← Ch.4 | Ch.6 → |
Hai ngày sau, nhân viên kỹ thuật Cố thị nghiên cứu ra 1 loại phương pháp giải quyết mới, thành công đẩy mạnh tiến hành kế hoạch ' gold'
Mang theo dữ liệu, Cố Tuyết Như cười khẽ lái xe đi tới công ty Đường thị.
" Xin chào, xin hỏi Đường tổng làm việc ở tầng mấy?"
Nhân viên liếc mắt nhìn Cố Tuyết Như, có chút khinh thường hừ lạnh một tiếng " Hẹn trước không?"
" Không có, bất quá, cô có thể gọi lên trên nói cho anh ấy tôi là Cố Tuyết Như!"
Nhân viên này hiển nhiên là không có nghe thấy ý tứ của Cố Tuyết Như " Cô nói cái gì? Tổng giám đốc chúng tôi bận rộn như vậy, ai có thể gặp? Nữ nhân như cô tôi thấy nhiều lắm, chỉ là coi trọng diện mạo của tổng giám đốc, liền mưu toan muốn gả nhập hào môn*!"
Tuyết Như không ngờ mình lễ phép thái độ như vậy, đổi lại đối phương một lần lại một lần vũ nhục cùng khiêu khích.
" Gả nhập hào môn? Tiểu thư, tôi thấy câu nói đấy cho cô thì hơn." Tuyết Như cười khẽ một tiếng tiếp tục nói " Cô chưa từng nghe qua câu ' mình nghĩ gì thì nói cái đó' hay sao!"
Nhân viên nghe vậy, sắc mặt trắng bệch, lập tức phản bác " Cô cho cô là ai? Dựa vào cái gì nói tôi như vậy?"
" Vậy còn cô? Chẳng lẽ Đường thị dạy cô giống như chó điên gặp người liền cắn sao?"
" Cô... cô mắng tôi là chó điên?"
" Chẳng lẽ không phải? Đối đãi khách hàng, ngay cả lễ phép cơ bản cũng không có, nếu Cố thị chúng tôi có người như vậy, đã sớm cho về nhà với mẹ rồi."
Vừa nghe đến Cố thị, nhân viên kiêu ngạo nháy mắt thu lại mình không ít, nhưng căn cứ vào Đường thị là Đường thị, cô là nhân viên Đường thị cùng mấy người Cố thị đều không có quan hệ, cũng không lo lắng tiếp tục hướng Tuyết Như mắng " Cố thị thì làm sao? Rất giỏi à? Cô thấy rõ ràng đây là Đường thị!"
" Đúng, đây là Đường thị, nhưng Đường thị có gì hơn người? Hạng mục ' gold' của các người còn không phải cần Cố thị chúng tôi giúp, tôi vốn là tới nơi này giúp Đường thị cũng không ngờ các người có loại thái độ này."
Nói đi nói lại, đều là mắng nữ nhân viên này. Cố Tuyết Như cũng không thật là chấp nhất!
" Cô..."
" Chẳng lẽ Đường Ngạo Thiên dạy cấp dưới như vậy như vậy sao? Quả thật đánh mất hết cả mặt mũi công ty!"
Đường Ngạo Thiên vốn là đi theo mấy người ngoại quốc xuống lầu ăn cơm, cũng không ngờ gặp một màn như vậy.
Nhìn Cố Tuyết Như vừa mở miệng nói muốn tìm anh, anh hứng thú, anh thật muốn nhìn, không có hẹn trước, cô như thế nào có thể vào được Đường thị.
Nhưng 2 cô gái này càng nói hỏa diễm càng lớn, quả thực không thể vãn hồi
Cho nên nữ nhân chiến tranh so với nam nhân còn đáng sợ hơn!
Mà Cố Tuyết Như càng nói càng có lý, nhân viên bị vị đại tiểu thư Cố thị quở trách là chuyện bình thường, lại còn đem Đường Ngạo Thiên - tổng giám đốc Đường thị ra nói.
Ai lại nghĩ đến đường đường là tổng giám đốc Đường thị nhưng lại trốn ở cây cột nghe lén 2 nữ nhân cãi nhau còn các đối tác bị cho ra rìa.
Cũng không biết là đúng dịp hay là như thế nào, Cố Tuyết Như vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Đường Ngạo Thiên trốn ở cây cột nghe lén, nhất thời nổi trận lôi đình.
" Đường tổng giám đốc, anh trốn ở cây cột nghe lén người khác nói chuyện sao?"
Đường Ngạo Thiên bị vạch trần cũng không đỏ mặt, chỉnh lại quần áo, hơi nhếch miệng " Như thế nào? Cố tiểu thư cười nhạo thái độ Đường thị chúng tôi?"
" Đúng thì sao?" Cố Tuyết Như tiến lên vài bước, hai người mặt đối mặt bắn ra sát khí.
" Đường Ngạo Thiên, lão nương hôm nay đến đây báo cáo về kỹ thuật của hạng mục ' gold'. không nghĩ tới các ngươi đối đãi với tôi như vậy!"
" Nga? Tôi thật muốn nhìn, ngay cả nhân viên đứng đầu cấp kỹ thuật quốc tế đều không thể giải quyết vấn đề, Cố thị các ngươi còn có năng lực gì!" Anh nhàn nhac khoanh tay, 1 bộ dáng khinh miệt, lại làm cho Tuyết Như tức giận " Đường Ngạo Thiên, mặc kệ anh tin hay không, phần báo cáo này tôi đưa cho anh, còn có 3 ngày sau Cố thị sẽ đầu tư về tài chính vào hạng mục ' gold'. Ngày đó đánh cược, tôi đã hết hứng thú, nam nhân như vậy, xách giày cho tôi cũng không xứng!"
Cố Tuyết Như một hơi nói xong, sau đó lại trợn mắt há mồm cầm bản báo cáo đập vào người Đường Ngạo Thiên rồi ngửa đầu mà kiêu ngạo bước ra cửa.
Đường Ngạo Thiên không sợ hãi, chậm rãi tươi cười, mọi người xung quanh biết rõ, đây là dấu hiệu tức giận vì thế trong nháy mắt mọi người nhanh chóng tản ra.
Trong tay nắm phần báo cáo, Đường Ngạo Thiên hận không thể đem mấy tờ giấy này là Cố Tuyết Như trực tiếp bóp chết!
Cô ta thế nhưng lại nói anh còn không xứng để xách giày. Được, rất tốt, anh cũng muốn nhìn, đến cuối cùng ai là người kiêu ngạo!
Nhưng làm cho anh thật không ngờ, phần báo cáo nàyphải nói là giải quyết hoàn mỹ, thật sự được nhân viên Cố thị giải quyết.
Đường Ngạo Thiên cũng nhận thức được nữ nhân này không thể khinh thường.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ --------
Gả nhập hào môn: khế ước tình nhân.
← Ch. 4 | Ch. 6 → |