Truyện:May Mắn Gả Cho Người - Chương 031

May Mắn Gả Cho Người
Trọn bộ 106 chương
Chương 031
Ông Xã Đừng Rút C*n Thịt Ra!
0.00
(0 votes)


Chương (1-106)

Cố Miên hai đùi trái phải phân biệt đặt trên hai cánh tay Phó Dư. Đôi chân bị buộc mở rộng, cả người bất lực treo trên tay hắn không cách nào khống chế cơ thể.

Phó Dư muốn cô mở chân thì cô phải mở chân, muốn cô dâng tiểu huyệt thì cô phải dâng tiểu huyệt. Nháy mắt, Cố Miên như biến thành đồ chơi trên tay hắn vậy.

Lúc bắt đầu bị Phó Dư dùng tư thế đi tiểu thao cô còn có chút thẹn thùng. Nhưng mà hắn thao càng lúc càng mau càng lúc càng mạnh, Cố Miên tận mắt nhìn thấy đại 🅓ư-ơ𝓃-𝐠 ✔️-ậ-𝖙 ra ra vào vào trong tiểu huyệt qua hình ảnh phản chiếu trong gương thế nhưng lại cảm thấy tư thế này thực không tồi, có thể nhìn hai người ⓛà_〽️ 𝐭_ìn_ⓗ như thế nào a.

Hai người kết hợp chặt chẽ ✞_𝒽_â_𝐧 mậ_🌴. Hoa huyệt cô giống như sinh ra là vì hắn, chỉ dành cho hắn mà thôi. Côn thịt Phó Dư lớn đến kinh người, mà tiểu huyệt cô tuy nhỏ nhưng Ⓜ️ề_〽️ ɱ_ạ_𝒾 co giãn hơn hẳn người bình thường, vừa vặn có thể 🌴*♓*â*ⓝ 〽️ậ*t bao vây lấy côn thịt hắn, cho dù Phó Dư có chôn vùi nguyên thanh côn thịt bên trong cũng không thành vấn đề.

Bỗng nhiên Phó Dư phía sau dùng sức một cái, côn thịt thẳng tắp đ-â-m ⓥ-à-🔴 trong hoa huyệt, dường như trước nay cô chưa từng bị hắn tiến vào sâu như vậy. Va chạm đột ngột vừa mạnh vừa sâu làm Cố Miên căn bản ăn không tiêu, tử cung cô sẽ bị hắn đ.â.Ⓜ️ thủng mất.

"A...... Ông xã.... . Quá sâu...... Tao huyệt ăn không vô......"

Cố Miên bị cắm đến chảy khóe mi nhiễm lệ, nước mắt sinh lý không tự chủ chảy dọc trên gò má. Cô nhìn thấy bụng nhỏ của mình bị đội lên, mỗi lần 🅓_ươ_ռ_𝐠 𝖛ậ_t đ_â_𝖒 ☑️à_𝑜 đều có thể nhìn được rõ ràng hình dạng côn thịt. Như vậy đủ để chứng minh côn thịt Phó Dư lợi hại ra sao.

"Cái miệng nhỏ phía dưới của Miên Miên hút tôi thật chặt. Còn có thể."

Phó Dư nhìn hoa huyệt Cố Miên khó khăn hàm nuốt côn thịt hắn, hoa môi bị côn thịt hắn căng đến trắng bệch, làm lưng hắn cũng cứng đờ.

"Không...... Không cần...... Cầu xin anh.... đừng thọc nữa...... Thọc, thọc nữa sẽ vỡ mất.... Aaaa.."

Cố Miên lãng kêu xoắn Ⓜ️·ôп·𝖌 vểnh. Vốn 𝐜·ọ 🔀á·t đã đủ làm cô 𝐬*ư*ớռ*𝐠 đến thăng thiên. Nhưng là Phó Dư còn muốn đè ép vào sâu bên trong hơn. Quy đầu bóng loáng vừa vặn để ở điểm G, đại quy đầu không ngừng 🌜·ọ ⓧ·á·т thịt non mẫn cảm sắp bức Cố Miên phát điên rồi.

"Sẽ không thọc hư, bên trong Miên Miên co dãn thật tốt, ăn hết nguyên cây côn thịt cũng không sao"

Mày kiếm nhăn lại. Côn thịt càng cắm sâu càng bị ⓢ𝖎ế-𝐭 ⓒ♓ặ-✝️, hắn bị tiểu tao huyệt này kẹp đến phát đau. Nhưng cố tình loại cảm giác này lại làm cho hắn càng thêm điên cuồng, động tác dưới thân càng thêm thô bạo, cơ hồ muốn nhét luôn hai quả trứng vào trong huyệt mềm.

"Kia... A... Vậy anh chậm... ưm.... Chậm chút... có được... a... được không... ân..."

Cố Miên gian nan nói. Tuy rằng hoa huyệt hàm chứa côn thịt Phó Dư thôi đã rất khó rồi nhưng mà nếu cô nhịn thêm một chút mà có thể làm Phó Dư sung 𝖘_ư_ớ𝓃_ɢ hơn nữa thì cô tình nguyện nhịn a.

Nhưng mà Cố Miên không biết cô càng ngoan ngoãn phối hợp với hắn càng làm hắn thêm điên cuồng.

Cô vừa dứt lời, hai tay Phó Dư liền bóp chặt đùi cô, mạnh mẽ tách ra hai bên, ngay sau đó hắn dùng sức, côn thịt lớn toàn bộ tiến vào, chỉ còn lại hai quả trứng treo ở bên ngoài.

"A!!!"

Cố Miên bị cắm đến hét lên. Côn thịt điên cuồng 𝐱·â·〽️ 𝓃𝒽ậ·𝓅, quy đầu đẩy cửa tử cung tiến vào, ♓ⓤn·g 𝐡·ăռ·🌀 va chạm vách tường thịt non nớt. Cô có cảm giác cả tử cung mình đều bị côn thịt nhét đầy, no trướng khó chịu.

"Thật nhanh sẽ thoải mái. Nhịn một chút."

Phó Dư biết kích cỡ của mình có bao nhiêu dọa người. Hắn đành phải trấn an ⓗô_ⓝ lên cái cổ trắng nõn đẫm mồ hôi của Cố Miên. Hơi thở nùng liệt nóng rực phun trên cổ Cố Miên làm toàn thân cô гυ●ռ г●ẩ●🍸.

Bạch bạch bạch.

Trong lúc va chạm mô●n●🌀 vểnh của cô còn bị cơ bụng rắn chắc của hắn đánh vào, chưa ý thức được gì thì kiều ɱô●𝓃●🌀 trắng nõn đã bị vỗ đến đỏ bừng.

"A... a... a...... Tử cung sắp bị đâ_〽️ hỏng rồi...... Ông xã.... ông xã nhẹ một chút.... A... a... a..."

Cố Miên 𝖉*â*Ⓜ️ đã𝓃*g kêu lên. Cô nhìn chính mình trong gương bị cao trào làm cho cả người ửng đỏ. Cổ hồng nhạt, hai vú tuyết trắng nhuốm màu hoa hồng kiều diễm, theo Phó Dư trừu động mà lay động.

Người phụ nữ 🅓_â_𝖒 đã𝓃_𝐠 này thật sự là cô sao?

Xấu hổ hơn nữa là lúc đầu bị Phó Dư cắm còn thấy có chút đau thế nhưng bây giờ theo động tác thao làm càng lúc càng nhanh của hắn hoa huyệt cô tích lũy càng nhiều ԁ*â*ⓜ thủy. Côn thịt tím đen quấy hoa huyệt làm ◗â●Ⓜ️ thủy văng khắp nơi, vẩy hết lên thảm và bàn trang điểm trước mặt.

Tấm gương ngay chỗ hai người 🌀ı●@●🔴 𝐡ợ●𝐩 cũng dính đầy 𝖉_â_𝐦 thủy.

Phốc phốc phốc ~

Tiếng nước vang dội không dứt bên tai từ chỗ hai người 🌀𝒾🅰️_𝖔 𝖍_ợ_🅿️ truyền tới, côn thịt Phó Dư bị 🅓â·𝖒 thủy của cô phun đến trong suốt lầy lội, thoạt nhìn có chút dọa người.

"Thoải mái không?"

Phó Dư cảm giác hoa huyệt Cố Miên trở nên Ⓜ️ề_𝖒 𝖒_ạ_𝒾, tùy ý côn thịt hắn đ_â_m thọc như thế nào cô cũng nâng ɱô·ⓝ·𝖌 phối hợp đón ý nói hùa.

"Thoải mái.... A... a... a... Thật thoải mái...... Ông xã thao ↪️𝐡●ế●† em đi......"

Cố Miên chỉ cảm thấy tiểu huyệt càng lúc càng nóng, côn thịt năng đến tử cung tê dại. Vừa rồi cô đã bị Phó Dư thao đến cao trào rất nhiều lần, hoa huyệt non mịn liên tục thừa nhận hắn tàn nhẫn va chạm đã vừa sưng vừa đỏ, kiều diễm ướ-† á-† như hoa thạch lựu.

"Muốn ⓒ𝒽.ế.𝐭 cùng 𝒸.♓.ế.𝐭!"

Phó Dư thả hai chân Cố Miên xuống, để cô ghé vào gương trang điểm sau đó ở phía sau bóp chặt eo cô h⛎.п.🌀 ♓ă𝓃.𝖌 thọc vào tử cung.

"A... a.... a...... Nứt ra rồi...... Sắp hỏng rồi... A... a... a......"

Cố Miên lần này thật sự chịu không nổi, phe phẩy Ⓜ️-ô𝓃-𝐠 trắng nõn cầu xin tha thứ. Vách tường tử cung mẫn cảm hoàn toàn không chịu đựng được, cuối cùng 𝒹â●𝐦 đã●n●🌀 kêu lên một tiếng rồi lại lần nữa cao trào.

"Nhanh, liền nhanh."

Phó Dư hц·ⓝ·🌀 𝒽ă·𝓃·🌀 trừu động mấy trăm cái rồi đem ✝️𝐢ռ·ⓗ ԁị·𝒸·𝐡 ռ.ó𝐧.🌀 𝒷ỏ.п.ℊ bắn vào bên trong tử cung. 𝒯❗●п●h 🅓●ị↪️●𝖍 𝐧*ó𝓃*𝖌 𝖇ỏ*п*ℊ giống như dung nham bỏng cháy tử cung Cố Miên làm hai chân cô không nhịn được 𝓇ц_𝓃 ⓡ_ẩ_𝖞.

Nhìn đến cô chịu không nổi Phó Dư có chút không đành lòng, vì thế hắn muốn rút côn thịt còn đang ⓑ-ắ-п †-ı𝖓-𝐡 ra ngoài. Nhưng mà côn thịt còn chưa rú_✞ г_a được một centimet liền bị Cố Miên gắt gao 🎋ẹ_𝓅 🌜_♓_ặ_✞ hai chân, dùng tao huyệt khẩn trí kẹp lấy côn thịt hắn.

"Không, không được 𝖗ú●𝖙 r●@! Tất cả đều phải bắn vào bên trong! "

Cố Miên thở hồng hộc nói. Cô muốn sinh cục cung cho Phó Dư nên Phó Dư nhất định phải bắn vào tử cung cô càng nhiều càng tốt.

Phó Dư thoáng sửng sốt một chút, 𝐧🌀●ự●c tràn đầy cảm giác hạnh phúc 𝐤·𝐡·oá·ı c·ả·Ⓜ️. Cố Miên đã từng là địa ngục đối với hắn, nhưng vì có thể cùng cô ở bên nhau hắn thà chính mình xuống địa ngục.

Mà hiện giờ Cố Miên là thiên đường, cô đã một tay kéo hắn ra khỏi địa ngục tăm tối đó.

"Đều cho em!"

Khi nam nhân cao trào thanh âm trầm thấp khàn khàn lại tràn ngập từ tính. Giống như một vò rượu lâu năm làm say mê lòng người.

Tất cả 🌴❗_𝐧_𝒽 𝖉_ị_𝒸_𝖍 𝓃ó𝓃_ℊ 𝖇ỏ𝖓_🌀 đều phun vào tử cung Cố Miên, căng đến Cố Miên cắn chặt môi đỏ.

Phó Dư có thiên phú dị bẩm, ✞-𝒾ⓝ-♓ 🅓-ị-ⓒ-♓ so với người khác cũng nhiều, 𝒷.ắ.𝓃 𝐭ıп.♓ giằng co thật lâu mới kết thúc.

Hắn sợ căng hỏng Cố Miên vì thế sau khi 𝒷*ắ*𝐧 🌴*ℹ️*ⓝ*𝖍 xong liền rút côn thịt ra, 'ba' một tiếng, chỉ thấy quy đầu đỏ tươi kéo theo tơ bạc vươn vấn không rời nộn huyệt của cô.

Không còn côn thịt chống đỡ, hai chân Cố Miên nháy mắt nhũn ra ngã trên mặt đất, bạch trọc ồ ạt theo đùi chảy xuống.

Chương (1-106)