Truyện:Một Nắng Hai Sương Đến Ngủ Cùng Anh - Chương 31

Một Nắng Hai Sương Đến Ngủ Cùng Anh
Trọn bộ 41 chương
Chương 31
0.00
(0 votes)


Chương (1-41)

Editor: Mướp

Lúc cố gắng đứng dậy đã là giữa trưa, Khúc Úy bước vào phòng tắm với cơ thể dính nhớp nháp, chẳng bao lâu sau 𝐓h·ẩ·𝐦 ԁ·ⓤng Dữ cũng vào theo.

Khúc Úy nhìn ✞.𝒽ẩ.𝖒 𝐃.𝖚ng Dữ trần như nhộng, sắc mặt nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn nói: "Em cảnh cáo anh chớ có làm loạn."

✝️♓_ẩ_𝐦 ◗_⛎ng Dữ bước đến dưới vòi hoa sen, cừa đùa tí tửng nói: "Tắm chung, tiết kiệm nước."

Tiết kiệm cái con khỉ ấy.

Sự thật chứng minh Ⓣ♓*ẩ*m 🅓*цng Dữ không thể không làm loạn...

Đầu tiên là anh mượn danh nghĩa bôi sữa tắm mà 𝐬·ờ ⓢ⭕ạⓝ·🌀 cả người Khúc Úy, lúc bọt chạm đến 𝐧g*ự*𝖈, anh dùng hai tay xoa rất lâu, Khúc Úy đẩy ra thì anh lại mặt dày sờ vào tiếp. Một lớp bọt mịn bao trùm cả bầu ռ●𝐠ự●𝒸 bởi mấy lần sờ mó qua lại như vậy, trông cặp 𝓃·🌀ự·↪️ bồng bềnh như một chiếc bánh kem hấp dẫn.

Sau khi sờ đủ bộ 𝐧.🌀ự.c rồi, bàn tay to lớn của anh lại đưa xuống, lướt qua chiếc bụng bằng phẳng tiến tới xoa nắn â_𝖒 ⓗ_ộ của cô.

"𝒯𝐡-ẩ-m 𝒟-⛎ng Dữ..." Khúc Úy bị anh sờ đã có chút mềm nhũn.

"Ừm?"

"Anh đừng..."

Khúc Úy còn chưa nói hết, T.hẩ.Ⓜ️ 𝐃.υng Dữ đã thuận thế đặt ngón giữa vào cửa huyệt, trên tay đều là sữa tắm, đú·✝️ vào trơn mướt vô cùng, không có chút trở ngại nào.

"Ưm... anh mau lấy ra đi..." khúc Úy ậm ừ không chịu nổi.

✞ⓗẩ●Ⓜ️ 🅓●υng Dữ lại không biết xấu hổ giải thích: "hôm qua anh 𝐱𝖚ấ●🌴 т●ı𝓃●𝐡 vào bên trong nhiều như vậy nên rửa sạch cẩn thận một chút."

Ngón tay tùy tiện đâ_𝖒 chọc vào trong â_Ⓜ️ 𝒽_ộ, Khúc Úy yếu ớt dựa vào tường, không ngừng bị †𝒽ẩ●ⓜ 𝐃●υng Dữ xâm phạm.

Không bao lâu sau, huyệt 𝖉*â*Ⓜ️ bị dày vò đến mức rỉ nước, ԁâ-ɱ dịch dính ướt đẫm ngón tay, vách thịt bên trong cũng bắt đầu co thắt lại.

"Sao mà ԁ·â·Ⓜ️ đ·ãп·g quá vậy bé yêu, ɱú.t 𝖓.gó.п ⓣa.𝐲 anh thật hăng hái."

Trong phòng tắm mờ mịt hơi nước, đôi mắt Khúc Úy mê ly, giọng nói hơi nũng nịu: "Anh... thật đáng ghét... ah ha..."

Không 🍳υⓐ_𝓃 ♓_ệ trong một thời gian, cơ thể của cô trở nên nhạy cảm hơn, chỉ cần khiêu khích một chút thôi là d*m thủy tràn lan.

𝒯.hẩ.〽️ 𝒟.𝖚ng Dữ nhìn chằm chằm vào Khúc Úy, trong không gian tràn ngập hơi nước, gương mặt của cô càng thêm dịu dàng q*ⓤ𝐲ế*𝓃 𝐫*ũ khiến anh không khỏi ngây người. đứa nào reup là chó đẻ

Rất đẹp, thật sự rất đẹp.

Đây là người phụ nữ của anh.

𝐓-𝖍-ẩ-〽️ 𝒟-υng Dữ mỉm cười kiêu ngạo, trêu chọc cô một lúc rồi mới rút tay ra.

Đầu ngón tay dính đầy dịch ái của Khúc Úy, Ⓣ♓*ẩ*m Ⓓ*Цng Dữ nhìn cô không chớp mắt, sau đó đưa ngón tay vào trong miệng và 𝐥ⓘ·ế·ⓜ sạch chúng.

Khúc Úy tựa vào tường ✞-𝐡-ở ⓓ-ố-🌜, không nhịn được mà mắng anh: "Anh tởm quá đấy, biến thái."

T_♓_ẩ_𝐦 🅓_⛎ng Dữ nghe vậy lại cười xấu xa tiến lại gần, tay anh với lấy vòi hoa sen, xối mạnh về phía âm đ*o của Khúc Úy.

Dòng nước mạnh cọ rửa nơi riêng tư mẫn cảm, hơi ngứa một chút nhưng cũng rất 🎋í·𝖈·♓ 𝖙𝖍·í𝒸·♓.

"Đừng mà..."

"Úy Úy, muốn biến thái thì có biến thái ngay, anh cũng không thể để mình đội nồi một cách vô ích..."

Anh vừa nói vừa đưa tay về phía âm đ*o của cô, xoa một vòng bên ngoài.

Khúc Úy cũng không yếu thế, bàn tay nhỏ nhắn ɱề.Ⓜ️ ⓜ.ạ.ı bắt lấy cơ hội, nắm lấy dương v*t của anh và bắt đầu sục, gậy th*t ban đầu đang mềm nhũn, cô sờ được hai cái thì bắt đầu vểnh lên, cương cứng trong tay cô, Khúc Úy gần như cầm không hết. đứa nào reup là chó đẻ

𝐓_𝐡ẩ_Ⓜ️ 𝐃_ⓤng Dữ cười, đẩy gậy th*t của mình về phía trước: "Úy Úy nhà ta càng ngày càng táo bạo..."

Đồng thời anh cũng gia tăng tốc độ đ-â-𝖒 chọc, nghiền ép Khúc Úy.

"Ahh..." Khúc Úy gục xuống kêu thành tiếng, động tác tay cũng thô lỗ sục mạnh hơn.

Hai người trêu chọc nhau như thể đang thi đấu, bất ngờ bị 🎋.í.🌜.♓ t.♓í.↪️.♓ nên chẳng bao lâu sau cô l-ê-п đ-ỉ𝖓-h.

Khúc Úy gần như ngất đi trong lúc tắm, cô tức giận bước ra khỏi phòng tắm, tự mình mặc đồ rồi bắt đầu sấy tóc, không thèm nhìn ✞●𝐡●ẩ●m ԁ●𝖚ng Dữ lấy một cái.

Nhưng ✝️𝖍ẩ.𝐦 Ⓓ.цng Dữ vẫn đi vòng quanh bên cạnh cô như chẳng hề có chuyện gì xảy ra, đợi cô sấy tóc xong mới hỏi: "Lát nữa em định làm gì?"

Khúc Úy không để ý tới anh, trực tiếp vào phòng lấy đồi và chuẩn bị rời đi.

𝒯𝒽●ẩ●Ⓜ️ D●цng Dữ nhanh chân bước tới, nắm lấy cổ tay của cô: "Em định đi đâu?"

"Ra ngoài ăn cơm dạo phố." Khúc Úy lạnh nhạt đáp lại, dù sao cũng không phải là ở lại đây làm mấy chuyện vô tổ chức với anh.

"Trong kế hoạch của em không có anh à?" Giọng điệu của 𝐓·ⓗẩ·〽️ 🅓·ⓤng Dữ có vẻ bất mãn.

Khúc Úy liếc nhìn anh: "Hôm nay anh không cần về nhà ăn tối à?"

Hôm nay là thứ Bảy.

Không ngờ 𝒯𝒽-ẩ-ⓜ ◗-ung Dữ lại nói thẳng: "Vậy em về chung với anh đi."

Khúc Úy tưởng mình nghe nhầm: "Em với anh về chung?" Cô mỉm cười hỏi ngược lại: "Em là gì của anh?"

🌴ⓗẩ·ɱ D·ung Dữ không biết xấu hổ nói: "Anh và em đã làm đến bước này rồi mà em còn hỏi là gì, hay là em định không cho anh một danh phận?"

Khúc Úy làm biếng gây sự với anh: "𝒯♓-ẩ-〽️ ◗-υng Dữ, em không thích hợp."

Bọn họ giống như chưa thể tiến đến một bước kia.

Ⓣ●♓ẩ●Ⓜ️ 𝐃●⛎ng Dữ đột nhiên im lặng, anh cúi đầu, tóc mái lòa xòa che khuất ánh mắt của anh, hồi lâu sau anh chậm rãi lên tiếng: "Úy Úy, bố anh mắc bệnh ung thư."đứa nào reup là chó đẻ

Khúc Úy hơi kinh ngạc, từ trước đến nay 𝐓♓ẩ-𝐦 Ⓓ-Ung Dữ chưa bao giờ đề cập chuyện gia đình với cô, không ngờ lần đầu tiên nói đến lại là một chuyện nặng lòng như vậy.

Vài giây sau, T-♓-ẩ-𝐦 ԁ-Ⓤng Dữ lại ngẩng đầu lên: "Ông ấy là người thân duy nhất của anh, anh đang nghĩ có lẽ ông ấy cũng muốn lúc sinh thời thấy anh lấy vợ sinh con hay gì đó."

Giọng nói của anh bình bình có vẻ qua quýt nhưng lại mang theo chút buồn bã.

Lúc này Khúc Úy không biết nên phản ứng ra sao, vốn dĩ cô cho rằng 𝐓●𝒽●ẩ●m ◗●υng Dữ sẽ không có phiền não hay ưu sầu gì, nhưng ai biết được...

Dường như Ⓣ𝒽ẩ_m ◗_⛎ng Dữ nhìn thấu cô đang nghĩ gì, nói thêm: "Đi thôi, đi rồi em sẽ hiểu được cuộc sống của anh so với trong tưởng tượng của em khác nhau như thế nào."

Trong suy nghĩ của Khúc Úy, anh luôn là một anh chàng chơi bời lêu lổng không biết khó nhọc của thế gian, nhưng thực tế thân phận của anh cũng không hào nhoáng như vậy, anh giống như cô, cũng có quá khứ không thể nói ra.

Trước đây anh không yêu Khúc Úy cho nên anh cảm thấy cô không cần phải hiểu điều này, nhưng bây giờ anh muốn Khúc Úy biết mọi thứ về cô, cả chuyện tốt lẫn chuyện xấu.

Đồng thời anh cũng hy vọng Khúc Úy có thể mở lòng với anh.

Bởi vì sự ℊ.ầ.𝐧 𝐠.ũ.𝒾 thể xác chỉ là bề ngoài, cái anh muốn là nhiều hơn thế.

Khúc Úy: "..."

Chương (1-41)