← Ch.615 | Ch.617 → |
Cảnh Trí bước ra với bộ đồ đã chọn, khoe ra chiếc sơ mi và quần yếm, phụ kiện gồm tất cao, giày mũi tròn và hai chiếc băng đô đan bằng tay.
Vân Ca cởi bộ đồ ngủ, lấy chiếc áo sơ mi trên tay Cảnh Trí, mặc vào rồi nhét vạt áo vào trong quần yếm.
Khi cô cài khuy quần, Cảnh Trí thay cô chỉnh lại dây đai của quần, vị trí và độ cao của quần.
Vân Ca nhìn chằm chằm vào những ngón tay cùng những đốt ngón tay trắng trẻo của Cảnh Trí, đột nhiên hỏi: "Việc xây dựng trang viên có lẽ đã hoàn thành, anh có rời đi không?"
Cảnh Trí bảo Vân Ca ngồi xuống mép giường, quỳ một gối, tất cao đặt trên chân.
Hắn ôm chân Vân Ca trong tay, đặt lên đầu gối, chiếc quần âu màu đen khiến chân cô càng trắng hơn.
Trên chân Vân Ca cũng có rất nhiều vết sẹo, cô không hề dùng sức mạnh tinh cầu chữa trị những vết sẹo này, cô thích vết sẹo trên người mình.
Cảnh Trí đem đôi tất cao xỏ vào lòng bàn chân, từ ngón chân kéo lên, nói: "Hệ thống bình thường rời đi có hai điều kiện, một là hệ thống tự mình xác định nhiệm vụ đã hoàn thành, sau khi trình lên, tổng bộ đánh giá ký chủ, xác nhận đã hoàn thành mới có thể rời đi."
Hắn kéo chiếc tất cao đến giữa đùi của Vân Ca, buộc vòng kẹp tất vào ngay giữa và kéo chiếc kẹp xuống để giữ đôi tất cao.
Trên thực tế, những chiếc tất cao này không cần phải cố định bằng kẹp tất, chỉ cần thêm những phụ kiện như thế này là có thể lấp đầy khoảng trống giữa quần yếm và tất cao và khiến chúng trông đẹp hơn.
Đầu ngón tay của Cảnh Trí vuốt v e vết sẹo trên chân Vân Ca.
Có hơi ngứa.
Vân Ca nhấc chân còn lại lên, giẫm lên đầu gối Cảnh Trí, hỏi: "Điều kiện thứ hai thì sao?"
Cảnh Trí ngước mắt nhìn Vân Ca, ngừng động tác tay: "Sau khi ký chủ chết, hệ thống sẽ tự động rời khỏi cơ thể ký chủ."
Vân Ca nhướng mày: "Anh muốn trình đơn hoàn thành nhiệm vụ sao?"
Cảnh Trí chậm rãi lắc đầu, hai ngón tay chọt vào trong tất cao, đầu ngón tay ấm áp ấn vào chân Vân Ca, kéo lên trên.
Vân Ca nói: "Tôi không phải nhân loại, tôi là nhân tinh. Nếu tinh cầu này không chết, tôi sẽ không chết, anh có muốn ở bên tôi cả đời không?"
Cảnh Trí cài lên cái kẹp cuối cùng, "Người chơi không hy vọng máy chủ sẽ tắt, thế giới kia sẽ lâm vào hỗn loạn. Giữ cho trò chơi tiếp tục như thế này và giúp đỡ bọn họ hẳn là điều cô muốn thấy..."
Lời còn chưa dứt, Vân Ca đã nắm lấy cà vạt hắn kéo qua. Khuôn mặt của Vân Ca ở rất gần, có thể nhìn thấy ánh sao thỉnh thoảng lưu chuyển trong mắt cô.
"Tôi đang hỏi ý kiến của anh, không phải từ quan điểm của tôi."
Vân Ca đứng dậy, nắm lấy cà vạt của Cảnh Trí, nhìn xuống hắn đang quỳ trên mặt đất.
Cảnh Trí suy nghĩ một lúc rồi ngẩng đầu lên trả lời: "Tôi sẽ ở lại cho đến khi cô chết."
Vân Ca cười ha ha, nhéo má Cảnh Trí: "Trả lời hay lắm."
Cô dẫn Cảnh Trí ra ngoài để kiểm tra tinh cầu của mình.
Sợi dây trói ở cổ tay Cảnh Trí chưa cần dùng tới.
Một phần ba không gian của Bái Tinh để cho người chơi sử dụng.
Lãnh đạo đội quốc gia cuối cùng cũng bước vào trò chơi, nghe nói Vân Ca gần như bất tử và Tinh Cầu Của Chúng Ta có thể tiếp tục hoạt động, hắn ta lập tức bàn bạc với Vân Ca để gia hạn thỏa thuận hợp tác trước đó.
Thế giới của người chơi đang gặp một chút rắc rối.
Những tồn tại được coi là thần thoại trong thế giới của bọn họ đã xuất hiện ở thế giới thực, tuy sức mạnh của những người này chưa được khôi phục hoàn toàn nhưng sức mạnh hiện tại của họ cũng khiến đội người chơi quốc gia phải khiếp sợ.
Nếu không phải có một số sinh vật thần thoại tò mò về trò chơi ma thuật mang tên Tinh Cầu Của Chúng Ta này, trong lúc đổ bộ lại vô tình đụng phải Vân Ca và Hùng Sơ Mặc.
Sau đó cả hai đã thông báo chuyện này cho đội người chơi quốc gia, nếu không quốc gia tới giờ vẫn không biết được là nhân vật thần thoại đã thức tỉnh!
Các quốc gia khác cũng có nhân vật thần thoại thức tỉnh như vậy.
Có người nói rằng sau khi sức mạnh của họ được phục hồi hoàn toàn, thế giới người chơi sẽ mở ra ngày tận thế bằng cuộc chiến của các vị thần.
Chuyện này thật nực cười!
Lãnh đạo đội người chơi quốc gia phàn nàn với Vân Ca rằng ban đầu hắn nghĩ rằng thế giới của bọn họ sẽ kết nối với thế giới tinh tế và dấn thân vào con đường công nghệ cao.
Không ngờ đi được nửa đường, chợt phát hiện ra bọn họ lại đi trên con đường tu luyện và sẽ đi theo hướng tu luyện khoa học trong tương lai.
Còn chưa tìm ra cách đi theo con đường công nghệ, đã rẽ sang một hướng khác và nói với những người tin vào chủ nghĩa duy vật rằng trên thế giới này thực sự có Thần!
Những vị thần này cũng sẽ mang đến ngày tận thế! Ngạc nhiên hay không, bất ngờ hay không!
← Ch. 615 | Ch. 617 → |