Điện cạnh đại thần*, đừng tự bế (1)
← Ch.059 | Ch.061 → |
Edit: Tinh Niệm
*Điện cạnh: có thể hiểu là mấy cái game mô phỏng một môn thể thao (thường là bóng đá).
Mà đôi mắt Quân Vực, khiến cho người ta một loại cảm giác vô hại thuần túy, hắn ánh mắt hạ thấp, lộ ra ý cười nhợt nhạt, một màn này, có thể làm một đám nữ tử đau xót chỉ muốn một lòng sủng hắn.
Hai người giằng co thật lâu sau, cuối cùng vẫn là Quân Vực cười nhạt ra tiếng
"Phụ thân."
Vừa nghe đến xưng hô này, nháy mắt khiến người ta cởi bỏ nghi hoặc.
Trách không được lớn lên giống như thế, hóa ra là cha con.
Nam tử tuấn mỹ yêu dị này lại là phụ thân Quân Vực.
Nam nhân kia đầu tiên là đánh giá Quân Vực trên dưới một phen, ra tiếng
"Mới qua vạn năm thời gian, thế nhưng có thể chạy ra. Cũng không tệ lắm."
Quân Vực nghe cha hắn nói, rũ mắt ý cười càng đậm
"Còn phải đa tạ phụ thân một tay mài giũa rèn luyện."
Tuấn mỹ nam tử cười lạnh một tiếng
"Muốn cảm tạ như vậy, thì ít xuất hiện trước mặt mẫu thân ngươi đi."
"Hài nhi còn muốn cùng phụ thân và mẫu thân hưởng thụ lạc thú gia đình, làm sao có thể không đi gặp mẫu thân?"
Hai người ngươi tới ta đi đối chọi gay gắt, may mà Quân Vực còn gọi một tiếng phụ thân.
Nếu không biết, còn tưởng là địch nhân gặp mặt.
Nam tử kia trên dưới đánh giá Quân Vực, nửa ngày sau ngữ điệu lạnh lạnh
"Liều mạng cũng muốn đột phá phong ấn, cũng là vì nhớ mẫu thân ngươi?"
Quân Vực mí mắt giật giật, lúc này đây không nói gì.
Thật lâu sau, kia tuấn mỹ nam tử lại nói tiếp một câu, nghe không ra cảm xúc
"Thế nhưng bởi vì một nữ tử, thương tâm điên cuồng, mạnh mẽ đột phá phong ấn, ngươi thật có tiền đồ."
Quân Vực rũ mắt nửa ngày, theo sau nghiêng nghiêng đầu, phiếm cười
"So với phụ thân vẫn là kém chút."
Tuấn mỹ nam tử híp mắt, nửa ngày sau, bỗng nhiên con ngươi hẹp dài cong lên, cười
"Hồn lực yếu như vậy, muốn đột phá phong ấn, vẫn nên ở bên trong ngốc thì hơn."
Vừa nói lời này xong, Quân Vực thân hình cứng đờ, nhưng mà hắn thực mau khôi phục, chậm rãi ra tiếng
"Hài nhi có một chuyện thỉnh giáo."
"Nói đi"
"Năm đó phụ thân bị mẫu thân lấy thân thể hiến tế phong ấn, sau đó cũng vào 3000 thế giới, phụ thân là như thế nào mượn dùng sức mạnh này đi ra?"
Tuấn mỹ nam nhân thần sắc lười biếng, lúc này đây tựa hồ khó được hảo tâm
"Mẫu thân ngươi yêu ta, tự nhiên là dụng tâm cảm hóa."
Quân Vực
"·······"
Nam tử kia sau khi nói xong câu đó, không nói gì nữa, chỉ là trước khi đi bỏ xuống một câu
"Ngươi đã chết, không cần phải tìm mẫu thân ngươi trợ giúp. Tự giải quyết cho tốt."
Nói xong, tuấn mỹ nam nhân liền rời đi.
Thế giới khôi phục thời gian bình thường.
Thực nhanh linh hồn Quân Vực cũng càng ngày càng suy yếu, đảo mắt đã biến mất trong không khí.
·············
Mặt khác Tô Yên tiến vào trong không gian.
Sau đó liền nghe được thanh âm Tiểu Hoa
"Leng keng, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, đạt được 10 điểm giá trị."
"Trước mặt chị là năng lực giá trị
【 dung lượng não】: 11
【 giá trị thể lực 】: 15
Ký chủ, 10 điểm giá trị, chị dùng như thế nào?"
Tô Yên nhìn, suy nghĩ trong chốc lát
"thêm 6 điểm ở giá trị thể lực, 4 điểm thêm vào dung lượng não."
"Tốt ký chủ, trước mặt chị là bảng số liệu
【 não dung lượng 】: 15
【 thể lực giá trị 】: 21"
Sau khi thanh âm Tiểu Hoa rơi xuống, Tô Yên lập tức nói
"Bắt đầu thế giới tiếp theo đi."
Luôn luôn thực ngoan, nghe lời an bài. Tô Yên, khó được biểu hiện ra vội vàng.
Tiểu Hoa cũng đối với sự tình phát sinh không lâu phía trước hãy còn mới mẻ, vội vàng gật đầu
"Tốt, ký chủ."
Giọng nói rơi xuống, Tô Yên trước mắt tối sầm.
Mở ra nhiệm vụ tiếp theo.
Khi Tô Yên tỉnh lại, là ở một hậu trường sân khấu ồn ào.
Cô thậm chí có thể nghe được trên sân khấu phía trước truyện tới tiếng thét chói tai
"A a a a a, vũ ca ở đây, tinh quang soi chiếu!!"
*****
Edit: Tinh Niệm
Sau đó là từng đợt kêu to.
Chung quanh cô, toàn bộ đều là tiếng bước chân bận rộn.
Phía trước, biểu diễn sắp kết thúc, lúc này đám người trợ lý rốt cuộc dừng bước chân vội vã.
Chờ đợi thiếu niên lóng lánh từ trên đài đi xuống.
Ẩn ẩn, còn có thể nghe được thanh âm vài người cảm khái
"Giọng ca đỉnh cấp, lưu lượng đỉnh cấp, gia thế đỉnh cấp."
"Thiếu niên này năm nay vừa mới mười tám tuổi, đã có nhiều fan điên cuồng như vậy, ông trời thật đúng là bất công a."
"Được rồi, loại người này sinh ra đã được nạp thẻ VIP, chúng ta chỗ nào so được?"
Nói xong, người trên sân khấu đã muốn chạy tới dưới đài, vô số người vây quanh bên người hắn, quần áo, ly nước, tai nghe, tất cả mọi người đều vội vàng.
Thiếu niên đứng ở chỗ đó, tùy ý người khác loay hoay, cũng không lộn xộn.
Tiếp đó, trong đầu Tô Yên, ký ức rực rỡ vọt tới.
Thiếu niên trước mắt này, tên là Kỷ Tinh Vũ.
Một năm trước, bởi vì một tấm ảnh bị người chụp lén mặt nghiêng, khiến cho dân mạng oanh động, dẫn tới những người đại diện minh tinh chú ý.
Đại khái là lớn lên quá soái, thế nhưng dẫn tới sự tích oanh động, vạn người ký tên thỉnh cầu hắn xuất đạo.
Weibo của hắn, còn chưa vào giới giải trí đã là đỉnh cấp lưu lượng minh tinh, tương lai tiền đồ vô hạn a.
Nhưng thiếu niên này vẫn luôn không có tin tức gì, không nói một câu gì về tình hình này.
Không nghĩ tới ba tháng sau, hắn thật đúng là xuất đạo.
Bằng vào một bài tình ca 《 Y Nhân 》 chiếm lĩnh đầu bảng album tiêu thụ trong vòng nửa năm.
Trực tiếp nổi tiếng, khiến người đỏ mắt.
Tô Yên nhìn thiếu niên trước mắt hơn nửa ngày.
Sau đó đôi mắt rũ xuống.
Yên lặng tìm hiểu ký ức về thân thể của mình.
Nguyên thân là học sinh năm nhất đại học Thánh Đô, là một học bá, đạt thành tích thủ khoa tỉnh trong kỳ thi đại học.
Ngoài ra, nguyên thân cũng là một người nổi tiếng trong giới game thủ, thường phát sóng trực tiếp game tuyệt địa cầu sinh, tục xưng trò chơi ăn gà.
Vì sao nguyên thân sẽ xuất hiện ở hậu trường này đây?
Bởi vì.... . ba ngày trước nguyên thân bởi vì thù lao phong phú, mà trở thành gia sư của Kỷ Tinh Vũ.
Kỷ Tinh Vũ, học thấp hơn nàng 1 cấp, là học sinh năm 3 cao trung thánh đô.
Còn có nửa năm nữa là thi đại học.
Vừa nghĩ xong, người đại diện của Kỷ Tinh Vũ đi tới.
Là một nam nhân phi thường giỏi giang đeo gọng kính mỏng màu vàng
"Tô Yên tiểu thư, chúng ta đi thôi."
Cô đứng lên, gật đầu.
Kỷ Tinh Vũ cũng đi theo người đại diện ra ngoài.
Vừa đi ra ngoài hội trường, thanh âm bên ngoài có thể làm người ta thủng màng nhĩ
"A a a a a!!! Tinh Vũ! Tinh Vũ!!!"
"A a a a a!!!"
"Vũ ca! Vũ ca!!"
Tiếng hét của đám fans nữ, ánh mắt nóng rực, tất cả đều nhìn phía này.
Kỷ Tinh Vũ được vệ sĩ bảo hộ, lúc đi đến xe bảo mẫu.
Hắn nâng mũ lưỡi trai lên, cùng fans phất tay nói tạm biệt.
Lúc này, Tô Yên đã đi theo người đại diện ngồi xuống trong xe.
Chờ đến khi Kỷ Tinh Vũ cũng ngồi vào xe.
Hai người mặt đối mặt, Tô Yên không có phản ứng gì.
Tiểu Hoa nhưng thật ra nhịn không được phát ra tiếng tán thưởng
"Lớn lên thật là đẹp mắt a."
Đây là lần đầu tiên Tiểu Hoa đối với người không phải nam chủ phát ra thanh âm tán thưởng như vậy.
Trên người Kỷ Tinh Vũ có một loại hương vị tươi trẻ của thiếu niên, đan xen cùng với cảm giác.... . hư hỏng.
Hắn thở phì phò, đại khái là còn chưa điều chỉnh được hơi thở khi biểu diễn hoạt động mạnh trên sân khấu lúc nãy.
Sau đó, Kỷ Tinh Vũ ra tiếng
"Cô giáo, có thể chờ ta xem xong đại thần Z phát sóng trực tiếp thi đấu, rồi mới bắt đầu học tập được không?"
_________
Huhu, vào đúng vị diện game thủ tui không hiểu nhất:((((((
Mình edit có vấp lỗi gì các bạn nhớ nhắc nhở nhé....
Vị diện này coi chừng sẽ bị chậm một chút, vì vừa edit vừa tra nghĩa mấy từ không hỉu:(((((((
*****
Edit: Tinh Niệm
Hắn rất lễ phép, đây chính là kết quả của việc được dạy dỗ gia giáo từ nhỏ.
Tô Yên gật đầu
"Được"
Kỷ Tinh Vũ đổ một chén nước, đưa qua một ly cho Tô Yên, sau đó mới lại đổ một ly chính mình uống.
Hắn lấy ra iPad, mở giao diện phát sóng trực tiếp.
Phát sóng trực tiếp đã bắt đầu, nhưng trong hình ảnh phát sóng trực tiếp, trừ bỏ một cái ghế dựa, cái gì cũng không có.
Nhưng mà Kỷ Tinh Vũ đã tập mãi thành quen, hắn chỉ nhìn màn hình chờ đợi.
Nhưng cho dù chỉ có cái ghế dựa, hiện tại số người tham gia vào phòng phát sóng trực tiếp đã vượt qua 800 vạn.
Phải biết rằng, phòng phát sóng trực tiếp này mới bắt đầu được ba phút, mà nhân vật chính còn chưa có xuất hiện.
Vô số tin nhắn trong phòng live stream đã chiếm lĩnh toàn bộ màn hình.
Z này, là ai?
Một năm trước, trò chơi tuyệt địa cầu sinh điên cuồng thổi quét, quả thực nam nữ già trẻ đều biết đến.
Cùng với nó, các phòng live stream game đúng thời điểm mà nổi lên.
Mà trên cơ bản bảng xếp hạng steamer nổi tiếng đã có từ trước.
Nhưng từ khi trò chơi này xuất hiện, vị trí thứ nhất luôn bị một người tên Z đại thần chiếm lĩnh.
Bởi vì người chơi trò chơi càng ngày càng nhiều, top 10 người chơi đứng đầu gần như đã từng mở phòng phát sóng trực tiếp.
Chỉ có duy nhất đại thần top 1, từ đầu đến cuối chưa bao giờ lộ diện.
Mà càng thần bí, mọi người liền càng tò mò.
Thậm chí đề tài thảo luận về Z đã thành đầu đề trên diễn đàn game, số người tham gia đã vượt qua mấy chục vạn.
Mà vào nửa năm trước.
Z phát sóng trực tiếp!!
Lúc phát sóng trực tiếp cũng là yên lặng không tiếng động bắt đầu.
Chỉ là phòng phát sóng trực tiếp có tên là Z, cũng không cần tuyên truyền cái gì cũng đã đủ gây ấn tượng.
Một lúc sau, trò chơi phát sóng trực tiếp bắt đầu.
Z đội mũ lưỡi trai, mang theo khẩu trang, di di con chuột, một câu cũng không nói.
Vừa mới bắt đầu xem, còn có người thấy chút bất mãn, ở đâu ra kẻ ngạo mạn này thế?
Nếu đã phát sóng trực tiếp, còn mang khẩu trang cái gì?
Thật đúng là cho rằng mình là thiên tiên a.
Nhưng mà rất nhanh, những người bất mãn, đều bị động tác của Z thần hấp dẫn.
Xem xong một hồi phát sóng trực tiếp của hắn, chỉ còn lại có ba chữ.
Quá trâu bò!
Giống như là vị thần, khiến mọi người ngoài bái phục, cũng chỉ còn bái phục.
Vốn dĩ, nếu chỉ là như thế, còn không câu được nhiều fans như vậy.
Chính là khi trò chơi kết thúc.
Hình như.... . vị đại thần này không hay chơi live stream a.
Hắn nhìn màn hình trong chốc lát, chắc là tưởng đã đóng live stream rồi.
Thế là tháo xuống khẩu trang, tháo xuống mũ lưỡi trai.
Gương mặt kia lộ ra, toàn bộ phòng phát sóng trực tiếp, tất cả đều sôi trào!
Lúc trước bất mãn, tất cả đều thành, " aaaaaa, đây là cái giá trị nhan sắc thần tiên aaaaaa! "
"Trách không được muốn che đi, như vậy vừa ra, ai còn có hứng thú xem phát sóng trực tiếp??"
"A a a a a a a!! thật soái!!"
Ngắn ngủn mấy chục giây lộ bộ mặt thật, thành công làm trận phát sóng trực tiếp này tăng số người xem lại, nhảy vượt qua mấy trăm vạn.
Sau đó, đề tài về đại thần Z đã nổi lại càng nổi.
Từ nay về sau, vị Z này, mỗi tuần một lần phát sóng trực tiếp.
Mỗi lần phát sóng trực tiếp hai mươi phút, cũng chính là thời gian một ván chơi.
Sau đó, đại khái là cảm thấy mang khẩu trang rất không thoải mái.
Liền tháo khẩu trang ra, chỉ mang theo mũ lưỡi trai. Che nửa mặt, chỉ lộ ra cằm.
Kể cả như vậy, số người tham gia live stream cứ tăng rần rần, chưa bao giờ dưới 500 vạn.
Thế cho nên bởi vì việc này, những streamer nổi tiếng khác cũng không dám cùng vị này đại thần này xung đột.
Hắn vẫn luôn đứng đầu, trên cơ bản người chơi đều xem hắn phát sóng trực tiếp xong đều sẽ offline, hoặc là dứt khoát xem lại phiên trực tiếp của hắn.
Tô Yên nhớ lại đoạn ký ức này, trầm mặc nhìn trong iPad vẫn chưa có người xuất hiện.
*****
Edit: Tinh Niệm
Mười phút trôi qua, vốn dĩ đang lôi kéo cà vạt, Kỷ Tinh Vũ nhíu nhíu mày.
Lúc này, đột nhiên có một trung niên nam tử mặc tây trang giày da ngồi xuống ghế đối diện màn hình kia.
Hắn ra tiếng
"Thực xin lỗi, bởi vì Z bây giờ có một số việc, chỉ có thể gián đoạn phát sóng trực tiếp, đối với khán giả chờ đợi, hắn rất xin lỗi mọi người."
Nói xong, giao diện phát sóng trực tiếp bị đóng cửa.
Kỷ Tinh Vũ bỗng nhiên ngẩng đầu, nói với Tư Kỷ
"Đi số 68 đường Quang Minh."
Kỷ Tinh Vũ sắc mặt có chút ngưng trọng, lúc nói, hắn ngẩng đầu nhìn Tô Yên, trên mặt là nụ cười trừ.
"Xin lỗi cô giáo, tôi muốn đi nơi đó nhìn một chút."
Tô Yên nhìn Kỷ Tinh Vũ, gật gật đầu.
Mà người đại diện của Kỷ Tinh Vũ tựa hồ là biết chuyện gì đã xảy ra.
Ra tiếng
" Bác sĩ tâm lý tốt nhất ở Thành phố X đều ở đó, hẳn là sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, thả lỏng đi."
Kỷ Tinh Vũ cũng hiểu như thế, nhưng sắc mặt lại không chút nào thả lỏng.
Rất nhanh, xe dừng lại ở một biệt thự.
Cửa biệt thự mở rộng.
Chung quanh dừng lại một chiếc xe bảo mẫu, còn có hộ sĩ bảo vệ ở cửa.
Không khí có chút ngưng trọng.
Mà Kỷ Tinh Vũ đã nhanh chóng kéo ra cửa xe đi vào bên trong.
Vệ sĩ đều nhận ra Kỷ Tinh Vũ, không ai ngăn cản hắn.
Tô Yên đi theo phía sau người đại diện, cũng đi vào bên trong.
Trong biệt thự không bày biện xa hoa như tưởng tượng.
Quả thực đơn giản đến.... . khiến người ta cảm thấy đây không phải là nơi để ở.
Thảm lông dê, ghế dựa sô pha bằng da màu đen, còn có một bàn trà.
Vách tường màu trắng, ánh sáng điện quang chiếu khắp toàn bộ căn phòng.
Ngoài ra không còn gì khác.
Tô Yên cùng người đại diện ngồi ở trên sô pha.
Nhân viên y tế ra ra vào vào, đi vào trong căn phòng phía bên phải.
Tô Yên cũng không biết bên trong đã xảy ra chuyện gì.
Cho đến khi Kỷ Tinh Vũ vội vàng từ lầu hai đi xuống, hóa trang trên mặt, phục sức khoa trương trên người đều dỡ xuống.
Thay quần áo ở nhà áo sơ mi trắng quần đen sạch sẽ.
Thậm chí vệt nước trên mặt còn chưa lau khô, đã vội vàng chạy tới trong phòng kia.
Tô Yên nháy nháy mắt nhìn.
Người đại diện đem iPad đưa cho Tô Yên.
Còn có tai nghe.
Người đại diện chắc là sợ cô bị cảnh tượng khoa trương như vậy dọa đến, lên tiếng nói
"Ở chỗ này chơi trong chốc lát, chờ xử lý xong, chúng ta rất nhanh sẽ đi."
Tô Yên gật đầu.
Nhận lấy ipad.
Ipad vừa mở ra, đó là giao diện phát sóng trực tiếp lúc nãy Kỷ Tinh Vũ còn chưa đóng.
Lúc này, giao diện phát sóng trực tiếp đã tự động chuyển tiếp video.
Vừa vặn đó là lần đầu tiên đại thần Z phát sóng trực tiếp.
Tô Yên không động, chỉ nghiêm túc nhìn chằm chằm phát sóng trực tiếp.
Kỳ thật.... . cô không hiểu trò chơi này, kể cả là có những ký ức của nguyên chủ, cô vẫn là cái biết cái không.
Đại khái có thể hiểu là 100 người chơi trong một vòng, người duy nhất sống đến cuối cùng, chính là người thắng.
Rất nhanh hai mươi phút qua đi, không khí ngưng trọng chung quanh cùng cô không có nửa điểm can hệ.
Vẫn nghiêm túc xem phát sóng trực tiếp.
Cho đến khoảnh khắc cuối cùng, nhìn trong màn ảnh người con trai kia đem khẩu trang cùng mũ lưỡi trai tất cả đều tháo xuống.
Trong đầu, thanh âm Tiểu Hoa vang lên
"Ký chủ! Là nam chủ a! Người này, là nam chủ a!"
Tô Yên nhìn gật gật đầu.
"Ân"
Đáp một tiếng, tỏ vẻ đã biết.
Bên cạnh, người đại diện vừa rời đi lại lần nữa ngồi xuống trước mặt Tô Yên.
Hắn nhìn đến hình ảnh trong ipad.
Sau đó than nhẹ một tiếng
"người tốt đẹp như vậy, lại phải gặp bao nhiêu cực khổ."
*****
Edit: Tinh Niệm
Nói xong, người đại diện hướng ánh mắt tới căn phòng đầy người ra ra vào vào kia.
Tô Yên ngẩng đầu, chú ý tới ánh mắt người đại diện.
Cô rũ mắt một cái, ngón tay nhẹ vê.
Vừa mới nãy, Kỷ Tinh Vũ vốn đang xem video Z đại thần phát sóng trực tiếp trò chơi, lại bởi vì Z vẫn không xuất hiện, sau đó một người đàn ông mặc tây trang giày xuất hiện trên màn hình, mà nôn nóng đi đến nơi này.
Hình như, đã đoán trước được việc gì.
Tô Yên ánh mắt nhìn phía căn phòng kia.
Chớp chớp mắt.
Cô tháo tai nghe ra.
Ánh mắt vẫn luôn nhìn mọi người ra ra vào vào.
Cho đến khi người đại diện bên cạnh nhận được một cuộc gọi, lại lần nữa rời đi.
Tô Yên đứng lên.
Cô đi gần đến căn phòng kia.
Lúc này, tất cả mọi người đều bận rộn, căn bản không có người chú ý tới Tô Yên làm gì.
Vừa đi vào, lực chú ý liền bị người nằm trên giường hấp dẫn.
Người trên giường sắc mặt tái nhợt, thân hình gầy ốm, trên cổ tay băng gạc cuốn thật dày.
Hắn mặc quần áo bệnh nhân sọc xanh sọc trắng, lông mi đen nhánh run rẩy.
Hắn không ngủ, chỉ là không muốn mở mắt ra.
Kỷ Tinh Vũ ngồi xổm trên mặt đất, rất cẩn thận cùng người con trai trên giường nói chuyện.
Nhưng lại không dám đụng vào hắn.
Hai vị bác sĩ đứng bên cạnh.
Cũng không tới gần, chỉ đang nhìn phản ứng của người trên giường.
Sau đó, liền nghe được các bác sĩ nói chuyện với nhau
"Tình huống cơ bản đã ổn định."
Lúc này, chàng trai mắt vẫn luôn nhắm, mí mắt giật giật.
Giây tiếp theo liền mở mắt.
Ánh mắt đảo hắn qua người ở đây, cuối cùng, dừng lại trên người Tô Yên đang đứng ở cửa.
Mà lúc này Tô Yên đang lẳng lặng đứng ở chỗ đó, một chút một chút lột ra kẹo dâu tây sữa đường.
Sau đó ăn vào miệng.
Khác với hương vị nước sát trùng chung quanh, nháy mắt trong khoang miệng tràn ngập mùi dâu tây.
Lúc này, ngoài cửa truyền đến thanh âm.
Hẳn là một người rất quan trọng tới.
Bác sĩ vệ sĩ đều đi ra ngoài.
Chỉ có Kỷ Tinh Vũ một người như cũ ngồi xổm chỗ đó, chậm rãi cùng người trên giường nói chuyện.
Hắn nói rất nhiều câu mới có thể nghe được người trên giường ngẫu nhiên trả lời một câu.
Tô Yên chậm rãi nhấm nuốt kẹo đường, ngẩng đầu lên.
Vừa vặn cùng chàng trai ốm yếu trên giường ánh mắt gặp nhau.
Tô Yên cảm giác rầu rĩ trong ngực tựa hồ tiêu tán chút.
Cô chủ động đi tới mép giường.
Chậm rãi móc ra một viên kẹo đường, lột ra, sau đó khom lưng, đưa tới bên môi của anh.
Cô rất nghiêm túc, từng câu từng chữ
"Ngọt lắm, muốn ăn không?"
Bên cạnh Kỷ Tinh Vũ mày nhăn lại, đang muốn ngăn cản.
Lại nhìn thấy người trên giường, thế nhưng hé miệng, thật sự ăn viên kẹo kia.
Một lúc sau, người trên giường mới phát ra thanh âm khàn khàn
"Thật ngọt."
Tô Yên gật gật đầu, tầm mắt nhìn phía trên cổ tay hắn đang bọc băng gạc.
Không biết vì sao, chàng trai tựa hồ có chút thẹn thùng, anh kéo lấy tấm thảm mỏng bên cạnh, đem tay bọc băng gạc che lại.
Mà động tác này biên độ rất lớn, rất dùng sức nên đã chạm vào miệng vết thương.
Anh khẽ kêu một tiếng.
Kỷ Tinh Vũ lập tức đứng dậy,
"Anh!"
Hắn vội vàng duỗi tay xốc lên tấm thảm kia.
Kết quả tay chạm vào cánh tay chàng trai, sắc mặt anh lại càng thêm tái nhợt, thậm chí đều đang run rẩy.
Ngay lập tức, Kỷ Tinh Vũ phản ứng rất nhanh, vội vàng buông lỏng tay ra.
"Em, em không chạm vào, thực xin lỗi, anh, có phải lại làm đau anh không? Anh, thực xin lỗi."
Kỷ Tinh Vũ lời nói lộn xộn, sốt ruột không biết đang nói cái gì.
Tô Yên cũng trố mắt nhìn.
Trong đầu thanh âm Tiểu Hoa vang lên
"Ký chủ, nhìn bệnh trạng của nam chủ, như là có bệnh về thần kinh a."
*****
Edit: Tinh Niệm
Bệnh thần kinh ảo giác đau, người khác chỉ cần nhẹ nhàng chạm vào, người bệnh cảm giác giống như là bị dao cứa vào da thịt đau đớn.
Lúc này, bác sĩ vừa đi ra, nghe được động tĩnh lại vội vàng quay lại.
Người trên giường sắc mặt tái nhợt, ánh mắt đảo qua Tô Yên vừa lui về sau một bước.
Cũng không biết vì sao, sắc mặt xấu hổ đỏ bừng, thân thể càng run rẩy lợi hại hơn.
Lôi kéo tấm thảm, bất chấp miệng vết thương, trực tiếp đem cả người mình tất cả đều bao lại.
Hoàn toàn cự tuyệt cùng bất luận người nào nói chuyện, cũng không cho bất cứ ai xem xét.
Kỷ Tinh Vũ nhìn phản ứng của anh trai mình, lại nhìn về phía Tô Yên, thần sắc phức tạp khó phân biệt.
Sau đó, Tô Yên cùng Kỷ Tinh Vũ tất cả đều bị mời ra ngoài.
Trong phòng lại lần nữa tràn ngập hương vị nước sát trùng, một chút vị ngọt trong miệng cũng bị phai nhạt bớt, tiêu tán đi.
Kỷ Tinh Vũ nhìn Tô Yên, há mồm
"Cô......"
Giọng nói vừa ra, rồi lại không biết nên nói cái gì.
Tô Yên vẫn luôn cúi đầu, móc ra một viên lại một viên kẹo sữa dâu tây ăn.
Cả căn nhà đều kín mít.
"Tinh Vũ"
Một thanh âm già nua rất có lực chấn nhiếp vang lên.
Một người tóc gần như hoa râm, ăn mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn, cùng với cây quải trượng, vững vàng ngồi ở trên sô pha.
Kỷ Tinh Vũ nhìn về phía sô pha màu đen.
Không cùng Tô Yên nói chuyện nữa, bước bước chân đi đến trước mặt vị lão nhân kia.
Đến nơi hắn cúi đầu
"Ông."
Lão nhân kia ngẩng đầu lên, nhìn Kỷ Tinh Vũ.
Lúc sau chậm rãi thở dài
"Có thời gian, thì lại đây chăm sóc anh của cháu nhiều chút."
Kỷ Tinh Vũ gật đầu.
"Cháu biết, ông."
Nghe Kỷ Tinh Vũ gọi ông.
Lập tức liền biết thân phận lão nhân này.
Kỷ Kiến Quốc, hiện giờ là gia chủ Kỷ gia.
Kỷ Kiến Quốc có hai người con trai một người con gái, con trai cả mười năm trước tai nạn xe cộ đã chết.
Con thứ hai hiện giờ ở quân đội, nghe nói cấp bậc rất cao.
Mà Kỷ Tinh Vũ, là con của người con thứ hai.
Ánh mắt Lão nhân nhìn phía cửa phòng đang đóng chặt, gắt gao nắm chặt quải trượng.
Cảm xúc trong mắt thực phức tạp.
Một chút áy náy, còn có chút tưởng niệm.
Đoán là, cũng muốn vào đó nhìn xem.
Cũng không biết vì sao lại chậm chạp không động một bước.
Lão gia tử vẫn luôn ngồi chờ ở nơi này, người chung quanh đều là vẻ mặt ngưng trọng.
Nửa giờ sau, hai vị bác sĩ từ trong phòng đi ra.
Nói
"Không có việc gì, tình huống còn có điểm lạc quan."
Lão gia tử nghe, tay run run.
Thanh âm so với vừa nãy càng thêm già nua
"Cái sự lạc quan này, là ý nói nó có khả năng bình phục, hay là nói nó không chết được?"
Hai vị bác sĩ nhìn lẫn nhau một cái, trầm mặc.
Sau đó, lão gia tử ra tiếng
"Nói thật cho ta, bệnh tình của nó rốt cuộc nghiêm trọng tới trình độ nào."
Kỷ Tinh Vũ muốn ra tiếng đánh gãy, nhưng lão gia tử bướng bỉnh, lúc này đây nếu không hỏi ra chân tướng quyết không bỏ qua.
Trong đó một người thở dài, đi lên trước.
Vị này là bác sĩ tâm lý chủ trị cho người bên trong kia, đã trị liệu cho hắn hơn mười năm.
"Lão gia tử, Kỷ Diễn bản thân có bệnh tự kỷ, bệnh trầm cảm nặng, cùng với bệnh thần kinh ảo giác đau, lúc nãy hắn ở trong phòng tắm tự sát, may mắn phát hiện kịp thời, bằng không dựa theo trình độ vết thương kia, dù có bất tử, cũng sẽ trở thành người thực vật."
Bác sĩ tâm lý đơn giản trần thuật sự tình vừa mới phát sinh.
Tô Yên cúi đầu, bỏ đi từng lớp từng lớp vỏ kẹo sữa dâu tây lộ ra kẹo sữa trắng mềm, một viên tiếp một viên ăn vào trong miệng.
Lão gia tử hô hấp dồn dập, bên cạnh vội vàng có người đưa thuốc qua.
Lão gia tử vẫy vẫy tay, cự tuyệt.
← Ch. 059 | Ch. 061 → |