Xin chào, BOSS lòng dạ hiểm độc (3)
← Ch.298 | Ch.300 → |
Editor: Hạ Thiên
Beta: Tinh Niệm
Tô Yên rời đi dứt khoát nhanh nhẹn, một chút do dự đều không có.
Nhìn bóng dáng cô biến mất, thân thể Lục căng cứng.
Hắn buông hạ mí mắt, chỉ là quanh thân khí thế âm trầm.
Hai vị bên cạnh còn xem đến sửng sốt.
Đặc biệt là Lâm Trường Dã, hắn xem đến trợn mắt há hốc mồm.
Này....... đồ ăn kia là từ chỗ nào tới a? Còn từ nhỏ đã quen biết cùng Yêu Vương?
Chẳng lẽ, đồ ăn này là Yêu Vương nuôi từ nhỏ, sau đó nửa đường đồ ăn này liền lén chạy đi??
Lâm Trường Dã trong đầu bổ não một trận.
Muốn nói đồ ăn này cũng thật là kỳ quái.
Chạy liền chạy đi, hiện tại chạy về đây là chuyện như thế nào?
Chẳng lẽ là cảm thấy Lục ngồi trêи vị trí Yêu Vương rồi thì sẽ không xuống tay với nàng?
Chậc chậc chậc, đồ ăn này còn rất thông minh a.
Tô Yên một đường trầm mặc không nói, đi ra ngoài.
Thật lâu sau, Tiểu Hoa mở miệng
"Ký chủ, chị tức giận có phải hay không?"
Tô Yên
"Không có"
Tiểu Hoa khẳng định nói
"Vậy ký chủ khẳng định là đau lòng."
Tô Yên lúc này không trả lời ngay, mà là thật lâu sau mới nhỏ giọng nói
"Một chút."
Hắn nói ghét bỏ cô.
Tô Yên từ trong túi lấy một viên kẹo sữa dâu tây, ăn vào trong miệng.
Vừa ăn vừa đi trêи đường.
Dã Vị tửu lầu này đã cực kỳ gần với cửa thành, thế cho nên mới đi một lúc đã ra khỏi thành, tới trước một mảnh đất hoang bên ngoài.
Tô Yên vẫn là đi về phía trước.
Giấy gói kẹo đầy đến mức túi tiền kia căng phồng.
Tiểu Hoa xem như đã nhìn ra.
Đối với ký chủ mà nói, ăn kẹo liền giống với nam nhân phiền lòng hút thuốc say rượu vậy.
Ăn càng nhiều thì chứng minh tâm tình càng không tốt.
Ăn một hồi lâu, cô dừng lại bước chân, nhìn trái phải.
Lúc này cũng không có tiếp tục ăn tiếp.
Tiểu Hoa mở miệng
"Ký chủ, đã tốt hơn chưa?"
Tô Yên
"Ta chỉ là có một chút đau lòng. Hiện tại tốt hơn rồi."
"Vậy ký chủ lại quay về đi tìm hắn sao?"
"Không quay về."
"A? Ký chủ chẳng lẽ không muốn tìm cái lý do để giải thích rõ ràng?"
Tô Yên
"Hắn đã rất tốt rồi, cũng không cần ta hỗ trợ vẫn có thể sinh hoạt như thường."
"Ký chủ, chị đây là muốn quên hắn đi, rồi một mình hành tẩu trong giang hồ?"
"Cũng có thể làm như vậy."
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Tiểu Hoa lại nói
"Ký chủ, vậy nhỡ đâu Lục sẽ thích người khác, cùng người khác ngủ chung.... ."
Tô Yên nghe đến đây, mày nhẹ nhàng nhíu lại.
"Vậy không thể."
"Ký chủ không phải nói không đi tìm hắn?"
Tô Yên cẩn thận nghĩ nghĩ, sau đó cúi đầu, có chút héo.
Cuối cùng vẫn là nói
"Vẫn là cùng hắn ở bên nhau đi."
Chỉ là nói xong, cô cũng không lập tức quay trở về.
Tô Yên hỏi Tiểu Hoa
"Thiên Cốt Hoa là cái gì?"
"Ân? Ký chủ, Tiểu Hoa cũng không biết a."
"Nơi này có chợ đen không?"
"Ký chủ muốn đi?"
"Ân, ta muốn trước tìm một chỗ hỏi rõ ràng thứ này rốt cuộc là cái gì đã."
Tiểu Hoa
"Ký chủ chờ một lát, Tiểu Hoa giúp chị tra xem."
"Ký chủ, thành trấn này không có chợ đen, ở thành trấn bên cạnh thì có, nếu chị muốn đi thì đại khái là một trăm dặm đường."
Tô Yên gật đầu
"Ân, được."
Cô tính toán đi theo lộ tuyến gần nhất Tiểu Hoa cho mình.
Đương nhiên, đi chợ đen cũng không hẳn là vì Thiên Cốt Hoa.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, cửa ải thứ ba sau này rất có khả năng vẫn là tại Yêu tộc.
Cô muốn hiểu biết toàn diện về nơi này chút.
Tô Yên đang muốn chạy đi nhưng thân thể lại dừng một chút.
Như là nhận ra cái gì, cô quay đầu lại.
*****
Editor: Hạ Thiên
Beta: Tinh Niệm
Đằng sau có một người đứng đó.
Y phục đen, khuôn mặt tuấn mỹ, khí thế cường đại.
Rõ ràng là bộ dáng đẹp mắt, nhưng tâm tình hắn không thế nào tốt, thế cho nên lại cảm thấy âm u dọa người.
Tô Yên nhìn hắn, nhìn nhìn lại bốn phía xung quanh.
Xác thật không có người khác.
Cho nên, hắn là tới tìm cô?
Tô Yên mở miệng
"Có việc sao?"
Lục vừa nghe Tô Yên nói chuyện, cũng không biết vì cái gì, chính là cảm thấy không thuận tai, cảm thấy cỗ chỗ nào cũng đều chướng mắt.
Sao lại có người làm hắn chán ghét như vậy?
Hắn tới gần Tô Yên, khóe môi mang theo châm biếm như ẩn như hiện
"Lại gặp mặt a."
Tô Yên nghe hắn nói đầy vẻ thâm ý.
Tức khắc liền nhớ tới lời hắn vừa nói ở tửu lâu.
Nếu gặp lại liền giết chết cô?
Tô Yên nghĩ vậy, trầm mặc.
Lục đi đến trước mặt cô, dừng chân lại.
Hắn sớm đã cao hơn cô.
Khi xưa phải ngửa đầu lên nhìn, đến bây giờ thì là hạ mắt xuống nhìn cô.
Lục mở miệng
"Không có gì muốn nói?"
Tô Yên
"Chàng muốn hỏi cái gì?"
Hắn nắm lấy cổ tay Tô Yên.
Trêи mặt còn đang cố khắc chế cảm xúc.
Khóe môi châm biếm dần dần gia tăng
"Chỉ là đi ra ngoài rửa đồ ăn, ngươi liền biến mất, vừa đi là mười năm. Hiện giờ lại lần nữa xuất hiện, giống như là cái gì cũng chưa phát sinh qua vậy. Mấy năm nay, đi đâu vậy?"
Tô Yên nghe hắn nói câu mười năm kìa liền trầm mặc trong chớp mắt.
Hóa ra cô đi lâu như vậy rồi.
Tô Yên nghiêm túc nói
"Ta đi là vì bất đắc dĩ."
Hắn vẫn cười, khẩu khí không chút để ý
"A? Ai bức ngươi?"
Tô Yên
"Dăm ba câu nói không rõ."
"Chậm rãi nói, ta có rất nhiều thời gian."
Hắn quyết định muốn hỏi đến cùng.
Tựa hồ Tô Yên nếu không nói ra được đáp án vừa lòng, việc này sẽ không có khả năng bỏ qua.
Kỳ thật trong lòng Lục cũng hoảng sợ.
Sợ mình quá để ý tới nữ nhân này.
Vốn dĩ hắn cho rằng đoạn hồi ức kia sớm đã quên đi trong những năm tháng dài đằng đẵng đó, với hắn mà nói có cũng được, mà không cũng thế.
Hiện giờ cô lại lần nữa xuất hiện.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Việc bị vứt bỏ, tức giận cùng chật vật, tựa hồ lại lần nữa thổi quét mà đến.
Dù cho mười năm đã qua đi, tất cả ký ức về cô tức khắc rõ ràng trong chớp mắt.
Nữ nhân này, hắn thật là chán ghét cực kỳ.
Lục vừa nghĩ vừa gắt gao lôi kéo tay Tô Yên, hận không thể nhanh chóng bóp gãy tay cô.
Tô Yên
"Ta đi ra ngoài rửa đồ, sau đó đang đi liền đi tới một nơi khác, chờ đến khi trở về chính là chuyện một canh giờ trước."
Cô nói thực nghiêm túc.
Đây cũng xác thật là chuyện đã phát sinh.
Chỉ là.... . quá mức không thể tưởng tượng.
Hắn nắm tay Tô Yên càng ngày càng chặt, khóe môi mỉa mai càng thêm rõ ràng
"Trình độ ngươi nói dối xác thật lại tăng lên rồi. Ta cho ngươi thời gian suy nghĩ nên ngươi cứ như vậy ứng phó với ta?"
Hiển nhiên, ở trong mắt hắn, Tô Yên vô luận nói cái gì đều là đang lừa hắn.
Lục nhận định, Tô Yên chính là cố ý vứt bỏ mình.
Tô Yên nghiêm túc nói
"Ta không lừa chàng."
Hắn không nói chuyện, nhưng mà ánh mắt kia rõ ràng không tin.
Nói như thế nào cũng không thông.
Tô Yên ngậm miệng lại.
"Vậy, ta đi."
Cô nghĩ rất đơn giản, dù sao cũng giải thích không rõ ràng lắm, hơn nữa hắn cũng không muốn nhìn thấy cô, còn ghét bỏ cô.
Vậy, nếu không thì đi chợ đen trước, hỏi một chút chuyện Thiên Cốt Hoa.
Kết quả cô vừa định rút cánh tay ra ngoài, người nào đó càng hung, trừng mắt nhìn cô.
Cô cũng không hiểu hắn rốt cuộc muốn làm gì nên chỉ có thể đối diện với hắn, hai người giằng co.
*****
Editor: Hạ Thiên
Beta: Tinh Niệm
Lúc này, một nữ yêu xuất hiện ở trước mặt hai người.
Nàng ta ôm quyền, quỳ một gối xuống đất
"Yêu Vương! Yêu Vương điện bị một nhân loại tự tiện xông vào giết chết hộ vệ, hắn đã chạy thoát."
Khi nữ yêu kia ngẩng đầu lên liền sửng sốt chớp mắt một cái.
Lực chú ý dừng ở trêи người nữ tử đang cực kỳ ái muội cùng Yêu Vương.
Sau đó nữ yêu nhíu mày
"Nhân loại?"
Đại khái là có nhân loại tự tiện xông vào Yêu Vương điện, thế cho nên nàng ta nhìn nhân loại càng không vừa mắt.
Thậm chí còn cảm thấy, vị này đột nhiên xuất hiện ở bên người Yêu Vương điện hạ, đều có khả năng là đồng bọn.
Nữ yêu nhíu mày càng chặt.
Lục vẫn luôn chú ý đến Tô Yên.
Cả nửa ngày sau hắn mới mở miệng
"Hồi Yêu Vương điện."
Nữ yêu kia gật đầu
"Vâng!"
Dứt lời, Tô Yên vốn dĩ cho rằng hắn là muốn tự mình rời đi.
Không nghĩ tới, hắn vẫn lôi kéo cánh tay cô không buông.
Sau đó....... đã bị kéo đi rồi.
Không đến nửa canh giờ, bọn họ đã tới một tòa cung điện có tên Yêu Vương điện.
Tô Yên không dùng được pháp thuật, cũng không có yêu lực, cuối cùng là bị Lục mang đi.
Chờ tới khi đến cửa lớn của Yêu Vương điện, chỉ có tám chữ để hình dung 'kim bích bát ngát, đại khí huy hoàng'.
Bậc thang đều là dùng tới ngọc màu mỡ dê tốt nhất, trêи bậc thang được khảm từng viên dạ minh châu to bằng nắm tay.
Chờ tới khi ngồi xuống.
Lục buông lỏng tay ra, cũng không thèm liếc nhìn Tô Yên một cái, từng bước từng bước đi lên trêи bậc thang.
Vừa đi vừa nói với nữ yêu bên cạnh
"Việc như này cũng cần bẩm báo tới ta?"
Nữ yêu đầu cúi càng thấp.
Cho đến khi vào trong đại điện, bước chân hắn dừng lại
"Ba ngày, bắt người kia tới. Bất kể dùng hình thức nào. Bằng không, ngươi liền thay hắn chịu chết đi."
Nhẹ nhàng bâng quơ một câu, mở miệng chính là đại giới.
Nữ yêu đôi tay ôm quyền
"Vâng!"
Ở Nhân giới, bạo lực tuyệt đối sẽ không được ôn sùng.
Nhưng là ở Yêu giới, tất cả yêu quái đều lấy bạo lực làm chủ.
Những thứ ở Nhân giới coi là cực kỳ tàn ác giết chóc.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Ở Yêu giới đều được lấy ra coi là chiến tích để khoe khoang.. TruyenHD
Đặc biệt là mỗi một lần thay Yêu Vương, đều là chiến tích hiển hách.
Tựa hồ không đồ một thành, không giết 800 ngàn yêu, căn bản đều không đủ tư cách làm Yêu Vương.
Ở trong thế giới của yêu, chỉ có Yêu Vương đủ cường đại, mới có thể dẫn dắt Yêu tộc, sẽ có một ngày thống nhất Nhân tộc cùng Ma tộc.
Lục kế nhiệm Yêu Vương, không tàn sát dân trong thành, cũng không có giết chết 800 ngàn yêu, nhưng lại làm Yêu tộc nhân tâm phục khẩu phục.
Vì cái gì?
Bởi vì hắn giết Yêu Vương đời trước.
Chỉ bằng cái này cũng đủ chứng minh, hắn so với Yêu Vương tiền nhiệm càng cường đại.
Có tư cách ngồi trêи vị trí Yêu Vương.
Nữ yêu trả lời xong, nhìn về phía Tô Yên bên cạnh một cái.
Lên tiếng
"Yêu Vương, đây cũng không phải lần đầu tiên có nhân loại xâm nhập Yêu Vương điện. Có lẽ, trong Yêu Vương điện có đồ vật bọn chúng cần. Thậm chí rất có khả năng là cấu kết với nhau gây án. Chúng ta cần phải cẩn thận với tất cả nhân loại."
Nữ yêu đối với Tô Yên tràn ngập địch ý.
Tô Yên như là nhớ tới cái gì, dò hỏi
"Chỗ các người có trân bảo?"
Tuy rằng cô cũng không rõ ràng Thiên Cốt Hoa rốt cuộc là cái gì, nhưng luôn cảm thấy, nếu là muốn hoàn thành cửa thứ hai, hẳn là rất khó.
Cô vừa thốt ra lời kia, nữ yêu bày ra bộ mặt quả nhiên như thế mà nhìn Tô Yên.
Sau đó mở miệng
"Yêu Vương đại nhân, thuộc hạ cảm thấy ······"
Lời còn chưa nói xong, Lục mở miệng
"Đi xuống."
Nữ yêu kia lập tức ngừng lời, không dám tiếp tục mở miệng.
Nàng ta cúi đầu
"Vâng!"
Sau đó lập tức biến mất không thấy.
*****
Editor: Hạ Thiên
Beta: Tinh Niệm
Trong đại điện chỉ còn lại có Tô Yên cùng Lục.
Lục ngẩng đầu nhìn cô
"Tới chỗ này, có mục đích gì?"
Hắn hỏi trắng ra.
Tô Yên nghiêm túc nói
"Là chàng dẫn ta tới."
Lục đi tới chỗ Tô Yên, từng bước ép sát
"Cô muốn cái gì?"
Hắn lại hỏi một lần.
Còn chưa chờ Tô Yên trả lời, hắn liền lại hỏi một câu
"Cô muốn cái gì từ ta?"
Đôi mắt đen nhánh gắt gao nhìn chằm chằm Tô Yên.
Biểu tình trêи mặt khó dò.
Tô Yên nghiêm túc
"Ta cũng chỉ là muốn đến nhìn chàng."
Dứt lời, cả hai người cùng yên tĩnh.
Sau đó, khóe môi hắn gợi lên, châm biếm nói
"A? Phải không?"
Tô Yên cảm thấy cứ tiếp tục như vậy không phải biện pháp tốt.
Hắn chính là không tin cô.
Tô Yên
"Ta có thể thích chàng không?"
Lục sửng sốt.
Tô Yên lại một câu
"Chàng sẽ thích ta sao?"
Lục sau khi nghe xong, vẻ châm chọc càng tăng lên.
"Để ta thích cô? Sau đó thì sao? Muốn cái gì?"
Tô Yên nói một cách đương nhiên
"Muốn cùng chàng ở bên nhau."
Cô nói quá bình đạm rồi, giống như đây là một chuyện cực kỳ tự nhiên.
Sau đó Tô Yên duỗi tay, bắt được ống tay áo hắn.
Cô thực nghiêm túc nói
"Những lời ta nói đều là thật sự."
Vốn dĩ cô là muốn hắn đừng hoài nghi mình.
Nhưng vừa tới gần, Tô Yên phát hiện hắn hình như có điểm không quá thích hợp.
Môi hiện lên màu đỏ bất thường, như là màu máu, hơi thở hỗn loạn, động tác của hắn cũng có chút chậm chạp.
Đây là biểu hiện khi bị thương.
Dù cho hắn cực lực áp chế, nhưng Tô Yên vừa tới gần nên vẫn phát giác ra được.
Cô ngẩn người
"Chàng bị thương."
Không phải câu hỏi, mà là khẳng định.
Hắn đang muốn châm chọc nói chuyện.
Kết quả, Tô Yên căn bản đều không có nghe hắn mà đã lôi kéo người đi ra ngoài.
Cô là muốn đi tới phòng hắn, chỉ là chỗ này quá lớn, cô vừa tới cũng không biết đường đi.
Tô Yên mở miệng
"Chàng ở chỗ nào?"
Người nào đó chỉ là như cười như không nhìn cô, vẫn chưa trả lời.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Dạo qua một vòng, cuối cùng Tô Yên đành lôi kéo hắn ngồi trêи bảo tọa Yêu Vương.
Vừa cởi quần áo hắn vừa nói
"Chàng không cần phản kháng ta, ta sức lực rất lớn, chàng phản kháng không được đâu."
Lục nghe lời này, rõ ràng hắn thực chán ghét người khác tới gần mình, càng chán ghét loại lời nói cưỡng bách như vậy.
Chỉ là những thứ này đều phát sinh ở trêи người Tô Yên, hắn chẳng những không cảm thấy phản cảm, ngược lại còn có chút muốn cười.
Những chuyện khi còn nhỏ từng màn hiện lên trong đầu hắn.
Nghiêm túc mà nói, một năm sống chung kia, Tô Yên đối với hắn cực tốt.
Cô là người duy nhất quan tâm hắn, sẽ không thèm để ý lời người khác mà vẫn luôn bảo hộ hắn.
Cũng là bởi vì như vậy, hắn hiện tại mới chán ghét cô cực kỳ.
Năm đó khi thấy nguyên thân của hắn, rõ ràng trong miệng nói không sao, nhưng cũng không quay đầu lại liền đi rồi.
Hắn đều quên mất chính mình ngồi bao lâu ở trong sơn động kia.
Mấy ngày đầu còn vẫn luôn tự biện hộ lý do thay cho cô, khẳng định là trêи đường có việc trì hoãn.
Hắn lo lắng, nhưng lại không dám tùy tiện đi ra ngoài, sợ Tô Yên trở về tìm không thấy hắn.
Lúc sau đợi thật lâu thật lâu, mới dần dần tiếp nhận sự thật này.
Cô đi rồi.
Cô không cần hắn.
Từ đó, hắn chán ghét tất cả mọi người trêи thế giới này, bao gồm chính hắn.
Thời gian sau đó, hàng đêm khó ngủ, dù có là ngủ rồi cũng sẽ lặp lại làm ác mộng, bừng tỉnh, ngủ, lại bừng tỉnh.
Thậm chí còn nhiều hơn cả số lần trước khi gặp Tô Yên.
Ngày qua ngày, năm qua năm.
Hắn cũng đã dần quen với cuộc sống như vậy.
*****
Editor: Hạ Thiên
Beta: Tinh Niệm
Hắn cuối cùng cũng đi lên được địa vị cao nhất của Yêu tộc, tiêu diệt tất cả những kẻ nói hắn không tốt.
Ngay ở lúc hắn cho rằng mỗi một ngày đều sẽ là như thế, nữ nhân này lại về rồi.
Không có chút nào biến hóa, vẫn là bộ dáng như xưa kia.
Tô Yên kéo quần áo Lục ra, nhìn thấy chỗ ngực hắn có vết thương sâu tới nỗi thấy được cả xương trắng, không hề băng bó một tẹo nào, huyết nhục mơ hồ, quần áo còn dính liền vào đó.
Xem trạng thái này, có vẻ đã kéo dài một đoạn thời gian.
Hắn thật giống như không cảm thấy đau vậy, tùy ý miệng vết thương này sinh mủ chuyển biến xấu.
Tô Yên nhìn vết thương kia, trầm mặc một hồi lâu.
Mở miệng
"Dược đâu?"
Lục lại lần nữa cười châm chọc.
Hắn nhéo cằm Tô Yên, thoáng dùng sức
"Bổn vương bị thương, quan hệ gì tới cô?"
Hai bên giằng co.
Lúc này, cửa đại điện Yêu Vương truyền đến thanh âm. TruyenHD
"Ây da, ngươi như thế nào lại về trước? Liền cứ thế để hai chúng ta ở lại tửu lâu kia, thật sự không phúc hậu a."
Người tới đang nói, một tay còn cầm quạt hất hất vài cái.
Khi Lâm Trường Dã thấy rõ ràng cảnh tượng trêи bảo tọa của Yêu Vương điện, lập tức dùng quạt xếp chặn mắt mình lại.
Hắn nói
"Ta cái gì cũng không có nhìn thấy, các ngươi tiếp tục."
Tư thế của Tô Yên cùng Lục quá ái muội, hiển nhiên là làm người khác hiểu lầm.
Lộ Khe đứng bên cạnh cũng nhìn đến sửng sốt, sau đó che lại môi ho khan.
Nhìn thấy hai người kia đang chuẩn bị rời đi.
Tô Yên mở miệng
"Biết nơi nào có dược trị thương không?"
Dứt lời, Lâm Trường Dã lập tức liền hạ quạt xuống.
"Chơi lợi hại như vậy?"
Tô Yên duỗi tay, dùng áo ngoài của Lục chặn miệng vết thương của hắn.
Lại nói một lần
"Dược trị thương."
Lâm Trường Dã nhìn ra Tô Yên có quan hệ không bình thường với Yêu Vương nhà mình, lập tức nói
"Chờ một lát!"
Nói xong liền ra Yêu Vương điện.
Lộ Khe đứng ở chỗ đó, chỉ là liên tiếp cúi đầu ho khan, cũng không biết hắn suy nghĩ cái gì.
Lục dựa vào bảo tọa Yêu Vương, tư thái lười biếng.
Tầm mắt liếc Lộ Khe một cái, như là nhớ tới cái gì.
"Cô không hề thay đổi."
Tô Yên
"Ân?"
"Tính tình thích nhỏ yếu, bảo hộ người khác, trước nay đều không thay đổi."
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Tô Yên nghe xong, lắc đầu
"Ta không thích nhỏ yếu, cũng không thích bảo hộ người khác."
Lục nghe vậy chỉ cười, hiển nhiên cũng không tin tưởng lời cô.
Thực mau, Lâm Trường Dã lấy dược tới.
Chờ hắn cầm đi lên bậc thang liền ngửi thấy được từ trêи người Lục tản ra mùi máu tươi.
Tầm mắt hắn nhìn lại, liền thấy được miệng vết thương như ẩn như hiện kia của Lục.
Lời nói trêu ghẹo đến môi lập tức ngừng lại.
Hắn vội vàng đặt một bao vải chứa thuốc mỡ ở trêи bàn.
"Chỗ này."
Nói xong, Lâm Trường Dã phản ứng mau
"Không có việc gì nữa, vậy ta đi trước."
Sau đó vội vội vàng đi ra ngoài.
Quan hệ của hắn cùng Yêu Vương còn tính là tạm được, nhưng chuyện Yêu Vương bị thương là thuộc về tối kỵ.
Nếu lúc này mà bị địch nhân công kϊƈɦ, rất có khả năng sẽ cướp đi vương vị.
Loại sự tình này, người khác biết càng ít càng tốt.
Tốt nhất là một người cũng không thể biết.
Lâm Trường Dã vì cái gì chạy nhanh như vậy?
Đây còn không phải sợ Lục một lòng tàn nhẫn, diệt khẩu luôn hắn sao.
Lộ khe liếc mắt nhìn vương vị kia một cái, sau đó xoay người rời đi.
Tô Yên cầm lấy một cái bình ngọc, nhìn cả nửa ngày
"Tiểu Hoa"
"A!"
"Em biết nên dùng cái nào không?"
"Đương nhiên! Tiểu Hoa chính là lợi hại hơn cả bách khoa toàn thư đó nha."
*****
Editor: Hạ Thiên
Beta: Tinh Niệm
Cả nửa ngày sau, Tiểu Hoa mở miệng
"Ký chủ, lọ màu đen hiệu quả giảm nhiệt tốt nhất. Lọ màu xanh lục cầm máu tốt nhất. Màu tím có thể mau chóng làm miệng vết thương khép lại, phòng ngừa cảm nhiễm."
"Nên dùng cái nào?". Truyện Hệ Thống
"Ách ······ Tiểu Hoa không phải bác sĩ."
Nó cũng chỉ là có thể phân tích dược hiệu, nhưng còn dùng như thế nào, nó, nó cũng không biết a ······.
Tô Yên trầm mặc.
Sau đó duỗi tay, lấy mấy chai dược liệu tốt kia, tất cả đều đổ vào miệng vết thương của hắn.
Làm xong, cô cầm băng gạc màu trắng bên cạnh, băng bó lại.
Sau đó kéo áo ngoài của hắn, che khuất.
Cô nhìn lục
"Anh phải đổi dược thường xuyên."
Nói xong, ngẩng đầu đối diện với hắn.
Tô Yên sửng sốt.
Lúc này cô mới nhớ ra hắn cũng có năng lực khép lại miệng vết thương rất mạnh, cô liền không hề nói thêm cái gì nữa.
Hắn động một cái đã bắt được cánh tay Tô Yên, dán người tới trước mặt cô.
Hai người dựa vào cực gần.
Hắn cười, chậm rãi nói
"Muốn Hậu vị, làm Vương Hậu Yêu tộc?"
Tô Yên nhìn hắn, sau đó gật gật đầu
"Ân, muốn."
Cô mới vừa trả lời xong, hắn liền cười nhạo lên tiếng
"Cô đúng là thành thật."
Nói đoạn hắn trêи dưới đánh giá Tô Yên, châm chọc nói
"Cô lại dựa vào cái gì mà cảm thấy ta sẽ cưới cô?"
Tô Yên thực nghiêm túc
"Ta sẽ đối tốt với chàng."
Tiểu Hoa nhỏ giọng nói
"Ký chủ, lời này của chị rất giống tra nam nói trước khi lừa ngủ người khác á. Căn cứ số liệu Tiểu Hoa tìm được, nam nhân nói một câu này lừa được rất nhiều cô gái nha."
Cô nghe xong Tiểu Hoa nói,
"Ta không phải nam nhân khác."
Nói xong, giống như là vì chứng minh bản thân khác với số liệu mà Tiểu Hoa tìm được, cô mở túi tiền bên hông, sau đó từ bên trong lấy hai viên kẹo ra rồi nhét vào trong tay của hắn.
Tô Yên nói với Lục
"Kẹo của ta, đều có thể cho chàng."
Tiểu Hoa càng nghe ký chủ nhà mình nói chuyện, liền càng cảm thấy như là nam nhân thúi đang lừa gạt thiếu nữ đơn thuần vậy.
Lục cầm hai viên kẹo kia.
Nhìn xem Tô Yên, lại nhìn về phía túi tiền của cô.
Cầm lòng không đậu, duỗi tay bóp một chút, sau đó mày nhíu lại.
Còn tưởng rằng cả túi đầy kẹo, kết quả tất cả đều là vỏ không.
Nhưng mà, Lục vẫn là bắt lấy túi tiền kia.
Tô Yên nhìn hắn, lại nhìn túi tiền, mở miệng
"Bên trong không có kẹo."
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Cô muốn lấy túi tiền về, dù sao cô cũng chỉ có một cái này thôi á.
Lục mí mắt vừa nhấc
"Cô không phải nói sẽ rất tốt với ta?"
Tô Yên gật gật đầu
"Đúng"
"Bổn vương muốn một cái túi tiền thôi mà cũng không bỏ được, cô cảm thấy, bổn vương là người mà chỉ cần dùng này hai viên kẹo liền có thể lừa gạt?"
Tô Yên nghe xong.
Hắn đây ý là không chấp nhận?
"Được rồi."
Cô lên tiếng, sau đó có ý muốn lấy lại hai viên kẹo kia.
Nếu không dùng được, vậy cô lấy về tự mình ăn.
Sau đó tay Tô Yên mới vừa đụng tới kẹo, Lục liền nhìn cô chăm chăm, ánh mắt sâu kín.
Tay đang cầm kẹo của Tô Yên dừng lại, sau đó chậm rãi đặt ở lòng bàn tay hắn.
Nỗ lực làm bộ cái gì cũng chưa phát sinh qua.
Mở miệng
"Cho chàng ăn."
Trong đầu, Tiểu Hoa nhìn ký chủ có một loạt phản ứng này.
Chậc chậc chậc.
Không nghĩ tới a, ký chủ hiện tại chẳng những biết nói dối, còn biết xem mặt đoán ý.
Tuy rằng hiện tại chỉ có thể xem hiểu ý của Quân Vực đại nhân, nhưng so với ban đầu ký chủ cái gì cũng không hiểu thì còn tốt hơn a.
Quân Vực đại nhân mỗi ngày ngâm mình trong lu dấm, ngày ngày lăn lộn mù quáng mà ký chủ còn không rõ.
Lại nhìn hiện tại xem ······ tiến bộ bay nhanh a.
*****
Editor: Hạ Thiên
Beta: Tinh Niệm
Đại khái là hai viên kẹo kia phát huy tác dụng.
Cũng có lẽ là túi tiền bị hắn cướp đi phát huy tiềm lực.
Dù sao, Tô Yên cũng là ở lại.
Cô được an bài ở một căn phòng thực hẻo lánh.
Từ Yêu Vương điện, đại khái phải đi mất một nén nhang mới có thể đến nơi.
Ba ngày sau đó, Tô Yên chưa từng gặp lại Lục.
Buổi sáng ngày thứ tư, cô đang chuẩn bị đến Yêu Vương điện, kết quả mới vừa đi ra cửa phòng liền bị nữ yêu hộ vệ ngăn cản.
Nàng ta chỉ thẳng kiếm vào Tô Yên, trong ánh mắt đầy vẻ khinh thường.
"Đi thôi, Yêu Vương điện hạ tìm ngươi."
Tô Yên gật gật đầu
"Ân"
Cô vừa trả lời, vừa nhẹ nhàng đẩy kiếm ra.
Nữ yêu thu hồi kiếm, hừ lạnh một tiếng
"Nhân tộc các ngươi, thật đúng là quỷ kế đa đoan."
Tô Yên nghi hoặc
"Có ý gì?"
"Đầu tiên là phái ngươi tới sắc dụ Yêu Vương, ý đồ muốn làm Yêu Vương phân tâm, sau lại phái người tới tính toán nhân cơ hội này đánh cắp Yêu tộc chí bảo. Cái này còn chưa tính quỷ kế đa đoan?"
Tô Yên nghe xong, nói
"Ngươi suy nghĩ nhiều."
Nữ yêu khinh thường hừ một tiếng
"Ta có phải nghĩ nhiều hay không, cứ đến đó ngươi sẽ biết."
Mới vừa đi đến cửa Yêu Vương điện liền ngửi thấy mùi máu tươi nồng nặc.
Ở bên trong, ba nhân loại bị xiềng xích khóa lại tay chân.
Hai người trong đó cả người là máu, bị chém rớt đầu.
Chỉ còn duy nhất một người còn sống, nhưng cũng chỉ dư lại một hơi tàn.
Tô Yên dừng một chút, sau đó đi vào trong.
Lục ngồi ở phía trêи bảo toạ.
Mí mắt buông xuống, mặt vô biểu tình.
Nữ yêu bên cạnh Tô Yên quỳ một gối xuống đất, nói
"Yêu Vương điện hạ, người đã mang đến."
Lục nâng mắt lên, nói
"Lui ra"
"Vâng."
Nữ yêu nhanh chóng rời đi.
Bên cạnh ba nhân loại kia còn có hai yêu tộc đứng đó.
Là hai người Tô Yên đã gặp qua, Lâm Trường Dã cùng Lộ Khe.
Thân thể Lộ khe vẫn rất kém cỏi, cho dù là đứng yên ở đó cũng vẫn ho khan không ngừng.
Tô Yên mở miệng
"Ta không quen biết bọn họ."
Lâm Trường Dã cười ra tiếng
"Làm sao bây giờ? Người này nói là được Tô Yên cô nương sai sử a."
Tô Yên nghe vậy, cúi đầu đi xem người dở sống dở chết kia.
"Ngươi quen ta, hơn nữa còn biết ta tên là gì?"
Người nọ há mồm,
"A, a, a ····"
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Cả miệng đầy máu chảy ra ngoài.
Bên cạnh, Lâm Trường Dã dùng quạt xếp che lại miệng mũi.
"Đầu lưỡi không cẩn thận bị Yêu Vương điện hạ rút mất rồi, sợ là có tiếp tục hỏi hắn, hắn cũng nói không nên lời nha."
Tô Yên nghe xong, gật gật đầu.
Sau đó, đi lên phía bảo tọa Yêu Vương.
Cô vừa đi vừa nói
"Ta không phải một đám với bọn họ. Ta cũng không quen biết bọn họ."
Cô nói nghiêm túc.
Vừa mới tới gần, liền thấy rõ có máu theo ngón tay Lục nhỏ xuống dưới.
Hắn bị thương.
Thế cho nên Tô Yên đi càng nhanh chút, thực mau liền đi tới trước mặt hắn.
Cô mở miệng
"Chàng phải tin tưởng ta."
Vừa nói vừa lấy khăn tay trắng ra, lau máu trêи tay hắn.
Trêи mu bàn tay Lục có một vết thương kéo dài.
Cô dùng khăn tay ấn lên miệng vết thương kia.
Mím môi, rầu rĩ nói
"Chàng vì sao luôn bị thương?"
← Ch. 298 | Ch. 300 → |