Nam chủ hắn luôn là tự bế (3)
← Ch.238 | Ch.240 → |
Edit: Tinh Niệm
【 không nghĩ tới Tô ảnh hậu kỹ thuật diễn cao minh như thế. Hôm trước vừa nỗ lực công tác đến té xỉu nhập viện, hôm sau lại làm ra chuyện bỉ ổi trơ trẽn như vậy. Thật mất mặt. 】
【 không cần nhiều lời vô nghĩa, nhớ phải xin lỗi, còn phải bồi thường tiền thuốc men cho người ta. Mời học lại đạo đức. 】
Video làm chứng. Đây chính là điển hình cho việc minh tinh khi dễ người thường. Thực đáng xấu hổ a.
Phía dưới bình luận cũng là một mảnh tức giận
"Cô Tô Yên này thật cho rằng mình là cái thứ gì? Được giải ảnh hậu liền cho rằng mình là tổng thống? Mẹ nó, không biết xấu hổ!!!"
"Tôi thật sự không thể tin được, cô ấy thế nhưng là cái dạng người này."
"WTF, này con mẹ nó là cái gì?? Em trai đánh bạn học phải nhập viện, chị gái ra mặt cũng động thủ ỷ thế hϊế͙p͙ người?? Thật con mẹ nó không biết xấu hổ!!"
"Tô Yên cút khỏi giới giải trí!!"
"Chỉ có một mình tôi là không thích Tô Yên sao?"
"Thứ gì, một đứa con hát mà thôi, còn dám khi dễ dân chúng??"
"Minh tinh này thật con mẹ nó ghê tởm."
"Fan biến anti, lúc trước làm fan cô là mắt tôi bị mù."
Bình luận đã vượt qua hai trăm triệu. Hơn nữa còn đang không ngừng tăng lên.
Trước kia không cảm thấy gì, chuyện này vừa ra liền phát hiện nhiệt độ của minh tinh hạng nhất thật không phải dạng vừa. Nếu là tiểu minh tinh tuyến số tám, làm sao sẽ đưa tới nhiều chú ý như vậy?
Tô Yên xem xong một vòng. Sau đó cô trước tiên gọi điện thoại cho chủ nhiệm lớp Tô Kiêu Lôi. Nói chuyện năm phút sau, lại gọi điện qua cho người đại diện.
Người đại diện bên kia cũng sắp phát điên rồi, mở miệng câu đầu tiên chính là
"Người kia thật là em??"
Cô không thể tin được với thân thể nhỏ gầy kia, Tô Yên còn có thể đẩy ngã ba người trong video.
Tô Yên gật đầu
"Ân, là em."
Tô Yên liếc mắt quét một vòng trong nhà. Tiểu Hồng không ở đây.
Tô Kiêu Lôi ngồi ở một bên, bình tĩnh xem Weibo.
Trương Lệ vẫn là không thể tin
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
"Em thật sự đánh bọn họ??"
"Ân"
"Lý do?"
"Bạo lực học đường."
Người đại diện hiển nhiên là hiểu lầm gì đó, mở miệng
"Em trai em đánh người khác, em còn giúp đi đánh??"
Tô Yên nhẹ nhàng nói
"Em trai em là người bị hại."
"Cái gì?"
"Người khác khi dễ hắn, chỉ là những người đó có chút yếu, không nghĩ tới lại bị đánh phải vào viện."
Sau đó Tô Yên nói đơn giản một chút tiền căn hậu quả.
Trương Lệ vừa nghe liền nhẹ nhàng thở ra.
"Hóa ra là có chuyện như vậy a."
"Vị chủ nhiệm kia có nguyện ý ra làm chứng hay không? Nhưng mà dù có làm chứng, chỉ sợ cũng sẽ bị người có tâm bẻ cong sự thật."
Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát, mở miệng
"Em đã nói với chủ nhiệm là muốn đoạn video theo dõi hoàn chỉnh.
Cô giáo cũng đồng ý làm chứng."
"Được, chị sẽ bảo công ty phát thanh minh trước, nhớ gửi video truyền cho chị. Weibo của em cùng Weibo công ty thống nhất thời gian tuyên bố video hoàn chỉnh."
"Được."
Người đại diện rốt cuộc là người đại diện. Chuyện này nếu Tô Yên không sai, vậy hoàn toàn có thể coi như một lần cọ nhiệt độ hot thôi. Không cần sốt ruột xã giao.
Cả đêm, công ty biểu hiện phá lệ bình tĩnh. Trừ bỏ phát một bài thanh minh thì không có động tĩnh gì khác.
Chuyện này nháo đến càng lúc càng lớn.
Buổi tối 11 giờ, độ hot đã vượt qua 1 tỷ, bình luận vượt qua 2 tỷ. Quả thực trở thành một trong những chủ đề hot nhất năm. Cả nước đều đang thảo luận.
*****
Edit: Tinh Niệm
Buổi tối 12 giờ hơn. Weibo Tô Yên đăng lên một đoạn video.
Video dài mười lăm phút, từ khi Tô Yên tiến vào văn phòng đến khi dẫn theo em trai đi ra.
Video rõ ràng, thậm chí vẫn còn có màu sắc đầy đủ. Sắc nét đến nỗi nhìn thấy được vẻ tiều tụy trêи mặt Tô Yên.
Khi Tô Yên nhìn thấy cái video này, còn chưa kịp hỏi, Tiểu Hoa đã xông lên đòi khen
"Hắc hắc hắc, ký chủ, Tiểu Hoa lợi hại không?"
Tô Yên trầm mặc trong chớp mắt, nói
"Ta nhớ rõ nó là video đen trắng, hơn nữa còn rất mờ."
Dù sao cũng là cameras giám sát, sao có thể giống như đóng phim điện ảnh được??
Tiểu Hoa cao hứng mở miệng
"Là Tiểu Hoa làm. Siêu rõ ràng, full HD không che luôn óh."
Từ khi nó ở trêи mạng nhìn thấy video kia thì đã cực kỳ khó chịu. Ký chủ nhà nó mới không phải cái loại ỷ thế hϊế͙p͙ người đâu.
Đoạn video vừa lên, lúc này Weibo trực tiếp tê liệt.
Còn có drama nào so với chuyện này kịch tính hơn?? Đều cho em trai cô không phải thứ gì tốt. Ai biết được hóa ra em trai nhỏ mới là người chịu khi dễ.
Vả mặt tới quá nhanh. Quần chúng ăn dưa một đám bụm mặt kêu đau. Hot search lại thay đổi một đám.
Một giờ sau, xếp hạng top 10 tất cả đều là về Tô Yên. Năm hot search đầu tiên trực tiếp bạo nổ.
Năm cái hot search này, là đến từ một chúng dân mạng ăn dưa phẫn nộ.
Ngay khi đoạn video hoàn chỉnh xuất hiện, đám dân mạng đầu tiên là ngốc lăng
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
" Tình huống như thế nào??
" Mắng sai rồi?? "
" CMN, mặt thật đau."
" Tô tỷ tỷ, em sai rồi, em thu hồi lời nói lúc trước. Chị chính là tiểu thiên sứ đáng yêu nhất."
" Trời ạ, đám phụ huynh này thật sự là quá không biết xấu hổ!! Mẹ nó khi dễ người ta còn không biết xấu hổ tới đòi tiền, còn muốn mười vạn?? Sao bà không đi cướp ngân hàng luôn đi?? "
" F*ck!! Tức chết ta, ba phụ huynh này thật ghê tởm."
" Nhìn xem mấy người phụ huynh này, phỏng chừng con bọn họ cũng không phải cái thứ gì tốt."
" ta nguyền rủa bọn họ, ra cửa bị xe đâm chết! "
Nhưng mấy chuyện phát sinh phía sau Tô Yên không biết. Bởi vì ······ cô đã ngủ rồi.
Còn vị em trai cải thìa kia, nửa đêm 11 giờ cũng bị buộc bắt taxi về chỗ của mình.
Cũng không phải không cho hắn ở chỗ này. Thật sự là nơi này chỉ có một cái giường. Không có chỗ cho hắn ngủ.
Sang hôm sau, Tô Yên bị một cuộc điện thoại đánh thức. Là dãy số lạ, cô nghe máy
"Alo?"
Thanh âm mềm mại, rõ ràng còn mang theo buồn ngủ.
"Xin chào Tô tiểu thư, tôi ở bên chương trình phỏng vấn phát sóng trực tiếp. Chúng tôi cùng với tất cả cư dân mạng đều cảm thấy cách làm của ngài ngày hôm qua quả thực quá soái. Ngài rất hiểu rõ về pháp luật của nhà nước, xin hỏi trước đó ngài đã nghiên cứu qua sao?"
Tô Yên ngủ đến mê mang, chậm rì rì mở miệng
"Xem qua một lần, nhớ kỹ."
"Oa, Tô tiểu thư thật là lợi hại. Điều luật bảo vệ trẻ vị thành niên ngài đều xem qua hết sao??"
"Ừm."
Tô Yên trả lời vấn đề xong, đầu cũng dần dần thanh tỉnh.
Cô chớp chớp mắt. Lúc này, giọng nói trong điện thoại lại lần nữa vang lên
"Lúc ngài đánh ba vị phụ huynh kia nhìn thật hả giận, không biết ngài có bị thương hay không?"
"Không có."
"Ngài một người đánh ba người, còn không có bị thương, là đã môn học qua thuật phòng thân sao?"
*****
Edit: Tinh Niệm
"Thân thể bọn họ không tốt lắm, không cần dùng đến thuật phòng thân."
Nói xong, Tô Yên ngồi dậy, ý thức thanh tỉnh hẳn
"Anh đang phát sóng trực tiếp sao?"
Cô nhẹ nhàng hỏi.
MC bên kia mở miệng
"Đúng vậy, đúng vậy, Tô tiểu thư muốn chào hỏi mọi người không?"
Sau đó, Tô Yên nghĩ tới giao phó của người đại diện. Không nên tùy tiện nhận phỏng vấn, cô tùy tiện một câu, có khả năng sẽ trở thành đối tượng bị công kϊƈɦ.
Sau đó cô liền ngắt điện thoại.
Mc ở bên kia còn đang vì phỏng vấn được Tô Yên mà kinh hỉ, chờ Tô Yên trả lời. Kết quả đợi nửa ngày mới phát hiện, điện thoạt đã ngắt ······.
Tô Yên nhắm mắt lại, ngủ thêm năm phút.
Lúc tỉnh dậy lần nữa, cô cầm lấy di động nhìn thoáng qua. Xác thật là có một cuộc điện thoại.
Ưm, cho nên không phải mơ.
Chờ lúc cô tỉnh lại. Mở ra hot search, Top 3 vẫn là cô.
Nhưng mà điểm chú ý của mọi người lại khác hoàn toàn.
Hot search thứ nhất【 Tô đại lão A bạo 】
Hot search thứ hai 【 đệ đệ đẹp trai quá đi! 】
Hot search thứ ba 【 tôi cũng muốn có chị gái như Tô đại lão】
Cả đêm, Tô Yên thành công tấn chức thành Tô đại lão.
Bên phía Weibo của cô, tất cả đều là bình luận xin lỗi cùng thổ lộ.
"Trước nay tôi cũng không biết, có một ngày mình sẽ yêu một nữ nhân."
" mẹ nó, quá soái! "
" Tô đại lão, chị chính là nữ thần, mời nhận của em một lạy."
" Bái phục luôn, có thể nhắm mắt mà nói ra được điều luật bảo vệ trẻ vị thành niên, đây chính là đại lão."
" vấn đề là Tô đại lão không chỉ là có đầu óc, còn con mẹ nó có thân thủ, xem có làm người ganh tị không cơ chứ?? "
Hiện giờ toàn mạng đều đang bình luận một loạt hành vi của Tô Yên. Hơn nữa còn nói cô chính là tấm gương sáng của chị gái bảo vệ em trai.
Thanh danh đại lão của Tô Yên cứ như vậy mà sinh ra.
Độ hot siêu cao. Thu hút thêm được lượng lớn fans nữ. Một đám đều muốn ôm đùi Tô đại lão, tre già măng mọc muốn làm ấm giường.
Năm ngày sau, độ hot vẫn cao không ngớt. Đặc biệt là khi đoạn ghi âm phỏng vấn phát trực tiếp kia được phát ra, càng giành được hảo cảm cuả mọi người.
Dùng giọng nói mềm mềm manh manh nói ra lời lại khiến người cúng bái.
Cái gì mà "nhìn một lần liền nhớ kỹ"?? Cái gì mà "thân thể bọn hắn không tốt, không dùng đến thuật phòng thân"??
Số lượng fans của Tô Yên cứ thế tăng lên. Phải nói chúc mừng Tô Yên từ một nữ diễn viên phái thực lực đã một đường thành công chuyển hình sang nữ thần tượng lưu lượng cao.
Đến nỗi những thứ Tô Yên mặc trong video 15" kia cũng được làm bán với số lượng lớn. Ví dụ như kính râm cô đeo, trang phục cô mặc, ngay cả tờ chi phiếu cùng với cây bút cũng được mọi người đổ xô đi mua.
······
Về phía Tô Yên, cô hoàn toàn không biết mình đang gây bão trêи mạng.
Cô đang đợi.
Chờ đợi.... Cố Ngu gọi điện thoại cho cô.
Cả năm ngày này một chút tin tức đều không có. Bởi vì đã nghỉ ngơi gần một tuần, thân thể cũng khôi phục kha khá. Lúc soi gương còn thấy béo béo chút.
Buổi chiều cô có hoạt động. Bởi vì trước đó có quay một bộ phim cổ trang. Phần hậu kỳ đã xong hết, đang trong giai đoạn chuẩn bị chiếu phim nên cần đi khắp nơi tuyên truyền.
Hiện giờ cô hot như vậy. Đoàn phim đạt được tiện nghi lớn. Muốn dựa vào chuyện lần này mau chóng chiếu phim để tăng rating.
Buổi chiều ba giờ. Tô Yên mặc xong quần áo, chuẩn bị ra cửa.
Vừa đi ra tiểu khu liền thấy được đám phóng viên ngồi canh từ sớm, còn có chiếc xe bảo mẫu bị vây quanh kia.
Người đại diện sớm đã ngựa quen đường cũ, vừa chạy xe đến cửa tiểu khu, lập tức kéo cửa xe ra
"Tiểu Yên, lên xe!"
Phóng viên chạy tới muốn hỏi, nhưng mà, người đã lên xe chạy mất.
Người đại diện thở dài
"Ai nha má ơi, làm minh tinh lưu lượng cao cũng thật khiến người mệt mỏi."
Không những đấu trí đấu dung với đám paparazzi, còn phải muốn cho fans bảo trì lý trí.
Hô ~. Tim thực mệt.
Tô Yên gỡ khẩu trang trêи mặt xuống, nhìn về phía Trương Lệ. Đang muốn hỏi nội dung hoạt động hôm nay, lúc này, di động của cô đột nhiên vang lên.
Tô Yên nghe máy
"Alo?"
Cô cầm lấy nước khoáng bên cạnh, uống một ngụm.
Đợi một hồi lâu. Điện thoại bên kia vẫn trầm mặc, không nói gì. Thân thể Tô Yên dừng một chút.
"Cố Ngu?"
Vừa hỏi xong, điện thoại bên kia thật lâu sau mới truyền đến một tiếng trả lời
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
"Ân."
Thanh âm thực bé. Nếu không cẩn thận chú ý nghe, thực dễ dàng bị bỏ xót.
Cô hỏi
"Anh tìm em có việc sao?"
Thật lâu sau, hắn lại lên tiếng
"Có"
"Chuyện gì?"
Người bên kia chậm rì rì nói
"Mũ."
"Mũ lưỡi trai ở chỗ em, chừng nào anh có thời gian, em mang qua cho anh."
Bên kia không biết vì cái gì mà nói chuyện có điểm lắp bắp
"Tôi, tôi ·····"
Tô Yên nghi hoặc
"Ân?"
Tô Yên càng như vậy, bên kia ngược lại là càng sốt ruột.
"Tôi, tôi ······"
Tôi cả nửa ngày cũng chưa nói ra cái gì.
Tô Yên không nói lời nào. Vẫn luôn cầm di động, chờ hắn mở miệng.
Lần chờ này chính là năm phút. Nếu không phải biểu hiện trò chuyện vẫn còn, cô còn nghĩ rằng hắn cúp điện thoại rồi đấy.
Cuối cùng mới nghe được hắn nói một câu đứt quãng
"Tôi đều có thể."
"Buổi tối hôm nay?"
"Ân"
"8 giờ?"
"Ân"
"Địa chỉ là chỗ nào?"
Cô hỏi.
Một cái địa chỉ, bên kia lại đứt quãng trầm mặc nói chuyện, giằng co mười lăm phút.
Trương Lệ dựa vào ghế, cứ như vậy nhìn cô.
Chỗ Tô Yên ở cách khu vực hoạt động không xa, sớm đã đến nơi. Chỉ là Tô Yên có biến hóa thật sự lớn. Từ trước đến nay Tô- cuồng công việc- Yên trò chuyện dài nhất không vượt qua năm phút. Đều là đơn giản rõ ràng nói tóm tắt. Như thế nào lúc này gọi một cuộc điện thoại hơn nửa giờ. Trong đó phần lớn thời gian vẫn là trầm mặc không nói lời nào.
Trương Lệ ngồi ở bên cạnh đều cảm thấy xấu hổ không được.
Cuối cùng, lại qua năm phút sau. Tô Yên lặp lại một lần địa chỉ cho đối phương nghe rồi hỏi
"Đúng không?"
"Đúng."
Tô Yên lúc này mới mở miệng
"Được, chờ em tới rồi gọi điện thoại cho anh, em bên này còn có việc, cúp máy trước nhé."
Nửa ngày sau mới chờ đến một tiếng
"Được"
Như thế, Tô Yên mới ngắt điện thoại.
Trương Lệ há mồm câu đầu tiên lại là
"Hóa ra em thích không phải giám đốc Hoa Duyên?"
"Ai?"
Tô Yên nghe cái tên xa lạ này, sau đó lắc đầu
"Không thích."
Cô trả lời dứt khoát như vậy, Trương Lệ lại là không quá tin tưởng. Cô là người đại diện của Tô Yên. Cũng đã làm việc với cô thật lâu. Tô Yên tính cách như thế nào cô không hiểu 10 thì cũng hiểu được 8, 9.
Đặc biệt là khi Tô Yên nhìn Hoa tổng, cái loại thật cẩn thận, toát ra tình cảm thiếu nữ đó, khẳng định không phải làm bộ.
Cho nên, cái người vừa mới nói chuyện điện thoại hơn nửa giờ, làm cái người cuồng công việc đều phải đẩy lui lịch trình này là ai?
Nhưng mà Trương Lệ cũng biết cái gì nên hỏi cái gì không nên hỏi. Nói đến cùng, đây cũng là việc tư của Tô Yên.
Chỉ cần đúng mực, không cần nháo ra chuyện lớn là được. Cô cũng không có quyền quản.
*****
Edit: Minh Anh
Beta: Tinh Niệm
Ở trêи sân khấu trong trung tâm thương mại.
Tô Yên mặc một chiếc váy trắng ngắn xuất hiện.
Cô vừa ra ngoài, toàn bộ khu trung tâm thương mại đều ồn ào. Cả bốn tầng đều bị vây chật như nêm cối cùng với fans mê luyến hét lên " lão đại ".
Người xem xung quanh rất hưng phấn, MC còn hưng phấn hơn, cảm thấy một tiếng rưỡi cô dẫn chương trình này thật xứng đáng.
Ở đây có hai diễn viên chính và bốn diễn viên phụ quan trọng. Tô Yên không phải là nữ chính trong bộ phim mà diễn vai nữ phụ thứ 2.
Chỉ là MC gần như toàn bộ quá trình đều quay xung quanh Tô Yên. Cứ một lúc lại bị nhắc tên một lần, dẫn đến tâm tình phức tạp trộn lẫn trong ánh mắt của các diễn viên khác.
Vào lúc kết thúc chương trình, MC nói
"Được rồi, vậy tôi sẽ đọc câu hỏi cuối cùng của mọi người đưa ra cho các diễn viên để kết thúc hoạt động tuyên truyền lần này nhé."
Người dẫn chương trình cười thần bí, ánh mắt di chuyển qua sáu người, cuối cùng dừng lại ở trêи người Tô Yên
"Xin hỏi Tô lão đại, ngài muốn có bạn gái không? Loại làm ấm giường miễn phí ấy."
Tô Yên chớp mắt.
Bạn gái, ấm giường ·······
Tiếng nói vừa dứt, Tô Yên còn chưa kịp phản ứng mà fans vây xung quanh đã phản đối, một đám phát ra tiếng thét chói tai.
Tô Yên có thể nghe được một vài câu
"Không cần đáp ứng cô ta, cái đồ xấu xa không biết xấu hổ thế nhưng muốn câu dẫn đại lão."
"Ta thật ra trước nay chưa thích một người nào, Tô lão đại thật đẹp trai."
Một câu nối liền một câu.
Tô Yên ở trong tiếng thét chói tai, nghiêm túc nói
"Tôi không cần bạn gái, cũng không cần ấm giường."
Giọng nói vang vọng trong không gian, mọi người không những không mất mát, ngược lại là tiếng cười cùng tiếng thét chói tai càng nhiệt liệt.
"A a a a a a, thật chịu không nổi, vì sao lúc lão đại nói chuyện ta lại cảm thấy lão đại rất nghiêm túc đáng yêu đâu?"
"Đúng đúng đúng, mỗi lần xem cô trả lời vấn đề, đều cảm thấy cô bị người đùa giỡn."
"Đại lão quả nhiên là đại lão, quá soái!"
Một câu nối liền một câu.
Ở trong tiếng thét chói tai nhiệt liệt này, hoạt động tuyên truyền kết thúc.
Tô Yên xuống sân khấu, đi tới phòng nghỉ.
Bởi vì ở trung tâm thương mại của người ta, thế cho nên tất cả sáu diễn viên đều ở chung một phòng nghỉ ngơi.
Không khí có chút xấu hổ.
Năm diễn viên khí thế ngất trời, giống như cố ý muốn cô lập Tô Yên. Cho đến lúc diễn viên chính Phương Giai Tuệ đứng dậy. Cầm lấy một chiếc lọ thủy đưa cho Tô Yên đang ngồi ở trêи sô pha.
"Uống nước đi."
Lúc này, người sáng suốt đều có thể nhìn ra được, cô ta muốn làm không khí hòa hoãn.
Nhưng mà lực chú ý của Tô Yên đều ở trêи điện thoại.
Đến 8 giờ là cô được đi rồi.
"Tôi không cần, cảm ơn."
Tô Yên nói một câu.
Phương Giai Tuệ gật đầu, lại đi về ngồi lại chỗ ngồi của mình.
Tô Yên cầm điện thoại, vừa gọi điện thoại vừa đi ra cửa.
Cuối cùng, trong đó có một diễn viên phụ không nhịn được.
"Một ngôi sao không có kỹ thuật diễn lại có thể có được nhiều fans thích như vậy, thật khó hiểu."
Bước chân của Tô Yên dừng lại, cô quay đầu, nói
"Cô đang nói tôi sao?"
Diễn viên kia khoanh tay trước ngực, tầm mắt dời đi nhìn nơi khác.
Chắc là do là quá ghen tị.
Phải biết rằng lúc quay bộ phim này, Tô Yên còn không nổi tiếng bằng cô ta đâu.
Nhưng mà chỉ trong hai năm thôi, người này thế nhưng lại nổi như vậy.
Ai có thể không ghen tị??
Tô Yên nói
"Cúp thưởng ảnh hậu ở nhà tôi chắc cô cũng biết?"
Cô nhớ rõ, cái cúp kia là chứng thực kỹ thuật diễn đạt cao nhất.
Lời cô nói làm nữ diễn viên kia không xuống đài được. Không khí lại xấu hổ lần nữa.
Phương Giai Tuệ ngồi bên cạnh ngẩng đầu
"Tô Yên, chúng ta đều là đồng nghiệp."
Tô Yên gật đầu
"Tôi biết."
Cô đương nhiên biết đều là đồng nghiệp.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Tô Yên mím môi, lại nói
"Phải tự mình nỗ lực mới có thể thành công."
Nói xong cô xoay người rời đi, hoàn toàn mặc kệ một đám người có sắc mặt khác nhau ở đằng sau.
Tô Yên vừa đi, diễn viên phụ kia trực tiếp la lối khóc lóc ở trong phòng
"Chị Giai Tuệ! Chị nhìn xem cô ta có thái độ gì!! Cô ta muốn nói em đủ không nỗ lực sao?? Em nỗ lực đóng phim như vậy, cô ta dựa vào cái gì nói em?! Cô ta cũng chỉ may mắn nhờ vào đoạn video đó mới nổi tiếng như vậy. Ai biết đoạn video đó có phải là dàn dựng hay không."
Tức giận làm nữ diễn viên kia nói không lựa lời.
Phương Giai Tuệ đoan trang ngồi ở chỗ đó, trấn an cô ta
"Được rồi, cũng không phải chuyện gì đáng tức giận. Tô Yên nói không sai, đúng thật là em nên nỗ lực nhiều hơn."
Nữ diễn viên kia không vui. Nhưng mà không khí của căn phòng sau khi Tô Yên rời đi đúng thật là đỡ ngột ngạt hơn.
······
Chờ đến lúc Tô Yên đến địa chỉ Cố Ngu nói thì đã 8 rưỡi. Cô đến muộn nửa tiếng.
Thời tiết hôm nay không tốt lắm. Gió thổi mạnh, ánh trăng cũng bị mây đen che khuất.
Ở bồn hoa phía trước, dưới ánh đèn đường, có một người ngồi ở đó.
Người đó mặc quần áo màu trắng, hắn cúi đầu, không biết đang suy nghĩ gì.
Tô Yên đi xuống xe. Lúc này cô đã thay bộ quần áo khác, đi đến trước mặt Cố Ngu.
Nhưng mà hình như hắn đang chìm đắm ở trong thế giới của chính mình nên không phát hiện ra Tô Yên đã đến. Cho đến khi cô đứng yên ở trước mặt hắn, gọi một tiếng
"Cố Ngu."
Hắn giống như bị chậm nửa nhịp, ngẩng đầu lên, bốn mắt nhìn nhau.
Hắn mấp máy môi như muốn nói gì đó.
Tô Yên liền nói trước
"Thật xin lỗi, em đến muộn."
Hắn lắc đầu.
Tô Yên đưa túi xách trêи tay mình cho hắn
"Mũ lưỡi trai của anh ở bên trong, đã được giặt sạch sẽ."
Cố Ngu chậm rì rì nâng tay lên nhận lấy chiếc túi.
Hắn vẫn luôn nhìn Tô Yên.
Nếu muốn nói chuyện cùng Cố Ngu thì cần phải cực kỳ kiên nhẫn, nếu không rất dễ dàng tức giận.
Gió lạnh thổi qua làm Cố Ngu run rẩy, có lẽ hắn đã đợi ở chỗ này rất lâu. Lúc ngón tay hắn chạm vào tay Tô Yên, cô chỉ thấy lạnh buốt.
Tô Yên nhịn không được, nói
"Anh chờ lâu rồi?"
Cố Ngu lắc đầu.
"Em đưa anh về, nhà anh ở đâu?"
Lúc trước, địa điểm Cố Ngu nói cho cô là nơi này. Nhưng mà địa chỉ cụ thể cũng không cho cô.
Cố Ngu do dự, không nói lời nào. Hắn cúi đầu cầm cái túi kia. Sau một lúc lâu, hắn mới chậm rì rì nói
"Tôi có thể đi về một mình."
Tô Yên nghe, gật đầu
"Được"
Nhưng mà xem vẻ mặt của hắn, hình như hắn có rất nhiều chuyện muốn nói với cô.
Cô nói
"Anh có chuyện muốn với em?"
Cố Ngu trầm mặc.
"Có quan hệ với người nhà anh?"
Cố Ngu do dự, không biết nên gật đầu hay lắc đầu.
Tiểu Hoa nhịn không được nói
"Ký chủ, hay là do gia đình nam chủ đại nhân khắt khe với hắn?"
Nhìn bộ dáng đáng thương kia nhất định không phải là giả vờ.
Tô Yên nghe Tiểu Hoa nói xong, lại ngẩng đầu nhìn Cố Ngu.
Qua giây lát trầm mặc, cô lại nói
"Anh muốn về nhà với em sao?"
Cố Ngu sửng sốt. Nhìn vào Tô Yên một lúc lâu. Thật lâu sau mới gật gật đầu, tỏ vẻ đòng ý.
Sau đó, Tô Yên quang minh chính đại dẫn hắn về nhà mình. Dọc trêи đường đi Tiểu Hoa nhịn không được nói
"Ký chủ, chị thế này là dụ dỗ đàn ông đó."
Tô Yên nghiêm túc trả lời
"Hắn là tự nguyện muốn đi theo ta."
Tiếp theo cô đưa điện thoại cho Cố Ngu.
"Anh nói với người nhà một tiếng. Đừng để bọn họ lo lắng."
← Ch. 238 | Ch. 240 → |