Lại bôi thuốc!
← Ch.064 | Ch.066 → |
_ A... đừng đụng nữa a... muốn 🌜*♓ế*🌴...- Tô Tử Duyệt giờ phút này giống như 1 con cá thiếu nước, nàng trước mặt trống rỗng, mở miệng hô hấp mới mẻ ko khí.
_ Ta chính là muốn 𝖌·ı·ế·t 𝒸.♓.ế.† ngươi này vật nhỏ... ân...- Cự mãng lạnh lẽo đôi tay bóp tiêu nhũ Tô Tử Duyệt, đỏ tươi xà tín ko ngừng đụng vào phấn hồng.
_ A... ta ko được a...- Tô Tử Duyệt tay ôm chặt cổ cự mãng, móng tay thâm trầm đ*â*ⓜ ☑️à*🔴 bờ vai của hắn- Muốn ra ... a ──: Lời còn chưa dứt, chỉ thấy Tô Tử Duyệt cung khởi thân mình ko ngừng run run. Dưới thân tiểu huyệt gắt gao siết 2 căn gậy th*t tro cơ thể vậy, buộc chặt tiểu huyệt làm cho là đó thịt chọc ma sát thời điểm sở sinh ra κ*𝐡𝐨*á*i ↪️*ả*𝖒 càng thêm kịch liệt. Cùng lúc đó, 1 cỗ 𝖓ó·n·ɢ 𝒷·ỏп·ℊ nhiệt lưu theo tro hoa huy*t của Tô Tử Duyệt phun ra, lướt qua chỗ "Hoa tâm" trên đóa thịt hoa của cự mãng, vậy nóng làm hắn thở ra 1 hơi dài.
Tô Tử Duyệt ko ngừng co rút lại tiểu huyệt hấp cự mãng cực kỳ thoải mái, ko chút nào có dấu hiệu 𝖇ắ●𝖓 т●1𝐧●𝒽. Hắn cúi đầu, cắn núm vú Tô Tử Duyệt, đồng thời càng thêm dùng sức va chạm tiểu huyệt Tô Tử Duyệt, căn bản ko để ý nàng vẫn còn ở tro dư vị cao trào.
_ Đừng ── a... ko thể...- Tô Tử Duyệt bị cự mãng đ·â·〽️ cho liền 1 câu đầy đủ cũng nói ko hoàn chỉnh, chỉ là ko ngừng run run, dưới thân tiểu huyệt cơ hồ có thể xoắn đoạn vậy 2 căn gậy th*t tro cơ thể. Ko biết qua bao lâu, Tô Tử Duyệt chung quy nhẫn nại chịu ko nổi loại cực hạn k𝐡·𝖔·á·1 𝒸·ả·𝖒 này 𝖍·ô·𝖓 mê qua.
Lúc Tô Tử Duyệt tỉnh lại thời điểm, vậy cự mãng cư nhiên còn tại tro cơ thể co rúm của nàng. Tô Tử Duyệt dưới thân tiểu huyệt giờ phút này hỏa lạt lạt đau, nàng cơ hồ có thể đoán được hắn làm bao lâu. Nàng nhịn ko được hỏi- Ân... còn muốn làm bao lâu a...
Cự mãng cúi đầu chạm Tô Tử Duyệt, trấn an nói- Nhanh... nhịn thêm 1 chút nữa...
Tô Tử Duyệt cảm thấy chính mình giống như lúc vừa mới tiến nhập Ma đô, khi đó vậy đóa to lớn yêu hoa cùng vậy khối bùn đều là giống thế này 1 ngày 1 đêm ko ngừng đưa đẩy. Nhưng là khi đó có vậy thần kỳ chất lỏng, uống vào liền ko biết mệt, hiện tại chỉ đành dùng thể lực của mình chịu đựng.
Chỉ là này 1 hồi tiểu công phu, loại mỏi ma 𝐤𝐡𝖔_á_i 𝒸_ả_ⓜ lại thuận xương sống hướng về phía trước kéo lên. Tô Tử Duyệt nhịn ko được lại 𝖗·ê·n r·ỉ đầu nhập đến tro 𝒽*𝖔*🅰️*n á*❗ cùng cự mãng, rồi mới rất nhanh lại cao trào.
Cự mãng cho tới bây giờ ko biết cư nhiên sẽ có nữ nhân như vậy 🅓â·〽️ đ·ã𝐧·𝐠, nhịn ko được nói- Cư nhiên lãng thành như vậy... ân... ngươi biết ko lúc ngươi ngất xỉu, dưới thân vậy 2 cái ◗â*m huyệt vẫn có thể gắt gao hấp gậy th*t của ta... ân... thật muốn liền như thế ɢℹ️ế·🌴 🌜h_ế_† ngươi... ân...
Tô Tử Duyệt lúc này đang ở tro cao trào, lại vẫn như cũ ko quên cãi lại nói- Hừ ân... cũng ko sợ a... vặn gãy thắt lưng... a ──
Tô Tử Duyệt khiêu khích đổi lấy cự mãng càng thêm mãnh liệt thế công, rất nhanh nàng chỉ còn lực chống đỡ, rốt cuộc ko còn sức khiêu khích. 2 người cứ như vậy lại cùng 1 chỗ dây dưa rất lâu, cự mãng mới tiệm lộ ý 𝖇_ắ_п тⓘռ_𝒽. Tô Tử Duyệt thấy hắn đưa đẩy tốc độ nhanh hơn, tro ռ_𝐠ự_c phập phồng kịch liệt, tro miệng còn phát ra thấp trầm tiếng 𝖗_ê_𝖓 г_ỉ, chỉ biết hắn sắp đến, liền càng thêm cố gắng gia tăng 2 căn gậy th*t của hắn, làm cho hắn đạt được càng nhiều 🎋·𝖍·𝑜·á·❗ ⓒả·𝖒.
_ A... A... bắn ⓒ♓_ế_т ngươi này tiểu yêu tinh...- Cự mãng nói, đem 2 chân Tô Tử Duyệt ấn đến trước 𝖓-🌀-ự-c của nàng, làm cho chính mình gậy th*t trực tiếp đột phá hoa tâm chọc đến ở chỗ sâu tro tử cung, hắn mãnh lực đưa đẩy vài cái, cuối cùng đem cực nóng ✝️.ℹ️.𝓃.𝐡 dị.c.ⓗ vung nhập tro đó. Cự mãng 𝐧*ón*🌀 𝒷ỏ*п*🌀 ✝️𝖎𝖓*𝖍 🅓ị𝐜*𝖍 nóng Tô Tử Duyệt cả người run run đạt đến cao trào đã ko biết là lần thứ mấy, hắn bắn rất nhiều, đại lượng ti-ⓝ-ⓗ 𝒹-ị↪️-h quán nhập tro tử cung Tô Tử Duyệt, làm cho bụng của nàng nhìn qua tựa như mang thai hơi hơi hở ra.
_ Ân...- Sau khi bắn xong, cự mãng thở phào nhẹ nhõm, thế này mới đem mềm nhũn gậy th*t г-ú-𝐭 𝖗-🔼 khỏi cơ thể Tô Tử Duyệt. Tô Tử Duyệt thân mình giờ phút này giống như là rách nát, nàng 2 chân rộng mở bảo trì tư thế phía trước bị cự mãng chọc làm thời điểm. Ko phải nàng ko nghĩ đem chân khép lại, thật sự là nhan sắc có hạn mà lựu đạn chẳng còn thừa. Cự mãng chớp đôi mắt nhìn т*ℹ️ռ*♓ 𝒹*ị*c*𝐡 của mình theo giữa 2 cái sưng đỏ tiểu huyệt của Tô Tử Duyệt chảy ra, vậy 𝒹â·Ⓜ️ mị bộ dáng làm cho khố hạ của hắn lại rục rịch đứng lên. Hắn biết lấy trạng thái hiện tại của Tô Tử Duyệt tiếp tục tới 1 lần nữa, chính mình nhất định ko thể tận hứng, cho nên cũng ko làm khó nàng. Hắn đem 2 chân Tô Tử Duyệt khép lại, rồi mới dùng thô to cái đuôi cuốn lấy.
Tô Tử Duyệt ý đồ đẩy ra hắn lạnh như băng thân mình, lại bị cự mãng áp chế, cuối cùng chỉ phải từ bỏ, cứ như vậy mơ màng trầm trầm ngủ qua. Lúc tỉnh lại thời điểm, cự mãng ko tại bên người, chỉ có tiểu hồ ly tại tro 𝓃𝖌_ự_c của mình. Nàng muốn ngồi dậy, nhưng là tứ chi tựa như bị mở bung ra vậy khép lại thượng rất đau, cho dù có cố gắng tùy tiện động 1 chút dưới thân liền hỏa lạt đau, Tô Tử Duyệt chỉ phải nhận mệnh nằm trở về tại chỗ.
Theo tro miệng tiểu hồ ly Tô Tử Duyệt biết được bọn họ làm từ chạng vạng hôm qua làm tới giữa trưa ngày kế, đối mặt như vậy bưu hãn 𝒹â.Ⓜ️ rắn, Tô Tử Duyệt ở do dự có nên tới chỗ lúc đầu của to lớn yêu hoa hái chút mật hoa đến bổ dưỡng thân mình hay ko.
Trời sập tối, cự mãng liền trở lại. Hắn tro 𝖓ⓖự·c có loại trái cây Tô Tử Duyệt thích ăn, còn dùng lá cây cuốn t♓●à●𝐧●𝒽 𝖍●ìn●♓ dạng 1 cái chén, giả 1 ít dược nước đem trở về. Hắn đem vậy cốc dược đưa cho Tô Tử Duyệt nói- Lau ở phía dưới có thể tiêu thũng.
Tô Tử Duyệt sau khi nghe xong liền cầm lấy, có loại hương khí giống bạc hà, hương vị so với bạc hà hơn 1 chút cay đắng. Tô Tử Duyệt dùng ánh mắt ý bảo cự mãng lảng tránh 1 chút, để chính mình có thể bôi dược. Nhưng cự mãng đôi tay hoàn trước 𝓃🌀ự·𝐜, ko chút có ý tứ rời khỏi. Lại nhìn tiểu hồ ly, này gia hỏa cũng là 1 bộ dáng xem kịch vui. Tô Tử Duyệt giận dữ, vừa tính phát cáu, chợt nghe cự mãng nói0 Ngươi ko bôi cũng được, dù sao lần sau làm thời điểm đau cũng ko phải ta.
Vì thân mình chính mình suy nghĩ, Tô Tử Duyệt cắn chặt răng, ở cự mãng nhìn chăm chú hạ mở ra 2 chân. Cự mãng chớp đôi mắt nhìn nàng vậy sưng đỏ tiểu huyệt, chỉ thấy Tô Tử Duyệt lấy ngón tay dính chút lục sắc chất lỏng, nhẹ nhàng bôi trên 2 cánh hoa cánh hoa- Ân...- Vậy lạnh lẽo cảm giác làm cho Tô Tử Duyệt nhịn ko được гц*𝐧 rẩ*🍸 1 chút, nàng vội vàng cắn miệng môi mình, đem vậy tiếng гê.n 𝐫.ỉ nuốt trở lại bụng.
Chợt nghe cự mãng ở 1 bên chỉ huy nói- Ngươi bề mặt nơi đó bị thịt chọc cắt rất lợi hại, ko bôi hậu quả hội rất nghiêm trọng.
_ Ngươi ──: Tô Tử Duyệt chán nản, lại ko còn cách nào. Chỉ đành lại dùng ngón tay dính chút dược nước, rồi mới đưa ngón tay chậm rãi tham nhập tro tiểu huyệt của mình. Bởi vì sưng đỏ nhiễm trùng, nơi đó độ ấm trở nên rất nóng, ɱề*Ⓜ️ m*ạ*1 ư_ớ_ⓣ á_𝖙 vách tường gắt gao bao vây ở chính ngón tay của Tô Tử Duyệt, đó là 1 loại cảm giác rất kỳ lạ. Tô Tử Duyệt từng chút 1 đem thuốc mỡ lau ở bên tro trên vách tường, sau khi hoàn thành xong hết, Tô Tử Duyệt phía dưới đã lại tràn ra rất nhiều mật nước. Làm ngón tay nàng rút đi ra thời điểm, còn lôi ra 1 cái dài dài chỉ bạc, làm cho Tô Tử Duyệt ở cự mãng nhìn chăm chú hạ nháy mắt đỏ 2 gò má.
Sau đó, Tô Tử Duyệt lại ở dưới sự chỉ huy của cự mãng cấp cúc huyệt của mình thượng qua dược. Lúc này đây sau khi trãi qua kịch liệt 𝒽⭕a●ռ á●i, dù luôn luôn bưu hãn Tô Tử Duyệt, cũng phải ở trên giường nằm 1 ngày 1 đêm.
← Ch. 064 | Ch. 066 → |