngón tay anh to và dài bắt đầu tùy ý đùa bỡn, vặn chặt nhụy hoa yếu ớt, tỉ mỉ xoa nắn, cô yêu kiều uốn éo toàn thân, mồ hôi đổ đầy cơ thể, tóc đen dính chặt lên trán, đôi tay vô dụng níu lấy cánh tay anh.

Ngón tay của anh giàu tiết tấu, không ngừng vuố_ⓣ v_𝖊 cơ thể cô, cảm thấy cơ thể dưới bụng khẽ run rẫy, giống như là nơi tư mật kia không chịu nổi cuồng phong.

- Thật đáng yêu. - Anh thở dài, dùng ngón tay 𝐯●ⓤố●𝐭 ☑️●3 cánh hoa, cho đến khi nơi ấy chảy ra một dòng dịch, mới dời khỏi trận địa, lấy một ngón tay khác mạnh mẽ đ●â●𝐦 thẳng vào bên trong chính thức khởi động nơi tư mật.

- A...... - Cảm thấy có dị vật 🔀*â*〽️ ⓝⓗ*ậ*ρ, toàn thân cô trở nên căng thẳng, nơi tư mật của con gái xuất hiện một sự xấu hổ nồng đậm đột nhiên co rụt lại, đem ngón tay đang thăm dò của anh ş●❗●ế●t c●𝐡ặ●ⓣ.

- Bên trong nóng quá. - Anh bị phản ứng của cô làm cho vui vẻ, môi mỏng hiện ra nụ cười nhàn nhạt, mà cô lại có cảm giác mình đang trở thành một 𝖉.â.Ⓜ️ phụ.

Nhưng có thể như thế với một người đàn ông anh tuấn thì cũng là may mắn, Ngải Điềm dùng đôi mắt tràn đầy khát vọng nhìn anh, có lẽ bất kỳ cô gái nào cũng sẽ nguyện ý đắm chìm giữa bể tình với anh.

- Thả lỏng một chút, em phải cho anh đi vào, anh đảm bảo sẽ còn nhiều thích thú hơn. - Anh kiên nhẫn ◗·ụ 𝒹·ỗ cô, đầu ngón tay bị vách tường bằng hoa 𝐦·ề·〽️ Ⓜ️·ạ·ℹ️ ôm chặt, khẽ dịch chuyển, nhiệt độ 𝖓ó*ⓝ*🌀 ⓑỏ*n*🌀 bên trong tư mật mọi lúc một xôn xao.

Ⓣ.ⓗ.â.𝖓 ⓣ.♓.ể mảnh mai không ngừng ✝️♓●ở 𝖌●ấ●p, cảm giác trơn mềm, nơi tư mật đang co rút nhanh, giống như cái miệng nhỏ nhắn, nhiệt liệt m·ú·ⓣ đầu ngón tay anh.

Ⓚⓗ.𝖔.á.𝐢 c.ả.ⓜ kỳ lạ bắt đầu lan tràn, cắn nuốt cảm giác xấu hổ bên trong, cô không thể tự chủ bắt đầu đong đưa cái 𝖒ôռ·ɢ trắng như tuyết, nghênh đón ngón tay anh 𝐫ú-🌴 ⓡ-🅰️ lui vào.

Nhìn cơ thể xinh đẹp của cô bắt đầu khởi động, 𝐦.á.⛎ của anh sôi trào, bụng dưới căng thẳng và cứng rắn như bàn thạch, âm trầm dâng lên 𝒹·ụ·🌜 v·ọ𝖓·ⓖ.

- È hèm...... A...... - Khóe mắt cô rỉ ra giọt nước mắt, đôi môi cắn chặt đã thất thủ, không ngừng 𝐫ê-ռ 𝐫-ỉ.

Khi ái dịch tiết ra đầy đủ, thấm ướt ngón tay anh, bôi trơn động mật khít khao, cô không có kinh nghiệm khiến cho anh càng phải kiên nhẫn, làm đủ tiến trình.

Những đường gân xanh đã nhảy lên đến trán, cổ họng thèm khát, 𝖉·ụ·↪️ 𝖛ọ·п·ℊ phái nam đang dâng cao, nhưng anh cố gắng nhịn, cố gắng khơi dậy những ԁụ●𝐜 𝐯ọ𝐧●𝐠 chưa bỏ ra của cô.

Trống rỗng rồi lại vào căng cứng khiến cho Ngải Điềm không chịu được nổi, thậm chí có chút thô lỗ đè ép, cùng anh xoa nắn nơi nhụy hoa đỏ ửng, để cho nơi mẫn cảm của cô như có vật gì đó ngăn cản.

Khuây khoả như lửa nóng, đốt cháy dây thần kinh khiến cô đau đớn, không ngừng 𝖗*ê*𝖓 г*ỉ; ngoài 𝐫ê-п 𝐫-ỉ ra cô còn kìm lòng không được bắt một bàn tay của Tề Trọng Khải lên cùng cô xoa nắn nhũ hoa, bắt chước tiết tấu nhanh chậm của anh, vặn kéo khiến nhũ hoa đỏ ửng và thẳng đứng lên, cô cố sức nâng nhũ hoa bên dưới lên cao, dùng bàn tay 𝐯-⛎-ố-𝐭 ✌️-e, lưu lại một dấu ký đỏ nhạt.

- Đừng quá khẩn trương? - Anh than một tiếng, lại hướng tới nơi tư mật của cô thăm dò bằng một lộ trình khác, khiến cho т·𝒽·â·𝓃 🌴·♓·ể của cô co quắp, hoa tư mật như một tấm lụa 𝐦●ề●Ⓜ️ 𝐦●ạ●𝒾 càng chặt hơn.

Mãnh liệt như thế vẫn chưa đủ làm cho vách tường cuối cùng sập đổ, nhưng cũng đã khiến cho cô ra một lần k-♓⭕á-ⓘ 🌜-ả-ɱ, rồi lại khiến cho cô lần nữa bị khơi lên 𝖐í𝐜·𝐡 †𝒽·í·c·𝒽, khóe mắt nhuộm màu ⓓ●ụ●↪️ ✌️●ọn●ɢ đang cuồng loạn, giống như đang cố gắng thôi miên Tề Trọng Khải

Anh nhìn thấy, cổ họng xoay chuyển mấy cái, cúi người ngậm cái miệng nhỏ nhắn đang ngâm nga của cô, ngón tay thay cho lưỡi dài không ngừng duy chuyển trong nơi tư mật, tùy ý khuấy động bên trong, cái lưỡi cũng khiến cô trở nên tê dại.

- Ưmh...... - Đầu lưỡi của hai người cứ mãi dây dưa, tham lam Ⓜ️ú·🌴 lấy nước bọt của đối phương, phát ra những âm thanh khàn đục.

Anh 𝓇_ú_𝐭 𝓇_@ ngón tay dài, 𝖑-❗-ế-𝐦 tất cả dịch vị bám trên ngón tay, sau đó mới cởi mảnh vải đen cuối cùng trên người mình xuống, đem vật phái nam đỏ ngầu to cương cứng đi ra ngoài.

Cô mê lọan, tròng mắt như muốn rớt xuống, vẻ mặt yêu kiều mang theo sự khó tin nhìn chòng chọc vào nguồn nhiệt lớn, nhìn anh vịn nó rê nó, trước nơi tư mật sớm đã ướt nhẹp của cô, vật nam kia càng lúc càng cứng lên như một lưỡi đao.

Anh nâng gáy cổ của cô lên, 👢i·ế·〽️ láp đôi môi đỏ thắm, nhẹ nhàng gặm lấy đôi vai mịn màng, sau đó ngậm chặt nụ hoa trắng muốt, đầu lưỡi đánh vòng li·ế·𝖒 láp.

- Tề...... Zack...... em muốn anh...... Cho em.... . A......

Ý thức cô càng ngày càng cảm thấy khó chịu, bờ eo ⓜ.ề.Ⓜ️ Ⓜ️.ạ.i không ngừng vặn vẹo, giống như một con rắn đang bấu víu lấy cơ thể trần truồng của anh, một 𝒹●ụ●𝐜 νọⓝ●g đang tràn lên khó nhịn xuống, khiến đôi môi hồng của cô càng áp sát 𝖓_🌀_ự_🌜 của anh hơn, để cho cơ thể nhỏ có thể thả lỏng ra.

- Ngoan, đây vốn chính là nghĩa vụ của anh, anh sẽ khiến cho em thỏa mãn

Trên thực tế, nhẫn nại của anh đã đến cực hạn. Anh đem t𝒽●â●𝓃 ⓣ♓●ể trắng noãn của cô tựa vào bả vai mình, đem đôi môi đang mè nheo cắn mạnh một cái.

- A...... đau quá. - Sự đau đớn vì bị xé rách khiến cô phải bật ra tiếng khóc, bàn tay nhỏ cầm thành quả đấm, đấm nhẹ vào n🌀ự_c của anh.

- Anh hiểu mà, lần đầu tiên, đau là khó tránh khỏi. - Anh kéo tay của cô ra, dụi dụi hoa mật đầy ɱá●⛎, bắt đầu làm dịu cảm giác khẩn trương của cô.

- ồ. ồ...... đừng...... Anh đi ra ngoài.... . - Ai nói làm chuyện này sẽ rất hạnh phúc? Cô đang đau 🌜·𝐡ế·🌴 đây này!

- Không được, hiện tại anh đi ra ngoài là anh sẽ ↪️ⓗ●ế●✞. - Anh cắn răng nghiến lợi khẽ nói, từ từ bắt đầu nhịp nhàng trong cơ thể của cô, đem 🅓*ụ*ⓒ νọⓝ*g Ⓜ️_ề_Ⓜ️ mạ_𝒾 khơi lại lần nữa, nhịp đập và lửa nóng khiến hoa tâm nở rộ, cảm giác ư.ớ.т á.† theo chày sắt đưa đẩy ra ngoài.

Lửa nóng xôn xao giống như không ngừng mở rộng nơi tư mật, đau đớn từ từ thay thế, tê dại mãnh liệt, 🎋h⭕á.1 cả.ɱ xông thẳng vào từng mạch m_á_𝐮, cô không khóc nữa, lại tiếp tục rên rĩ.

- Thật là nóng...... anh.... . Nóng quá...... A a......

Thiết bổng to lớn như một ngọn đuốc hồng, khiến cho 🌴hâ*𝐧 𝐭𝖍*ể non mềm của cô tê dại, tần số cử động của anh từ từ tăng lên, bên trong nơi tư mật đã phun đầy dịch mật lên ngọn đuốc.

- Thích anh nhanh một chút hay chậm một chút? - Đem hai chân cô tách ra gác lên trên cánh tay của anh, anh cúi người 𝖍ô-ⓝ nhẹ lên cánh môi của cô, 👢_𝒾ế_ⓜ những sợi chỉ bạc trên khóe miệng của cô.

- Không...... Không biết...... A a...... Như vậy rất thoải mái...... - Đầu óc cô đau đớn, hai má xinh đẹp nở rộ như hoa Mân Côi, ánh mắt mê say, tấm lưng trắng như tuyết và da thịt xuất hiện một trận r_u_𝓃 г_ẩ_𝐲.

- Em đã không có ý kiến, như vậy tùy ý anh phải không?. - Mặt anh nâng lên cười xấu xa, tròng mắt sâu và đen đã bị ⓓụ-🌜 𝐯ọռ-𝐠 bôi sáng, tư mật hẹp gầy và vật nam mạnh mẽ chợt va chạm mạnh.

- A .... A..... - anh 𝒸ắ·𝖒 ⓥà·⭕ nơi sâu nhất trong cơ thể cô!

- Quá nhanh rồi hả? - Anh không tiếp tục nữa, dị vật đang ở nơi tư mật của cô lùi ra một phần ba, thẳng đứng lượn vòng quanh động mật, cố ý 𝖓●ℊ●𝒽●❗ề●n 𝖓●á●𝐭 phần da thịt đỏ thẫm, không bỏ sót bất cứ một xen-ti-mét nào.

- A... a.... a.... ! - Chỗ mẫn cảm bị anh dùng sức đi ra vào, trong nháy mắt đã khiến t_𝐡_â_𝓃 т_𝖍_ể cô căng thẳng, dịch vị trong mật hoa tiết ra mọi lúc một nhều.

- Mẫn cảm thế này hả? - Đây chỉ là mới bắt đầu mà thôi, còn có rất nhiều cuộc thăm dò khiến thần sắc mê loạn khiến cô đạt đến cao trào, anh thở dài.

Vì chậm lại dễ khiến cô đánh mất sự ♓🅰️●𝖒 〽️⛎●ố●𝖓 của mình, anh dùng sức xoa nắn nhũ hoa tròn trịa, còn dùng đôi môi ư●ớ●𝖙 á●✝️ bôi thắm nụ hoa đỏ.

Chỉ chớp mắt vài cái, 𝐭●♓â●ռ th●ể vừa có chút mềm nhũn của cô lại bắt đầu căng thẳng, lần này trong cơ thể dấy lên ngọn lửa còn hừng hực hơn, khiến cho cô hoàn toàn mất đi lý trí, 𝖙·hâ·ռ ✝️·𝐡·ể vặn vẹo 𝖒-ề-ⓜ ɱ-ạ-𝒾, khát vọng muốn anh ✅𝐮ố●т ⓥ●e.

Giống như phát hiện ra sự thỉnh cầu trong mắt cô, anh bắt đầu điên cuồng hưởng lạc, mỗi một lần đều đ.ư.𝒶 𝐯.à.𝖔 nơi sâu nhất.

Những thớ thịt màu đỏ tươi cố gắng nuốt lấy khối cứng rắn của anh, mỗi khi anh muốn thối lui khỏi thì nơi ấy càng mãnh liệt ngậm lấy anh, rú.✞ 𝖗.a 𝖈-ắ-𝖒 ⓥ-à-0 với tốc độ càng kịch liệt, tiếng 🌀ïa.⭕ 𝒽.ợ.🅿️ phóng túng và bừa bãi liền vang lên khắp cả căn phòng

"ba ... ba .... bành... bành", tiếng va chạm của thân thê nam nữ trong ngừng vang lên, mang theo những tia lửa dục mê loạn.

Rời bỏ đạo đức và lý trí, bọn họ chìm đắm trong trò chơi 𝖙ì●ռ●𝖍 á●ı, như một con thú bị trúng độc, một khát vọng đoạt lấy, một khát vọng được phong lưu.

- ukm.... hừ...... A...... - Khi cô cảm thấy mình vừa leo l-ê-п đỉ𝐧-♓ sóng thì đột nhiên anh rút t.♓â.п 𝐭.h.ể của mình ra, lật ngược 𝐭ⓗ-â-n ✝️-♓-ể cô nằm sấp xuống.

Cô không còn chút sức lực nào phản kháng, cứ để mặc anh é●𝐩 🅱●ⓤ●ộ●𝒸 cô quỳ sấp, anh không nói lời tách hai chân của cô ra, bàn tay thô lỗ vê khắp khe ⓜ·ô𝐧·g trắng noãn, trong nháy mắt phía sau liền truyền đến cảm giác bị đ·â·𝐦 xuyên đau đớn.

- A a a...... - cao triều cố ý bị trì hoãn trong chớp mắt lại ập tới, hoa mắt mờ tai chẳng còn nhìn rõ vật thể thoáng qua trước mắt, †●♓â●ռ 𝖙●ⓗ●ể cô bắt đầu co quắp, nơi tư mật bắt đầu co rút dữ dội, thuận thế đem nhiệt nóng 𝐬ı*ế*† 𝖈hặ*𝐭.

Cái 𝖒ô_𝖓_ɢ trắng nõn của cô bị bàn tay anh ôm ngang hông, bàn tay còn lại đi vòng ra phía trước, anh nắm lấy hai nhũ hoa không ngừng đung đưa của cô, khiến chúng nó đánh nhảy trong bàn tay của anh, cảm thụ sẽ đẫy đà bao trọn cảm xúc.

- Ngải Tiểu Điềm, em thỏa mãn, hiện tại đến lượt anh rồi. - T●h●â●𝐧 ⓣ𝖍●ể m·ề·𝐦 𝐦ạ·ⓘ mới vừa ngừng một trận cuồng phong lại bị anh điên cuồng ra vào, mật đào và cái ɱô*n*𝐠 tròn trịa của anh nâng lên cao, tư thế ⓒ●ắ●〽️ 𝐯●à●𝐨 từ phía sau càng 𝖙𝐡.â.m 𝐧.𝐡.ậ.🅿️ sâu hơn, ý nghĩ ⓗ-υ-𝐧-ⓖ 𝖍ă-ⓝ-ℊ đoạt lấy cô của anh cuối cùng đã được thỏa mãn.

- Quá sâu...... A a...... Anh thật là hư...... đàn ông thối...... Sao a......

Cô bất lực nằm bịch xuống đất, cao trào vừa qua khỏi, làn sóng tiếp theo lại ập tới, nơi tư mật co rúc lại bị anh nới rộng ra, vô số ái dịch được tiết ra rồi tưới gội xuống, hai người tạo thành một màn ướ.ⓣ á.t.

Lửa nóng của chày sắt hoàn toàn khảm vào phần hoa mật ɱề●〽️ Ⓜ️●ạ●𝐢, anh т.𝒽.ở ⓓ.ố.🌜 như một con dã thú.

Xoay mình, một hồi sảng khoái từ xương cột sống chui lên ót, anh nhanh chóng cắm thêm vài chục cái vào hoa mật 〽️·ề·𝐦 ⓜ·ạ·ⓘ, sau đó 𝓇●ú●ⓣ 𝖗●🔼, đem chất lỏng trong vật phái nam ⓝó𝐧●g 𝖇●ỏп●ⓖ phun khắp lưng của cô......

Cả người Ngải Điềm vô lực ngã sấp xuống, những màn cao trào liên tục ập đến không ngừng lan tràn khắp cơ thể cô, người đàn ông kia cũng đổ ập lên lưng cô, 👢𝖎ế●ⓜ ♓·ô·ⓝ gáy cổ phía sau của cô, cô phát ra tiếng rên thỏa mãn y hệt như con mèo nhỏ. Mờ mịt đi vào giấc ngủ, trong đầu cô đột nhiên phát lên câu danh ngôn bất hữu của Rhona

"Người phụ nữ có thể mang cho người đàn ông sự điên cuồng và cao trào, mới là một đôi thật sự."

Ngựa!, tự nhiên cô cảm thấy những lời này nói rất đúng! Cô nhất định là điên rồi!

Chương (1-10)