É●🅿️ bυộ●c kết hôn
← Ch.63 | Ch.65 → |
Lương Thu Thu nhẫn nại hồi lâu, bị cảm giác ngứa ngáy xuyên tim dày vò chịu không nổi, "Hứa, Hứa Gia Ninh, bên này, bên này ngứa, giúp tôi."
Vứt bỏ sĩ diện, Lương Thu Thu kéo tay anh, ν⛎ố-🌴 ⓥ-e 𝖓🌀-ự-ⓒ mình.
Tay Hứa Gia Ninh đang đật bên 𝓃.🌀.ự.𝖈 cũng không có động tác gì, chỉ là lười biếng mà đật bên trên, Lương Thu Thu gấp muốn khóc, "Hứa Gia Ninh~" tiếng gọi nhỏ bé yếu ớt, nũng nịu mà kêu tên anh.
Đáy lòng sinh ra cảm giác muốn đầu hàng, không màng tất cả mà thỏa mãn khát vọng của cô.
Nhưng Hứa Gia Ninh biết, thời điểm chưa thích hợp, anh muốn cô tiếp tục khó chịu, khó chịu đến khi cô không còn muốn chống cự nữa, hoàn toàn thần phục, hưởng thụ mọi tình yêu mà anh mang đến, bất luận là tình yêu, hay dụ●↪️ ⓥ●ọп●𝐠.
"Gia Ninh à~"
Lương Thu Thu đ_ộ_n_🌀 𝐭_ì_ռ_𝐡, nước mắt đọng lại trên khóe mi, mắt đỏ lên, giờ phút này cô như giống cái động dục, dùng âm thanh câu dẫn lòng người để gọi người đàn ông.
Sống lưng người đàn ông cứng đờ, trả thù bằng cách dùng răng nhẹ nhàng day cắn đầu v* bị 𝐥·𝖎·ế·ɱ láp đến dựng thang, Lương Thu Thu theo phản xạ phát ra tiếng um.
Hoa huy*t bên dưới như có nước chảy xuống, tưới ướt quần lót, vương ra ngoài quần bảo hộ.
Lương Thu Thu khó chịu mà động đậy eo nhỏ, cọ vào bên dưới Hứa Gia Ninh.
Hoa huy*t giảm bớt ngứa ngáy, đồng thời lại tiết ra thêm 𝖉â_Ⓜ️ dịch.
"Gọi ông xã đi." Hứa Gia Ninh nhả đầu v* đã dính đầy nước miếng, vừa lòng mà nhìn dấu răng dày đặc bao trùm hai vú đầy đặn.
Đây là ấn ký của anh, cũng là ấn ký để chứng minh 🍳𝐮.ⓐ.𝐧 h.ệ của họ.
Lương Thu Thu hai tròng mắt đẫm lệ mà nhìn anh, ánh mắt cầu xin nhìn mặt người đàn ông.
"Không cần mà." Tuy rằng đã bị 𝐝*ụ*𝖈 νọ𝖓*ɢ khống chế nhưng cô cũng không mất lý trí, Hứa Gia Ninh uy hℹ️*ế*𝖕 làm cô sinh ra bất mãn.
"Thật sự không cần sao?"
Anh gục đầu xuống, mở miệng, hàm răng trắng 𝒸·ắ·𝐧 𝐧♓·ẹ vào hàm dưới của cô, có chút đau, có chút ngứa, chỉ cảm thấy lửa nóng ở bụng dưới ngày càng căng đầy.
"Ông xã~" Cô thỏa hiệp.
Tay Hứa Gia Ninh vốn đang đặt trên ⓝ_𝐠ự_↪️ cô liền dùng sức xoa nắn, Lương Thu Thu trầm thấp phát ra tiếng ⓡ·ê·ռ ⓡ·ỉ.
"Thoải mái không?" Hứa Gia Ninh kề sát vào tai cô, xấu tính dò hỏi.
Lương Thu Thu ngửa đầu, tiếng 🌴*♓*ở dố*𝐜 ngày càng lớn, "Thu Thu, em còn chưa trả lời anh." Hứa Gia Ninh vừa nói chuyện vừa dùng tay vân vê đầu v* cô.
"A đau"
Lương Thu Thu khẽ cau mày."Em có thoải mái không?"
Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, vì để chính mình thoải mái, Lương Thu Thu nhanh chóng gật đầu.
"Ông xã giúp em xoa xoa mỗi ngày có được không?" Hứa Gia Ninh đưa ra yêu cầu vô sỉ.
Lương Thu Thu lắc đầu, Hứa Gia Ninh lại dùng sức véo.
đầu v* bị véo đến xuất hiện dấu tay, đau đớn cùng 𝖐_𝖍_o_á_❗ 𝖈ả_𝖒 giao thoa, trở thành mệnh lệnh khó cưỡng.
D*â*Ⓜ️ dịch phun trào, đem toàn bộ quần lót tưới ướt, bên ngoài quần legging cũng ướt mảng lớn.
"Được không Thu Thu?"
Anh hung dữ như vậy, Lương Thu Thu hoàn toàn không có năng lực cự tuyệt, cô không thể phản kháng mà đáp ứng yêu cầu của anh."Được."
Âm thanh yếu ớt nhỏ như tiếng muỗi kêu, tựa hồ không thể nghe thấy.
Hứa Gia Ninh hài lòng nghe được đáp án từ miệng cô gái nhỏ, chỉ là anh không thể hiện ra bên ngoài.
Bởi vì, anh còn muốn nghe một câu trả lời quan trọng khác."Gả cho anh, được không?"
†●h●â●ⓝ t𝖍●ể mề*ɱ ɱạ*ⓘ của Lương Thu Thu chợt cứng đờ, cô trợn to hai mắt, vẻ mặt hoàn toàn không thể tin nổi.
Cô không thể tin được, Hứa Gia Ninh sẽ cầu 𝒽*ô*ⓝ mình vào lúc này.
← Ch. 63 | Ch. 65 → |