Truyện:Nữ Quản Giáo Trong Ngục Giam Nam - Chương 04

Nữ Quản Giáo Trong Ngục Giam Nam
Trọn bộ 87 chương
Chương 04
Bị thao đến cao trào
0.00
(0 votes)


Chương (1-87)

Edit: Tiểu Y Y

Côn thịt ռón·𝐠 b·ỏ·ռ·🌀 bị nữ nhân l❗ế_m hút càng ngày càng ngạnh, Lục Ngân rốt cuộc không nhịn nổi dụ̶c̶ vọng mãnh liệt, cong lưng, một tay đem Bạch Thiến Thiến đang ngây ngốc nhấc lên, ném tới giường gỗ.

Bạch Thiến Thiến bị ném đến thất điên bát đảo, ghé vào trên giường, không đợi cô phản ứng lại, côn thịt n*ó*ⓝ*🌀 🅱️ỏ*n*g đã theo ngay sau, đột nhiên ⓒắ.Ⓜ️ ☑️.à.𝐨.

"Ngô -"

Cảm giác đau đớn khi phá thân truyền khắp toàn thân, người đàn ông phía sau không cho cô chút cơ hội t·ⓗ·ở ԁ·ố·🌜 nào, đao to búa lớn, mãnh liệt thọc vào 𝐫●ú●𝐭 𝓇●🅰️, ⓣ●𝐡â●n 𝖙●♓●ể Bạch Thiến Thiến từ khoảnh khắc phá thân kia đã cứng đờ, lúc này còn bị nam nhân dùng sức va chạm mà loạng choạng.

"Ngô ngô...... Đau quá...... Cầu xin anh, chậm một chút, cầu xin anh nhẹ chút đi......"

Thanh âm đứt quãng xin tha thanh từ đôi môi đỏ phát ra, Lục Ngân chẳng những không có ý nhẹ nhàng chậm chạp lại, thậm chí càng dùng sức va chạm vào ⓜô𝐧●ℊ cô, hai bàn tay to thô ráp gắt gao ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Bạch Thiến Thiến, cử động chính vòng eo tinh tráng của mình, đem côn thịt vừa cứng vừa nóng liều mạng 𝖈ắ.𝖒 ✔️à.🅾️ tiểu huyệt người phụ nữ này.

Tù phục trên người chưa cởi hoàn toàn, chỉ có quần đã rơi xuống chân, lộ ra côn thịt cực lớn đang thao người phụ nữ dưới thân.

Lục Ngân thọc vào гú*ⓣ 𝓇*🔼 cũng không có cái gì gọi là kỹ xảo, hoàn toàn không thành thạo, chỉ là dựa vào bản năng, ⓗ*u*п*ⓖ h*ăп*𝐠 thao cô, ra ra vào vào, trên côn thịt còn lưu 𝐦.á.ⓤ xử nữ, vừa tiện để bôi trơn, càng thêm dễ dàng 𝐭-𝖍-â-ɱ ռh-ậ-𝐩 vào chỗ sâu nhất trong hoa huyệt của cô.

"A...... Cầu xin anh, đừng dùng sức như vậy...... Ngô ngô ngô...... Quá sâu! Anh cắm quá sâu rồi...... Ngô, tôi sợ a a a!"

Bạch Thiến Thiến lần đầu tiên bị phá thân xử nữ thật đúng là không có cảm giác thoải mái gì, hiện tại toàn bộ đầu óc cô trừ bỏ đau chính là bụng nhỏ trướng, côn thịt người đàn ông phía sau thao cô vừa thô vừa dài, liên tục †_ⓗâ_m ռ♓ậ_ρ như hận không thể cắm hết vào tử cung cô!

Giường gỗ 𝐩♓á●𝖙 r●@ â●𝖒 †●h𝒶●𝖓●h kẽo kẹt kẽo kẹt.

Lực đạo lớn đến dọa người, cô có chút khó có thể thừa nhận, ✝️♓-â-𝓃 т♓-ể bị anh mạnh mẽ va chạm, cô cũng liên tục bị lay động theo, nếu không phải cô dùng tay gắt gao chế trụ mép giường, thì đã sớm bị anh đụng đến rơi xuống đất đi.

Lúc này, sắc mặt Bạch Thiến Thiến tái nhợt, gắt gao 𝒸●ắ●𝓃 𝐦●ô●ï, gian nan thừa nhận động tác của người đàn ông phía sau, eo nhỏ bị nam nhân bóp, cô cảm thấy rất đau, nhưng lại trốn không thoát, đành h𝖚●ռ●ⓖ ♓●ă●ⓝ●🌀 nhắm mắt lại, tựa như đang trốn tránh.

Hình như anh nhìn ra cô thống khổ, liền vươn tay bắt một bên nhũ hoa của cô, nhẹ nhàng ѵ*uố*т ν*3, cúi người, 𝒽ô.n 𝖒.ô.ⓘ Bạch Thiến Thiến từ phía sau lưng, chậm rãi theo cái 𝒽-ô-ռ ɱ-ô-i này du tẩu đến sau cổ, không nặng không nhẹ h●ô●n lên vành tai nhỏ nhắn mẫn cảm.

Lông mi Bạch Thiến Thiến run lên, bị một cỗ điện lưu khó giải thích tập kích toàn thân, bị loại cảm giác này ⓚ·í𝒸·𝒽 ⓣ·𝒽·í🌜·♓, cô theo phản xạ càng thắt chặt tiểu huyệt.

"Áo......" Côn thịt Lục Ngân bị cô 🎋_ẹ_🅿️ 𝖈♓_ặ_𝐭 tê dại vô cùng, 𝐤·𝐡·ⓞ·á·ï ↪️·ả·ⓜ vọt thẳng tới đại não, anh cố nén dụ̶c̶ vọng muốn bắn, ánh mắt cố định nơi vành tai cô, đó hẳn là địa phương mẫn cảm của cô.

Nhận chuẩn mục tiêu, Lục Ngân càng thêm dùng sức đi lℹ️-ế-Ⓜ️ ♓·ô·п lỗ tai Bạch Thiến Thiến, lại thường vươn hàm răng khẽ cắn, đồng thời dùng sức đong đưa cái 〽️·ô𝖓·🌀, ý đồ để côn thịt của mình ⓒ_ắ_Ⓜ️ ν_à_𝐨 càng sâu hơn nữa.

"A...... Đừng đừng đừng...... Đừng lï●ế●〽️ nơi đó...... A......" Nơi mẫn cảm của Bạch Thiến Thiến bị anh bá chiếm, 🌴-𝐡â-𝓃 т-𝖍-ể nhạy cảm không tự chủ mà г·ц·п 𝖗ẩ·ÿ, phía trong tiểu huyệt càng tiết ra rất nhiều ái dịch đ·ộ𝓃·𝖌 т·ì·𝐧·♓, chậm rãi, loại này cảm giác đau đớn khi phá thân lúc trước mạc danh biến mất, thay thế chính là một loại κ_𝒽ο_á_𝐢 𝐜ả_𝐦 không nói lên lời.

Lục Ngân rũ mắt quan sát cô, thấy cô ngẩng cái cổ tuyết trắng, khuôn mặt nhỏ tinh xảo thanh thuần tràn ngập tình dụ̶c̶ mê ly, miệng nhỏ khẽ nhếch, bộ dạng hạnh phúc đắm chìm trong dụ̶c̶ vọng càng khiến anh dục hỏa tăng vọt, hận không thể đem cái tiểu yêu tinh thanh thuần lại mị hoặc này thao 𝖈h·ế·† trên giường!

"Nữ nhân d͙â͙m͙ đãng, cô chảy thật nhiều 𝖉·â·ɱ thủy, lại còn kẹp tôi chặt như vậy, nói, tôi thao cô thoải mái hay không thoải mái?" Anh đem ngón tay vói vào miệng nhỏ của Bạch Thiến Thiến, học động tác côn thịt thọc vào 𝖗ú●✞ 𝓇●@, một tay kia gắt gao đè lại eo nhỏ của cô, giống như phát cuồng dùng côn thịt liên tục dùng sức cắm cô.

Tiểu huyệt tràn ra càng ngày càng nhiều ái dịch, tốc độ côn thịt lớn thọc vào г●ú●🌴 r●ⓐ cũng càng nhanh, giống như đang đóng cọc, òm ọp òm ọp toàn là tiếng nước, một ít ái dịch theo động tác của côn thịt bị mang ra ngoài, chảy dọc theo đùi trắng nõn, không bao lâu, khăn trải giường liền ướt một mảnh.

Bạch Thiến Thiến bị anh nói đến xấu hổ, vô cùng buồn bực, khuôn mặt nhỏ đỏ lên, lại không thể phản bác, cô cũng không biết 𝐭ⓗâ.ⓝ 𝖙.𝐡.ể này vì sao lại nhiều nước như vậy, lúc trước còn không chịu nổi côn thịt lớn của anh, hiện tại nhiều lần bị nó cắm đến chỗ sâu nhất, khiến cô thoải mái, quả thực muốn thở dài!

Bản thân Lục Ngân vốn không phải người nói nhiều, giờ phút này đang đứng ở thời điểm dụ̶c̶ vọng tăng vọt, cũng chỉ phát tiết vài câu như vậy, hơn phân nửa thời điểm đều dùng cái côn thịt vĩ ngạn kia của anh đ-â-𝐦 thật sâu vào người phụ nữ dưới thân, từng cái dùng sức ✞𝒽â*𝖒 ⓝⓗ*ậ*ⓟ, 𝐫*ú*✝️ 𝓇*𝖆, lại càng thêm dùng sức ⓒắ●Ⓜ️ ✔️●à●𝑜.

Từ côn thịt truyền đến κ𝖍ⓞá·𝖎 𝐜ả·ⓜ mất hồn quả thực sắp đem anh bức điên rồi!

Tiểu huyệt của người phụ nữ này rất sâu, còn khá hẹp, lại vô cùng chặt chẽ, anh đao to búa lớn cắm như vậy đã nửa ngày, chẳng những nơi đó không có chút nào rộng ra, ngược lại càng ngày càng chặt, bên trong tiểu huyệt, một tầng lại tầng thịt mềm bao bọc lấy côn thịt, lúc côn thịt anh cắ_m ѵà_𝑜, phảng phất như bị ngàn vạn đầu lưỡi 🦵❗ế.𝖒, lúc côn thịt anh ⓡ●ú●ⓣ 𝖗●a lại bị tầng tầng nếp gấp 𝖒_ề_〽️ mạ_i kia hút lại, như luyến tiếc nó đi ra.

Thường xuyên qua lại như thế, thoải mái khiến da đầu anh căng chặt, thắt lưng tê dại!


Lục Ngân đột nhiên rút côn thịt ra, đem Bạch Thiến Thiến lật người lại, nâng hai chân cô đặt lên vai anh, côn thịt nhắm ngay tiểu huyệt, phụt một tiếng lại ↪️*ắ*ɱ ☑️à*⭕, không có chút ý tứ muốn ngừng lại, một đường hưng phấn thao.

"A...... Quá sâu...... Ngô ngô ngô...... Sẽ hư mất, anh sẽ cắm 𝐜.♓.ế.🌴 tôi mất!"

🅱1·ể·⛎ 𝐭ìп·h trên mặt Bạch Thiến Thiến như thống khổ lại như mê ly, ở góc độ này nhìn lại, côn thịt lớn của anh bị ái dịch của cô nhuộm một tầng nước, ở trên 𝖙-♓-â-n 𝖙-♓-ể cô tận tình khai phá, thịt non màu đỏ bên trong tiểu huyệt bị anh mạnh mẽ mang ra, chất lỏng trong т·♓·â·𝖓 т·𝐡·ể cũng không ngừng chảy xuống.

Thanh âm †𝒽·â·𝐧 ✞·♓·ể va chạm, hai quả trứng của anh liên tục đánh lên ⓜ_ô_п_𝐠 cô, Bạch Thiến Thiến cảm giác rất rõ ràng cái côn thịt có bao nhiêu thô cứng, mỗi một lần đều đỉnh tới rồi cửa tử cung của cô, cô thậm chí còn hoài nghi cái côn thịt đó liệu có thể đạp hỏng chỗ đó.

Làm như cố ý, thấy cô nhìn chằm chằm nơi hai người ɢi.ⓐ.𝐨 𝒽.ợ.🅿️, Lục Ngân kéo Bạch Thiến Thiến lùi gần về phía anh thêm một chút, khoảng cách giữa hai người càng gần, côn thịt đột nhiên c.ắ.𝖒 𝖛à.𝑜 càng sâu, tựa hồ còn có thanh âm xương cốt do bị cắm mà vàng lên kẽo kẹt.

"A......"

Bạch Thiến Thiến muốn lui về phía sau tránh né, nhưng hai cái đùi đều bị anh mạnh mẽ giam cầm, cô càng khẩn trương cầu xin, đôi mắt anh càng như bốc cháy, điên cuồng thao cô, cô bị cắm đến cả người tê dại, tiếng 𝐫.ê.𝐧 𝓇.ỉ đứt quãng, yết hầu giống như sắp hỏng.

Rốt cuộc, sau một lúc bị cắm kịch liệt như vậy, Bạch Thiến Thiến chỉ cảm thấy trước mắt một mảnh choáng váng, toàn bộ thân mình bỗng nhiên co rút.

Ngay sau đó, một cổ ԁ●â●Ⓜ️ dịch phun ra, toàn bộ tưới trên quy đầu côn thịt.

"Cô bị tôi thao đến cao trào."

Lục Ngân nở nụ cười sâu xa, quy đầu bị cao trào của cô kí𝐜-♓ ✞𝖍-í𝒸-𝐡, anh sảng khoái thở dài một tiếng, tiếp tục luận động, cứ như vậy thọc vào 𝐫*ú*𝖙 𝓇*🅰️, cũng không biết qua bao lâu, trong phòng ngoại trừ thanh âm г-ê-п r-ỉ cầu xin của Bạch Thiến Thiến, còn có tiếng đàn ông 𝖙.♓.ở 𝖉ố.𝐜 thô nặng và tiếng gầm nhẹ khi cao trào.

Khi Bạch Thiến Thiến cho rằng cô sắp bị đàn ông thao đến chế*ⓣ, thì anh dùng sức lực lớn nhất thọc vào 𝓇ú-✞ r-𝐚 mấy trăm cái liên tục, mới đem tình dịch 𝓃·ó·𝓃·🌀 🅱️·ỏռ·𝐠 bắn vào bên trong tiểu huyệt của cô.

Côn thịt rung động 𝐛ắ-𝐧 ti𝓃-𝖍, bắn khoảng hơn một phút, mới chịu an tĩnh bên trong tiểu huyệt của Bạch Thiến Thiến.

Chương (1-87)